ZingTruyen.Xyz

[HP] [ĐM] Gặp lại Salazar

Chương 4

NanNanHouse

"Bây giờ chỉ có hai người chúng ta, anh lấy danh nghĩa anh trai mà yêu cầu cậu." Draco tạm dừng một chút. "Lần đầu lấy danh nghĩa anh trai yêu cầu cậu, cậu có muốn nói cho anh đây cậu đang che dấu cái gì không?" Draco bất mãn nhướng mày, với chuyện Godric - Rycher cái gì cũng biết mà bực bội nghi ngờ.

"Nếu là chuyện tớ biết cách thức chia nhà, tớ thừa nhận, tớ nhìn ký ức mẹ Narcissa." Godric nhún nhún vai.

Bọn họ mới trở về khoang xe của Malfoy, dù gì thì chỗ này cũng thoải mái hơn nhiều, lại còn rất bí mật.

"Ký ức?" Draco mãnh liệt đứng dậy đè lại Godric, hai tay gắt gao nắm lấy bả vai Godric. "Cậu dùng Chiết Tâm Trí Thuật với mẹ? Cậu biết dùng Chiết Tâm Trí Thuật??"

Godric hít sâu một hơi, hắn nghĩ Draco đã làm bả vai hắn xanh tím mất rồi. "Không phải, tớ sao lại làm loại chuyện này với mẹ Narcissa, tớ nhìn Chậu Tưởng Ký nha."

Draco chăm chú nhìn Godric, chậm rãi thả tay. "A... Xin lỗi nha, phải nghĩ đến, cậu làm sao có thể dùng...." Draco lấy tay đem mấy sợi tóc rớt xuống vén lại lên tai. "Nhưng cậu biết đó, cậu làm anh giật mình hơi bị nhiều, làm anh thấy cậu có thể lắm..." Draco dùng tay vuốt ve cài áo trước ngực, ánh lục quang nhàn nhạt trên viên đá khẽ loé lên.

"Cốc cốc!" Cửa khoang xe rất kì lạ mà vàng lên tiếng gõ cửa --- người có thể ngồi khoang xe này thường sẽ không quấy rầy người khác .

Draco đứng dậy, kéo cửa ra.

"Thật ngại, tôi không cố ý quấy rầy." Là một giọng nói mềm mại, khiến Godric cảm thấy quen thuộc lạ thường, ló đầu qua.

"Xin hỏi các cậu có nhìn thấy một con cóc không? Neville để lạc mất một con cóc." Một ánh mắt màu ngọc lục bảo xuất hiện, làm Godric hơi bối rối.

Người này không phải Harry, tuy cũng có tóc đen mắt xanh, nhưng tóc đen của y dài hơn, buộc lại ở sau đầu.

Là Salazar, Salazar Slytherin.

"Cậu... Cậu..." Giống như bị ai bóp nghẹt cổ họng, mắt Godric trừng to hết cỡ, hoàn toàn không có khí chất quý tộc. Draco không vừa lòng nhướng một bên mày, hiển nhiên vô cùng bất mãn với hành vi của em trai nhà mình.

"Ngại quá, chúng tôi không thấy." Draco hừ lạnh, muốn đóng cửa lại.

"Tôi đề nghị các cậu nên đổi áo chùng bây giờ, vì chúng ta sắp đến rồi." Đứa bé tóc đen lạnh nhạt nói, sau đó cũng không quay đầu lại mà rời đi khoang xe.

Mặt Draco ửng đỏ. "Tên kia thật không biết tốt xấu, đúng không? Chờ xem, cậu ta phải biết không nên dùng sự bất lịch sự để tiếp xúc với một Malfoy." Draco có chút giận dỗi đem mình ném vào chỗ ngồi, không để ý Godric đột nhiên trầm mặc, cậu nghĩ là Godric đang vì hành vi cực kì không Malfoy của mình mà suy ngẫm bản thân.

Vậy là... Từ trước giờ đều không phải ảo giác? Hai mắt Godric mất đi tiêu cự, trống rỗng nhìn chằm chằm phong cảnh chạy như bay ngoài cửa sổ. Hắn đã ý thức được từ rất sớm rồi, không phải sao? Godric nắm chặt tay, hắn sẽ không đánh mất nữa, cũng không cho phép mình đối đầu với y.

Giống như lời đứa trẻ có vẻ là Salazar kia nói, sau vài phút, xe lửa đã chạy đến Hogwarts. Trong bóng đêm, lâu đài ngàn năm không tiếng động chào đón bọn họ, ánh đèn mờ ảo lập loè, chiếu sáng mặt đường ẩm ướt.

"Ta trở về đây, bảo bối." Godric tràn đầy cảm tình nỉ non, nhìn nơi mà chính mình bỏ ra rất nhiều tâm huyết, thân thể buộc chặt từ lâu thả lỏng, cũng mất đi ý nghĩ chạy ngay đi tìm Salazar.

"Học sinh mới tới đây! Nhanh nào!" Một giọng nói thô lỗ lớn tiếng gào thét, bàn tay to như cái xẻng quơ tới quơ lùi trên đầu vài tân sinh làm chúng sợ tới mức run rẩy. Godric trợn trắng mắt, tại sao lại tìm một người khổng lồ máu lai đến đưa đò chứ, hắn nhớ rõ người đưa đò trước kia là một vị u linh rất có khí chất, khi đó vị này tới thỉnh cầu Salazar trợ giúp, Salazar làm cho vị này tồn tại cùng lâu đài, đó là thời điểm sau khi Salazar rời đi.

Godric ngẩng đầu tìm kiếm chung quanh một chút, không nhìn thấy đôi mắt lục cần tìm, mà lại tìm được một đôi mắt khác --- giờ hắn mới phát hiện đôi mắt Harry màu tối hơn một chút, hơi trầm hơn. Harry nhìn người không lồ máu lai kia nhếch miệng cười, mà Godric thì (kinh tủng) phát hiện Draco đang nghiến răng --- "Chính là cái tên ngốc to con đó! Gã làm loạn cả đầu tóc ta!" Mặt Draco đỏ ửng, có vẻ còn canh cánh trong lòng lần gặp gỡ ở tiệm áo chùng của Malkin phu nhân.

Godric vươn tay ra --- rất nhanh xoa loạn mái tóc bạch kim đang chỉnh tề đẹp đẽ của Draco, trước khi người sau từ trạng thái ngốc lăng khiếp sợ phản ứng lại, nhảy lên một chiếc thuyền --- mỗi chiếc thuyền chỉ ngồi được bốn người, mà thuyền này đã có ba người.

"R-y-c-h-e-r!!" Tiếng hô giận dữ từ bờ truyền tới, Godric cười to vài tiếng, vừa lòng thưởng thức Draco luống cuống tay chân vuốt lại đầu tóc. Một lát sau, hắn xoay người, nhìn về phía trước.

"Chào, tớ là Dean, Dean Thomas." Một cậu bé da ngăm đen ngồi cạnh Godric nhoẻn miệng cười.

"Chào cậu, tớ tên Rycher, Rycher Malfoy." Godric cũng nhìn Dean cười một cái.

"Khụ! Nói vậy, cậu hồi nãy là anh trai cậu? So với cậu ta thì cậu không giống Malfoy lắm." Giống điệu Dean rất buồn cười, Godric lại cười thành tiếng, hắn cảm thấy cậu bé này nhất định là một Gryffindor.

"Nói vậy thì cái tin đồn kia là sự thật? Malfoy thu dưỡng một cậu con trai, hư hư thực thực là đời sau Slytherin?" Cô bé ngồi phía trước quay đầu lại, Godric phát hiện cô bé có đôi mắt rất lớn, còn hơi lồi ra, giọng nói cũng có phần nhỏ nhẹ.

"Có phải là đời sau Slytherin không thì tớ không dám nói, tuy nhiên tớ đúng thật là con nuôi mà Lucius tốt bụng thu dưỡng." Godric nhẹ nhàng bâng quơ nói, dường như nữ sinh này không hề giống như vẻ ngoài, nàng chắc là rất thông minh, còn có chút sắc bén nữa, hẳn là một Ravenclaw.

"Vậy ra, cậu thoạt nhìn không muốn xem kho hàng người tinh linh da tím canh giữ." Nữ sinh lại nhỏ nhẹ nói, Godric thấy Dean bên cạnh mắt trợn trắng, rõ ràng không hiểu tinh linh da tím là cái gì.

"Tớ đã nói rồi, Luna." Nữ sinh ngồi bên cạnh Luna đỏ mặt nói, một bên cẩn thận dè dặt ngắm Godric một cái. "Làm gì có tinh linh da tím..."

"Ầy! Merlin, bọn họ có tồn tại đó." Godric cười tủm tỉm nói, sau đó lại nhìn thấy Dean bên cạnh bị sặc nước miếng, mà nữ sinh kia mặt càng đỏ hơn.

"Đúng vậy đúng vậy." Luna mắt mở to hơn nữa. "Bọn họ chỉ là rất ít xuất hiện." Nàng đung đưa đầu, Godric chú ý tới trên tai Luna có hai cái bông tai hình dáng rau củ, lắc tới lắc lui theo đầu nàng.

"Ha, tớ hỏi này, cái này là bắp cải đông lạnh sao?" Godric chỉ vào bông tai đó.

"A, đúng vậy, nói thế nào nhỉ? Nó khô rồi, cậu biết không, vật này có tác dụng trừ tà, nhưng chỉ tìm thấy ở gò củ cải trên núi hiểm trở." Luna nhéo nhéo bông tai, đôi mắt mơ màng chuyển động. Godric càng khẳng định suy đoán của mình, nữ sinh này rất thông minh, còn có năng lực giỏi giang.

"Xin hỏi, cậu tên là gì." Godric lịch sự hỏi.

"A, tớ gọi là Luna, Luna Lovegood." Luna nhẹ giọng cười, không để ý Godric nữa, vì bọn họ đã cập bờ.

Sau khi bị Draco đánh một trận, bọn họ đi vào lâu đài.

Harry đi theo phía sau Draco, bên cạnh có Ron đang đứng, rõ ràng đang khẩn trương. Godric hừ lạnh một tiếng, Ron Weasley này tuy luôn tung hô "Gryffindor vĩ đại nhất", nhưng đồng thời cũng tung tin vịt "Slytherin tà ác nhất". Hắn buồn bực --- quan hệ giữa bốn nhà từ khi nào trở nên khó chịu được như thế? Phải biết rằng, ngàn năm trước, học sinh Gryffindor và học sinh Slytherin kề vai sát cánh, Weasley cùng Malfoy bày trò đùa dai làm Salazar hận không thể cho chúng một cái thần chú chết chóc.

Godric lại chìm vào suy tư, vừa rồi đối thoại cùng Luna, cô gái này thật sự biết rất nhiều, như là tinh linh da tím là do Salazar sử dụng canh giữ kho hàng....

Salazar.

Godric đột nhiên xoay người, không để ý Draco nhỏ giọng oán giận, Harry nhỏ tiếng kinh hô, mà vội vàng tìm kiếm ánh mắt màu lục kia.

"Đang tìm tôi sao? Godric?" Giọng nói trầm thấp vọng bên tai hắn, hắn nhanh chóng quay đầu lại.

Không có ai, cho dù là ánh mắt màu lục kia, chỉ có tân sinh năm nhất nghị luận về kiểm tra phân nhà.

"Chết tiệt! Rốt cuộc ở nơi nào?" Godric nhẹ giọng nỉ non.

"Rycher! Rycher? Rycher -----!!" Một lực nhỏ kéo lấy lỗ tai hắn.

"Harry?" Rycher không kiên nhẫn vẫy vẫy đầu.

"Xin lỗi, cậu mới nãy ngây người đứng ở chỗ đó, tớ mới nhéo cậu." Harry có chút ngại ngùng nói, Draco mắt lạnh đứng một bên nhìn, mà Ron chẳng biết đi đâu mất rồi.

"Đã bắt đầu phân viện, chúng ta nhanh một chút đi vào." Draco lạnh như băng nói, xoay người đi vào lễ đường, Godric thè lưỡi, đi với Harry theo sát đằng sau.

"Wow! Trong này so mới bên ngoài càng lớn hơn!" Harry chỉ chỉ cánh cổng, Draco khinh thường cười cười. "Đúng vậy, Harry, cậu phải biết rằng đây chính là trường học ma pháp tốt nhất và duy nhất tại nước Anh, không có khả năng đánh đồng với gian phòng nhỏ của Muggle." Mang chút giọng mũi, giọng điệu trở nên thiếu khinh miệt, lại khá là nhu hòa. Harry co rúm lại một chút, cậu nghĩ tới chỗ mình ở cũng không phải phòng nhỏ gì, mà là tủ chén bò đầy nhện dưới gầm cầu thang, tuy nhiên cậu tuyệt đối sẽ không nói cho Draco và Rycher biết, bọn họ là bạn bè đầu tiên trên thế giới này của cậu, còn rất ưu tú nữa, Harry không muốn khiến cho họ không thích cậu nữa.

"Harry cậu, sao vậy?" Harry đột nhiên từ suy nghĩ hồi thần lại, mở to đôi mắt ngọc lục bảo, đối diện với hai mắt xanh xám của Draco, mặt "phừng" cái đỏ lên.

"A! không có gì... chúng ta chưa bỏ qua cái gì chứ?" Harry hơi xấu hổ dời đề tài.

"Không có, nghe quỷ tóc đỏ nghèo nàn đó nói thì chúng ta chỉ bỏ lỡ giọng ca khó nghe của cái mũ trên kia." Draco nhún nhún vai, che dấu lỗ tai vì đôi mắt nào đó mà phiếm hồng.

"A! May ghê, chúng ta không bỏ lỡ nhiều lắm." Harry hưng phấn kiễng mũi chân, nỗ lực muốn xem rõ cảnh mũ phân viện phân một nữ sinh vào Slytherin. Draco duỗi tay đỡ eo Harry, để Harry đứng vững.

"Draco Malfoy!" Giáo sư Mc Gonagall nghiêm khắc gọi tên Draco, Draco nâng cao cằm, đi tới.

Chiếc mũ cơ hồ là vừa chạm tới đầu Draco liền đem cậu phân vào Slytherin, Draco vô cùng vừa lòng với bản thân, ngẩng đầu ưỡn ngực mà đi đến trước bàn dài Slytherin, ai cũng nhường ra một vị trí cho cậu --- tất cả mọi người đều muốn chắp nối quan hệ với gia tộc Malfoy.

"Rycher Malfoy!" Sau khi Draco ngồi xuống, Mc Gonagall gọi ra tên Rycher. Harry có chút khẩn trương nhìn Godric. Godric xoa xoa tay Harry, mỉm cười với cậu một cái, sau đó đi tới ngồi trên cái ghế bốn chân, đội lên nón phân loại. Hắn thấy được Draco biểu tình hơi khẩn trương, cùng ánh mắt quan sát từ nhiều nơi phóng đến.

"Hmm, cái đầu này..." Mũ phân viện nói thầm một câu, đột nhiên dừng lại.

Toàn trường học đều đang chờ đợi, cả sảnh lâm vào một khoảng thời gian yên tĩnh thật dài, trước giờ chưa bao giờ yên tĩnh như vậy.

"Slytherin!" Mũ phân viên lớn tiếng báo ra nhà mà Godric phân vào, Godric thấy Draco thở dài một hơi, nữ sinh trên bàn dài Slytherin đều vỗ tay --- bọn họ có được hai vị vương tử Malfoy, sau này ắt không thể thiếu những ngày tháng thường xuyên hai bóng dáng đẹp mắt xuất hiện quanh mình.

Hết chương 4

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz