I, Demigod - Mã số 6 - Nhóm 2 - LORD PEGASUS AND THE CAMP ON THE RED RIVER
Chap 1: Legend begins
"NO NOTHING HELPSWE WON'T STOP RIGHT NOWWE DID IT ON OUR OWN..." !!!!~~~~~
-"TẮT NGAY THỨ NHẠC ẦM Ĩ ĐÓ ĐI LỘT !!!!!!", có vẻ ai đó đang tức giận...
Tôi tắt cái loa công suất lớn ( có lẽ là lớn nhất thành phố).-"Turn down for what ?" tôi nói với Eggie, mặt cô nhóc trông như vừa mới bơi 20 vòng quanh Hồ Tây về, có điều tay chân cô dính đầy dầu nhớt, keo và một vài thứ khác tôi-không-muốn-biết.
-"Em lại nghịch với đống Chuyên Gia Cắn Trộm đấy à ?" tôi hỏi.-"Ok, lần cuối nhé Lột, đấy là những tác phẩm để đời của em, và chúng nó hiệu quả hơn cái đống màu mè chưa-bao-giờ-hoạt-động của anh, bây giờ thì ra khỏi cái chuồng ngựa của anh đi, Thánh Thần Hephaestus!! Anh đã cắm rễ trong đấy 3 ngày rồi đấy, trông anh như con gấu trúc thích ăn thịt nướng vậy, em nhìn anh với ánh mắt thương hại đấy" Eggie bé nhỏ hét vào mặt tôi, cảm ơn các vị thần cái đống đáng sợ trên quần áo của nhóc không dính vào cửa phòng tôi, nếu không tôi sẽ lại mất 7 tháng cuộc đời để rửa nó mất.
-"Anh đang hoàn thành những dự án dang dở mà, anh cũng không thích ngủ, em biết đấy..."-"Fine,fine,fine. Giờ thì nhấc mông ra khỏi cái đầu.. ý em là đến giờ tập trung ban quản lý và lần này Liz triệu tập anh cho cái gì gì đấy ai-mà-nhớ-nổi-chứ" Cô giục tôi.
- "Còn em thì nên đi tắm đi, anh sẽ lết ra trong 15 phút nữa, hẹn nhau ở Nhà Ăn"Ok, tên tôi là Lord Pegasus. Ít nhất đấy cũng là cái tên tôi muốn mình được đặt, vài năm nữa khi đến lễ trưởng thành có lẽ tôi sẽ đổi tên thành vậy. Ở đây chúng tôi hạn chế gọi tên khai sinh của nhau.Cái tên mang rất nhiều ý nghĩa, nó tượng trưng cho sự tồn tại, sự ràng buộc, thể hiện nhiều giá trị. Cái tên khai sinh của chúng tôi.. ý tôi là Mortals, nó gợi đến nguồn gốc yếu đuối của chúng tôi.
Rất may là cái phần "người" của tôi không được nhiều lắm. Mẹ tôi là á thần con của nữ thần Athena. Thời còn trẻ mẹ tôi đi du học tại một trường đại học ở Tokyo, ngành cơ khí, và gặp cha tôi ở đó. Ông cũng giống như bà ngoại tôi, thích đi khắp các trường đại học, tìm kiếm những con người với niềm đam mê tri thức. "Sáng tạo không giới hạn!!" Tôi có thể tưởng tượng cha cười toe tóet với cái khẩu hiệu đó. Là tín đồ của Sự Sáng Tạo,có lẽ đó là thứ duy nhất tôi được thừa hưởng từ ông. Giấc mơ du học cũng không còn xa nữa khi 1 năm trước mẹ tôi đã sang Tokyo làm giảng viên đại học, còn tôi thì vẫn muốn ở lại đây để xử lý cái mớ bòng bong, cái trại tâm thần trá hình này.Đọc những dòng này chắc hẳn các bạn cũng được các bác sĩ tâm lý chuẩn đoán những bệnh thú vị đại loại như Tăng Động Giảm Chú Ý, chứng Khó Đọc hoặc vài thứ mới mẻ như chứng Hoang Tưởng Tuổi Dậy Thì. Yup, chúng ta là những Á Thần, Con Lai, đại khái là con rơi của những vị-phụ-huynh-trách-nhiệm-và-chung-tình nhất cái thiên hà này. Sau cuộc chiến với Đất Mẹ, nhờ công của 7 vị anh hùng, thế giới đã trở nên yên bình hơn, những giá trị La Mã và Hy Lạp dần bớt mâu thuẫn, thay vào đó là hợp tác phát triển song phương cùng có lợi. "Friends with benefits" ;)
Trên toàn thế giới, các Á Thần mới liên tục được tìm ra và đưa về Trại Con Lai, Rome mới. Với những Á Thần ở châu Á, nếu may mắn họ có thể vượt qua nửa vòng trái đất để tới Vùng Đất Hứa, nơi mà các Á thần có thể sống yên bình trong lớp bảo vệ của Trại Con Lai. Còn nếu họ không may mắn được thần rừng nào đó đón đi, thì họ sẽ phải ngồi lên những con chiến mã bất hợp pháp của tôi để về đây. Như các bạn đã biết thế chiến thứ 2 -WWII là cuộc chiến với nòng cốt là các Á thần La Mã và Hy Lạp, họ đấu đá và cấu xé nhau trên toàn thế giới. Người Hy Lạp thì thích phòng ngự, Người La Mã thì thích tấn công, cuộc chiến cứ dai dẳng mãi cho đến khi các thần phải can thiệp và tách rời họ ra. Ở vùng đất này, nơi kịch liệt mâu thuẫn giữa Lã Mã x Hy Lạp, là điểm giao thoa tụ hội của Nền văn minh Phương Tây và Phương Đông. Những người La Mã, hay thực dân Pháp, đế quốc Mỹ đã cố gắng đánh chiếm vùng đất trọng yếu này, nhưng người Hy Lạp đã đứng lên và kháng chiến thành công.. ok chiến sự vậy là quá đủ.
Vậy nếu bạn có máu ADHD, dốt tiếng Anh, hay đơn giản là ảo tương sức mạnh bạn có thể làm bài test của chúng tôi. Sau đó nếu kết quả khớp thì tôi sẽ quất mấy em Pegasus 3000 đi đón bạn đến đây - nhà của tôi aka Nông Trại Thần Thánh - thuộc sự sở hữu của Liz the Fab, liên hệ đường dây nóng để biết thêm thông tin chi tiết : 09 ένα δύο τρία τέσσερα πέντε έξι εφτά οχτώ.· "Ông đang xàm cái gì đấy Lordo ?" À đây đại gia của chúng ta, Liz mặc một cái quần Jean kiểu bụi bặm, áo phông của trại màu navy với dòng chữ FVND lấp lánh cùng biểu tượng của trại-bắp ngô đội vòng nguyệt quế màu vàng , không phải yellow, mà là gold. Hoodie , snapback và đôi sneaker mà bất kỳ Đầu Giày nào cũng muốn sở hữu. Trông cô vừa xinh đẹp vừa cá tính tràn đầy năng lượng và dường như không thể dừng lại được, dù sao thì cũng không phải gu của tôi.· "Viết tự truyện chứ vẹo gì nữa, có việc gì mà phải lôi tôi ra khỏi cái động đáng yêu thân thương vậy? " tôi hỏi dù biết rõ câu trả lời.· "Không phải chuyện đùa đâu, nhiều vấn đề tài chính, xây dựng, lời tiên tri và công thức cho món thịt nướng..." Liz bắt đầu liệt kê ra 1 đống thứ việc, cũng phải thôi, trại của chúng tôi.. à không NÔNG TRẠI của chúng tôi mới mở được gần 1 năm, vẫn còn đủ thứ phải giải quyết.Gần 1 năm trước, sau khi chúng tôi giải quyết đám Tàn Dư của Đất Mẹ cùng với những vị Anh Hùng huyền thoại. Liz mở cuộc họp Liên Đoàn Á Thần Việt Nam Lần Thứ Nhất, và có Hermes mới biết làm sao cô ấy kiếm được khoản tiền đó để mua khu đất nữa, người ta thường gọi nó là Bãi Giữa Sông Hồng, nó nổi lên một cách tự nhiên và mạnh mẽ giữa dòng sông. Chúng tôi nhận ra nó là bãi đất được nữ thần Demeter ban phúc, phù sa của sông bồi đắp khiến nó trở trở nên màu mỡ đến mức chả cần chăm sóc gì cây cối cũng tự cho năng suất tối đa. Liz bay đi với tập sổ sách kế toán vào Cabin số 6, bỏ mặc tôi trước bức tượng nữ thần Demeter to đến kinh ngạc, nó làm tôi phát khiếp. Thứ nhất, vì thế quái nào mà tôi đã ra tới tận đây, Cabin số 9 ở tít cuối của cái đảo này, và thứ 2, nó to vãi cả ốc vít, tôi không thể tin nổi, vâng thật KHÔNG THỂ TIN NỔI ;) là chúng tôi đã tạo ra nó. Tôi đi tới phía Nhà Ăn. Nó ở trung tâm của hòn đảo, dù là nơi để ăn nhưng cũng kiêm luôn phòng làm việc, phòng họp, phòng quẩy, nói chung là nơi tụ tập của tất cả các trại viên. Sức chưa khoảng 80 người, được thiết kế để đốt lửa mà không bị chết sặc khói, (chết thế thật nhạt nhẽo) nó được thiết kế để dễ bàng bén lửa mà cháy chết hết lũ ăn xong không rửa bát. Trước khi tôi kịp chọn chỗ để ngồi, phía bàn của Ban Lãnh Đạo đã đầy đủ người, thâm chí Liz cũng đã có mặt, cô này thực sự có cánh dưới chân, đôi Adidas Jeremy Scott Wings 3.0 Gold, nó không khác gì những đôi khác được bán trên ebay với giá resell khoảng 400$, ngoại trừ cái cánh đó thực sự bay được. Và không phải nhờ ông già của cô ý đâu, nhờ cái thằng nào đó cuồng giày mà chẳng may ở cái cabin số 9 đó... · "E hèm.. Mọi người ổn định chỗ ngồi nào!! Phúc lại đây vẫn còn ghế cho ông. " Đức nói trên chiếc loa to ngang cái trong phòng tôi. Và rất vui là tên cúng cơm của tôi lại rầm rầm cho tất cả mọi người nghe. 5 giờ chiều, trời vẫn còn sáng và cỗ xe của thần Apollo vẫn chưa đi tới điểm cực tây của tầm mắt, ý tôi là vẫn chưa đến hoàng hôn, mọi người đã ngồi gọn vào chỗ, dao dĩa đủ cả. Chúng tôi ăn tối sớm như vậy vì sau đó sẽ có rất nhiều việc phải làm và đốt rất nhiều năng lượng, ý tôi là rất rất nhiều. Mọi người trong cùng cabin thường ngồi chung bàn , nhưng các cặp đôi cũng hay sán lại và làm đủ thứ trò có thể làm với đống đồ ăn.
- "Ahhh~" "Trực thăng đang bay vô động này bé cưng" Vâng, người ta gọi đó là Ủy Mị đó.
Có 13 ghế ngồi, dành cho Trưởng Cabin của 13 Cabin. Dù sao thì cabin số 2 - Hera thì luôn không có ai, và cabin số 8, Đoàn Thợ Săn được dẫn đầu bởi Annie thì đã đi viễn chinh về phía nam, nên những chiếc ghế chưa bao giờ được ngồi kín. Tôi ngồi xuống chiếc ghế số 2 cạnh Đức aka Diều Hâu. Anh chàng này khiến bạn dễ dàng nhận thấy cậu ta là con Chúa Tể Zeus, chỉ cần nhìn thôi bạn cũng hiểu, không cần biết làm việc gì, cậu ta ở đây là để lãnh đạo, cậu ta có đầy đủ tố chất của một người chỉ huy, và người cậu ta tỏa ra cái áp lực khiến người khác buộc phải tuân lệnh. Và nó là thằng bạn cấp 2 của tôi, mỉa mai thay cái biệt danh Trưởng Thôn hồi cấp 2 nó lại hợp với cậu ta như vậy.
- "Diều Hâu, không-tên-thật! Ok rồi nhanh lên có việc gì thì giải quyết luôn nào, tôi buồn ngủ rồi"· " Tôi biết ông kiểu gì cũng đòi về, nên hôm nay có Thực Đơn Thần Thánh Ngày Lễ dành cho ông" Nói xong Diều Hâu đưa tôi cái thực đơn. Tôi phát minh ra hơn nửa cái thực đơn đó. Tôi cũng chẳng ưa gì Hera nhưng ý tôi là ai có thể cưỡng lại thịt bò chứ ? Người ta có thể anti Kobe, nhưng ai có thể ghét thịt bò Kobe cơ chứ. Nấu ăn là một trong những đất diễn Sự sáng tạo của tôi, dù tôi có thất bại kha khá lần đi nữa, cuối cùng tôi vẫn có vài món tâm đắc và không gây đau bụng. · "Tôi cần 1 cái máy thu hoạch ngô số lượng lớn Lột ạ, đám quỷ nhỏ này không biết cách ngừng lớn, cũng nhờ mẹ tôi đã cảm kích về bức tượng kiêm đài phun nước khổng lồ của ông làm" Trang aka trưởng cabin số 4 nói về những ruộng Ngô bao quanh khu trại. Cũng chẳng bất ngờ lắm, mỗi lứa ngô vừa được thu hoạch thì chỉ 2 tuần sau là lứa mới đã cao quá đầu người rồi. Ngô là nguồn thu nhập chính của trại, chúng được bán vô cùng đắt hàng vì chất lượng, theo nghĩa đen, thần thánh. Đương nhiên Liz lo vụ kinh doanh, và tiền thu được để phục vụ cho việc xây dựng trại, các dự án của cabin số 9 và số 6, các cuộc viễn chinh. Chỉ có điều là thực đơn 7 món của chúng tôi thì 5 món có chứa ngô.· "Ok, kinh tế nông nghiệp vậy là đủ rồi. Chúng tôi gọi ông ra đây không phải vì mớ ngô đó." McLeod cắt lời.. Cậu ta là một anh chàng đẹp trai và hấp dẫn, toát lên cái mùi thanh thoát của biển lặng sóng, đôi mắt màu xanh lam nổi bật, trưởng cabin số 3. Cabin số 3 vô cùng hùng mạnh, nhất là khi trại nằm giữa một khoảng mênh mông toàn nước, sức mạnh của họ càng có tác dụng mỗi khi thiếu, hay thừa nước. Có điều cậu ta nhạt nhẽo kinh khủng. · " Chúng tôi triệu tập cậu ra đây vì lời tiên tri.. những dấu hiệu bắt đầu xảy ra.. chúng ta cần chuẩn bị tất cả sức mạnh để chiến đấu.. đấy là lí do hôm nay.. Eglantine Green sẽ nói tiếp.." Allen bắt đầu đi thẳng vào vấn đề. Cậu ta vẫn luôn như vậy, cương trực, thẳng thắn, quá hiền để quản lý đám Lợn Rừng, nhưng cậu ta là chiến binh thiện chiến nhất của Liên Đoàn, khó có ai có thể dám chống đối cậu ta, trừ tôi đương nhiên, tôi quá tưng tửng để nghe lệnh bất kỳ ai.· " Tôi Eglantine Green, xin từ chức Counselor cabin số 9, và thăng chức cho Lord Pegasus, trở thành Counselor của cabin số 9" Hiếm khi thấy Eggie nghiêm túc như vậy, tôi bắt đầu cảm thấy sợ, cái quái gì có thể xảy ra chứ Eggie từ chức ư, trừ khi là em nó bị dính tay vào nhau do cái hợp chất kia... · "Cậu đã nghe về lời tiên tri đó rồi phải không ? Chính vì nó mà cái trại này mới được thành lập.. Jen có thể thông não cậu ta lần nữa được không ? " Ồ cô này cuối cùng cũng lên tiếng, phá tan bầu không khí nặng trịch. Chelyn PcFawkes xinh đẹp, cô ấy gần như là cô gái hoàn hảo, tự tin và năng động. Chel cũng có vài phần giống tôi, khi mà tôi có quá nhiều dự án và những nỗi sợ bắt đầu đến.. "Mình nên làm cái gì trước ?" "Màu xanh hay màu đỏ?" "Nó có quá to không?" Chúng tôi luôn bị sự căng thẳng rình rập.. Vì thế nên tôi hay trốn trong phòng làm việc một mình. Còn cô ấy thì không, nên cái năng lượng căng thẳng thể hiện rõ trên gương mặt cô gái. Chắc hẳn từ này đến giờ cô đang suy nghĩ tới vài tỉ trường hợp có thể xảy ra nếu tôi hiểu sai lời tiên tri đó.. · "Cậu ta còn chưa phản ứng gì mà Chel, cô để cậu ta thở một chút đi xem nào ? Ah, Jenny đáng yêu của lòng tôi, nàng tỏa ra ánh nắng của buổi bình minh nhẹ nhàng mà ấm áp, nụ cười của nàng thắp sáng trái tim tôi như mỗi lần tôi nghĩ ra được thiết kế mới cho mấy em Pegasus 2998, 2999, 3000 hoặc giống mỗi khi tôi giảng cho Chel và cabin số 6 về Cơ Học Lượng Tử. Nếu bạn có thể làm cho đám con cháu Trí Tuệ đó rơi hàm, bạn sẽ biết nó phê thế nào. Bên cạnh đó, quantum mechanics, ai lại không khỏi bỡ ngỡ cơ chứ. Mặt trời bắt đầu chuyển qua màu đồng chảy, nó trông như 1 nửa cái đĩa nằm trên dòng sông vậy, những gợn nước lăn tăn..Không khí như đang chuyển giao từ Nóng cực đại đến Lạnh cực tiểu vậy, mọi thứ thật khó chịu.· "Vậy là đến rồi sao?" Tôi nói.Tôi chưa bao giờ nghĩ nó sẽ đến trước khi tôi làm lễ trưởng thành, nhưng có vẻ Kronos vẫn còn thù hận những Á thần.. Thời gian không đợi bất cứ ai. Mọi người đều tĩnh lặng nhìn nhau, có những người lo sợ ra mặt, sự căng thẳng toan tính của Chelyn, cái ánh sáng rạng ngời của Jenny cũng vụt tắt, Hole điềm tĩnh cũng đang chau mày, thậm chí Akai còn tỏa ra mùi địa ngục( dù bà này chả bao giờ có mùi đấy) · "Được rồi, tôi đi làm món thịt nướng huyền thoại, tối nay tôi phải ăn nhiều đây. Cướp cờ hôm nay, tôi làm leader Red team nhé" Trước khi kịp phản đối thì họ đã ngấu nghiến cái Thực Đơn Linh Đình, cũng phải thôi, khi bạn là một đứa tăng động, có gì có thể ngăn lại cơn thèm ăn ngoài cơn khát nước chứ. Mặc cho không khí nặng nề chúng tôi vẫn có thể vui đùa với nhau, những kỷ niệm, những shipper được dịp thể hiện, những lời nói nhẹ nhàng châm chọc mà thể hiện biết bao gắn kết . Trở lại thời kỳ đen tối của tôi trước khi tôi chưa được cha công nhận, mọi thứ xung quanh đều là một màu xám, tôi bị nó nuốt trọn, rồi rơi xuống vực thẳm của tuyệt vọng, thậm chí Địa Ngục còn xua đuổi tôi, nhưng cái đó lại là một câu chuyện khác. Đây là nhà của tôi, và tôi sẽ làm mọi thứ để bảo vệ gia đình này, cho dù phải đối mặt với bất kỳ thế lực nào.Tuy nhiên đám newbloods không bao giờ là kẻ lịch sự, chúng vẫn KHÔNG RỬA BÁT, và thậm chí để thừa rất nhiều đồ ăn. Chúng chạy loạn lên đi trang bị kiếm, giáo, khiên, giáp, cung tên, nói chung là đủ loại vũ khí, chúng là đám adhd khó quản lý nhất trên thế giới, và vui tính thay chỉ huy của chúng nó còn bá đạo tới mức Hội Đồng Nguyên Lão còn phải kiêng dè. Thế lực của chúng càng ngày lớn mạnh và khó kiểm soát, vì vậy việc quản lý trại rất mệt mỏi.
Newblood, hay Máu mới,hay thế hệ thứ 2. Là con của các Á thần. Sau khi các thế lực Hy Lạp và La Mã hòa giải, các thế hệ Á thần sống lâu hơn, họ lập gia đình, sinh con, và tiếp tục làm nhiệm vụ. Con của họ là những người vẫn mang dòng máu thần thánh, nhưng phần nó đó "người" hơn. Thường thì newblood chỉ tập trung ở Trại Jupiter,một số ít ở Trại Con Lai, nhưng vì lời tiên tri, cũng vì ở nơi đây còn quá nhiều Tàn Dư của Đất Mẹ nên họ di cư đến đây sống và làm nhiệm vụ. Nghe có vẻ hoành tráng thế thôi, Nhưng toàn là lũ thiếu niên 14-15 tuổi, bạn hiểu rồi đấy.Mọi thứ có vẻ diễn ra nhanh đến chóng mặt, tất cả các nhà đã xếp thành đội hình hàng dọc, trang bị vũ khí đầy đủ. Có lẽ người ta không bao giờ chán cướp cờ, mỗi trận đấu đều hấp dẫn đến nghẹt thở, kẻ thắng, người thua, nhưng không ai có thể không coi trọng trận đấu. Chúng tôi được sinh ra để chơi cướp cờ. Tôi dành hầu hết thời gian trong phòng làm việc aka lò rèn đa năng của tôi, vì vậy chúng tôi chưa bao giờ thiếu vũ khí. Tôi có quá nhiều thiết kế, quá nhiều ý tưởng, nhưng tôi chưa bao giờ làm ra được một vũ khí ưng ý, hay hợp với tôi. Vì vậy tôi không muốn tham gia cướp cờ lắm, tôi luôn phải sử dụng một thanh kiếm quá ngắn, hoặc cái khiên quá nặng, có vẻ như bố tôi chỉ ban cho tôi sự sáng tạo mà lại không phù hợp với mình, thật là TỆ ;).Hai lá cờ sẽ được in biểu tượng của cabin đội trưởng team. Đương nhiên lá cờ của team Blue sẽ có hình con cú làm chủ đạo, còn đội Đỏ #siêunhọ, thật thú vị làm sao, lại có hình cái búa. Có vẻ hôm nay tôi sẽ phải làm leader team Red, còn tùy xem đội chúng tôi có những cabin nào, nhưng tôi không có duyên với cướp cờ lắm, tôi chưa bao giờ thắng, dù tôi mới tham gia có 3 lần. Lần đầu tiên trời nổi gió và thổi tung lá cờ của đội tôi, và lũ cabin số 1 đểu giả đã lợi dụng nó, lần thứ 2 trận đấu kéo dài quá lâu và đội tôi bị xử thua do phải chưa chấp lũ Lợn Rừng. Lần thứ 3 thì tôi quá ham công, sau khi hạ gục tầm 15 lính mồi của Chel thì đội tôi bị Allen và Darren của cabin số 3 thịt mất lá cờ, vì quân phòng thủ là do Jenny bé bỏng chỉ huy.· "MỌI NGƯỜI NGHE RÕ. LUẬT CHƠI NHƯ CŨ. BLUE TEAM GỒM CABIN SỐ 1,3,4,5,6. RED TEAM GỒM CABIN SỐ 7,9,10,11,12,13.TÔI NHẮC LẠI LẦN NỮA LÀ KHÔNG GÂY SÁT THƯƠNG CƠ THỂ, CHỈ HẠ GỤC VÀ BẮT LÀM TÙ BINH!" - Diều Hole bắt đầu hét lên qua cái loa huyền thoại đó, và lũ Lợn Rừng bắt đầu phụng phịu khi nghe thấy đoạn không được gây sát thương.· "Nhưng như vậy thật không công bằng, team Blue có tới 2 cabin của Bộ Tam và cả 2 cabin của 2 vị thần chiến tranh"- Keo bức xúc. Keo Valdez, cậu ta không phải người Tây Ban Nha, cũng chả phải con cháu gì của người anh hùng trong truyền thuyết đó, cậu ta chỉ là fan hâm mộ thôi. Keo là em cùng cha khác mẹ của tôi, nhưng cậu ta được thừa hưởng từ cha một thứ khác hoàn toàn tôi, một ngọn lửa. Là người duy nhất có thể triệu hồi lửa ở đây, tính cách cũng nóng như ngọn lửa của mình vậy, nhưng Valdez-mặt-sẹo không thể điều khiển được lửa của mình, mỗi lần triệu hồi lửa đều thật khốn đốn.· "Ờ thì... Hôm nay Lordo sẽ làm leader Team Đỏ." Đám đông có vẻ thích thú. Blue team thì tự thấy may mắn vì không phải cùng team với Lột Đồ-xấu-số, còn red team thì có vẻ hứng thú đơn giản là vì sẽ có 1 thằng tự nguyện ở lại phòng thủ cùng đám con gái.Tôi cũng hơi thốn. Tôi không có áo giáp, cũng không có khiên, cũng không có nổi 1 hòn đá hay gì đó để chiến đấu cả. Thôi kệ. Mọi người bắt đầu tập trung xung quanh tôi, người thì nhìn với anh mắt hy vọng, kẻ thì nhìn với ánh mắt ngờ vực, Jenny thì đang đập đá, ý tôi là cho đá vào cốc soda.. Rei của tôi thì đang đứng một góc xa xa, chả cần phải ở gần cũng có thể cảm nhận được sự tồn tại của em. Đơn giản vì sự tồn tại của Rei như thể để phủ nhận sự tồn tại của những vật xung quanh. Rei 12 tuổi,áo sơ mi, quần bò, nhẽ ra em phải trông như một thiên thần. Nhưng không, Rei là Rei, và mọi người đều sợ em chết khiếp, mỗi khi em đi lại gần thì sống lưng bạn sẽ lạnh buốt và tôi đảm bảo sẽ có người nhìn thấy Thanatos cầm lưỡi hái kề cổ mình. Rei của tôi tỏa ra cái sự chết chóc thuần túy, bóng tối, sự tiêu cực đến quyến rũ, hoặc đơn giản tôi là người duy nhất bị hấp dẫn bởi sự tiêu cực. Nhóc là con gái của thần Hades, đương nhiên ai cũng biết, nhưng có một bí mật mà chỉ tôi mới biết, mẹ cô là con của Thần Chết, thần chết chuyên nghiệp, Thanatos. Vì vậy cô bé xinh hơn cả một thiên thần, ánh mắt của em có thể làm bạn bay mất linh hồn, tôi e rằng tôi nói với nghĩa đen...· "Ok guys, focus!" - Ồ mình đang cố tỏ ra làm thủ lĩnh này, thú vị nhỉ, lại còn dốt Tiếng Anh nữa, làm cái trò gì thế này.· "Chúng ta có lợi thế về quân số, nhưng không đánh lại họ về sức mạnh, thậm chí cả chiến thuật, vì vậy tôi chỉ có một chiến thuật duy nhất thôi, đó là chiến đấu. Dù họ có làm gì đi nữa, chỉ cần các cậu hạ thêm một người, là chúng ta có thêm cơ hội chiến thắng! Eglantine, anh cần toàn bộ đống bẫy của em ở phía đám cỏ cao cánh Tả, ý tôi là cánh trái.. Một nửa số cung thủ ở khu rừng cánh phải. Còn lại mọi người nghe theo sự chỉ huy của Keo và tên Cyclop đụt đụt em tôi ở khu trung lộ. Kat, Jen, Rei sẽ canh cờ với tôi." Nói xong tôi thở hồng hộc, tôi không có giọng khỏe và cũng không có loa. Pháo sáng được bắn để báo hiệu trận đấu bắt đầu, mọi người bắt đầu dàn về các vị trí, Keo chính đốn hàng ngũ và tiến quân. Còn tôi á, tôi lấy một cái ghế dài, tựa lưng, xin Jen một cốc soda, và bóc một gói khoai lang chiên. · "Cái ná hay súng hay máy bắn gì đó của anh có vẻ đang làm việc rất ổn, các loại đạn rồi độ chính xác rất tuyện vời, em có thể dùng nó để nã vào mặt đám newblood" -Swaggy Kat , nếu bạn biết Kat thì chắc bạn cũng đã hiểu, nếu bạn chưa biết Kat, thì thôi tránh xa ra.Bạn sẽ bị ngợp bởi độ fabulous của em ý.Hôm nay có thể nhìn thấy sao Bắc Đẩu , chòm Orion, có vẻ hôm nay là ngày may mắn của các Thợ Săn, nhiệm vụ của họ rất khó khăn, nhưng đó lại là cả một câu chuyện khác. Kính thiên văn được đặt trong cabin số 6, tôi thường xuyên ghé thăm họ, nghiên cứu thiên văn, cơ học, và họ sẽ dạy cho tôi toán học, vì tôi tôi học toán dở tệ. Tôi chưa bao giờ có hứng thú với toán học, nó thực sự quá thiếu sức sống, không như Vật lý. Vật lý là cái gì đó nghệ thuật tuyệt mỹ, nó thể hiện sức sống và vẻ đẹp bất tận của vũ trụ, nó khiến ta cảm thấy ta vô cùng nhỏ bé. Nó to lớn và vĩ đại, để rồi lại thấy nó uyển chuyển và bất định. Xin lỗi, tôi chỉ là một đứa cuồng Hỗn Loạn học và Vũ trụ học, mọi người thông cảm."RẦM@#$@#%%$"· "Họ tấn công phía cánh trái đấy, có nghĩa là ta sẽ phải thủ cánh phải, Kat em có thể đi qua cánh phải báo tin được không ?" · "Roger.Over" Cũng dễ hiểu thôi, chả phải tự tin gì, nhưng tôi là bậc thầy của đánh lạc hướng, tuyệt chiêu duy nhất tôi dùng trong bóng rổ là no-look pass. Và đơn giản là bạn sẽ không muốn đem cả một đội quân đi qua cái đám tác phẩm nghệ thuật của Eggie. Và nếu họ bỏ ngỏ trung lộ thì Keo sẽ đốt cháy luôn cái cờ của họ trước khi kịp đem về đến bức tượng Demeter-ranh giới. Hoặc là họ cho McLeod và Connor bơi ra phía sau đảo để tấn công cờ, nhưng tôi có thể giải quyết 2 người họ khá thoải mái, tôi có Rei ở đây mà. Jen thì vẫn đang đập đá. Tôi đã hiểu vì sao đội đỏ thua nhiều như vậy.Tôi đi vào cabin số 9. Mặc bừa một cái giáp ngực, ống tay ống chân, bảo vệ khuỷu tay, đầu gối, tất cả đều được đặc chết bằng peganium. Tôi tình cờ tìm ra tạo ra Peganium vào một ngày nắng gió thất thường. Tôi đã cố gắng tạo hợp kim giữa bạc và sắt, cùng một chút đồng celestial, vì nếu dùng đồng thần thánh nguyên chất để làm giáp và vũ khí, dân châu Á chúng tôi không đi nổi 10 phút. Và nó khá là hiếm nữa, ở Việt Nam chỉ có mấy cái trống đồng là làm bằng đồng thần thánh nguyên chất thôi, bố tôi không có thích ném vật liệu của ông xuống vùng Đông Nam Á. Vũ khí duy nhất còn lại là một con dao găm khá dài màu bạc, tôi cầm tạm và dắt vào thắt lưng.· "Chỉ có 4 người bảo vệ cờ, xông lên !!" Chel hét lên kiểu như cô ấy sắp lấy chồng vậy.Họ có khoảng 7 người, nhiều hơn tôi nghĩ, có lẽ thời gian qua Chelyn đã học đc cách phá bẫy của Eggie. Nhưng người họ thì vẫn dính đầy cái đống vật liệu màu mè kia cộng với cả tá hoa lá dính vào người, dường như không thể gỡ ra được. Có vẻ họ hầu hết là dân cab5, tôi cũng không ngại lũ lợn rừng lắm. Cậu nhóc đầu tiên lao vào y như một con lợn rừng, chĩa mũi kiếm thẳng vào ngực tôi. Khá đáng khen cho cậu ta chạy tương đối nhanh, tôi đơn giản hạ thấp trọng tâm,nhảy tiến lên phía trước về bên trái, chém một đường ngọt lịm vào vai phải cậu ta, đương nhiên là có giáp, nhưng đủ để cậu ta ngã dúi dịu, tội nghiệp. Hai tên tiếp theo có vẻ đô con hơn hẳn, xin lỗi các cậu nhưng tôi chả mấy khi nhớ nổi tên của newblood, trong khi đó 3 cậu kia bắt đầu lao tới hội con gái. Tôi chả lo cho mấy cô đó lắm, họ còn nguy hiểm hơn tôi nếu ai đó nói họ mập.. Nhưng Chelyn thì đang cắm đầu cắm cổ chạy đến chỗ cái cờ. · "Linah!! Úi, 2 chú này máu thế, từ từ thôi."Hai anh chàng bắt đầu chém kiếm loạn xạ về phía tôi, từ trái qua phải từ trên xuống dưới cứ vùn vụt, khổ nỗi chả năng nhập gì với nhau nên tôi cứ việc lùi lại mà tránh. Chắc hẳn Chelyn sẽ còn vài kế hoạch dự phòng, tôi không thể để cho cô ấy thảnh thơi được. Tôi đánh xông vào cơn mưa loạn kiếm của 2 cậu newblood, kiếm chém rất có lực, tôi phải cố gắng lắm mới đỡ được bằng con dao vốn nhẹ như cái bút bi, mấy cậu này mà vào câu lạc bộ bóng chày của tôi chắc phải kiếm được kha khá chốt. Mà cũng không chắc, chém loạn quá, toàn ngắm giữa ngực tôi, mà như vậy thì tôi giải quyết được hết. · "Các cậu tấn công đơn giản quá, các cậu yêu tôi nhiều đến vậy sao, từ bỏ đi, tôi là của Kat, Jen và Rei rồi" · "Im đi Lordo. Bọn này chỉ muốn đạp vào đít ông thôi, đừng có tưởng ông thao túng được hội đồng nguyên lão là ngon. Thời đại của hội đồng nguyên lão đã qua rồi, các người chỉ là một lũ yếu ớt thích tận hưởng an nhàn." Cậu này tên là gì nhỉ ? · "Muốn nắm quyền thì các cậu phải biết cách mặc quần đã. Hầy, newbloods" Tôi nhớ mọi vũ khí tôi làm ra, mỗi cái đều có điểm yếu điểm mạnh khác nhau, có cái ẩn chứa pháp thuật, có cái ẩn chứa lời nguyền. Đừng hiểu nhầm tôi, tôi chả phải đệ tử của Circe hay là gì, nhưng tôi có nghiên cứu chút pháp thuật kim loại. Ví dụ như thanh kiếm đỏ đỏ của 2 cậu nhóc kia sẽ biến thành roi da khi chúng chạm vào nhau. Đó là song kiếm Flame 002 của tôi, một trường kiếm, và một thanh gươm vừa phải, đương nhiên tôi không quen sử dụng song kiếm nên tôi để cho ai hợp thì sử dụng. Có vẻ 2 nhóc này không biết được điều đó vì chúng chưa đấu với nhau bao giờ, vậy mà tôi tưởng cab 5 hiếu chiến lắm.Một lúc sau thì tôi cũng làm cho 2 cậu này chém kiếm vào nhau, sau đó 2 cu cậu đớ người ra và mỗi người ăn của tôi một đấm vào mũi trước khi kịp nhận ra họ vừa trở thành Indiana Jones với cái roi da huyền thoại. Tôi vội chạy qua chỗ hội con gái, 3 tên ngố kia không làm gì nổi 3 cô gái không cao hơn 1m55. Chelyn đang phải đấu với Linah, cô này trốn trên cây từ đầu, bây giờ thì bắn tỉa lia lịa, Chel phải lăn lông lốc mới tránh được mấy mũi tên tẩm thuốc ngủ mà tôi sản xuất số lượng lớn cho cabin số 7. Từ đằng xa có một cơn sóng khổng lồ, nó cuốn trọn đống ngô trên đường ập đến, mọi người đều không nhận ra nó trừ tôi và Pcfawkes, đơn giản vì đấy là kế hoạch mà một mình cô và cabin số 3 biết. À không phải vậy, vì tôi cũng đoán được rồi. Ngọn sóng cuốn đổ cái cây của Linah, trôi luôn cả đám 3vs3, có vẻ họ đều ngất đi. Bây giờ là một đấu 3 à ?· "Agghhhhhh!!!!" Rei hét nổ tung không khí, em rất ít khi nổi giận nhưng có vẻ em không thích nước lắm.Tôi nuốt xuống. Không khí sặc mùi chết chóc. Trong khi Darren lao vào định tấn công Rei với thanh kiếm xanh lơ đẹp mã, Chel lại bán sống bán chết chạy, cái cô này, nghiêm túc đấy à. Không thể để Rei giết chết Đạo nên tôi đành phải chặn Chel lại trước đã :v · "Gia tốc.Mach 1.Kích hoạt" Lưỡi dao màu bạc rung bần bật, phát ra ánh sáng trắng, nóng rực, tôi vội vã ném thẳng về phía trước đường chạy của Counselor tạm quyền cabin số 6. Lưỡi dao nổ tung trước mặt Chelyn, thổi bật cô về phía sau, tay vẫn cầm chặt lá cờ, cái cô này, nghiêm túc đấy à. Dù sao cũng chả ai có thể đủ tỉnh táo để đứng lên sau chấn động đó. Còn con dao thì nát vụn, tạm biệt bé yêu, silver mini 001, bản thử nghiệm.· "Flame 002.Tái khởi động."Song kiếm rực đỏ hồi sinh. Tôi lao vào phía Darren và McLeod, lúc này hai cậu đang cố đánh thuốc mê Rei, có vẻ không ai dám chạm vào bé yêu của tôi.· "You're the past now Lordo" Hạnh lao ra từ bụi ngô. Con nhóc này là một trong số ít newblood mà tôi nhớ tên. Không phải là yêu quí gì đâu, bạn sẽ hiểu tại sao sớm thôi. Nó là con gái của Ares, và là cháu ngoại của Eris, nó cầm đầu đám newblood, là đứa tôi ghét nhất.· "Phập! Phập!" Hai con Octopus 2.0 của Eg cắn chặt vào 2 vai của tôiChúng nó nặng kinh khủng, tôi gục xuống đất. Hai cái bẫy cơ động bắt đầu nóng lên, chảy ra cái thứ chất liệu khốn nạn đó của Eg, tôi nghĩ nó được gọi là Green's Curse. Rei đã thiếp đi, có vẻ Chel đã lấy được chút Phấn Ngủ của Eg về cho team mình. Tôi lấy hết sức vùng dậy "Tự Hủy. 5 Giây bắt đầu." ném 2 thanh kiếm về phía 2 cậu trai cab 3 đang toát mồ hôi vì vừa phải đối mặt với Rei.· "Tích...tích..tích.tích.tích" Ồ nhưng kiếm tôi nó không có đếm ngược bằng tiếng như vậy, nó nổ cái rầm cơ. Đây là bom hắc ín của Eg.· "Curse you, your Wild Boar" Tôi nguyền rủa.· "Nice try, Penies, nằm ngoan ngoãn ở đó đi" Hạnh nói rồi chạy qua lấy là cờ ở chỗ Chelyn.Hai ông ngố kia thì đã nằm sân, công trạng hoàn toàn thuộc về con nhỏ đó. Chết tiệt. Không khí khô không một chút nước. Phổi tôi như tràn đầy xi măng. Mắt mờ. Chân tay lạnh buốt. Cái quái, vũ khí của Eg mạnh thế này á !? Dường như không phải, đám chất lỏng đó đã đông cứng và vỡ vụn. Mặt đất xung quanh phủ sắng một lớp gì đó. Hạnh đang há hốc mồm. Xung quanh tôi tràn ngập một màu xanh vô tận.====================================================================com�:م�X�
-"TẮT NGAY THỨ NHẠC ẦM Ĩ ĐÓ ĐI LỘT !!!!!!", có vẻ ai đó đang tức giận...
Tôi tắt cái loa công suất lớn ( có lẽ là lớn nhất thành phố).-"Turn down for what ?" tôi nói với Eggie, mặt cô nhóc trông như vừa mới bơi 20 vòng quanh Hồ Tây về, có điều tay chân cô dính đầy dầu nhớt, keo và một vài thứ khác tôi-không-muốn-biết.
-"Em lại nghịch với đống Chuyên Gia Cắn Trộm đấy à ?" tôi hỏi.-"Ok, lần cuối nhé Lột, đấy là những tác phẩm để đời của em, và chúng nó hiệu quả hơn cái đống màu mè chưa-bao-giờ-hoạt-động của anh, bây giờ thì ra khỏi cái chuồng ngựa của anh đi, Thánh Thần Hephaestus!! Anh đã cắm rễ trong đấy 3 ngày rồi đấy, trông anh như con gấu trúc thích ăn thịt nướng vậy, em nhìn anh với ánh mắt thương hại đấy" Eggie bé nhỏ hét vào mặt tôi, cảm ơn các vị thần cái đống đáng sợ trên quần áo của nhóc không dính vào cửa phòng tôi, nếu không tôi sẽ lại mất 7 tháng cuộc đời để rửa nó mất.
-"Anh đang hoàn thành những dự án dang dở mà, anh cũng không thích ngủ, em biết đấy..."-"Fine,fine,fine. Giờ thì nhấc mông ra khỏi cái đầu.. ý em là đến giờ tập trung ban quản lý và lần này Liz triệu tập anh cho cái gì gì đấy ai-mà-nhớ-nổi-chứ" Cô giục tôi.
- "Còn em thì nên đi tắm đi, anh sẽ lết ra trong 15 phút nữa, hẹn nhau ở Nhà Ăn"Ok, tên tôi là Lord Pegasus. Ít nhất đấy cũng là cái tên tôi muốn mình được đặt, vài năm nữa khi đến lễ trưởng thành có lẽ tôi sẽ đổi tên thành vậy. Ở đây chúng tôi hạn chế gọi tên khai sinh của nhau.Cái tên mang rất nhiều ý nghĩa, nó tượng trưng cho sự tồn tại, sự ràng buộc, thể hiện nhiều giá trị. Cái tên khai sinh của chúng tôi.. ý tôi là Mortals, nó gợi đến nguồn gốc yếu đuối của chúng tôi.
Rất may là cái phần "người" của tôi không được nhiều lắm. Mẹ tôi là á thần con của nữ thần Athena. Thời còn trẻ mẹ tôi đi du học tại một trường đại học ở Tokyo, ngành cơ khí, và gặp cha tôi ở đó. Ông cũng giống như bà ngoại tôi, thích đi khắp các trường đại học, tìm kiếm những con người với niềm đam mê tri thức. "Sáng tạo không giới hạn!!" Tôi có thể tưởng tượng cha cười toe tóet với cái khẩu hiệu đó. Là tín đồ của Sự Sáng Tạo,có lẽ đó là thứ duy nhất tôi được thừa hưởng từ ông. Giấc mơ du học cũng không còn xa nữa khi 1 năm trước mẹ tôi đã sang Tokyo làm giảng viên đại học, còn tôi thì vẫn muốn ở lại đây để xử lý cái mớ bòng bong, cái trại tâm thần trá hình này.Đọc những dòng này chắc hẳn các bạn cũng được các bác sĩ tâm lý chuẩn đoán những bệnh thú vị đại loại như Tăng Động Giảm Chú Ý, chứng Khó Đọc hoặc vài thứ mới mẻ như chứng Hoang Tưởng Tuổi Dậy Thì. Yup, chúng ta là những Á Thần, Con Lai, đại khái là con rơi của những vị-phụ-huynh-trách-nhiệm-và-chung-tình nhất cái thiên hà này. Sau cuộc chiến với Đất Mẹ, nhờ công của 7 vị anh hùng, thế giới đã trở nên yên bình hơn, những giá trị La Mã và Hy Lạp dần bớt mâu thuẫn, thay vào đó là hợp tác phát triển song phương cùng có lợi. "Friends with benefits" ;)
Trên toàn thế giới, các Á Thần mới liên tục được tìm ra và đưa về Trại Con Lai, Rome mới. Với những Á Thần ở châu Á, nếu may mắn họ có thể vượt qua nửa vòng trái đất để tới Vùng Đất Hứa, nơi mà các Á thần có thể sống yên bình trong lớp bảo vệ của Trại Con Lai. Còn nếu họ không may mắn được thần rừng nào đó đón đi, thì họ sẽ phải ngồi lên những con chiến mã bất hợp pháp của tôi để về đây. Như các bạn đã biết thế chiến thứ 2 -WWII là cuộc chiến với nòng cốt là các Á thần La Mã và Hy Lạp, họ đấu đá và cấu xé nhau trên toàn thế giới. Người Hy Lạp thì thích phòng ngự, Người La Mã thì thích tấn công, cuộc chiến cứ dai dẳng mãi cho đến khi các thần phải can thiệp và tách rời họ ra. Ở vùng đất này, nơi kịch liệt mâu thuẫn giữa Lã Mã x Hy Lạp, là điểm giao thoa tụ hội của Nền văn minh Phương Tây và Phương Đông. Những người La Mã, hay thực dân Pháp, đế quốc Mỹ đã cố gắng đánh chiếm vùng đất trọng yếu này, nhưng người Hy Lạp đã đứng lên và kháng chiến thành công.. ok chiến sự vậy là quá đủ.
Vậy nếu bạn có máu ADHD, dốt tiếng Anh, hay đơn giản là ảo tương sức mạnh bạn có thể làm bài test của chúng tôi. Sau đó nếu kết quả khớp thì tôi sẽ quất mấy em Pegasus 3000 đi đón bạn đến đây - nhà của tôi aka Nông Trại Thần Thánh - thuộc sự sở hữu của Liz the Fab, liên hệ đường dây nóng để biết thêm thông tin chi tiết : 09 ένα δύο τρία τέσσερα πέντε έξι εφτά οχτώ.· "Ông đang xàm cái gì đấy Lordo ?" À đây đại gia của chúng ta, Liz mặc một cái quần Jean kiểu bụi bặm, áo phông của trại màu navy với dòng chữ FVND lấp lánh cùng biểu tượng của trại-bắp ngô đội vòng nguyệt quế màu vàng , không phải yellow, mà là gold. Hoodie , snapback và đôi sneaker mà bất kỳ Đầu Giày nào cũng muốn sở hữu. Trông cô vừa xinh đẹp vừa cá tính tràn đầy năng lượng và dường như không thể dừng lại được, dù sao thì cũng không phải gu của tôi.· "Viết tự truyện chứ vẹo gì nữa, có việc gì mà phải lôi tôi ra khỏi cái động đáng yêu thân thương vậy? " tôi hỏi dù biết rõ câu trả lời.· "Không phải chuyện đùa đâu, nhiều vấn đề tài chính, xây dựng, lời tiên tri và công thức cho món thịt nướng..." Liz bắt đầu liệt kê ra 1 đống thứ việc, cũng phải thôi, trại của chúng tôi.. à không NÔNG TRẠI của chúng tôi mới mở được gần 1 năm, vẫn còn đủ thứ phải giải quyết.Gần 1 năm trước, sau khi chúng tôi giải quyết đám Tàn Dư của Đất Mẹ cùng với những vị Anh Hùng huyền thoại. Liz mở cuộc họp Liên Đoàn Á Thần Việt Nam Lần Thứ Nhất, và có Hermes mới biết làm sao cô ấy kiếm được khoản tiền đó để mua khu đất nữa, người ta thường gọi nó là Bãi Giữa Sông Hồng, nó nổi lên một cách tự nhiên và mạnh mẽ giữa dòng sông. Chúng tôi nhận ra nó là bãi đất được nữ thần Demeter ban phúc, phù sa của sông bồi đắp khiến nó trở trở nên màu mỡ đến mức chả cần chăm sóc gì cây cối cũng tự cho năng suất tối đa. Liz bay đi với tập sổ sách kế toán vào Cabin số 6, bỏ mặc tôi trước bức tượng nữ thần Demeter to đến kinh ngạc, nó làm tôi phát khiếp. Thứ nhất, vì thế quái nào mà tôi đã ra tới tận đây, Cabin số 9 ở tít cuối của cái đảo này, và thứ 2, nó to vãi cả ốc vít, tôi không thể tin nổi, vâng thật KHÔNG THỂ TIN NỔI ;) là chúng tôi đã tạo ra nó. Tôi đi tới phía Nhà Ăn. Nó ở trung tâm của hòn đảo, dù là nơi để ăn nhưng cũng kiêm luôn phòng làm việc, phòng họp, phòng quẩy, nói chung là nơi tụ tập của tất cả các trại viên. Sức chưa khoảng 80 người, được thiết kế để đốt lửa mà không bị chết sặc khói, (chết thế thật nhạt nhẽo) nó được thiết kế để dễ bàng bén lửa mà cháy chết hết lũ ăn xong không rửa bát. Trước khi tôi kịp chọn chỗ để ngồi, phía bàn của Ban Lãnh Đạo đã đầy đủ người, thâm chí Liz cũng đã có mặt, cô này thực sự có cánh dưới chân, đôi Adidas Jeremy Scott Wings 3.0 Gold, nó không khác gì những đôi khác được bán trên ebay với giá resell khoảng 400$, ngoại trừ cái cánh đó thực sự bay được. Và không phải nhờ ông già của cô ý đâu, nhờ cái thằng nào đó cuồng giày mà chẳng may ở cái cabin số 9 đó... · "E hèm.. Mọi người ổn định chỗ ngồi nào!! Phúc lại đây vẫn còn ghế cho ông. " Đức nói trên chiếc loa to ngang cái trong phòng tôi. Và rất vui là tên cúng cơm của tôi lại rầm rầm cho tất cả mọi người nghe. 5 giờ chiều, trời vẫn còn sáng và cỗ xe của thần Apollo vẫn chưa đi tới điểm cực tây của tầm mắt, ý tôi là vẫn chưa đến hoàng hôn, mọi người đã ngồi gọn vào chỗ, dao dĩa đủ cả. Chúng tôi ăn tối sớm như vậy vì sau đó sẽ có rất nhiều việc phải làm và đốt rất nhiều năng lượng, ý tôi là rất rất nhiều. Mọi người trong cùng cabin thường ngồi chung bàn , nhưng các cặp đôi cũng hay sán lại và làm đủ thứ trò có thể làm với đống đồ ăn.
- "Ahhh~" "Trực thăng đang bay vô động này bé cưng" Vâng, người ta gọi đó là Ủy Mị đó.
Có 13 ghế ngồi, dành cho Trưởng Cabin của 13 Cabin. Dù sao thì cabin số 2 - Hera thì luôn không có ai, và cabin số 8, Đoàn Thợ Săn được dẫn đầu bởi Annie thì đã đi viễn chinh về phía nam, nên những chiếc ghế chưa bao giờ được ngồi kín. Tôi ngồi xuống chiếc ghế số 2 cạnh Đức aka Diều Hâu. Anh chàng này khiến bạn dễ dàng nhận thấy cậu ta là con Chúa Tể Zeus, chỉ cần nhìn thôi bạn cũng hiểu, không cần biết làm việc gì, cậu ta ở đây là để lãnh đạo, cậu ta có đầy đủ tố chất của một người chỉ huy, và người cậu ta tỏa ra cái áp lực khiến người khác buộc phải tuân lệnh. Và nó là thằng bạn cấp 2 của tôi, mỉa mai thay cái biệt danh Trưởng Thôn hồi cấp 2 nó lại hợp với cậu ta như vậy.
- "Diều Hâu, không-tên-thật! Ok rồi nhanh lên có việc gì thì giải quyết luôn nào, tôi buồn ngủ rồi"· " Tôi biết ông kiểu gì cũng đòi về, nên hôm nay có Thực Đơn Thần Thánh Ngày Lễ dành cho ông" Nói xong Diều Hâu đưa tôi cái thực đơn. Tôi phát minh ra hơn nửa cái thực đơn đó. Tôi cũng chẳng ưa gì Hera nhưng ý tôi là ai có thể cưỡng lại thịt bò chứ ? Người ta có thể anti Kobe, nhưng ai có thể ghét thịt bò Kobe cơ chứ. Nấu ăn là một trong những đất diễn Sự sáng tạo của tôi, dù tôi có thất bại kha khá lần đi nữa, cuối cùng tôi vẫn có vài món tâm đắc và không gây đau bụng. · "Tôi cần 1 cái máy thu hoạch ngô số lượng lớn Lột ạ, đám quỷ nhỏ này không biết cách ngừng lớn, cũng nhờ mẹ tôi đã cảm kích về bức tượng kiêm đài phun nước khổng lồ của ông làm" Trang aka trưởng cabin số 4 nói về những ruộng Ngô bao quanh khu trại. Cũng chẳng bất ngờ lắm, mỗi lứa ngô vừa được thu hoạch thì chỉ 2 tuần sau là lứa mới đã cao quá đầu người rồi. Ngô là nguồn thu nhập chính của trại, chúng được bán vô cùng đắt hàng vì chất lượng, theo nghĩa đen, thần thánh. Đương nhiên Liz lo vụ kinh doanh, và tiền thu được để phục vụ cho việc xây dựng trại, các dự án của cabin số 9 và số 6, các cuộc viễn chinh. Chỉ có điều là thực đơn 7 món của chúng tôi thì 5 món có chứa ngô.· "Ok, kinh tế nông nghiệp vậy là đủ rồi. Chúng tôi gọi ông ra đây không phải vì mớ ngô đó." McLeod cắt lời.. Cậu ta là một anh chàng đẹp trai và hấp dẫn, toát lên cái mùi thanh thoát của biển lặng sóng, đôi mắt màu xanh lam nổi bật, trưởng cabin số 3. Cabin số 3 vô cùng hùng mạnh, nhất là khi trại nằm giữa một khoảng mênh mông toàn nước, sức mạnh của họ càng có tác dụng mỗi khi thiếu, hay thừa nước. Có điều cậu ta nhạt nhẽo kinh khủng. · " Chúng tôi triệu tập cậu ra đây vì lời tiên tri.. những dấu hiệu bắt đầu xảy ra.. chúng ta cần chuẩn bị tất cả sức mạnh để chiến đấu.. đấy là lí do hôm nay.. Eglantine Green sẽ nói tiếp.." Allen bắt đầu đi thẳng vào vấn đề. Cậu ta vẫn luôn như vậy, cương trực, thẳng thắn, quá hiền để quản lý đám Lợn Rừng, nhưng cậu ta là chiến binh thiện chiến nhất của Liên Đoàn, khó có ai có thể dám chống đối cậu ta, trừ tôi đương nhiên, tôi quá tưng tửng để nghe lệnh bất kỳ ai.· " Tôi Eglantine Green, xin từ chức Counselor cabin số 9, và thăng chức cho Lord Pegasus, trở thành Counselor của cabin số 9" Hiếm khi thấy Eggie nghiêm túc như vậy, tôi bắt đầu cảm thấy sợ, cái quái gì có thể xảy ra chứ Eggie từ chức ư, trừ khi là em nó bị dính tay vào nhau do cái hợp chất kia... · "Cậu đã nghe về lời tiên tri đó rồi phải không ? Chính vì nó mà cái trại này mới được thành lập.. Jen có thể thông não cậu ta lần nữa được không ? " Ồ cô này cuối cùng cũng lên tiếng, phá tan bầu không khí nặng trịch. Chelyn PcFawkes xinh đẹp, cô ấy gần như là cô gái hoàn hảo, tự tin và năng động. Chel cũng có vài phần giống tôi, khi mà tôi có quá nhiều dự án và những nỗi sợ bắt đầu đến.. "Mình nên làm cái gì trước ?" "Màu xanh hay màu đỏ?" "Nó có quá to không?" Chúng tôi luôn bị sự căng thẳng rình rập.. Vì thế nên tôi hay trốn trong phòng làm việc một mình. Còn cô ấy thì không, nên cái năng lượng căng thẳng thể hiện rõ trên gương mặt cô gái. Chắc hẳn từ này đến giờ cô đang suy nghĩ tới vài tỉ trường hợp có thể xảy ra nếu tôi hiểu sai lời tiên tri đó.. · "Cậu ta còn chưa phản ứng gì mà Chel, cô để cậu ta thở một chút đi xem nào ? Ah, Jenny đáng yêu của lòng tôi, nàng tỏa ra ánh nắng của buổi bình minh nhẹ nhàng mà ấm áp, nụ cười của nàng thắp sáng trái tim tôi như mỗi lần tôi nghĩ ra được thiết kế mới cho mấy em Pegasus 2998, 2999, 3000 hoặc giống mỗi khi tôi giảng cho Chel và cabin số 6 về Cơ Học Lượng Tử. Nếu bạn có thể làm cho đám con cháu Trí Tuệ đó rơi hàm, bạn sẽ biết nó phê thế nào. Bên cạnh đó, quantum mechanics, ai lại không khỏi bỡ ngỡ cơ chứ. Mặt trời bắt đầu chuyển qua màu đồng chảy, nó trông như 1 nửa cái đĩa nằm trên dòng sông vậy, những gợn nước lăn tăn..Không khí như đang chuyển giao từ Nóng cực đại đến Lạnh cực tiểu vậy, mọi thứ thật khó chịu.· "Vậy là đến rồi sao?" Tôi nói.Tôi chưa bao giờ nghĩ nó sẽ đến trước khi tôi làm lễ trưởng thành, nhưng có vẻ Kronos vẫn còn thù hận những Á thần.. Thời gian không đợi bất cứ ai. Mọi người đều tĩnh lặng nhìn nhau, có những người lo sợ ra mặt, sự căng thẳng toan tính của Chelyn, cái ánh sáng rạng ngời của Jenny cũng vụt tắt, Hole điềm tĩnh cũng đang chau mày, thậm chí Akai còn tỏa ra mùi địa ngục( dù bà này chả bao giờ có mùi đấy) · "Được rồi, tôi đi làm món thịt nướng huyền thoại, tối nay tôi phải ăn nhiều đây. Cướp cờ hôm nay, tôi làm leader Red team nhé" Trước khi kịp phản đối thì họ đã ngấu nghiến cái Thực Đơn Linh Đình, cũng phải thôi, khi bạn là một đứa tăng động, có gì có thể ngăn lại cơn thèm ăn ngoài cơn khát nước chứ. Mặc cho không khí nặng nề chúng tôi vẫn có thể vui đùa với nhau, những kỷ niệm, những shipper được dịp thể hiện, những lời nói nhẹ nhàng châm chọc mà thể hiện biết bao gắn kết . Trở lại thời kỳ đen tối của tôi trước khi tôi chưa được cha công nhận, mọi thứ xung quanh đều là một màu xám, tôi bị nó nuốt trọn, rồi rơi xuống vực thẳm của tuyệt vọng, thậm chí Địa Ngục còn xua đuổi tôi, nhưng cái đó lại là một câu chuyện khác. Đây là nhà của tôi, và tôi sẽ làm mọi thứ để bảo vệ gia đình này, cho dù phải đối mặt với bất kỳ thế lực nào.Tuy nhiên đám newbloods không bao giờ là kẻ lịch sự, chúng vẫn KHÔNG RỬA BÁT, và thậm chí để thừa rất nhiều đồ ăn. Chúng chạy loạn lên đi trang bị kiếm, giáo, khiên, giáp, cung tên, nói chung là đủ loại vũ khí, chúng là đám adhd khó quản lý nhất trên thế giới, và vui tính thay chỉ huy của chúng nó còn bá đạo tới mức Hội Đồng Nguyên Lão còn phải kiêng dè. Thế lực của chúng càng ngày lớn mạnh và khó kiểm soát, vì vậy việc quản lý trại rất mệt mỏi.
Newblood, hay Máu mới,hay thế hệ thứ 2. Là con của các Á thần. Sau khi các thế lực Hy Lạp và La Mã hòa giải, các thế hệ Á thần sống lâu hơn, họ lập gia đình, sinh con, và tiếp tục làm nhiệm vụ. Con của họ là những người vẫn mang dòng máu thần thánh, nhưng phần nó đó "người" hơn. Thường thì newblood chỉ tập trung ở Trại Jupiter,một số ít ở Trại Con Lai, nhưng vì lời tiên tri, cũng vì ở nơi đây còn quá nhiều Tàn Dư của Đất Mẹ nên họ di cư đến đây sống và làm nhiệm vụ. Nghe có vẻ hoành tráng thế thôi, Nhưng toàn là lũ thiếu niên 14-15 tuổi, bạn hiểu rồi đấy.Mọi thứ có vẻ diễn ra nhanh đến chóng mặt, tất cả các nhà đã xếp thành đội hình hàng dọc, trang bị vũ khí đầy đủ. Có lẽ người ta không bao giờ chán cướp cờ, mỗi trận đấu đều hấp dẫn đến nghẹt thở, kẻ thắng, người thua, nhưng không ai có thể không coi trọng trận đấu. Chúng tôi được sinh ra để chơi cướp cờ. Tôi dành hầu hết thời gian trong phòng làm việc aka lò rèn đa năng của tôi, vì vậy chúng tôi chưa bao giờ thiếu vũ khí. Tôi có quá nhiều thiết kế, quá nhiều ý tưởng, nhưng tôi chưa bao giờ làm ra được một vũ khí ưng ý, hay hợp với tôi. Vì vậy tôi không muốn tham gia cướp cờ lắm, tôi luôn phải sử dụng một thanh kiếm quá ngắn, hoặc cái khiên quá nặng, có vẻ như bố tôi chỉ ban cho tôi sự sáng tạo mà lại không phù hợp với mình, thật là TỆ ;).Hai lá cờ sẽ được in biểu tượng của cabin đội trưởng team. Đương nhiên lá cờ của team Blue sẽ có hình con cú làm chủ đạo, còn đội Đỏ #siêunhọ, thật thú vị làm sao, lại có hình cái búa. Có vẻ hôm nay tôi sẽ phải làm leader team Red, còn tùy xem đội chúng tôi có những cabin nào, nhưng tôi không có duyên với cướp cờ lắm, tôi chưa bao giờ thắng, dù tôi mới tham gia có 3 lần. Lần đầu tiên trời nổi gió và thổi tung lá cờ của đội tôi, và lũ cabin số 1 đểu giả đã lợi dụng nó, lần thứ 2 trận đấu kéo dài quá lâu và đội tôi bị xử thua do phải chưa chấp lũ Lợn Rừng. Lần thứ 3 thì tôi quá ham công, sau khi hạ gục tầm 15 lính mồi của Chel thì đội tôi bị Allen và Darren của cabin số 3 thịt mất lá cờ, vì quân phòng thủ là do Jenny bé bỏng chỉ huy.· "MỌI NGƯỜI NGHE RÕ. LUẬT CHƠI NHƯ CŨ. BLUE TEAM GỒM CABIN SỐ 1,3,4,5,6. RED TEAM GỒM CABIN SỐ 7,9,10,11,12,13.TÔI NHẮC LẠI LẦN NỮA LÀ KHÔNG GÂY SÁT THƯƠNG CƠ THỂ, CHỈ HẠ GỤC VÀ BẮT LÀM TÙ BINH!" - Diều Hole bắt đầu hét lên qua cái loa huyền thoại đó, và lũ Lợn Rừng bắt đầu phụng phịu khi nghe thấy đoạn không được gây sát thương.· "Nhưng như vậy thật không công bằng, team Blue có tới 2 cabin của Bộ Tam và cả 2 cabin của 2 vị thần chiến tranh"- Keo bức xúc. Keo Valdez, cậu ta không phải người Tây Ban Nha, cũng chả phải con cháu gì của người anh hùng trong truyền thuyết đó, cậu ta chỉ là fan hâm mộ thôi. Keo là em cùng cha khác mẹ của tôi, nhưng cậu ta được thừa hưởng từ cha một thứ khác hoàn toàn tôi, một ngọn lửa. Là người duy nhất có thể triệu hồi lửa ở đây, tính cách cũng nóng như ngọn lửa của mình vậy, nhưng Valdez-mặt-sẹo không thể điều khiển được lửa của mình, mỗi lần triệu hồi lửa đều thật khốn đốn.· "Ờ thì... Hôm nay Lordo sẽ làm leader Team Đỏ." Đám đông có vẻ thích thú. Blue team thì tự thấy may mắn vì không phải cùng team với Lột Đồ-xấu-số, còn red team thì có vẻ hứng thú đơn giản là vì sẽ có 1 thằng tự nguyện ở lại phòng thủ cùng đám con gái.Tôi cũng hơi thốn. Tôi không có áo giáp, cũng không có khiên, cũng không có nổi 1 hòn đá hay gì đó để chiến đấu cả. Thôi kệ. Mọi người bắt đầu tập trung xung quanh tôi, người thì nhìn với anh mắt hy vọng, kẻ thì nhìn với ánh mắt ngờ vực, Jenny thì đang đập đá, ý tôi là cho đá vào cốc soda.. Rei của tôi thì đang đứng một góc xa xa, chả cần phải ở gần cũng có thể cảm nhận được sự tồn tại của em. Đơn giản vì sự tồn tại của Rei như thể để phủ nhận sự tồn tại của những vật xung quanh. Rei 12 tuổi,áo sơ mi, quần bò, nhẽ ra em phải trông như một thiên thần. Nhưng không, Rei là Rei, và mọi người đều sợ em chết khiếp, mỗi khi em đi lại gần thì sống lưng bạn sẽ lạnh buốt và tôi đảm bảo sẽ có người nhìn thấy Thanatos cầm lưỡi hái kề cổ mình. Rei của tôi tỏa ra cái sự chết chóc thuần túy, bóng tối, sự tiêu cực đến quyến rũ, hoặc đơn giản tôi là người duy nhất bị hấp dẫn bởi sự tiêu cực. Nhóc là con gái của thần Hades, đương nhiên ai cũng biết, nhưng có một bí mật mà chỉ tôi mới biết, mẹ cô là con của Thần Chết, thần chết chuyên nghiệp, Thanatos. Vì vậy cô bé xinh hơn cả một thiên thần, ánh mắt của em có thể làm bạn bay mất linh hồn, tôi e rằng tôi nói với nghĩa đen...· "Ok guys, focus!" - Ồ mình đang cố tỏ ra làm thủ lĩnh này, thú vị nhỉ, lại còn dốt Tiếng Anh nữa, làm cái trò gì thế này.· "Chúng ta có lợi thế về quân số, nhưng không đánh lại họ về sức mạnh, thậm chí cả chiến thuật, vì vậy tôi chỉ có một chiến thuật duy nhất thôi, đó là chiến đấu. Dù họ có làm gì đi nữa, chỉ cần các cậu hạ thêm một người, là chúng ta có thêm cơ hội chiến thắng! Eglantine, anh cần toàn bộ đống bẫy của em ở phía đám cỏ cao cánh Tả, ý tôi là cánh trái.. Một nửa số cung thủ ở khu rừng cánh phải. Còn lại mọi người nghe theo sự chỉ huy của Keo và tên Cyclop đụt đụt em tôi ở khu trung lộ. Kat, Jen, Rei sẽ canh cờ với tôi." Nói xong tôi thở hồng hộc, tôi không có giọng khỏe và cũng không có loa. Pháo sáng được bắn để báo hiệu trận đấu bắt đầu, mọi người bắt đầu dàn về các vị trí, Keo chính đốn hàng ngũ và tiến quân. Còn tôi á, tôi lấy một cái ghế dài, tựa lưng, xin Jen một cốc soda, và bóc một gói khoai lang chiên. · "Cái ná hay súng hay máy bắn gì đó của anh có vẻ đang làm việc rất ổn, các loại đạn rồi độ chính xác rất tuyện vời, em có thể dùng nó để nã vào mặt đám newblood" -Swaggy Kat , nếu bạn biết Kat thì chắc bạn cũng đã hiểu, nếu bạn chưa biết Kat, thì thôi tránh xa ra.Bạn sẽ bị ngợp bởi độ fabulous của em ý.Hôm nay có thể nhìn thấy sao Bắc Đẩu , chòm Orion, có vẻ hôm nay là ngày may mắn của các Thợ Săn, nhiệm vụ của họ rất khó khăn, nhưng đó lại là cả một câu chuyện khác. Kính thiên văn được đặt trong cabin số 6, tôi thường xuyên ghé thăm họ, nghiên cứu thiên văn, cơ học, và họ sẽ dạy cho tôi toán học, vì tôi tôi học toán dở tệ. Tôi chưa bao giờ có hứng thú với toán học, nó thực sự quá thiếu sức sống, không như Vật lý. Vật lý là cái gì đó nghệ thuật tuyệt mỹ, nó thể hiện sức sống và vẻ đẹp bất tận của vũ trụ, nó khiến ta cảm thấy ta vô cùng nhỏ bé. Nó to lớn và vĩ đại, để rồi lại thấy nó uyển chuyển và bất định. Xin lỗi, tôi chỉ là một đứa cuồng Hỗn Loạn học và Vũ trụ học, mọi người thông cảm."RẦM@#$@#%%$"· "Họ tấn công phía cánh trái đấy, có nghĩa là ta sẽ phải thủ cánh phải, Kat em có thể đi qua cánh phải báo tin được không ?" · "Roger.Over" Cũng dễ hiểu thôi, chả phải tự tin gì, nhưng tôi là bậc thầy của đánh lạc hướng, tuyệt chiêu duy nhất tôi dùng trong bóng rổ là no-look pass. Và đơn giản là bạn sẽ không muốn đem cả một đội quân đi qua cái đám tác phẩm nghệ thuật của Eggie. Và nếu họ bỏ ngỏ trung lộ thì Keo sẽ đốt cháy luôn cái cờ của họ trước khi kịp đem về đến bức tượng Demeter-ranh giới. Hoặc là họ cho McLeod và Connor bơi ra phía sau đảo để tấn công cờ, nhưng tôi có thể giải quyết 2 người họ khá thoải mái, tôi có Rei ở đây mà. Jen thì vẫn đang đập đá. Tôi đã hiểu vì sao đội đỏ thua nhiều như vậy.Tôi đi vào cabin số 9. Mặc bừa một cái giáp ngực, ống tay ống chân, bảo vệ khuỷu tay, đầu gối, tất cả đều được đặc chết bằng peganium. Tôi tình cờ tìm ra tạo ra Peganium vào một ngày nắng gió thất thường. Tôi đã cố gắng tạo hợp kim giữa bạc và sắt, cùng một chút đồng celestial, vì nếu dùng đồng thần thánh nguyên chất để làm giáp và vũ khí, dân châu Á chúng tôi không đi nổi 10 phút. Và nó khá là hiếm nữa, ở Việt Nam chỉ có mấy cái trống đồng là làm bằng đồng thần thánh nguyên chất thôi, bố tôi không có thích ném vật liệu của ông xuống vùng Đông Nam Á. Vũ khí duy nhất còn lại là một con dao găm khá dài màu bạc, tôi cầm tạm và dắt vào thắt lưng.· "Chỉ có 4 người bảo vệ cờ, xông lên !!" Chel hét lên kiểu như cô ấy sắp lấy chồng vậy.Họ có khoảng 7 người, nhiều hơn tôi nghĩ, có lẽ thời gian qua Chelyn đã học đc cách phá bẫy của Eggie. Nhưng người họ thì vẫn dính đầy cái đống vật liệu màu mè kia cộng với cả tá hoa lá dính vào người, dường như không thể gỡ ra được. Có vẻ họ hầu hết là dân cab5, tôi cũng không ngại lũ lợn rừng lắm. Cậu nhóc đầu tiên lao vào y như một con lợn rừng, chĩa mũi kiếm thẳng vào ngực tôi. Khá đáng khen cho cậu ta chạy tương đối nhanh, tôi đơn giản hạ thấp trọng tâm,nhảy tiến lên phía trước về bên trái, chém một đường ngọt lịm vào vai phải cậu ta, đương nhiên là có giáp, nhưng đủ để cậu ta ngã dúi dịu, tội nghiệp. Hai tên tiếp theo có vẻ đô con hơn hẳn, xin lỗi các cậu nhưng tôi chả mấy khi nhớ nổi tên của newblood, trong khi đó 3 cậu kia bắt đầu lao tới hội con gái. Tôi chả lo cho mấy cô đó lắm, họ còn nguy hiểm hơn tôi nếu ai đó nói họ mập.. Nhưng Chelyn thì đang cắm đầu cắm cổ chạy đến chỗ cái cờ. · "Linah!! Úi, 2 chú này máu thế, từ từ thôi."Hai anh chàng bắt đầu chém kiếm loạn xạ về phía tôi, từ trái qua phải từ trên xuống dưới cứ vùn vụt, khổ nỗi chả năng nhập gì với nhau nên tôi cứ việc lùi lại mà tránh. Chắc hẳn Chelyn sẽ còn vài kế hoạch dự phòng, tôi không thể để cho cô ấy thảnh thơi được. Tôi đánh xông vào cơn mưa loạn kiếm của 2 cậu newblood, kiếm chém rất có lực, tôi phải cố gắng lắm mới đỡ được bằng con dao vốn nhẹ như cái bút bi, mấy cậu này mà vào câu lạc bộ bóng chày của tôi chắc phải kiếm được kha khá chốt. Mà cũng không chắc, chém loạn quá, toàn ngắm giữa ngực tôi, mà như vậy thì tôi giải quyết được hết. · "Các cậu tấn công đơn giản quá, các cậu yêu tôi nhiều đến vậy sao, từ bỏ đi, tôi là của Kat, Jen và Rei rồi" · "Im đi Lordo. Bọn này chỉ muốn đạp vào đít ông thôi, đừng có tưởng ông thao túng được hội đồng nguyên lão là ngon. Thời đại của hội đồng nguyên lão đã qua rồi, các người chỉ là một lũ yếu ớt thích tận hưởng an nhàn." Cậu này tên là gì nhỉ ? · "Muốn nắm quyền thì các cậu phải biết cách mặc quần đã. Hầy, newbloods" Tôi nhớ mọi vũ khí tôi làm ra, mỗi cái đều có điểm yếu điểm mạnh khác nhau, có cái ẩn chứa pháp thuật, có cái ẩn chứa lời nguyền. Đừng hiểu nhầm tôi, tôi chả phải đệ tử của Circe hay là gì, nhưng tôi có nghiên cứu chút pháp thuật kim loại. Ví dụ như thanh kiếm đỏ đỏ của 2 cậu nhóc kia sẽ biến thành roi da khi chúng chạm vào nhau. Đó là song kiếm Flame 002 của tôi, một trường kiếm, và một thanh gươm vừa phải, đương nhiên tôi không quen sử dụng song kiếm nên tôi để cho ai hợp thì sử dụng. Có vẻ 2 nhóc này không biết được điều đó vì chúng chưa đấu với nhau bao giờ, vậy mà tôi tưởng cab 5 hiếu chiến lắm.Một lúc sau thì tôi cũng làm cho 2 cậu này chém kiếm vào nhau, sau đó 2 cu cậu đớ người ra và mỗi người ăn của tôi một đấm vào mũi trước khi kịp nhận ra họ vừa trở thành Indiana Jones với cái roi da huyền thoại. Tôi vội chạy qua chỗ hội con gái, 3 tên ngố kia không làm gì nổi 3 cô gái không cao hơn 1m55. Chelyn đang phải đấu với Linah, cô này trốn trên cây từ đầu, bây giờ thì bắn tỉa lia lịa, Chel phải lăn lông lốc mới tránh được mấy mũi tên tẩm thuốc ngủ mà tôi sản xuất số lượng lớn cho cabin số 7. Từ đằng xa có một cơn sóng khổng lồ, nó cuốn trọn đống ngô trên đường ập đến, mọi người đều không nhận ra nó trừ tôi và Pcfawkes, đơn giản vì đấy là kế hoạch mà một mình cô và cabin số 3 biết. À không phải vậy, vì tôi cũng đoán được rồi. Ngọn sóng cuốn đổ cái cây của Linah, trôi luôn cả đám 3vs3, có vẻ họ đều ngất đi. Bây giờ là một đấu 3 à ?· "Agghhhhhh!!!!" Rei hét nổ tung không khí, em rất ít khi nổi giận nhưng có vẻ em không thích nước lắm.Tôi nuốt xuống. Không khí sặc mùi chết chóc. Trong khi Darren lao vào định tấn công Rei với thanh kiếm xanh lơ đẹp mã, Chel lại bán sống bán chết chạy, cái cô này, nghiêm túc đấy à. Không thể để Rei giết chết Đạo nên tôi đành phải chặn Chel lại trước đã :v · "Gia tốc.Mach 1.Kích hoạt" Lưỡi dao màu bạc rung bần bật, phát ra ánh sáng trắng, nóng rực, tôi vội vã ném thẳng về phía trước đường chạy của Counselor tạm quyền cabin số 6. Lưỡi dao nổ tung trước mặt Chelyn, thổi bật cô về phía sau, tay vẫn cầm chặt lá cờ, cái cô này, nghiêm túc đấy à. Dù sao cũng chả ai có thể đủ tỉnh táo để đứng lên sau chấn động đó. Còn con dao thì nát vụn, tạm biệt bé yêu, silver mini 001, bản thử nghiệm.· "Flame 002.Tái khởi động."Song kiếm rực đỏ hồi sinh. Tôi lao vào phía Darren và McLeod, lúc này hai cậu đang cố đánh thuốc mê Rei, có vẻ không ai dám chạm vào bé yêu của tôi.· "You're the past now Lordo" Hạnh lao ra từ bụi ngô. Con nhóc này là một trong số ít newblood mà tôi nhớ tên. Không phải là yêu quí gì đâu, bạn sẽ hiểu tại sao sớm thôi. Nó là con gái của Ares, và là cháu ngoại của Eris, nó cầm đầu đám newblood, là đứa tôi ghét nhất.· "Phập! Phập!" Hai con Octopus 2.0 của Eg cắn chặt vào 2 vai của tôiChúng nó nặng kinh khủng, tôi gục xuống đất. Hai cái bẫy cơ động bắt đầu nóng lên, chảy ra cái thứ chất liệu khốn nạn đó của Eg, tôi nghĩ nó được gọi là Green's Curse. Rei đã thiếp đi, có vẻ Chel đã lấy được chút Phấn Ngủ của Eg về cho team mình. Tôi lấy hết sức vùng dậy "Tự Hủy. 5 Giây bắt đầu." ném 2 thanh kiếm về phía 2 cậu trai cab 3 đang toát mồ hôi vì vừa phải đối mặt với Rei.· "Tích...tích..tích.tích.tích" Ồ nhưng kiếm tôi nó không có đếm ngược bằng tiếng như vậy, nó nổ cái rầm cơ. Đây là bom hắc ín của Eg.· "Curse you, your Wild Boar" Tôi nguyền rủa.· "Nice try, Penies, nằm ngoan ngoãn ở đó đi" Hạnh nói rồi chạy qua lấy là cờ ở chỗ Chelyn.Hai ông ngố kia thì đã nằm sân, công trạng hoàn toàn thuộc về con nhỏ đó. Chết tiệt. Không khí khô không một chút nước. Phổi tôi như tràn đầy xi măng. Mắt mờ. Chân tay lạnh buốt. Cái quái, vũ khí của Eg mạnh thế này á !? Dường như không phải, đám chất lỏng đó đã đông cứng và vỡ vụn. Mặt đất xung quanh phủ sắng một lớp gì đó. Hạnh đang há hốc mồm. Xung quanh tôi tràn ngập một màu xanh vô tận.====================================================================com�:م�X�
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz