Ⅲ
.
.
.
.
.
"Lạnh lắm, Keonho."
Chưa bao giờ Keonho cảm thấy cách phát âm tên của bản thân nó lại gợi mở như thế, Seonghyeon đang tì cằm lên vai nó, ở khoảng cách này, nó cảm giác như bản thân có thể cảm nhận được nhịp tim cậu.
Cảm giác như Keonho đang chạm tới trái tim của Seonghyeon.
"Kẹo ngu."
"Ui-"
Nó ôm lấy vành tai mới bị người kia cắn một cái, nhìn thủ phạm đã buông mình ra rồi bỏ trốn sang chỗ nông hơn.
Cũng may là hôm nay bể bơi khá vắng, nên chẳng có ai chú ý đến những hành động thân mật của cả hai.
"Tự nhiên thấy nóng ghê... anh Seonghyeon, đồ đáng ghét..."
Keonho lẩm bẩm rồi lặn hẳn xuống đáy bể, cố gắng dùng làn nước che đi cái làn da sắp từ màu cà phê thành màu cà chua.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz