Jakehoon We Got Married
.
cứ tưởng là sau khi ăn bữa sáng xong chồng nhỏ sẽ hết bực bội, ai dè địa ngục vẫn chưa chấm dứt.
" không ăn, chồng biết em ghét ăn cái rau này sao vẫn mua vậy? "
em gẩy gẩy vài cọng rau trong bát salad còn tươi mơn mởn, sau đó buông đũa. hắn khóc trong lòng một đống, salad mà park sunghoon thích ăn từ bao giờ đã trở thành kẻ thù với ẻm vậy?
" nhưng lúc trước em bảo em thích mà.. "
" lúc trước là lúc trước, bây giờ là bây giờ chứ bộ? hỏng lẽ trước chồng kêu chồng thích bồ cũ thì bây giờ chồng vẫn thích hay sao? "
toát mồ hôi lạnh luôn rồi, lập luận gì mà sắc bén quá em ơi.
" không phải, anh không có ý đó mà. vứt đi ha? anh dẫn đi ăn steak. "
" ai cho vứt? cứ lãng phí quen thói, anh biết ngoài kia có bao nhiêu người không có cái ăn không hả? "
" ... "
sim jaeyun chính thức á khẩu, ngậm ngùi nuốt đĩa salad cùng nước mắt ngược vào trong, tự trấn an bản thân sự khó ở này sẽ qua đi nhanh thôi. họ park bên này lại thấy tội lỗi vì nhận ra bản thân có phần hơi vô lí, trước khi ôm bịch snack to bự rồi ngúng nguẩy ra sofa thì ngoái lại dặn hắn một câu.
" nè, ăn xong để bát đó em rửa, cấm chồng sờ tay vào nghe chưa? "
" thôi có mấy cái bát cứ để an— "
cún bự chưa kịp nói hết câu, thỏ trắng bên này đã trừng mắt một cái ý bảo đừng có cãi.
" vâng anh biết rồi ạ. "
hừ, nghe lời từ đầu có phải hơn không? cứ để người ta phải lườm cho.
.
cả ngày đối mặt với em chồng nhỏ khó ở, đến tối lại vùi đầu trong thư phòng với đống kế hoạch chất thành núi, sim jaeyun trông như già đi thêm mấy tuổi. hắn day day hai hốc mắt đã mỏi nhừ vì nhìn màn hình máy tính quá lâu. hí hửng về phòng với suy nghĩ ôm bé yêu ngủ chẳng được bao lâu đã bị cảnh tượng trước mặt làm cho choáng váng.
chồng bé yên vị trên giường đắp mặt nạ, dưới sàn còn trải sẵn chăn gối, nhưng mà để làm gì?
" bé.. "
" nay em muốn ngủ một mình. "
một lần nữa, tai cún xụp xuống, nhưng vì không còn sức đôi co, hắn đành lủi thủi xuống đất nằm. trên giường, sunghoon có hơi bất ngờ vì không nghĩ hôm nay chồng lại dễ dàng chấp nhận ngủ dưới đất như vậy, không phải bình thường có cãi nhau to thế nào thì lão này cũng đòi hôn chúc ngủ ngon bằng được sao?
thôi kệ nhà anh đấy, ông đây ứ thèm quan tâm nữa!
nghĩ rồi quẳng mặt nạ sang một bên, tắt đèn đi ngủ.
lạ thay, nằm mãi mà họ park vẫn chẳng ngủ được, bèn tò mò ngó xuống thì thấy cún bự đã ôm gối say giấc từ lúc nào. chồng lớn mệt mỏi thiếp đi quên cả tháo kính, lông mày vì căng thẳng nên ngủ cũng nhíu hết lại. xì một cái, trông phát ghét.
hừ..
bảo ghét là thế nhưng đến cuối cùng vẫn không nhịn được, em vươn người xuống gần chỗ jaeyun rồi nhấc gọng kính bạc ra cất gọn. xong xuôi còn không quên xoa nhẹ giữa trán để chân mày hắn giãn ra, vừa xoa vừa bĩu môi.
chả biết người ở đâu mà lúc ngủ cũng chu cái mỏ cong cớn ra.
...
hôn một cái..
chắc ảnh không tỉnh đâu nhỉ?
nghĩ là làm, sunghoon đáp lên mỏ cong cớn của người kia một cái hôn thật kêu.
ô không tỉnh thật này? thế để hôn thêm một cái nữa.
vốn là chỉ định để môi chạm môi rồi thôi, nhưng có một thế lực nào đó vừa thức tỉnh đã kéo hai người vào một nụ hôn sâu. thế lực đó không kiêng nể mà đỡ cả người em từ trên giường xuống, tay còn cố ý giữ chặt gáy để lưỡi có cơ hội khám phá khuôn miệng thơm ngọt kia.
thẳng cho tới khi sunghoon vì thiếu dưỡng khí mà cắn nhẹ lên môi hắn một cái, sim jaeyun mới chịu buông tha cho em. hắn âu yếm ngắm người trong lòng, tay ở trên eo siết chặt thêm một chút. môi xinh bị giày vò đến sưng đỏ như trái dâu tây chín, từ cổ đến tai cũng ửng hồng vì xấu hổ, em nhỏ ngại ngùng chôn mặt vào hõm vai hắn như một cách từ chối tiếp nhận mọi ánh nhìn.
đêm đó, một cún bự ôm một thỏ trắng nằm co ro dưới đất ngủ ngon lành.
đúng là giận thì giận, nhưng hôn thì vẫn phải hôn.
—
tui còn tầm 30 drafts để đánh úp ce nứa =))))))))))))
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz