Jensoo Co Em O Ben Roi
Tối hôm đó tại nhà Jennie~Tôi và Jinyoung mặc nguyên cây đen và đeo khẩu trang cầm theo sợi dây thừng kèm theo đồ móc, tôi leo qua hàng rào dễ dàng rồi đưa tay kéo Jinyoung lên. Đây là lần đầu tiên tôi phải lén lút như tên trôm vậy, vào được trong nhà chúng tôi men theo bờ tường thì phát hiện một đám vệ sĩ, tụi tôi chỉ có hai người nên cố gắng không chạm mặt chúng nhưng nếu không hạ được lũ kia thì không tiếp cận được phòng của Jennie.Jinyoung đưa cho tôi sợi dây thừng rồi từ từ đi lên đánh lạc hướng chúng sang nơi khác, tôi nhanh chóng quăng đầu dây có sợi móc lên cửa sổ phòng Jennie, tôi giựt giựt sợi dây xem chắc chưa rồi nắm sợi dây chân theo bờ tường mà leo lên. Tôi thành công trèo vào phòng của Jennie, tôi thu sợi dây vào rồi đóng cửa lại, tôi lột khẩu trang và nón ra đưa mắt kiếm Jennie trong căn phòng tối thui. Bỗng một bóng người đang ngồi co ro ở góc tường khiến cho lòng tôi đau thắt, tôi quăng luôn cái nón rồi chạy lại ôm lấy con người nhỏ bé đó vào lòng. Jennie cảm nhận được hơi ấm quen thuộc này của tôi thì mới ngước mặt lên nhìn, nước mắt cô trực trào ôm chặt lấy tôi nhưng rồi Jennie đẩy tôi ra nói một giọng hoảng hốt:"Sao cậu vào được đây, một chút nữa ba tớ sẽ về, cậu...cậu mau đi đi nếu không ba tớ sẽ làm hại đến cậu."Tôi bây giờ không còn để ý đến những câu nói đó nữa, tôi rơi nước mắt nhìn Jennie, đôi mắt sưng húp, mặt gầy đi thấy rõ, đầu tóc không được chải gọn gàng, tôi tự hỏi có phải cô ấy vì tôi nên mới trở nên tiều tuỵ như vậy không?"Tớ không quan tâm, tớ chỉ cần cậu thôi Jennie ah! Cả tuần nay không có lúc nào là tớ không nghĩ, không nhớ đến cậu."Tôi vừa dứt lời thì lao đến ôm lấy cô ấy, dùi mặt vào vai của Jennie hít lấy hương thơm của người mình yêu, tôi thật sự rất nhớ mùi hương này. Thật sự thì Jennie còn nhớ tôi hơn là tôi nhớ cô ấy, Jennie đẩy nhẹ tôi ra rồi chủ động hôn lên môi tôi, lưỡi của Jennie quấn lấy lưỡi tôi như là rất nhớ mùi vị này.Tôi cầm tay Jennie tông cửa chạy ra ngoài thì đúng lúc ba của cô ấy về, Jinyoung thì bị đám vệ sĩ kia bắt lấy lôi vào, tay tôi càng nắm chặt lấy tay của Jennie hơn nữa. Ba cô ấy bực tức tách tay tôi khỏi tay Jennie, tôi cứng đầu không buông ra thì ông ấy thẳng tay đánh vào mặt tôi một cái khiến môi tôi rĩ máu té xuống đất, Jennie thấy vậy liền kêu lớn:"Ba! Ba làm gì vậy?"- Jennie định đi lại đỡ tôi dậy thì bị ông ấy rị trở lại.Tôi dùng tay quẹt đi vết máu rồi định đứng dậy thì bị ông ta tóm lấy cổ:"Mày cũng gan lắm! Vào được đây còn định bắt Jennie đi nữa. Cũng tại mày mà Jennie nhà tao mới ra nông nỗi này. Hai đứa con gái yêu nhau quả là trên cả bệnh hoạn mà!"Tôi bắt đầu không kiềm chế được bản thân trước những lời sĩ nhục đó của ông ta liền rút con dao khi nãy dùng để cắt dây ra đâm vào người ông ta thì ai ngờ........"JENNIE! MÀY LÀM CÁI GÌ VẬY? MAU...MAU GỌI XE CẤP CỨU!"Tôi sợ sệt buông con dao đầy máu ra, máu nhuộm đỏ chiếc áo của cô ấy. Tôi bò lại chỗ Jennie thì bị ông ta đẩy ra."Mày tránh ra! Đừng đến gần con gái tao! Jennie ah, tại sao con lại đỡ dùm ba chứ, con đừng có chuyện gì được không?"Tôi tự hỏi mình đã làm gì vậy? Tôi tự tay đâm Jennie sao? Trong lòng tôi đang gào thét dữ dội, lỡ cô ấy có chuyện gì thì tôi sẽ ân hận cả đời. _end chap_
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz