I Uo A I E A
(:>>>)Ánh nhìn của cả hội trường đổ dồn về phía những cái đầu cầu vồng nổi bật kia với những cái nhìn ngơ ngác, kinh ngạc và cả kinh sợ.Thì dù gì, với việc một gia tộc nổi tiếng Ubuyashiki kia xuất hiện tại đây và cả việc họ còn có quen biết với Unknown thì đây thật sự là một nguồn tin động trời đấy.Thật sự thì cả hội trường cho đến giờ vẫn còn hoang mang thân phận của Unknown. Mà giờ đây biết được sự việc này thì họ không dám điều tra nữa quá. Mà kể cả có cố gắng điều tra đi nữa thì nguồn tin của họ luôn bị cắt đứt không rõ nguyên do. Thế nên, sau sự việc này có lẽ nên từ bỏ thôi.[Kể từ khi đến đây, chúng ta đã lỡ để lạc mất đôi song sinh Tokito này. Sau bao nhiêu năm kiếm tìm thì giờ đây đã gặp lại và thật sự may mắn khi chúng ta lại gặp người thân nữa.]"Để ngài tốn công phí sức tìm kiếm chúng tôi, thật có lỗi với ngài."Hai anh em đồng thanh lên tiếng, tuy vậy vẫn còn sụt sịt nước mắt vì hạnh phúc."Tôi là Tokito Yuichiro, anh trai.""Tôi là Tokito Muichiro, em trai.""Chúng tôi là đôi Song Hà Trụ. Hân hạnh được gặp lại ngài, thưa Chúa Công."Kagaya mỉm cười hiền hậu nhìn chúng như lẽ đương nhiên.[Ta cũng vậy, giờ thì sau khi hội thao này kết thúc chúng ta sẽ tiếp tục. Bây giờ tôi xin trả lại chương trình cho Yuuei. Cảm ơn mọi người đã phí thời gian cho cuộc hội ngộ của chúng tôi."Nói rồi anh cuối đầu, tất cả trụ cột đều cuối đầu theo.__________"Ta không nghĩ là sẽ gặp các ngươi ở đây."Akami lau nước mắt nói."Ha ha, bọn em cũng vậy đấy ạ!"Rengoku cười tươi rói nói. Nếu nói anh không vui thì sẽ là nói điêu mất."Dù gì cũng gặp lại rồi thì cũng đừng khóc chứ, nee-sama!"Sabito khẽ lau đi giọt nước đọng khóe mắt cô nói. Mọi cử chỉ thật nhẹ nhàng."Ta có khóc đâu.""Vâng, vâng, bọn em cũng có khác gì chị đâu!""Ha ha!"Thế là cả đám cười rầm rộ lên. Nói chuyện thêm một lúc nữa thì mới dừng lại cho hội thao diễn ra."Hội thao này, hai đứa thi nhất định phải thắng đấy!"Dù biết chúng sẽ thắng rồi nhưng cô vẫn cổ vũ chúng. Thì, cô cũng hơi vui khi chúng được đoàn tụ lại với nhau và còn có cơ hội nhìn thành quả sau bao nhiêu năm luyện tập của chúng."Phải thắng một cách đầy hào nhoáng đấy!""Cố lên!""Đừng để thua đám nhóc ranh kia!""Cố gắng đừng làm nhập viện đứa nào đấy!""Cứ tung hết sức chém nhau đi!""Cho bọn này xem trận đấu kịch tính của hai nhóc nào!"Bao nhiêu lời cổ vũ được đưa ra. Hai đứa song sinh ngơ ngác rồi giơ nắm đấm chắc nịch nói."Chắc chắn sẽ!"Cười hiền nhìn chúng rồi hối thúc chúng vào hàng nghe luật nhanh. Rồi kéo cả đám trụ cột kia lên khán đài kiếm chỗ ngồi. Đang loay hoay tìm chỗ thì đột nhiên bị ai đó kéo đi, ngước lên thì thấy bóng dáng cao lớn quen thuộc. Là Himejima, anh chàng cao lớn kia kéo cô đến chỗ Kagaya xí được. Lại thì thấy cả đám đã ngồi cả rồi. Ha hả, kiếm được chỗ có tâm ghê, có thể thấy toàn bộ khán đài luôn kìa.Còn đôi song sinh thì hiện tại đang bị cả đám học sinh 1-A bao vây."Này này, hai cậu đã quen Unknown-sensei đã thế còn là người của Ubuyashiki gia tộc sao!?""Còn Hà Trụ là gì thế?""Đúng chuẩn con ông cháu cha luôn rồi!"Bao nhiêu lời bàn tán vang lên. Nhưng dù vậy, hai anh em không quan tâm. Sau khi có sự cho phép của bên phía nhà trường thì chúng đã được phép sử dụng katana, với điều kiện không được đe dọa tính mạng học sinh. Nắm chặt thanh kiếm trên tay, hai anh em vẫn còn mơ hồ sự việc mới vừa diễn ra.Chúng gặp lại rồi.Đồng đội và người thân.Họ đang dõi theo chúng.Vậy nên... phải thắng thôi... để có thể khoe với mọi người... để có thể được Chúa Công và chị ấy khen... phải... làm thôi.Lồng ngực đập liên hồi, cảm giác hồi hộp này lâu rồi mới trở lại. Chúng chỉ quan tâm một điều, thể hiện cho mọi người thấy, chúng đã trưởng thành rồi!"Tốt lắm, ta bắt đầu vòng thi đầu tiên nào!"Midnight vụt roi gây sự chú ý.Giờ đây chúng học sinh 1-A tạm thời bỏ qua hai anh em mà chú ý đến vòng thi kia. Hai Tokito cũng chú ý đến màn ảnh, trên đó xuất hiện dòng chữ đua vượt chướng ngại vật. Nghe luật thì khá dài dòng, nói cho đơn giản thì, tất cả 11 lớp năm nhất sẽ chạy đua với nhau trong 3 km, và tất nhiên không chỉ thế mà còn phải vượt chướng ngại vật được định sẵn ra. Cho đến cuối cùng ai vượt qua hết 3 chướng ngại vật và đến đích đầu tiên thì sẽ thắng. Vậy thôi, cũng khá đơn giản. Hai anh em thầm nghĩ._________Tôi... xả ảnh...
Đồng phục nam và nữ, riêng nữ thì một số người mặc váy xếp li. Ai có haori thì mặc.
Còn trên đây là đồng phục khi đi dự một cái gì đó. Tiệc lớn hay khi xuất hiện tại cuộc họp lớn.Ừm... định thêm nữa nhưng mà dung lượng không cho phép nên thôi.Yahhh, tôi thi xong rồi và tạch anh rồi! Bù lại toán thì 9.75 :'))Tiếc quá trời quá đất. Anh xuýt soát xém nữa dưới trung bình lun.Mà... tôi đang trong giai đoạn mệt mỏi nên hơi lâu ra chút:)
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz