ZingTruyen.Xyz

Into1 Edit Let S Fall In Love

Phụ đề: Còn 2 ngày nữa là đến ngày tỏ tình cuối cùng.

Bảy giờ sáng, Doãn Hạo Vũ là người đầu tiên thức dậy, cậu xuống bếp làm bữa sáng thì phát hiện chiếc bánh kem trong tủ lạnh. Châu Kha Vũ ra khỏi phòng sau khi tắm rửa xong, hắn đi vào bếp nhìn thấy Doãn Hạo Vũ đang loay hoay trong đó.

Châu Kha Vũ: "Chào buổi sáng PaiPai."

Doãn Hạo Vũ quay đầu lại, "Chào buổi sáng, Kha Vũ, hôm nay anh có tiết học buổi sáng đúng không?"

Châu Kha Vũ: "Ừ, cậu đang làm bữa sáng à?"

Doãn Hạo Vũ: "Sắp xong rồi, anh ngồi xuống ăn cùng đi. Em thấy có một chiếc bánh kem trong tủ lạnh, chắc là Tiểu Cửu mang nó về phải không?"

Châu Kha Vũ: "Tôi không biết, nhưng ngoại trừ Tiểu Cửu không ai mang bánh về cả."

Khi Doãn Hạo Vũ mang bữa sáng đã làm xong đặt lên bàn, Châu Kha Vũ thở dài, "Trước đây chúng ta thường nấu ăn. Có vẻ như Gia Nguyên và Bá Viễn đã không xuống bếp nhiều lâu rồi."

Doãn Hạo Vũ cười, nói: "Anh muốn nấu ăn à?"

Châu Kha Vũ vội đính chính: "Không, không, chỉ là tùy tiện thở dài thôi."

Hai người ngồi ăn cơm, Lưu Vũ từ bên ngoài trở về.

Lưu Vũ: "Pai Pai, Kha Vũ, chào buổi sáng."

Châu Kha Vũ: "Chào buổi sáng, hôm nay cậu lại đi tập thể dục một mình à?"

Lưu Vũ đi vào bếp, "Có lẽ do hôm nay tôi dậy sớm. Ai làm bữa sáng vậy?"

Doãn Hạo Vũ : "Em làm đấy, ngồi xuống đi, em nướng bánh cho."

Ngồi xuống bên cạnh Châu Kha Vũ, Lưu Vũ đột nhiên nói: "Mà này, hôm nay là sinh nhật AK, cậu biết không?"

Châu Kha Vũ bị hỏi đột ngột có chút ngớ ra.

Lưu Vũ: "Ý tôi là, tối nay chúng ta có nên làm tiệc chúc mừng anh ấy không?"

Châu Kha Vũ: "Đương nhiên ..."

Doãn Hạo Vũ nướng bánh xong đi tới, "Nướng xong rồi, Vũ ca."

Lưu Vũ nhìn cậu: "Pai Pai, hôm nay là sinh nhật của AK."

Doãn Hạo Vũ ngạc nhiên: "Sinh nhật của AK ca? Chúa ơi, em vẫn chưa chuẩn bị gì cả."

Lưu Vũ: "Không có gì đâu, đêm nay chúng ta ăn mừng đi."

Doãn Hạo Vũ và Châu Kha Vũ nhớ đến chiếc bánh trong tủ lạnh. Họ nhìn nhau rồi lại nhìn sang Lưu Vũ

Châu Kha Vũ: "Bánh kem trong tủ lạnh là cậu đã mua phải không?"

Lưu Vũ thấy rằng hai người họ không thể bị lừa nên chỉ có thể thành thật nói, "Tôi đã làm nó. Tôi tặng anh ấy một lễ kỷ niệm đơn giản đêm qua."

Doãn Hạo Vũ: "Chờ một chút."

Doãn Hạo Vũ và Châu Kha Vũ nhìn nhau, "Hiểu rồi."

Lưu Vũ ngượng nghịu cúi đầu chăm chú vào dĩa bánh của mình mà ăn một cách nghiêm túc.

Phụ đề: Tiểu Vũ nhút nhát

Lúc 7:20, Châu Kha Vũ là người đầu tiên ra ngoài.

Lúc 7:30, Cao Khanh Trần thức dậy, Doãn Hạo Vũ đã chuẩn bị sẵn một phần bánh nướng cho anh. Anh mỉm cười ngồi vào bàn ăn. Xong, như nhớ ra điều gì, nhân lúc Doãn Hạo Vũ chưa rời khỏi, anh lấy chiếc bánh kem trong tủ lạnh ra.

Cao Khanh Trần: "Paipai, đừng đi, ăn một miếng bánh ngọt đi."

Doãn Hạo Vũ vừa mặc áo khoác vừa đi vào phòng bếp, "Em có thể ăn sao?"

Cao Khanh Trần: "Tiểu Vũ ngày hôm qua nói được."

Cao Khanh Trần rất tự nhiên đút cho Doãn Hạo Vũ miếng bánh kem, "Há miệng, aaa"

Doãn Hạo Vũ mở miệng, ăn trọn miếng bánh người lớn hơn đưa tới. Sau khi ăn xong, Cao Khanh Trần cười tươi nhìn cậu ấy.

Cao Khanh Trần: "Ngon không?"

Phụ đề: Động tác đút bánh quá tự nhiên

Doãn Hạo Vũ chưa vội đi, cậu ngồi xuống trò chuyện cùng Cao Khanh Trần một lúc: "Vũ ca bảo hôm nay là sinh nhật của anh AK."

Cao Khanh Trần cũng ăn miếng bánh kem, "Anh biết. Tiểu Vũ có nói ăn mừng thế nào không?"

Doãn Hạo Vũ: "Anh ấy nói sẽ tổ chức tiệc nướng ngoài sân."

Cao Khanh Trần gật đầu, "Được, anh sẽ hỏi cậu ấy chuẩn bị như thế nào, em có đi làm không?"

Doãn Hạo Vũ nhìn đồng hồ, có chút không nỡ: "Ừ, đến lúc phải đi rồi, tối nay gặp."

Cao Khanh Trần lên lầu, gõ cửa phòng Lâm Mặc và Lưu Vũ.

Cao Khanh Trần thò đầu vào, "Chào buổi sáng, em đang làm gì vậy?"

Lưu Vũ: "Tiểu Cửu, mau tới đây, chúng ta thảo luận một chút về sinh nhật AK tối nay."

Cao Khanh Trần: "Anh và Paipai vừa mới ăn bánh ngọt, có vẻ tối qua tụi em ăn không nhiều."

Lâm Mặc ngồi bên cạnh không hiểu đầu đuôi gì, "Bánh gì, tối hôm qua là cái gì?"

Lưu Vũ ngượng ngùng nhìn hắn, "Hôm qua tôi làm bánh kem cho AK. Tối ăn bánh, quên nói cho cậu."

Lâm Mặc thở dài, ra vẻ thiểu não "Bây giờ trong đầu cậu chỉ nghĩ đến sinh nhật của AK, còn tôi?"

Lưu Vũ: "Đừng nháo, buổi chiều cậu có thể đi mua bóng bay hay cái gì đó, tôi đi chợ rau mua thịt, Tiểu Cửu, anh về sớm một chút để cùng nướng thịt đi."

Cao Khanh Trần sững sờ: "Người công cụ, chúng tôi đều là người công cụ sao."

Lưu Vũ ra chiều nũng nịu: "Tiểu Cửu"

Cao Khanh Trần: "Còn anh, tối nay anh có cần đem bánh ngọt không? Mà thôi anh sẽ mang nó về. Nhân tiện, anh sẽ kêu thầy Bá Viễn về sớm giúp em."

Lưu Vũ ôm chầm lấy Cao Khanh Trần, "Tiểu Cửu, anh có biết anh thực sự rất rất tốt không?

Lâm Mặc lắc đầu bước xuống giường, "Tự nhiên tôi thấy hai người thật là xứng đôi, hay là thử hẹn hò đi. Biết đâu mấy tên kia lại ra rìa thì sao."

Máy quay chuyển sang phòng của Lưu Chương và Trương Gia Nguyên, Lưu Chương vừa mới thức dậy và vẫn đang mò mẫm tìm cặp kính bên giường.

Phụ đề: Tiểu K hoàn toàn không biết gì.

Vào bốn giờ chiều, Lâm Mặc là người đầu tiên trở lại nhà chung, mang theo rất nhiều đồ đạc và bắt đầu trang trí sân nhỏ.

Lúc sáu giờ, Lưu Vũ và Bá Viễn trở lại nhà chung, bắt đầu sắp xếp các món ăn.

Sáu giờ rưỡi, những người khác cũng lần lượt trở về, trừ Lưu Chương. Lâm Mặc và Châu Kha Vũ treo băng rôn trong nhà. Trương Gia Nguyên giúp Lưu Vũ rửa rau, những người khác thì thổi bóng bay.

Bảy giờ, xe của Lưu Chương lái vào gara. Vừa xuống xe, hai bên đã vang lên hai tiếng chào, Lưu Chương sợ tới mức lui về phía sau vài bước, chộp lấy kính chiếu hậu. Mọi người từ sau bức tường đi ra, Lưu Vũ cười cười, đi tới đội mũ sinh nhật cho hắn.

Lưu Vũ: "Tiểu AK, anh quá nhát gan."

Lưu Chương thở phào nhẹ nhõm, bất đắc dĩ nhìn cậu cười cười, "Làm anh sợ muốn chết",

Lúc này Lâm Mặc từ sau đi tới, một lần nữa thành công làm Lưu Chương giật nảy mình.

Lưu Chương: "Cậu làm cái gì mà không lên tiếng hả?"

Lâm Mặc: "Xin chào, Hahaha. Vẫn làm anh kinh ngạc, mau vào đi, mau lên, thầy Bá Viễn và Gia Nguyên đang nướng thịt đấy"

Lưu Vũ và Lưu Chương đi phía sau, Lưu Vũ giúp anh ấy chỉnh lại chiếc mũ sinh nhật của mình.

Lưu Chương: "Em làm khi nào đó?"

Lưu Vũ: "Mới... hôm nay."

Lưu Chương: "Tối qua em không phải đã làm sinh nhật sao?"

Lưu Vũ bĩu môi, "Cái kia không giống, tối qua em là người đầu tiên chúc mừng sinh nhật anh. Cái này là của mọi người cùng tổ chức cho anh."

Lưu Chương khóe miệng nhếch lên, "Chỉ cần em chúc mừng sinh nhật anh là đủ rồi."

Lưu Vũ xấu hổ: "Ồ, đi thôi, một lát nữa thịt sẽ hết mất."

Lưu Chương: "Anh vừa nghe Lâm Mặc nói rằng đó là thịt nướng?"

Lưu Vũ nháy mắt với anh: "Là món lần trước chúng ta không được ăn."

Ký ức lần đi khinh khí cầu quay lại, Lưu Chương cười ngượng, cảm giác vui vẻ cứ lâng lâng trong lòng anh.

Phụ đề: tiệc sinh nhật AK chính thức bắt đầu

Đầu tiên, Trương Gia Nguyên và Bá Viễn giúp mọi người nướng thịt, sau đó được thay thế bởi Châu Kha Vũ và Doãn Hạo Vũ.

Doãn Hạo Vũ: "Thật trùng hợp, Kha Vũ, sáng nay anh vừa nói rằng muốn nấu ăn. Giờ thành thật rồi."

Châu Kha Vũ nhìn cậu ấy với một nụ cười tươi rói hơn cả ánh ban mai.

Mọi người lần lượt ngồi vào bàn ăn đã được sắp sẵn ngoài sân. Lưu Vũ và Lưu Chương đi đến. Chàng trai cao ráo nghiêng đầu sang một bên, theo thói quen đút tay vào túi quần. Cao Khanh Trần thấy bộ dáng của anh lúc này chẳng khác mấy chú vịt là bao, bèn lên tiếng trêu.

Cao Khanh Trần: "Chẳng may AK đứng vào bầy vịt chắc không nhận ra mất."

Lưu Chương cạn lời, mọi người xung quanh đều bật cười thành tiếng.

Thật là trùng hợp, Lâm Mặc lấy món quà ra trước, "Hôm nay tôi tình cờ nhìn thấy cái này khi đi mua ruy băng. Tôi nghĩ nó rất phù hợp với AK."

Lưu Chương: "Cảm ơn, cảm ơn."

Lưu Chương phát hiện ra rằng chiếc túi đó là một chiếc mũ trùm đầu vịt.

Lưu Chương bất lực: "Cậu thật là..."

Cao Khanh Trần đột nhiên kích động, "Mau mặc nó vào, con vịt này trông giống AK!"

Lưu Vũ đang uống từ cốc nước, quay đầu lại nhìn, nghiêm túc nói: "Thích, rất thích."

Lưu Chương đeo nó vào, "Được, được, cảm ơn Lâm Mặc."

Bá Viễn đưa cho Lưu Chương một chiếc bookmark, "Tôi thực sự không biết cậu thích gì, nhưng cậu đã nói với tôi cậu đang đọc cái này gần đây, chiếc bookmark này là dành cho cậu."

Lưu Chương nhận lấy món quà từ tay Bá Viễn: "Cảm ơn thầy Bá Viễn, tôi rất có hứng thú với nó."

Cao Khanh Trần lấy bánh kem từ trong phòng ra, "Quà sinh nhật của tôi là bánh kem, đến thắp nến đi."

Lưu Chương "Oa, cảm ơn Tiểu Cửu, cảm ơn, cảm ơn."

Lưu Vũ thắp một ngọn nến, "Anh ước đi."

Lưu Chương: "Mọi người đến đây, tôi ước điều ước của tất cả, tôi chia sẻ mong muốn của mình với các bạn."

Cuối cùng Lưu Chương thổi tắt nến, mọi người vỗ tay hoan hô.

Trương Gia Nguyên nhặt cây đàn ghita, "Cuối cùng, tôi sẽ tặng anh một bài hát."

Mọi người ngồi cùng nhau hát chúc mừng sinh nhật, sau đó cắt bánh và bắt đầu ăn thịt nướng. Không khí vui vẻ thế này lâu rồi họ mới cảm nhận được. Đến với chương trình này, dù có người không thể nên đôi hay có người thành đôi thành cặp, gặp được nhau ở thời điểm chúng ta đều muốn có người chia sẻ là tốt rồi.

Trương Gia Nguyên đưa một số xiên cho Lưu Vũ, "Tôi đã nướng chúng thêm một chút cay cho cậu."

Lưu Vũ: "Cảm ơn Gia Nguyên."

Trương Gia Nguyên: "Không có gì, còn muốn ăn cái gì, tôi nướng cho cậu."

Lưu Vũ: "Không sao, có người nấu ăn cho cậu rồi, cậu nghỉ ngơi một lát đi."

Lưu Chương muốn vào phòng thay quần áo, Lưu Vũ bỏ đồ trong tay xuống đi theo. Trương Gia Nguyên rút lại cánh tay giúp cậu chỉnh vạt áo nhưng đã lỡ mất, bơ vơ giữa không trung. Sau đó, hắn chỉ biết cúi đầu thở dài.

Lâm Mặc và Doãn Hạo Vũ đang ăn thịt nướng, Lưu Vũ đi ngang qua và vỗ nhẹ vào vai Lâm Mặc. Lâm Mặc thở dài, hôm nay đây là lần thứ n cậu thở dài.

Doãn Hạo Vũ cầm lọ dầu đi tới, "Lấy đồ trên xiên lại đi, tôi quét thêm dầu."

Lâm Mặc muốn nhặt hết vài xiên còn lại, nhưng lại vô tình làm bỏng tay vì tham lam.

Lâm Mặc: "Ai ya, nóng quá."

Doãn Hạo Vũ nhanh chóng đặt đồ trong tay xuống, "Không sao chứ?"

Lâm Mặc: "Không sao."

Đôi mắt của Lâm Mặc theo bản năng nhìn hướng khác, nhưng cậu không nhìn thấy người mà cậu muốn nhìn.

Trong nhà chung, Lưu Vũ đi theo Lưu Chương và gọi anh, "AK."

Lưu Chương: "Có chuyện gì vậy?"

Lưu Vũ lấy món quà được giấu dưới ghế sô pha, "Đây, tặng anh."

Lưu Chương cầm lấy túi, "Em chuẩn bị nhiều thứ như vậy sao?"

Lưu Vũ: "Sao? Anh không hài lòng à?"

Lưu Chương chỉ vào mắt mình, "Nhìn quầng thâm mắt cửa em kìa, ban nãy anh thật sự muốn nói, em phải chăm sóc tốt cho mình nữa."

Lưu Vũ: "Anh vui là được rồi."

Lưu Chương: "Anh thực sự rất hạnh phúc, đặc biệt hạnh phúc."

Nụ cười của Lưu Vũ từ khóe mắt kéo dài đến khóe miệng, "Vậy... em đi ra ngoài trước."

Sau khi tiệc nướng kết thúc, mọi người ngồi trên ghế sô pha cùng nhau uống rượu. Lưu Chương bước ra khỏi nhà chung, vị trí của anh được xếp sẵn ở giữa.

Lưu Chương: "Cảm ơn mọi người, thực sự cảm ơn mọi người, sinh nhật này thực sự khó quên."

Châu Kha Vũ: "Chúng tôi tổ chức một bữa tiệc sinh nhật cho anh khó quên lắm sao?"

Lưu Chương gật đầu, "Tất nhiên, đã lâu rồi tôi mới có cảm giác như những người bạn thân nhất của mình ở bên nhau."

Bá Viễn: "Tôi thậm chí không muốn rời đi."

Lâm Mặc và Bá Viễn đã nâng ly chúc mừng, "Thầy Bá Viễn là một người rất tình cảm, sâu sắc."

Bá Viễn: "Chà, chuyến đi này có thể được coi là tìm thấy con người thật của tôi, và tôi phải cảm ơn tất cả các bạn."

Châu Kha Vũ: "Ngày tiếp theo là ngày cuối cùng, và sau đó nó sẽ kết thúc."

Cao Khanh Trần: "Tôi thực sự ghét sự chia ly, nếu thời gian có thể dừng lại ở đây Chỉ một khoảnh khắc này thì tốt quá nhỉ"

Lưu Vũ: "Đừng nói về một chủ đề buồn như vậy nữa. Nào chúc mừng, chúc mừng sinh nhật AK! Chúng ta hãy uống cùng nhau và tiếp tục trò chuyện hết đêm nay.""

Phụ đề: Gặp gỡ là món quà tốt nhất

Đêm đã về khuya, mọi người lần lượt trở về phòng nghỉ ngơi. Cao Khanh Trần ra khỏi phòng rót nước, tình cờ gặp Châu Kha Vũ.

Cao Khanh Trần: "Chào Kha Vũ."

Châu Kha Vũ: "Mặt của anh hơi đỏ, có chuyện gì vậy?"

Cao Khanh Trần lắc đầu: "không sao, chắc do lúc nãy uống hơi nhiều."

Châu Kha Vũ: "Vậy để tôi pha cho anh cốc chanh mật ong nha. Uống vào sẽ dễ chịu hơn đó."

Cao Khanh Trần: "Làm phiền Kha Vũ quá, tôi ngủ một giấc dậy sẽ ổn thôi."

Cao Khanh Trần uống nước, Châu Kha Vũ đứng bên cạnh nhìn anh.

Cao Khanh Trần: "Có chuyện gì vậy? Có điều gì muốn nói à?"

Châu Kha Vũ: "Không có gì, chỉ là sắp đến ngày kết thúc, tôi muốn hỏi suy nghĩ của anh."

Cao Khanh Trần: "Đối với cuộc hẹn cuối cùng, hãy để nó tự nhiên. Tất nhiên sẽ muốn gặp người mình muốn hẹn hò là điều tốt nhất."

Châu Kha Vũ: "Anh có hối tiếc không?"

Cao Khanh Trần không nói gì, anhđổi ly, rót cho chàng trai trẻ một ly nước, "Trễ rồi, mau đi ngủ đi. "

Lưu Chương trở về phòng mở món quà của Lưu Vũ. Khi anh ấy mở ra, đó là một vật trang trí nhỏ làm bằng đất sét, một con vịt vàng hết sức ngộ. Lưu Chương nhìn nó một lúc rồi đặt nó lên đầu giường, lắc đầu mỉm cười. Trương Gia Nguyên đúng lúc mở cửa bước vào, nhìn thấy Lưu Chương đang đặt tâm tư vào con vịt ngố kia.

Trương Gia Nguyên: "Chúc mừng sinh nhật AK."

Lưu Chương: "Cảm ơn cậu."

Trương Gia Nguyên ngồi ở trên giường, hai người trầm mặc hồi lâu, Trương Gia Nguyên lên tiếng trước, phá vỡ bầu không khí ngượng ngập trong căn phòng đôi.

Trương Gia Nguyên: "Anh sẽ chăm sóc cậu ấy thật tốt, phải không?"

Lưu Chương sửng sốt một lúc, rồi nói: "Tôi mới nên nói với cậu điều này chứ."

Trương Gia Nguyên mỉm cười quay lại nhìn anh, hai người họ đập tay nhau như những người bạn thật sự.

Phụ đề: Hãy gửi tin nhắn cho crush của bạn.

To Lưu Vũ: Tôi muốn có cơ hội cuối cùng để hẹn hò với bạn. (Trương Gia Nguyên)

To Lưu Vũ: Tôi sẽ chăm sóc bạn thật tốt. (Lưu Chương)

To Lâm Mặc: Tôi không nỡ ở đây, bạn cũng vậy. (Châu Kha Vũ)

To Lâm Mặc: Gửi tin nhắn cho bạn vậy. (Bá Viễn)

To Châu Kha Vũ: Tôi không muốn chọn bạn nữa. (Lâm Mặc)

To Cao Khanh Trần: Ngày mai chúng ta hẹn hò nhé, nhưng nhất định sẽ không phải là lần cuối. (Doãn Hạo Vũ)

To Doãn Hạo Vũ: Tôi cũng muốn tổ chức sinh nhật. (Cao Khanh Trần)

To Lưu Chương: Bạn xứng đáng với những gì tốt đẹp nhất và trân thành nhất. (Lưu Vũ)

________o0o_______

Còn đúng một tháng...

25/03/2023

YUMI YUAN

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz