Jensoo Hoan My Reluctant Teacher
Không gian trở nên yên ắng sau khi cánh cửa phòng cấp cứu khép lại, chỉ còn vài tiếng nấc nghẹn ngào từ Rosie, nàng đã khóc đến mệt nhoài, không đứng lên nổi nữa, phải nhờ Jisoo đỡ lên giúp. Vài phút sau phía hành lang lại vang lên tiếng bước chân gấp gáp, ông bà Kim hớt hải chạy đến, nghe những lời Jisoo nói bà Kim cũng không kìm được nước mắt, tựa vào vai chồng khóc nức nở, thế là một già một trẻ phải ngồi trấn an hai người còn lại- Cô gái này là?_ Ông Kim hướng mắt về cô gái đang tựa người vào Jisoo- Cứ gọi chị ấy là Chaeng, Chaeng và Lisa là bạn thân của Jennie, hai người họ từng đến dự sinh nhật con.- Ừ, thôi hai người đừng khóc nữa, Soo cũng đừng buồn, chúng ta phải tin tưởng các bác sĩ và Jennie. Ông Kim nhìn đôi mắt buồn thiu của Jisoo mà không khỏi lo lắng, ông biết rõ cô chính là người đau lòng nhất nhưng vẫn đang cố kìm nén cảm xúc để trấn an người khác, bây giờ ông chỉ có thể cất lời an ủi cô, cùng cô chờ đợi chứ không biết phải làm gì hơn. Ánh đèn phòng cấp cứu chợt tắt, cánh cửa được mở ra một lần nữa và Jennie cũng được đẩy ra bên ngoài rồi đi thật nhanh đến nỗi bọn họ chẳng kịp nhìn rõ mặt nàng. Vị bác sĩ già lúc nãy là người đi ra cuối cùng, ông tháo chiếc khẩu trang ra, gương mặt mệt mỏi nhưng không còn căng thẳng như lúc nãy nữa, ông từ tốn nói với Jisoo- Cô ấy đã qua nguy hiểm, hiện đang được chuyển qua phòng hồi sức. Tình trạng hiện tại đã khá an toàn rồi, nhưng vẫn phải cố túc trực gắt gao cho đến ngày cô ấy tỉnh lại, người nhà hãy yên tâm đi nhé.- À, chúng tôi muốn làm thủ tục chuyển người sang phòng chăm sóc riêng, ông có thể hướng dẫn một chút không?_ Ông Kim lịch sự hỏi- Được, mời đi theo tôi. Ông bà Kim gật đầu rồi cùng vị bác sĩ rời đi.----------------------------------------------- Một cô y tá dẫn Jisoo cùng Rosie đến nơi Jennie đang nằm, Jisoo quan sát một lượt, thiết nghĩ làm thủ tục chuyển phòng cũng đúng, không gian ở đây chẳng thoải mái chút nào. Những tấm màng ngăn cách các giường bệnh trông thật sơ sài, tiếng trò chuyện cứ vang lên trong căn phòng chật chội khiến cô bất giác chau mày, ở đây quá ồn ào. Cô thu lại ánh mắt dò xét, mặc kệ những con người đang nhìn chăm chăm vào mình, biểu cảm nhu hoà đi rất nhiều khi đến bên cạnh nàng. Nhìn người yêu của mình nằm trên giường với một vòng băng trắng toác quấn quanh từ trán ra sau cùng với vết thương lớn nhỏ trên tay, trên mũi vẫn đang phải đeo ống thở, một tràn xót xa ập đến tim cô như bị ngàn con dao cứa vào. Jennie vẫn chưa thể tỉnh lại được, nàng vừa mới chiến đấu một trận với tử thần xong mà, nàng cần được yên tĩnh nghỉ ngơi nhiều hơn.- Nini, cảm ơn chị vì đã cố gắng. Jisoo bắt ghế ngồi xuống cạnh giường bệnh, vùi đầu vào bàn tay nhỏ nhắn của nàng mà rơi nước mắt, không dám khóc to vì sợ làm phiền đến người khác. Rosie bên cạnh khoé mắt đỏ ửng vì lúc nãy khóc quá nhiều, nàng chỉ biết ngậm ngùi nhìn toàn thân Jisoo đang run run lên nhưng chẳng dám làm phiền. Nàng vỗ vai Jisoo an ủi sau đó đi ra ngoài tự trấn an bản thân một chút, để lại không gian riêng cho họ. - Jennie à, mau tỉnh lại rồi về nhà với em. Nhất định sau này chị đi đâu em cũng sẽ bám lấy chị, không để chị rời xa em dù nửa bước._ Jisoo ngừng khóc, vén tóc sang bên tai cho nàng, chiếc má bánh bao lộ ra, cô hôn nhẹ lên đó, nụ hôn dịu dàng nhất có thể.---------------- Đến chiều tối, sau khi xử lý xong mọi việc, Lisa đến bệnh viện. Lúc nãy Rosie cũng có gọi báo với chị là Jennie đã qua cơn nguy kịch, Lisa nhẹ lòng hơn hẳn. Lên đến phòng thấy ông bà Kim cũng ở đó, Jisoo cũng chưa về, điều này chị thừa biết rồi. Cô nhóc này chắc chắn sẽ ở đây với Jennie đến khi nàng tỉnh lại. Lisa cúi đầu chào hai người lớn rồi đi đến bên Rosie, ôm lấy nàng vào lòng, lúc sáng Rosie đã khóc rất nhiều, nhưng vẫn mạnh mẽ chịu đựng một mình, bảo Lisa phải đi đón Jisoo ngay, loay hoay đến bây giờ mới có cơ hội ôm lấy nàng an ủi. Jisoo thì đang bĩu môi nhìn cái cặp đôi đang ôm ôm ấp ấp kia, sau khi nức nở xong một trận thì cô thấy ổn hơn rồi, cô thở dài nhìn sang Jennie than vãn - Nini ơi, Ở đây có hai con người phát cơm miễn phí kìa, tuy em đói nhưng cơm này em không thích ăn. Chị mau tỉnh lại để chúng ta ân ái cho họ xem ha_ Jisoo vuốt ve mặt nàng, vẫn cười nói dù biết nàng chẳng nghe thấy cũng chẳng thể đáp lại Lisa và Rosie liếc đôi mắt sắc lẹm sang con người đang than vãn đó, từ sáng đến giờ người ta mới được gặp nhau, vậy mà cũng nói cho được. Ông bà Kim bên cạnh không khỏi bật cười, biết Jennie đã qua nguy kịch rồi thì ông bà cũng yên tâm phần nào, bà Kim còn trở về nhà làm ba phần thức ăn mang lên. Bà khẽ cười hài lòng khi chú ý đến tay Jisoo vẫn đan chặt vào tay Jennie không buông, từ lúc chuyển Jennie vào phòng riêng này đến bây giờ, con gái ông bà vẫn chưa rời khỏi chiếc ghế đó nửa bước. Bà Kim phải mang đồ lên bệnh viện cho cô thay, ông Kim cũng làm xong thủ tục chuyển Jennie sang phòng vip cho tiện chăm sóc, dù gì ông bà cũng coi Jennie như con của mình rồi.- Mấy đứa, mẹ có làm cơm hộp nè, từ sáng đến giờ chắc mấy đứa mệt rồi, ăn đi. Còn Jisoo, mày buông cái tay Jennie ra rồi qua bàn ngồi ăn với hai chị đi kìa. không có ai bắt Jennie đi đâu._ Bà Kim lên tiếng ngăn chặn cái tia lửa điện mà ba đứa nhỏ này đang dành cho nhau, liếc một hồi chắc lé mắt hết quá.- DẠ!!!_ Cả ba đồng thanh, đến nhận cơm từ bà Kim rồi ngồi ăn cùng nhau. Hai ông bà cũng rời đi, họ đã ở lại khá lâu rồi, nên để bọn trẻ có không gian riêng chứ.------------- Đang ăn thì Jisoo chợt nhớ ra vụ tai nạn lúc sáng. Hình như Lisa đã đi xử lý rồi nhỉ? Tên thủ phạm đã làm Jennie của cô thành ra thế này nhất định phải ngồi tù, Lisa không làm được thì cô sẽ làm.- Lisa, tên đó xử lí thế nào rồi?_ Jisoo hỏi- À, chị đã làm việc với cảnh sát, hắn lúc đó đã lái xe trong trạng thái rất say, gây ra hư hỏng nặng cho xe cũng như thương tích cho Jennie. Tên đó vừa phải bồi thường vừa phải đóng viện phí, cả ngồi tù nữa, chắc cũng vài tháng.Jisoo gật gù tỏ ra đã hiểu- Jisoo, em định lúc Jennie xuất viện sẽ như thế nào?- Hmm, có lẽ em sẽ làm ổ ở nhà chị ấy một thời gian. Sẽ vừa học vừa làm, học xong em sẽ vào công ty của appa làm luôn- Công ty?- ừm hứm, Ba mẹ em kinh doanh khá tốt, còn có công ty riêng. Trước kia họ chỉ toàn đi công tác suốt thôi. Nhưng mấy tháng qua họ đã dành thời gian cho em rất nhiều. Em cũng thích học kinh doanh, cho nên sẽ giúp ba mẹ tiếp tục công ty, và......- Và gì nữa?_ Nhìn gương mặt có chút ngại ngùng của Jisoo, cả hai cũng đoán ra được điều tiếp theo là gì, nhưng vẫn muốn cô tự nguyện nói ra- Đến lúc thích hợp, em sẽ rước Jennie về bên em, hehe_ Jisoo cười, nhắc đến Jennie là ánh mắt của cô ngập tràn yêu thương, như đang dùng cả trái tim để nghĩ về nàng vậy- Hứa được làm được đó nhé_ Lisa tự hào vỗ vai cô------------------------------------------------------------ Sau khi ăn xong, Jisoo liền bảo Lisa đưa Rosie về, từ sáng đến giờ nàng ấy đã khóc đến sưng cả mắt, cần phải nghỉ ngơi, bọn họ còn phải lo công việc nữa chứ. Nhưng không cần Jisoo nhắc Lisa cũng tự biết mà, nếu chị và vợ ở lại đây thì ngủ ở đâu, cũng không có quần áo để thay. Mang tiếng phòng Vip mà giường thì chỉ có hai cái, nghĩ mà tức, họ đành giao lại mọi việc cho Jisoo thôi.- Hai chị cứ về nghỉ ngơi đi, Jennie để em lo. Hai người còn công việc mà đúng không?- Vậy giao cậu ấy cho em nhé, ngày mai bọn chị đến. Jisoo tiễn hai người họ sau đó đi vệ sinh cá nhân rồi đến giường Jennie, ngồi bên cạnh. Lúc nãy khi mẹ Kim mang đồ đến cô cũng đã tắm rồi, ở phòng vip tiện thật, cái gì cũng đầy đủ. Jisoo nâng bàn tay nhỏ nhắn của Jennie đặt lên má mình, thật ấm áp. Cô mỉm cười nhìn nàng đang nhắm chặt đôi mắt, nàng ngủ trông như một thiên thần, thật vô tư, hồn nhiên, trong trẻo, đã rất lâu rồi mới có thể ngồi ngắm như thế này. Chợt ánh mắt cô trầm xuống khi nhìn đến những vết thương trên cơ thể nàng, khi tỉnh lại chắc nàng sẽ đau đớn lắm, ước gì cô có thể mang giúp nàng những cơn đau ấy, đã tự hứa sẽ không để nàng phải chịu tổn thương nữa, vậy mà lúc nào cũng chẳng làm được. Đêm nay, cô quyết định sẽ không lên giường ngủ, vì nó cách xa nàng quá, cô muốn được nắm tay Jennie ngủ thế này. Tưởng chừng sẽ được gặp lại nhau trong khung cảnh lãng mạn, đâu có ngờ nó lãng xẹt và đau thương như vậy, cô không hề muốn gặp lại Jennie trong tình trạng thế này, nếu lúc đó cô không hối thúc nàng về gấp, chắc không có chuyện này xảy ra đâu nhỉ? Lỗi cũng là do cô, Jisoo trong một chốc cảm thấy mình thật tàn nhẫn.- ngủ ngon, Soo xin lỗi. Đặt lên môi Jennie một nụ hôn nhẹ, đắp chăn đàng hoàng rồi Jisoo mới gục xuống giường chìm vào giấc ngủ, tay vẫn khư khư ôm lấy tay nàng không buông, Jisoo sợ thả ra nàng sẽ bỏ cô đi mất.
---------------------------------------
SE chắc bị đốt nhà.Ai biết nay ngày gì hông?
---------------------------------------
SE chắc bị đốt nhà.Ai biết nay ngày gì hông?
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz