Ke Tuan Toi Tac Gia Loi Me Translated By Thu Tran
白。Trắng 他把塑料膜贴在卫生间墙壁上的时候脑子里只剩下一个念头—这瓷砖竟然这么白Lúc hắn đem màng bọc nilon dán lên bức tường nhà vệ sinh, trong đầu chỉ còn lại một ý nghĩ __ sao lại trắng như vậy? 他似乎是第一次注意到卫生间的墙壁。在这个每天都要刷牙、洗脸、解手的地方他感到陌生。当然他没理由不感到陌生因为那些毛巾、牙具以及各种洗发护肤产品通通都被收到一个纸箱里。洗手台上空空荡荡就连镜子也被一层塑料膜覆盖着。Hắn dường như lần đầu tiên để ý tới bức tường nhà vệ sinh. Ở cái nơi ngày nào cũng đánh răng, rửa mặt, đi vệ sinh này, hắn lại cảm thấy xa lạ. Đương nhiên, hắn có lý do cảm thấy xa lạ, vì mấy cái khăn, đồ dùng đánh răng và các loại sản phẩm dầu gội, dưỡng da đều bị gom vào một thùng giấy. Trên bồn rửa tay trống trơ, đến cả cái gương cũng bị bọc bởi một lớp màng nilon 偶尔他会抬起头来看看镜子里的自己看那半透明之下被汗浸湿的脸很快就扭过头去。Thi thoảng, hắn lại ngẩng đầu nhìn mình trong gương, nhìn nửa khuôn mặt ướt đẫm mồ hôi dưới lớp gương trong suốt, rồi liền quay đầu đi 那不是自己。Đó không phải là mình 卫生间只有几平方米而已但是要把这么狭窄的空间完全遮挡还真不是一件容易的事情。好在最困难的部分已经完成。他低下头看看被两层塑料膜包裹住的浴缸—下水口的管道已经被抽出一根崭新的下水管插在地漏里同样的塑料膜被贴在下水口周围作为引流器也探入下水管中。Nhà vệ sinh chỉ chừng vài mét vuông, nhưng muốn đem không gian chật hẹp này che đậy hoàn toàn cũng là một chuyện không dễ. May mà chỗ khó nhất đã hoàn thành. Hắn cúi đầu, nhìn cái bồn tắm đã bị hai lớp màng bọc nilon quấn chặt, một cái ống nước đã bị rút ra, một ống nước mới được gắn vào ống thoát nước, màng bọc nilon được bọc xung quanh vòi nước, có tác dụng dẫn lưu, đút vào sâu bên trong ống nước 万无一失。他喃喃自语道。Không chút sơ hở. Hắn lẩm bẩm một mình 抬起头他打量着卫生间的天花板在吸顶灯的光晕下铝塑板也白得耀眼。他眯起眼睛身体摇晃了一下。Ngẩng đầu, hắn xem xét trần nhà của phòng vệ sinh, dưới ánh đèn trần, trần nhà bằng nhôm cũng trắng tới chói mắt. Hắn nheo mắt lại, cơ thể chao đảo một chút 巨大的心理压力会让身体的疲惫感加倍。同理这瞬间的无力感让他清晰地感觉到自己的决心又减少了一分。Áp lực tâm lý cực lớn sẽ khiến cơ thể cảm giác mệt mỏi bội phần. Cũng giống vậy, cảm giác vô lực trong nháy mắt này khiến hắn rõ ràng cảm nhận được quyết tâm của bản thân lại giảm đi một ít 不不要他用力地摇摇头强迫自己把注意力转移到另一个问题上。Đừng! Đừng! Hắn dùng sức lắc đầu, cố ép bản thân đem lực chú ý chuyển sang vấn đề khác 那东西会不会喷得那么高Thứ đó, có phun cao tới vậy được không? 犹豫了一下他勉强直起已经酸痛无比的腰踮起脚尖同时拽起一块塑料膜伸向天花板。Do dự một hồi, hắn cố thẳng cái lưng sớm đã mỏi nhừ, nhón chân, đồng thời kéo một màng bọc nilon, hướng về phía trần nhà 几十分钟后他从浴缸里跨出来手扶洗手台站在镜子前微微气喘。Mười mấy phút sau, hắn từ bồn tắm bước ra, tay vịn bồn rửa tay, đứng trước gương thở hổn hển 整个卫生间都被塑料膜覆盖住就连马桶也概莫能外。昔日光洁的墙壁现在已经无法再反射光线此刻他被一团模糊又冰冷的光笼罩着仿佛身处在一个梦境之中很不真实。Cả nhà vệ sinh đều bị bọc kín bởi màng bọc nilon, đến cả bồn cầu cũng không ngoại lệ. Bức tường sáng bóng trước đây giờ đã không cách nào phản chiếu được nữa, lúc này, hắn bị bao trùm bởi một thứ ánh sáng mơ hồ băng lạnh, dường như đang ở trong mộng cảnh, rất không chân thực 这很好。虚幻感会让他增加勇气因为他接下来要做的事情是曾经连想都没有想过的。Như vậy thật tốt, cảm giác huyền ảo khiến hắn có thêm dũng khí, vì việc hắn làm tiếp theo đây, ngay cả nghĩ cũng chưa từng nghĩ tới 待气息稍稍平复后他开始脱掉全身的衣服很快除了手上的一副塑胶手套外他已经一丝不挂。Đợi sau khi hơi thở bình ổn lại, hắn bắt đầu cởi bỏ hết quần áo trên người, rất nhanh, ngoại trừ đôi găng tay cao su đang đeo trên tay, hắn đã không một mảnh vải che thân 他把衣服卷起扔进那个装满洗漱用品的纸箱里随后起身向客厅走去。Hắn cuốn quần áo lại, ném vào thùng giấy đựng đầy đồ dùng tắm gội, sau đó đứng dậy đi tới phòng khách 沙发上也蒙着一层塑料膜上面是一个被胶带缠住手脚同样全身赤裸的女人。Trên sô pha cũng bị bọc bởi một lớp màng nilon, bên trên là một người phụ nữ không một mảnh vải che thân, tay chân bị quấn băng keo 女人一动不动看上去似乎毫无声息。Người phụ nữ bất động, nhìn tựa hồ không chút hơi thở 他紧张起来俯身下去用手指轻触女人的脖子。然而被一层塑胶覆盖的手指并没有感到明显的律动。他又把手臂凑向女人的鼻子终于感到一阵湿热的气息。Hắn trở nên khẩn trương, đè xuống, dùng ngón tay mơn trớn lên cổ người phụ nữ. Thế nhưng, ngón tay cách một lớp cao su cũng không cảm nhận sự luận động một cách rõ ràng được. Hắn lại lấy cánh tay đưa tới mũi người phụ nữ, cuối cùng cũng cảm nhận được từng làn hơi ẩm nóng 他既欣慰又恐惧欣慰的是他需要这个女人活着因为他必须要完成计划中的一切恐惧的是他将不得不完成那最难以面对的一个环节。Hắn vừa vui vừa sợ, vui là hắn muốn người phụ nữ này phải còn sống, vì hắn phải hoàn thành mọi thứ trong kế hoạch; sợ là hắn phải hoàn thành một khâu mà hắn khó đối mặt nhất 他弯下腰把女人横抱起来。这个失去知觉的女人要比想象中沉重得多他莫名其妙地想到了"死沉"这个词。在那一瞬间他的情绪一下子低落至谷底。Hắn cúi người, ôm người phụ nữ lên. Người phụ nữ mất đi tri giác nặng hơn so với tưởng tượng nhiều, hắn mơ hồ nghĩ tới từ "vật chết". Trong giây phút đó, cảm xúc của hắn phút chốc xuống dốc nhanh chóng 直到这一刻他才真切地意识到自己在干什么。Mãi tới giờ phút này, hắn mới thật sự ý thức được bản thân đang làm gì 同样的事情。同样的夜。他在揣度一年前的感受与心情。Cùng một việc, cùng là đêm tối. Hắn đang nhớ lại cảm nhận và tâm trạng của một năm trước 试试看怀抱中的不是一个还在颤抖的人体没有温度、血管、骨骼或者肌肉不是任何人的女儿、妻子或者母亲而是一个可以肆意摆弄的玩具—一个可拆卸的玩具。Thử xem, hắn ôm trong lòng không phải là một cơ thể người đang run rẩy, không có nhiệt độ, huyết quản, xương và thịt, không phải là con gái, vợ hay mẹ của bất kỳ người nào, mà là một thứ đồ chơi có thể tùy ý chơi, một thứ đồ chơi có thể tháo dỡ. 想到这些他嘴角的纹路骤然硬冷起来。此时此刻就是这样没错。Nghĩ tới những thứ này, đường nét trên khóe môi của hắn bỗng trở nên lạnh lùng. Vào lúc này, chính là như vậy, không sai 把她放到浴缸里之后他已经感到筋疲力尽。昏迷的女人经过搬移及轻微的撞击意识稍有恢复。出于本能她下意识地夹紧双腿双眼也微微地睁开。Sau khi để cô ta trong bồn tắm, hắn đã cảm thấy sức cùng lực kiệt. Người phụ nữ hôn mê trải qua quá trình dịch chuyển và va chạm nhẹ, ý thức có chút hồi phục. Theo bản năng, cô khép đùi lại, đôi mắt cũng khẽ mở ra 他不敢去直视女人的眼睛转身拿起卫生间的马桶抽子然后拆开一只避孕套套在握柄上。Hắn không dám nhìn thẳng vào mắt người phụ nữ, xoay người cầm lấy dụng cụ hút bồn cầu trong nhà vệ sinh, sau đó tháo một chiếc bao cao su, đeo lên cán cầm 这是必须完成的部分也是他始终无法做到的部分。今天晚上他已经尝试了无数次都没有成功只能用这个办法。Đây là phần việc phải hoàn thành, cũng là việc mà hắn trước giờ không cách nào làm được. Tối nay, hắn đã thử rất nhiều lần, đều không thành công, chỉ có thể dùng cách này 女人已经清醒过来正在惊惧地打量着身处的环境同时拼命挣扎着试图站起来。无奈手脚被缚用尽全力也只能让自己蜷缩在浴缸的一角。特别是看到他拿着马桶抽子凑向自己女人既恐惧又疑惑她拼命地摇着头双眼已经盈满泪水被胶带封住的嘴里发出含混不清的"呜呜"声。Người phụ nữ đã tỉnh lại, đang hoảng sợ nhìn hoàn cảnh xung quanh, đồng thời cũng ra sức giãy giụa, thử đứng dậy. Tay chân bất lực bị trói, dùng hết sức cũng chỉ có thể khiến mình co quắp lại một góc bồn tắm. Đặc biệt là lúc nhìn thấy hắn cầm dụng cụ hút bồn cầu đi về phía mình, người phụ nữ vừa hoảng sợ vừa nghi hoặc, cô ta ra sức lắc đầu, đôi mắt tràn ngập nước mắt, miệng bị băng keo dán chặt phát ra tiếng "ư ư" không rõ 他握着马桶抽子跪在女人的身前一时间有些手足无措心里首先想到的却是安慰这个恐惧至极的女人。Hắn cầm dụng cụ hút bồn cầu, ngồi xổm trước người phụ nữ, trong nhất thời có chút luống cuống, trong lòng đầu tiên nghĩ tới là sẽ an ủi người phụ nữ đang vô cùng sợ hãi này "对不起......"他半垂下头仿佛也在安慰自己"不会让你太难受的......" "Xin lỗi..." hắn hơi cúi đầu, dường như cũng đang an ủi chính mình, "Sẽ không làm cô quá khó chịu đâu..." 女人已经完全不能理解这些词句拼命向后躲避着口中的"呜呜"声已经变成短促而低沉的尖叫同时竭力向前踢打着试图阻止他靠近。Người phụ nữ đã hoàn toàn không thể hiểu được những từ ngữ này, ra sức lùi ra sau để tránh, tiếng "ư ư" trong miệng đã biến thành tiếng kêu đứt quãng mà trầm thấp, cùng lúc ra sức đá về phía trước, định ngăn hắn tới gần 女人的脚细长、白皙脚背上可见淡蓝色的静脉血管指甲染成紫色。Đôi chân của người phụ nữ thon dài, trắng muốt, có thể thấy từng đường gân xanh, móng chân được sơn màu tím 他闭上眼竭力平复那骤然猛烈的心跳然而太阳穴仍然在突突跳动着仿佛有什么东西要从脑中破裂而出。Hắn nhắm mắt lại, cố áp chế trái tim bỗng đập mãnh liệt của hắn, thế nhưng, huyệt thái dương vẫn giật giật, dường như có thứ gì đó muốn chui ra khỏi đầu 无数个画面混杂在一起各种令人颤抖和窒息的味道。他的大脑仿佛一台超载运转的电脑最后只向他发出一个指令。Vô số cảnh tượng trộn lẫn vào nhau, các loại mùi vị khiến người ta run rẩy và nghẹt thở. Đại não của hắn như phần mềm quá tải của một cái máy tính, sau cùng chỉ có thể ra được một lệnh cho hắn 对不起。Xin lỗi 他睁开眼睛伸手抓住女人的膝盖用力扳开。Hắn mở mắt, đưa tay nắm lấy đầu gối người phụ nữ, dùng sức tách ra 对不起。Xin lỗi 午夜后气温骤降。Sau nửa đêm, nhiệt độ bỗng xuống thấp 在这座北方城市里深秋意味着满街枯叶飘零空气清冷掺杂着腐朽与冬储菜的清香味道同时也意味着马路上人迹寥寥特别是在这个时段。Ở thành phố phía bắc này, ngập tràn mùi vị cuối thu, lá khô rơi lả tả, không khí mát lạnh, trộn lẫn chút mùi mục nát và mùi thơm của rau dự trữ cho mùa đông, người đi đường cũng thưa thớt, đặc biệt là vào lúc này 他全身僵直地坐在驾驶室里目视前方握着方向盘的手骨节毕现。车载收音机里正在播放每日金曲节目陈百强的《偏偏喜欢你》。Hắn toàn thân cứng đờ ngồi trong buồng lái, mắt nhìn về phía trước, tay đặt trên vô lăng. Máy thu âm trong xe đang phát chương trình Khúc ca vàng mỗi ngày, bài hát Vẫn cứ yêu em của Trần Bách Cường 他需要这狭窄的驾驶室被音乐填充什么都行只要能暂时充斥他的耳朵否则就会听到后备箱里那些黑色塑胶袋中发出的声音。Hắn muốn để âm nhạc lắp đầy không gian buồng lái chật hẹp này, cái gì cũng được, chỉ cần có thể tạm thời lắp đầy lỗ tai hắn, nếu không sẽ phải nghe thấy những thanh âm phát ra từ trong túi nilon đen ở thùng xe phía sau 切开皮肤的声音鲜血喷涌而出的声音锯断骨头的声音以及女人最后从喉咙里发出的悠长呻吟。Tiếng xẻ da; tiếng máu tươi phun trào; tiếng xương cốt bị cưa đứt và tiếng rên kéo dài cuối cùng phát ra từ cổ họng của người phụ nữ 城建花园附近的草丛。南运河河道。北湖公园的人工湖。东江街中心绿化带。南京北街和四通桥交会处的垃圾桶。Trong đám cỏ gần công viên Thành Kiến. Khúc sông Nam Vận. Hồ nhân tạo trong công viên Bắc Hồ, trung tâm vành đai xanh của phố Đông Giang. Phố Bắc Nam Kinh và thùng rác chỗ giao nhau giữa hai cây cầu 把所有的黑色塑胶袋处理完毕已经是凌晨四点。气温变得更低。这个城市丝毫没有醒来的迹象。Xử lý mấy cái túi nilon đen xong, đã là 4h sáng. Nhiệt độ càng xuống thấp. Cả thành phố này không chút dấu hiệu thức dậy 在一处黑暗僻静的地方他停好车拿起手电筒再次检查了后备箱。很好没有任何血迹之类的痕迹留下来看来对那些塑胶袋进行严密包裹还是有意义的。然而那股味道仍然挥之不去即使在已经零下的温度中依旧清晰可辨。他把头探进后备箱仔细嗅着。突然他干呕了一下随即就捂着嘴巴踉跄着跑到路边扶着电线杆大吐起来。Tại một nơi tối tăm hẻo lánh, hắn dừng xe, cầm đèn pin kiểm tra thùng xe phía sau lần nữa. Rất tốt, không để lại bất kỳ vết máu hay dấu vết nào, xem ra đối với chuyện dùng mấy túi nilon đó gói lại chặt chẽ cũng rất có ý nghĩa. Nhưng mùi vị đó vẫn không tan, dù đã trong âm độ nhưng vẫn có thể phân biệt rõ ràng. Hắn đưa đầu vào thùng xe phía sau, cẩn thận ngửi. Đột nhiên hắn nôn khan, bụm miệng, loạng choạng chạy tới bên đường, vịn vào cột điện nôn thóc nôn tháo 他几乎一整天都没吃东西吐出来的只是隔夜的食物残渣和胃液。然而直到胃里已经空空荡荡他依然遏制不住喉头不断向上翻涌的感觉。最后他半蹲在电线杆下嘴边挂着一条长长的涎水像狗一样喘息着。Hắn tựa hồ cả ngày rồi vẫn chưa ăn gì, nôn ra chỉ là dịch vị và tàn tích của thức ăn đêm hôm trước. Nhưng cho tới khi trong bụng không còn gì, hắn vẫn không ngăn được cảm giác cuộn trào trong cổ họng. Sau cùng, hắn nửa quỳ dưới cột điện, khóe miệng còn mang theo một dây nước miếng, thở hổn hển như một con chó 良久他勉强站起身来用袖子擦擦嘴角摇晃着走到车旁盖上后备箱绕到驾驶室旁上车发动。Rất lâu, hắn miễn cưỡng đứng dậy, dùng tay áo lau khóe miệng, loạng choạng đi tới bên cạnh chiếc xe, đóng lại thùng xe phía sau, rồi vòng lên buồng lái, lên xe khởi động 这是黎明前最黑暗的时刻他驾车一路向东疾驶。天边依然没有泛白的预兆远远望去只是一片漆黑的楼群背后更为深沉的黑色仿佛一面铺天盖地的幕布隐藏着结局未知的戏剧。Đây là thời khắc đen tối nhất trước buổi bình minh, hắn lái xe chạy về hướng Đông Tật. Chân trời vẫn chưa có dấu hiệu của bình minh, nhìn từ xa, chỉ là những tòa nhà tối đen, đằng sau nó là sắc đen thâm trầm, như một bức màn sân khấu rợp trời, che giấu vở kịch chưa rõ kết cục 远远地他看到路边有一盏小小的红灯在无边的黑暗中兀自亮着。他心头一动降低了车速。Từ xa, hắn nhìn thấy một ngọn đèn đỏ nho nhỏ, đột ngột sáng lên trong đêm đen vô tận. Trong lòng hắn chợt lo lắng, giảm tốc độ lại 那是两扇深棕色的木门在红灯的照耀下"淮河街派出所"的字迹清晰可辨。门旁是一扇还亮着灯的窗户玻璃上布满水汽一个人影在桌前若隐若现。Đó là hai cánh cửa gỗ màu nâu sẫm, dưới ánh sáng của đèn đỏ, rõ ràng nhận ra dòng chữ "Đồn công an phố sông Hoài". Bên cạnh cửa chính là một cửa sổ còn sáng đèn, trên mặt kính đầy hơi nước, một bóng người lấp ló trước chiếc bàn 他松开油门汽车几乎以滑行的速度缓缓经过派出所门口。Hắn nhả chân ga, chiếc xe tựa hồ đang chầm chậm lướt qua cửa khẩu đồn công an 淮河街派出所的值班民警正守着电话伏在桌上打瞌睡。他不知道明天一早就会有轰动全城的命案发生。他更不知道此刻正有一辆黑色汽车驶过门口驾驶员默默地凝视着他的身影口中无声地说道抓住我。Cảnh sát trực ban ở đồn phố sông Hoài đang canh điện thoại, gục xuống bàn ngủ gà ngủ gật. Anh ta không biết, sáng hôm sau sẽ xảy ra vụ án mạng kinh động toàn thành phố. Anh ta càng không biết, lúc này đang có một chiếc xe màu đen vừa chạy qua cửa khẩu, người lái xe lặng lẽ nhìn chằm chằm vào bóng dáng anh ta, trong miệng nói thầm: bắt tao điRoman";col;Gv
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz