ZingTruyen.Xyz

Hoan1tg Edit Xuyen Nhanh 108 Cach Cong Luoc Nam Than Co Song Song


(19) Hỗn hợp rượu

Những người ở đây cho dù thấy một màn như vậy, cho dù biết những người đó không phải loại người đứng đắn, cũng sẽ không xen vào.

Dù sao, cho dù muốn phát sinh cái gì, những tên ăn chơi trác táng kia đều sẽ mang đi khách sạn cách vách, cũng không làm ở trước mắt mình, để ý cái gì?

Cho nên, những nhóm danh viện* quý nữ sôi nổi lấy tay che miệng, nhỏ giọng cùng người bên cạnh nói chuyện với nhau, dùng khóe mắt lén lút nhìn chăm chú vào cái ban công ngày thường an tĩnh kia, mang theo một tia vui sướng khi người gặp họa.

* Danh viện thường được chỉ các thiên kim tiểu thư trong giới thượng lưu, con nhà danh giá, gia thế hiển hách.

Hà Khải Thịnh là đối tượng lý tưởng nhất đối với bọn họ, chỉ là bởi vì tính cách quá lãnh, lại có rất nhiều nữ nhân điều kiện thực tốt sẵn sang để hắn nếm thử, các nàng ai cũng không nắm chắc có thể đem nam nhân kia kiểm soát trong tay.

Các nàng vốn không vội, cái nam nhân tôn quý ưu nhã kia đã ba mươi tuổi, dù sao cũng phải cưới lão bà để kéo dài đời sau, không phải sao? Chọn vợ, nên từ bên trong các nàng lựa chọn.

Nam nhân kia nhiều năm như vậy, bạn tham dự yến hội này đó cũng chỉ có bí thư cùng trợ lý.

Nhưng mà!

Hiện tại, hắn cư nhiên mang theo một nữ hài không quen biết tới tham gia yến hội?

Các nàng đương nhiên rõ ràng bí thư cùng trợ lý sinh hoạt của hắn là ai! Hai người kia đã nhiều năm không có đổi người qua! Cho dù là đổi, cũng không thể lựa chọn nữ hài thoạt nhìn nhu nhược như vậy!

Chẳng lẽ là nam nhân lãnh tình kia rốt cuộc cũng động tâm?

Không ít người đều suy đoán như vậy, chờ mong có một người có thể dò ra tin tức.

Cùng Hà Khải Thịnh nói chuyện với nhau đều là các lão thương nhân già , sao có thể đột ngột hỏi ra mấy chuyện tư mật như vậy?

Bọn họ cũng liền gác lại.

"Nha, cậu nói xem nếu tiểu cô nương thanh thuần như vậy bị......" một vị tiểu thư váy lam cười đến ý vị thâm trường, "Khang đại thiếu thật đúng là khó làm được một chuyện tốt đâu......"

Sở Phù hiện tại có chút mơ hồ, nàng rõ ràng nhớ rõ hệ thống sở cấp tư liệu không có miêu tả về Văn Tiểu Tiểu tửu lượng, mà hệ thống cũng nói, thân thể này là dựa theo tư chất nàng dựng nên, như vậy, vấn đề đến rồi ——

Vì sao thân thể này tửu lượng sẽ yếu đến thành tình trạng này?!

Tuy rằng nói nàng đã sớm nhận thấy được ly rượu này có vấn đề, nhưng là bất quá là hỗn hợp rượu trái cây mà thôi a! Chút đồ uống cồn nhẹ mà thôi ! Như thế nào nàng lại có chút choáng váng......

Nàng nhận thấy được có người đến gần, còn ở gần blah blah nói không ngừng, như ruồi bọ ồn ào.

Sở Phù tự khống chế lực, đem một chút lý trí còn tồn tại khống chế hành vi chính mình, mới có thể nhịn xuống không cho lũ người đang nói đến ù tai nàng một quyền!

"Vị mỹ nhân này, em gái tên là gì nha?" Nam nhân cười đến bỉ ổi, "Muốn cùng ca ca đi ra ngoài chút không?"

Nói xong, không đợi Sở Phù trả lời, bọn họ liền lôi lôi kéo kéo mà đem nàng đi.

Khang đại thiếu nói, hắn đã an bài tốt, bọn họ chỉ cần đem người đi là được!

Hà Khải Thịnh đại danh này chỉ cần là người có tiền đều biết đến, rõ ràng ba năm trước đây, đệ nhất danh viện Hứa Thanh Thanh bày tỏ với hắn cũng chưa được đáp lại, chỉ nhận được một từ "Cút"!

Vậy mà một cái cháo trắng rau xào, không biết là dùng biện pháp gì bò lên được......

Nói không chừng, nam nhân bề ngoài thanh lãnh cấm dục được cô ta khai trai chắc chơi đến say mê rồi......

"Không......" Sở Phù kêu lên, sau đó quay người, cố thoát khỏi mấy cái tay đang túm lấy nàng.

Nàng phát hiện thân mình có chút nhũn ra, đó là cồn bắt đầu phát huy tác dụng.

(20) Say rượu, tỏ tình

Sở Phù biết mình không thể cùng những người này đi ra ngoài!

Một khi đi ra ngoài, nàng không thể bảo đảm Hà Khải Thịnh có thể tìm được nàng. Nếu xảy ra chuyện gì...... Như vậy không gian bắt chước lần này cũng liền hỏng.

Cái này mới là nhiệm vụ khảo hạch, nàng tuyệt đối không thể cứ như vậy thất bại!

Nàng nghiêng ngả lảo đảo mà hướng tới phía Hà Khải Thịnh đã bảo lúc trước, ngã trái ngã phải, cũng không có người dám ngăn nàng lại.

Cũng vì bọn họ thấy chết mà không cứu, nếu còn dám ngăn bạn gái hướng Hà Khải Thịnh cầu cứu ...... quả thực chính là đánh vào mặt hắn!

Mấy cái ăn chơi trác táng phỏng chừng không nghĩ đến Sở Phù còn có sức lực chạy trốn, lập tức ngẩn người, thấy nàng làm ra động tĩnh tới, mới có chút hoảng loạnmà muốn đuổi theo.

Sở Phù tốc độ không nhanh, cho dù lý trí thúc giục "Nhất định phải nhanh lên", nhưng cũng chả làm được cái mẹ gì, nàng vẫn là không có biện pháp tăng tốc độ.

Mắt thấy kia từng đôi móng heo sắp rơi xuống trên người nàng, bực mình, nàng nghẹn đỏ mặt: "A Thịnh ——!"

Lần mở miệng này có thể nói là dùng hết sức lực đời này của Văn Tiểu Tiểu. Nếu không phải thừa dịp say rượu, nàng cũng không có biện pháp phát huy ra âm nữ cao đâu!

Tiếng gọi sắc nhọn của thiếu nữ đem tầm mắt Hà Khải Thịnh bắt lấy, ánh mắt trầm xuống. Hắn bước nhanh tới, thanh âm mang theo lạnh băng: "Buông tay."

Hà Khải Thịnh vững vàng mà đem nữ hài giống như nhũ yến về tổ* ôm vào trong lòng, ánh mắt sắc bén dừng trên một đám người thần sắc khác nhau. Đặc biệt là những người ở thời điểm xảy ra chuyện ngăn trở tầm mắt hắn, không có việc gì lại dời đi, thành công làm lẫn lộn phán đoán hắn, còn có những tên đã rat ay động thủ!

*乳: nhũ, nhũ yến: chim non.

Hắn từ trên người nữ hài trong lòng thấy được mùi rượu nhàn nhạt.

Tuy rằng hắn đối với mấy trò xiếc đó không có gì hứng thú, nhưng ít nhiều cũng sẽ biết kỹ xảo này đó của bọn họ!

"Hỗn hợp rượu? Thực hảo." Hắn thấp giọng nói, "Ngoan, tôi mang em trở về."

Hắn một phen bế nữ hài đang mê man lên, ngẩng đầu, ánh mắt kiên định mang theo tàn nhẫn: "Đa tạ khoản đãi, Hà mỗ liền đi trước."

Hà Khải Thịnh một lời xoay người liền rời đi.

Không nghĩ tới cuối cùng nàng lại thật sự thay thế hắn chịu tội. Cáo già hắn sao không biết, những trò này đều là chuyện tốt phía đối thủ làm ra?! Hung thủ chắc chắn có thế lực chống lưng không yếu, bừng không sao dám ở ngay trước mắt hắn động đến Vân Y.

Ngồi trên xe, hắn phân phó tài xế: "Đến thúy viên."

Hắn nhắm hai mắt, mở cửa sổ, để gió lạnh thổi, muốn cho chính mình bình tĩnh, cũng là muốn cho người đang dính ở trong lồng ngực chút thanh tỉnh.

Hà Khải Thịnh ở trong đầu đảo qua thần sắc của những người trong hội trường một lần, rất nhanh liền tìm ra mục tiêu.

Khang đại thiếu.

Nếu Khang thiếu gia đã thích hỗn hợp rượu như vậy, trò hề này phải phải hảo hảo cho hắn chơi thật đã!

Nghĩ như vậy, Hà Khải Thịnh bất giác ôm thật chặt Sở Phù không cho nàng quơ loạn chân tay, cảm nhận thân mình ấm áp sát gần.

Nữ hài chậm rãi vươn tay, đặt trên khuôn mặt tuấn mỹ của hắn, nàng ngẩng đầu tiến lại gần, hơi thở ướt át phả nhè nhẹ. Đôi mắt đen sâu thẳm của hắn nhìn thẳng vào gương mặt phiếm hồng cùng đôi môi phấn nộn của nữ hài, trong lòng ấp ủ một hồi gió lốc.

Hắn bỗng nhiên có loại dự cảm xấu, hắn nghĩ hắn kìm nén không nổi nữa.

Chỉ thấy nàng rướn người, nhẹ nhàng thì thầm những lời ngọt như mật vào tai Hà Khải Thịnh: "A thịnh...... A thịnh...... Em thích anh...... Rất thích......"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz