ZingTruyen.Xyz

[JIMINJEONG] BƯỚC NHẦM VÀO CON ĐƯỜNG HÔN NHÂN

Chương 13: Kim tiểu thư quả là quý nhân hay quên

jmj_anz

Quách Nhất Tích đăng weibo hàm ý chỉ tang mạ hòe (1) bị fans ả suy luận thành Kim Mẫn Đình cướp vai, dù sao trước đó có tin đồn là Quách Nhất Tích đóng nữ thứ, hơn nữa còn có ảnh chụp ả cùng Tôn đạo ăn cơm, hàm ý hợp tác.

(1) chỉ tang mạ hòe: chỉ cây dâu để mắng cây hòe, còn có biến thể khác là chỉ chó mắng mèo, vì không tiện mắng thẳng mặt nên mượn một sự kiện khác để tỏ thái độ. Trong binh pháp Tôn tử là tấn công gián tiếp kẻ địch thông qua một trung gian khác.

Vì thế trên weibo, Kim Mẫn Đình bị mắng thảm hại.

Từ Weibo Phá kén cho tới tin nhắn riêng của weibo Kim Mẫn Đình đều là mắng chửi, không chỉ có fans Quách Nhất Tích mà còn nhiều người fan nguyên tác nhân cơ hội chửi nàng.

— Mời cô Kim cút khỏi showbiz!
— Xin Kim tiểu tam đừng diễn Sở Thiên của ta!!!
— Đây là huyết thư của một người, quỳ xin Kim Mẫn Đình rời đoàn phim đi.
— Lầu trên, không có mình ngươi đâu, là huyết thư của vạn người.

Qua một buổi sáng, sự kiện nhanh chóng leo lên top hot search, Kim Mẫn Đình vẫn bình thản đóng phim, Tiêu Thừa mấy lần muốn an ủi đều bị nàng chuyển câu chuyện.

Nàng không cần ai an ủi.

Những việc như này, khi nàng quyết định quay trở lại giới giải trí đã chuẩn bị hết rồi.

Thậm chí bao lời mắng chửi bêu rếu khó nghe hơn nàng đều từng nhận được trước đây, vì thế hiện tại những chuyện này, cũng không có vấn đề gì to tát cả.

Diệp Thư Hoa gọi cho nàng, dặn nàng trước tiên không cần nói gì, cô sẽ tận lực để nhấn chủ đề này xuống, làm nó lui khỏi hot search. Kim Mẫn Đình nhàn nhạt đáp lời, Phó Thu cũng bận bịu hơn.

Bữa trưa ăn tại trường quay, Phó Thu đi nhận cơm hộp, Kim Mẫn Đình đứng tại cửa phòng nghỉ, Tiêu Thừa đi tới, hắn vẫn chưa cởi đồ diễn, đặc biệt tuấn tú, thân thiết hỏi: "Đình tỷ, ổn không?"

Kim Mẫn Đình hơi khẽ gật đầu: "Cảm ơn, tôi ổn."

Tiêu Thừa buông ánh mắt, giọng nói trầm thấp: "Lần này Quách tỷ thực quá đáng, làm fans trên weibo vì thế mà tức giận như vậy, chị đừng để trong lòng, hay là chờ buổi trưa quay xong cảnh kia, em dẫn chị đi giải sầu?"

Câu từ hắn chân thành khẩn thiết, Kim Mẫn Đình vừa định đáp lời liền nghe chuông điện thoại vang lên, nàng cười cười với Tiêu Thừa: "Xin lỗi, tôi nghe điện thoại chút."

Tiêu Thừa gật gù nhìn nàng đi vào trong, sắc mặt trong nháy mắt trầm xuống.

Điện thoại là Lưu Trí Mẫn gọi, nàng vừa nhấc máy liền hỏi: "Kim tiểu thư, cô có phải quên chuyện gì rồi?"

Kim Mẫn Đình sửng sốt một chút mới nghe được là giọng Lưu Trí Mẫn, nàng chần chờ hỏi lại: "Chuyện gì vậy?"

Lưu Trí Mẫn cười khẽ: "Kim tiểu thư xem ra cũng là người hay quên, tối hôm qua cô ở-trên-giường đồng ý gửi lịch trình cho tôi."

Lưu Trí Mẫn đặc biệt nhấn mạnh ba chữ ở trên giường, Kim Mẫn Đình mất tự nhiên, khụ khụ hai tiếng đáp: "Xin lỗi, buổi sáng bận quá, tôi quên mất."

Lưu Trí Mẫn không để ý câu xin lỗi, hỏi tiếp: "Khi nào quay xong?"

Kim Mẫn Đình: "Chắc là hơn ba giờ."

Theo tiến độ quay phim hiện tại thì tầm đó là xong rồi.

Lưu Trí Mẫn nghĩ ngợi một lúc nói: "Trong nhà hết thức ăn, sau khi quay xong cô mang Yên Yên đi siêu thị gần nhà mua chút đồ đi."

Kim Mẫn Đình trả lời: "Được."

Sau câu này hai người đều trầm mặc rất lâu, ai cũng không nói gì, cũng không cúp máy, Kim Mẫn Đình cắn môi, hỏi: "Lưu tổng, khi nào chị cho tôi bức ảnh kia?"

Ánh mắt Lưu Trí Mẫn nhìn bức ảnh trên bàn, khuôn mặt căng thẳng, môi cũng tạo thành đường thẳng: "Không vội, còn chưa đến lúc."

Kim Mẫn Đình cúi đầu: "Ừm, vậy không có chuyện gì tôi cúp máy nhé."

Nàng nói xong cũng tắt máy luôn, Lưu Trí Mẫn lại lấy điện thoại gọi điện, chốc lát có người gõ cửa phòng làm việc.

"Vào đi."

Nhìn thấy Tống Vũ Kỳ bước vào, nàng nghiêm mặt: "Diệp Thư Hoa làm việc kiểu gì vậy? Cần tôi tự mình dạy bảo? Hay vẫn là thư ký Tống tự mình đi dạy?"

Tống Vũ Kỳ bị mắng lui về sau hai bước: "Diệp Thư Hoa vừa kéo hot search xuống rồi, cũng đã tìm ít thủy quân cố ý đánh lạc hướng, bộ phim vẫn quay như bình thường ạ."

Lưu Trí Mẫn liếc hắn, hàn ý trong mắt cực dày.

Tống Vũ Kỳ không khỏi cúi đầu khom lưng: "Lưu tổng, chuyện này tạm thời đã lắng xuống nhưng tôi lo là Quách Nhất Tích sẽ còn bày trò, ngài có muốn tạo chút áp lực cho Tôn đạo không?"

Chuyện này nếu không phải có chỗ dựa là Tôn đạo, một mình Quách Nhất Tích chắc chắn không dám công khai đối đầu với Kim Mẫn Đình.

Dù sao hiện tại Kim Mẫn Đình là người của Cảnh Yên, ả làm thế là công khai đối nghịch với Cảnh Yên, không có lão hồ ly Tôn đạo ở phía sau, bản thân ả còn không có lá gan làm thế đi.

Lời Tống Vũ Kỳ không phải không có đạo lý, Lưu Trí Mẫn ừm một tiếng nói: "Chuyện này tôi sẽ xem xét, về phần Diệp Thư Hoa, anh đi thông báo cô ấy, chuyện này không bao giờ được xảy ra nữa."

"Vâng, Lưu tổng."

Tống Vũ Kỳ nghe xong cô nói liền chuẩn bị ra ngoài, suy nghĩ một chút quay đầu lại: "Ngoài ra, về phu nhân, ngài có muốn trực tiếp tung ảnh ra không?"

Lưu Trí Mẫn cúi đầu nhìn một nam một nữ trong ảnh: "Không, mức độ ảnh hưởng của bức ảnh chưa đủ, nếu đã quyết định đánh, phải đánh thật mạnh, cho hắn cả đời đều không ngóc đầu lên được."

Tống Vũ Kỳ trước giờ đều kính nể cô mấy phần, cũng tin tưởng suy nghĩ của cô, cô nói thời khắc chưa đến thì chính là chưa đến.

Cũng tốt, bên Ngụy Diễm mới có động tĩnh, cứ chờ đi.

Tống Vũ Kỳ ra khỏi phòng liền trực tiếp gọi điện cho Diệp Thư Hoa, trực tiếp nói: "Diệp tiểu thư, lên gặp tôi."

Diệp Thư Hoa nhíu mày, giao việc đang làm lại cho trợ lý, xoay người lên tầng.

Tầng một với tầng hai của Cảnh Yên là phòng đào tạo, tầng ba, bốn dùng để họp, trên nữa là phòng làm việc cấp cao, Diệp Thư Hoa bấm thang máy lên tầng tám, sau khi cửa mở, cô hít vào một hơi, sửa lại trang phục, ưỡn thẳng lưng, tiếng giày da đi trên hành lang lát đá kêu loẹt xoẹt.

Văn phòng Tống Vũ Kỳ ở bên cạnh phòng Lưu Trí Mẫn, hắn là trợ lý đặc biệt, đi theo Lưu Trí Mẫn từ lúc vẫn còn ở nước ngoài. Trong công ty, ngoại trừ Lưu tổng, lời của hắn chính là mệnh lệnh tối cao.

Diệp Thư Hoa đứng ở tầng tám, cô gái lễ tân ngồi bàn bên ngoài phòng nhận ra cô, cười hỏi: "Diệp tiểu thư tìm Lưu tổng sao?"

"Tôi gặp thư ký Tống."

Lễ tân lập tức cúi đầu gọi điện thoại, còn không quên nói với Diệp Thư Hoa: "Chị chờ chút, em gọi điện cho thư ký Tống."

Nhận được chỉ thị của Tống Vũ Kỳ, lễ tân mới mở cửa cho Diệp Thư Hoa đi vào. Văn phòng hai bên hành lang có hai người thư ký, ba người trợ lý, Tống Vũ Kỳ đang khoanh tay trước ngực đứng tại cửa phòng, bình tĩnh nhìn Diệp Thư Hoa: "Diệp tiểu thư, mời vào."

Diệp Thư Hoa nhanh chóng đi theo sau anh.

Thực ra vì sao Tống Vũ Kỳ tìm mình, Diệp Thư Hoa gần như đã đoán được, là chuyện của Kim Mẫn Đình.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz