Hyeri x Subin | Giữa Chúng Ta Là Một Nhịp Trễ
Chap 3: Khi khoảng cách có thật
Buổi sáng hôm ấy lớp học rộn ràng hơn thường lệ. Không biết từ bao giờ, chuyện Hyeri và Kyung trở thành chủ đề số một trong lớp. Đám bạn bàn cuối vừa ăn bánh vừa thì thầm:
"Ê, hôm qua thấy Kyung che ô đưa Hyeri về nha. Ngọt xỉu luôn."
"Nhìn hai người đó hợp dễ sợ, ship mạnh!"
Những câu nói ấy vang vừa đủ lớn để Subin nghe rõ từng chữ.
Cô ngồi gần cửa sổ, giả vờ chăm chú nhìn ra sân trường, nhưng tay thì siết chặt mép áo.
Hyeri bước vào lớp, vừa ngồi xuống đã bị bạn bè kéo lại hỏi:
"Hyeri, thật hả? Cậu với Kyung có gì không?"
"Dễ thương á, cậu đỏ mặt kìa!"
Hyeri luống cuống vung tay:
"Không có!... thật đó... bọn tớ chỉ là bạn diễn thôi!"
Nhưng gương mặt lại đỏ lên nhẹ. Ánh mắt Hyeri vô thức liếc sang Subin, như muốn chia sẻ gì đó.
Subin nhanh chóng quay đi, giả vờ đọc sách.
Hyeri cười yếu ớt rồi quay lại với đám bạn.
---
## **Sự xuất hiện của Hyewon – người duy nhất để ý Subin**
Giữa đám đông ồn ào, Hyewon — cô bạn chung lớp và cũng thân với cả Hyeri lẫn Subin — bước vào. Cô đặt cặp xuống cạnh Subin.
"Cậu ổn không Subin?" – Hyewon hỏi nhỏ.
"Tớ ổn." – Subin trả lời nhanh hơn bình thường.
Hyewon nhìn Subin, đôi mắt sắc như thấy được thứ mà người khác bỏ qua.
"Tớ thấy cậu né Hyeri dạo này... có chuyện gì?"
Subin khựng lại.
Tim cô đập hỗn loạn.
"Không... không có gì. Cậu nghĩ nhiều quá."
Hyewon không nói nữa, nhưng cái nhìn vẫn không buông.
---
## **Giờ ăn trưa – Khi Subin bị bỏ lại**
Trên căn-tin đông người, Hyeri hí hửng chạy đến bàn Subin:
"Subin, trưa nay ngồi cùng tớ nhé?"
Subin định gật đầu, nhưng Kyung bất ngờ xuất hiện phía sau Hyeri:
"Hyeri, cậu muốn thử món mì mới không? Nghe nói ngon lắm."
Hyeri quay sang Subin, phân vân vài giây.
Subin nở nụ cười nhạt:
"Cậu đi đi. Tớ ăn với Hyewon."
"Nhưng—"
"Đi đi mà, không sao đâu."
Hyeri đành gật đầu rồi đi cùng Kyung về phía quầy đồ ăn.
Hai người họ bước song song, vừa nói vừa cười, có lúc Hyeri còn khẽ chạm tay vào tay Kyung khi thử miếng mì nóng trên đũa.
Subin ngồi xuống bàn.
Hyewon đối diện, nhìn Subin không chớp.
"...Cậu đang tự làm mình đau đó." – Hyewon nói thẳng.
Subin chỉ cười, nhưng mắt lại rất buồn:
"Tớ quen rồi."
---
## **Câu lạc bộ – Khi mọi thứ vượt khỏi tầm tay**
Chiều hôm đó, phòng tập náo nhiệt hơn mọi ngày.
Nhạc bật lên. Hyeri và Kyung đứng cạnh nhau, những động tác ngày càng ăn khớp. Kyung đặt tay hướng dẫn Hyeri nghiêm túc hơn, còn Hyeri thì không còn đỏ mặt nhiều nữa — như đã quen với sự gần gũi ấy.
Một nhóm trong câu lạc bộ bắt đầu la lên:
"Đẹp đôi ghê!"
"Hyeri – Kyung! Hyeri – Kyung!"
Hyeri vừa xấu hổ vừa cười.
Kyung chỉ gãi đầu ngại ngùng, nhưng không phản đối.
Subin đứng ở cuối phòng.
Trong gương, hình ảnh Hyeri – Kyung cứ lọt vào mắt cô như một vết cứa dai dẳng.
Hyewon tiến lại gần Subin, giọng nghiêm:
"Subin, cậu phải nói với Hyeri đi. Ít nhất cũng phải nói cậu khó chịu, đừng im lặng như vậy."
"Không được." – Subin lắc đầu, môi mím lại.
"Tớ không có quyền."
"Nhưng cậu sẽ mất Hyeri nếu cứ thế này."
Câu nói ấy khiến Subin giật mình.
Mất Hyeri...
Chỉ nghĩ đến thôi cũng khiến cô thấy nghẹn thở.
---
## **Drama bùng nổ – Lời nói vô tình**
Sau khi tập xong, mọi người thu dọn đồ. Hyeri chạy đến Subin, nắm nhẹ tay áo cô:
"Subin, hôm nay cậu buồn à? Tớ thấy cậu tránh tớ suốt..."
Subin hít sâu.
Cô muốn nói "vì tớ thương cậu", nhưng cổ họng thì nghẹn lại.
"Không có gì. Cậu lo tập với Kyung đi." – Giọng Subin vô thức lạnh hơn.
Hyeri khựng lại:
"Subin... cậu nói vậy là sao?"
"Ý tớ là... cậu đang bận với người khác rồi."
Không khí đột ngột đóng băng.
Hyeri tròn mắt, bối rối, đau nhẹ.
"Cậu đang giận tớ hả? Vì tớ đi với Kyung? Tớ đâu ngờ cậu lại—"
"Không liên quan." – Subin cắt ngang.
"Thật ra tớ quen việc đi một mình rồi."
Trong khoảnh khắc đó, ánh mắt Hyeri thoáng run.
Câu nói của Subin cứ như lưỡi dao mỏng cắt đúng chỗ dễ tổn thương nhất trong lòng cô.
"Subin... cậu đang đẩy tớ ra à?" – Hyeri hỏi trong nghẹn ngào.
Subin quay đi, không dám nhìn.
Hyewon đứng ở gần cửa, chứng kiến tất cả.
Cô bước đến, nắm lấy cổ tay Subin kéo ra ngoài:
"Cho nhau thời gian đi. Cãi bây giờ chỉ làm hai cậu đau thêm."
Hyeri đứng lại giữa phòng tập, đôi tay buông thõng, đáy mắt hơi đỏ.
Còn Subin bị kéo ra khỏi phòng, đầu cúi thấp, trái tim vừa bị xé thêm một đường.
---
## **Kết thúc – Một tin nhắn không hồi đáp**
Đêm đó, Hyeri nhắn cho Subin:
> *Subin, tớ không muốn cậu tránh tớ như vậy.*
> *Nếu tớ làm gì khiến cậu buồn thì nói tớ biết.*
> *Đừng im lặng nữa... tớ sợ cảm giác này.*
Subin nhìn màn hình sáng lên trong bóng tối.
Tay cô run.
Tim cô đau.
Cô gõ chữ... rồi xóa.
Gõ nữa... rồi lại xóa.
Cuối cùng lại chỉ tắt điện thoại.
Trong căn phòng tối, Subin chôn mặt vào gối, khẽ thở dài:
"...Hyeri, tớ phải làm sao để không thương cậu đây?"
---
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz