Hoan Quan An Dem Ky La Hunhhn786
"Cạch."Cửa phòng lúc này bị đẩy ra, Thương Khâu từ bên ngoài đi vào, liếc mắt một cái liền thấy được Tạ Nhất cùng thiếu niên. Tạ Nhất bỗng cảm thấy đầu tê rần, có một loại cảm giác bị bắt gian tại giường, vội vàng nâng đôi tay lên, nói:"Tôi cái gì cũng chưa làm!"Thiếu niên bị Tạ Nhất đánh thức, dùng tay xoa hai mắt của mình. Đôi mắt to trong veo, hơn nữa là màu lam. Đôi mi thật dài, còn cong vút như cánh quạt. Hắn chớp mắt lại thiếu chút nữa đem Tạ Nhất quạt bay đi. Đôi môi giống như thạch trái cây ngáp một cái, mê mang nói:"Ô, Chim Tốt dậy rồi sao, tôi đói nga."Tạ Nhất:"......"Chim Tốt?"Vịt con xấu xí sao?"Tạ Nhất thiếu chút nữa kinh ngạc hô to.Vịt con xấu xí không phải thành Tiểu Thiên Nga sao, như thế nào đột nhiên biến thành người?Tạ Nhất nhìn Thương Khâu xin giúp đỡ. Thương Khâu đem một bộ quần áo ném lên mông vịt con xấu xí, nói:"Có thể là bởi vì nhận chủ nhân mới. Trên người của cậu hơi thở thuần tịnh, có thể giúp Họa Linh tu thành hình người."Tạ Nhất nghe không hiểu lắm. Rốt cuộc bản thân không phải tu giả, nhưng Thương Khâu cho ra giải thích hợp lý, không phải quá thái quá.Tiểu Thiên Nga phát hiện mình biến thành hình người, cũng phi thường kinh ngạc. Hắn nhảy xuống giường, đi đến gương xem. Tiểu Thiên Nga mặc quần áo, bất quá quần áo quá lớn so với vóc dáng. Tiểu Thiên Nga phỏng chừng cũng chỉ cao 1 mét 6. Tạ Nhất đứng ở bên cạnh có vẻ cao lớn rất nhiều.Tiểu Thiên Nga mê mang nhìn mình trong gương. Trong gương là một thiếu niên gầy nhỏ, tuyệt đẹp, thân thể như một diễn viên múa ba lê. Tiểu Thiên Nga nhìn mình trong gương, lộ ra kinh ngạc, chấn kinh, biểu tình uể oải, hận không thể trào ra nước mắt."Quá xấu! Tôi như thế nào trở nên càng xấu......"Tạ Nhất lau mặt, rất bất đắc dĩ.Vấn đề thẩm mỹ của Tiểu Thiên Nga rất nghiêm trọng!Tạ Nhất rõ ràng cảm thấy siêu đáng yêu, có thể kích phát ý muốn bảo hộ của người khác. Quả thực là không thể đáng yêu hơn.Sáng sớm liền đã xảy ra một ít "ngoài ý muốn". Tạ Nhất đi rửa mặt thay quần áo, sau đó cũng dạy Tiểu Thiên Nga súc miệng đánh răng. Tiểu Thiên Nga cái gì cũng không có, cũng không có tên. Tạ Nhất kiến nghị đặt tên cho Tiểu Thiên Nga. Tiểu Thiên Nga xung phong nhận việc nói:"Tôi nghĩ kỹ rồi, tôi muốn gọi là Hề!"Tạ Nhất yên lặng ăn sáng. Thương Khâu yên lặng ăn trứng lòng đào, hai người thế nhưng ăn ý không nói chuyện.Tiểu Thiên Nga nhìn trứng lòng đào. Đó là món Thương Khâu yêu thích nhất. Thương Khâu đã ăn hai cái, còn dư lại một cái. Tiểu Thiên Nga duỗi tay sờ sờ, lại đem lên cắn một cái."Phụt"Lòng đỏ phun ra, thiếu chút nữa phun ở trên mặt Thương Khâu. Cuối cùng chất lỏng màu da cam của lòng đỏ trứng luộc chưa chín dính đầy mâm ở trước mặt Thương Khâu. Gân xanh trên thái dương Thương Khâu nhảy nhót. Tạ Nhất xem thực rõ ràng, cũng biết Thương Khâu có thói ở sạch nhanh vọt đi, vội vàng đổi cái mâm khác cho Thương Khâu, còn nói:"Thả lỏng, thả lỏng, hít sâu."Tạ Nhất lại vội vàng lấy giấy ăn đưa Tiểu Thiên Nga lau miệng. Mặt Tiểu Thiên Nga đầy lòng đỏ trứng, nhão dính, vẻ mặt ngốc manh. Tạ Nhất cảm giác mình không phải nuôi thú cưng, mà là nuôi con... HunhHn786.Tạ Nhất cần cù chăm chỉ lau mặt Tiểu Thiên Nga, nói:"Tôi đã biết, không bằng kêu cậu là Tiểu Bạch đi, xem làn da trắng như vậy, hơn nữa người cũng......"Tạ Nhất nhún vai. Tiểu Thiên Nga mở mắt to, suy nghĩ cặn kẽ trong chốc lát, nói:"Tuy rằng tôi cảm thấy Hề càng dễ nghe, bất quá cũng được. Chim Tốt nói kêu Tiểu Bạch, vậy kêu Tiểu Bạch đi!"Tạ Nhất được Tiểu Thiên Nga khẳng định, mọi người ăn sáng, kỳ thật là ăn trưa xong liền chuẩn bị ra ngoài.Tiểu Bạch dáng người quá nhỏ, cần mua quần áo mới. Vừa lúc Tạ Nhất muốn mua chút nguyên liệu nấu ăn, để nấu bữa buổi tối. Thương Khâu không có gì làm, liền chuẩn bị đi cùng Tạ Nhất. Vì thế hai người mang theo thú cưng, à không, con trai Tiểu Bạch ra cửa.Tiểu Bạch mặc chính là quần áo Tạ Nhất, mặc vào rộng như bao tải, đi đường gió thổi phất phơ, may mắn là giữa trưa, nếu là buổi tối nhìn hình ảnh này còn tưởng rằng là hồn ma tới.Trước tiên đi mua vài bộ quần áo cho Tiểu Bạch. Đừng nhìn Tiểu Bạch nhỏ, nhưng dáng người như người mẫu, mặc cái gì cũng dễ nhìn. Nữ nhân viên bán hàng liên tiếp khen Tiểu Bạch. Bất quá Tiểu Bạch cảm thấy mình quá xấu, mặc cái gì cũng xấu, quần áo đã vô pháp cứu vớt ngoại hình.Tiểu Bạch cuối cùng thay đổi một bộ quần áo. Tạ Nhất thực vừa lòng, vì thoạt nhìn siêu đáng yêu. Một cái áo hoodie trắng có mũ, quần short lộ ra đôi chân nhỏ thẳng, chân mang giày thể thao trắng vừa đơn giản lại thoải mái.Thời điểm Tạ Nhất trả tiền, Tiểu Bạch cảm thán nói:"May mắn các người so với tôi xấu hơn. Tôi không cô độc vì một mình xấu quá."Tạ Nhất yên lặng thanh toán. Thương Khâu lại là bình tĩnh miễn dịch với cảm thán của Tiểu Bạch.Mua quần áo xong liền đi siêu thị mua nguyên liệu nấu ăn. Đừng thấy Thương Khâu ngày thường thực lãnh đạm, nhưng mỗi lần đi siêu thị Thương Khâu đều sẽ đi theo Tạ Nhất, cầm túi mua hàng linh tinh, đương nhiên còn đẩy xe khi mua sắm. Thương Khâu thực bắt bẻ, nhưng có chút tiềm chất cuồng mua sắm, mua đồ rất nhiều, vẫn luôn ném mọi thứ vào trong xe đẩy.Tạ Nhất nhìn khu thực phẩm tươi sống thấy tôm không tồi liền hưng phấn. Thương Khâu lại thích đồ ngọt, Tạ Nhất tính toán làm món tôm trộn trái cây.Thương Khâu ở một bên nhìn không có hỗ trợ chọn lựa, vì tôm quá tanh. Tạ Nhất chọn tôm. Tiểu Bạch quay đầu đã không thấy tăm hơi.Tiểu Bạch nhìn thấy bên cạnh có kệ để đồ vật kỳ kỳ quái, cảm thấy rất tò mò. Dù sao là lần đầu tiên tới siêu thị, hắn liền tò mò đi qua xem.Kia là khu vực bán đồ cho thú cưng, có các loại thức ăn cho chó mèo, các loại đồ hộp, đương nhiên còn có một ít món đồ chơi, còn có vòng cổ...Tiểu Bạch tò mò nhìn, liền nghe được hai bác gái ở bên cạnh bàn luận."A, cái dây xích thẻ bài này rất tốt, Bánh Bao nhà tôi cắn không được. Cô không biết chứ, Bánh Bao là chó Husky, đem dây đeo cắn đứt hết""Con chó Bánh Bao nhà chị chính là quá hiếu động, không thích mang vòng cổ. Mèo Mao Mao nhà em không như vậy, nó đặc biệt ngoan ngoãn."Hai bác gái nói chuyện, cầm một cái vòng cổ đặt vào xe đẩy mua sắm, vừa nói chuyện phiếm vừa rời đi. Tiểu Bạch đi qua, tò mò nhìn thứ để trên kệ hàng. Bên trên có thật nhiều thật nhiều vòng cổ. Tiểu Bạch nghe hai bác gái nói đây là vòng cổ cho thú cưng mang.Mình còn không phải là thú cưng sao? Thì ra thú cưng đều phải mang cái này a!Tiểu Bạch cảm thấy mình đặc biệt thông minh, vội vàng cầm một cái vòng cổ, sau đó vui sướng chạy tới tìm Tạ Nhất.Tạ Nhất vừa quay đầu đã không thấy Tiểu Bạch, sợ tới mức chạy nhanh đi tìm. Bất quá chỉ trong chốc lát, Tiểu Bạch tự mình chạy tới, nhảy nhót, thập phần vui vẻ, giọng thánh thót nói:"Chủ nhân, chủ nhân! Anh xem em mang cái này đẹp không?"Tạ Nhất:"......"Tiểu Bạch đã đem vòng mang ở trên cổ. Vòng cổ màu đen còn rất thô, có dây rút lại, mặt trên còn có đinh tán, thoạt nhìn đặc biệt giống dụng cụ SΜ.Tiểu Bạch xinh đẹp nhỏ tuổi, mang vòng cổ chạy ra, trong miệng còn kêu "chủ nhân, chủ nhân". Tất cả mọi người đi siêu thị đều tập trung ánh mắt vào trên người "chủ nhân" Tạ Nhất. Ánh mắt kia đỏ bừng đều là trách cứ. Tạ Nhất mơ hồ nghe thấy."Rất biến thái a!""Là tên biến thái!""Mặt mày dễ coi vậy mà là biến thái. Đứa bé kia là vị thành niên, thật đáng thương.""Có cần báo cảnh sát không?"Tạ Nhất:"......"Rốt cuộc minh bạch cái gì gọi là lọt hố!Tạ Nhất quay đầu cầu cứu Thương Khâu. Kết quả Thương Khâu còn ôm cánh tay, vẻ mặt đạm nhiên yên lặng tránh ra, làm bộ không quen biết Tạ Nhất.Người đi siêu thị đặc biệt kích động. Cảnh sát quả nhiên tới, còn hỏi Tạ Nhất một đống câu. Tiểu Bạch còn vẫn luôn cường điệu."Chủ nhân tuy rằng bên ngoài xấu, nhưng lòng dạ anh ấy rất tốt, là Chim Tốt!"Những người khách đến siêu thị kinh tâm động phách.Từ đó Tạ Nhất cũng không dám để Tiểu Bạch ra cửa nữa. Tiểu Bạch thực nhàm chán, vì thế đem sổ ghi chú của Thương Khâu xé ra, còn xếp máy bay giấy chơi.Tạ Nhất nhìn thấy mặt Thương Khâu âm u, chạy nhanh đem Tiểu Thiên Nga mang đi, nói:"Đừng lấy đồ của Thương Khâu chơi."Tiểu Thiên Nga nói:"Nhưng nhàm chán nha."Rất vô tội...Tạ Nhất nói:"Như vậy đi, cậu có thể chơi máy tính."Tạ Nhất đem laptop của mình ra, đặt lên bàn cho Tiểu Bạch lên mạng chơi trò chơi. Tiểu Bạch tuy rằng chưa tiếp xúc qua máy tính, nhưng học thực mau, hơn nữa thực chuyên chú, tựa hồ đặc biệt thích máy tính.Tiểu Bạch an tĩnh. Tạ Nhất rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm một hơi, liền đi nấu cơm. Thương Khâu lạnh nhạt một lần nữa viết lại bùa chú.Tạ Nhất vào phòng bếp, chuẩn bị làm món tôm. Nghĩ nghĩ sẽ làm thêm bánh bà xã. Bánh bà xã tương đối thuận tiện, lại còn ăn ngon, khẩu vị cũng thanh đạm, là món ăn phổ biến, Thương Khâu khẳng định sẽ thích.Tạ Nhất bắt đầu bận rộn, ở phòng bếp mấy giờ đồng hồ rốt đã làm xong cơm chiều.Món tôm viên đã chiên đến vỏ xốp giòn, kết hợp với trái cây ngọt lại rất ngon miệng. Tôm đã chọn cẩn thận làm sạch sẽ, trái cây tươi mới, ăn vào tuyệt đối thỏa mãn.Mặt khác Tạ Nhất còn làm món cá cay Tứ Xuyên, món súp huyết vịt, đậu hủ Mapo, cơm rang dùng rau xà lách cùng giá đậu lót đáy, phía trên có vẩy tiêu cay.Tạ Nhất đem đồ ăn dọn xong, kêu Thương Khâu cùng Tiểu Bạch tới ăn. Thương Khâu thực mau ra đây. Tiểu Bạch một lát sau mới ra tới, thoạt nhìn là chơi máy tính đến mê mẩn.Ba người ăn cơm. Tiểu Bạch thoạt nhìn cũng thích đồ ngọt, vẫn luôn cùng Thương Khâu đoạt tôm viên, cuối cùng cả phụ liệu quả lê cũng cướp sạch. Tiểu Bạch còn ăn đến vẻ mặt chưa đã thèm. Tiểu Bạch dáng người nhỏ, ăn lại không ít, ăn ba chén cơm lớn, vỗ vỗ bụng nhỏ, nói:“Đã ăn no.”Tạ Nhất thấy hắn ăn đặc biệt mau, ăn xong lập tức chạy vào phòng, khẳng định là chơi mê mẩn.Quả thực thiếu niên đều nghiện game!Ăn cơm xong, Thương Khâu chủ động đi rửa chén. Tạ Nhất có điểm thụ sủng nhược kinh, sợ chén đều bị đập vỡ. Bất quá Thương Khâu chủ động, Tạ Nhất cũng không thể đả kích sự tích cực, nên để cho Thương Khâu đi rửa chén.Tạ Nhất đi vào phòng, muốn nhìn xem Tiểu Bạch chơi cái gì. Máy tính đặt đối diện cửa phòng, Tạ Nhất đi vào là có thể nhìn thấy. Cũng không phải Tiểu Bạch chơi trò chơi, trên màn hình rậm rạp đều là chữ.Tạ Nhất có chút kinh ngạc, đi đến gần thăm dò, thế nhưng là tiểu thuyết. Tiểu Bạch ở trên mạng tìm một trang web tiểu thuyết, đang xem tiểu thuyết. Tạ Nhất còn muốn khen Tiểu Bạch. Tuy rằng xem tiểu thuyết, bất quá Tiểu Bạch cũng là xem sách, chứng minh là đứa trẻ hiếu học.Con mình thật là có tiền đồ!Kết quả nhìn kỹ...Tạ Nhất liếc mắt một cái liền nhìn trên màn hình có một câu.“Không thể, chúng ta đều là nam nhân.”Tạ Nhất:“……”Từ từ, tình huống gì đây?Tiểu Bạch thấy Tạ Nhất tiến vào, còn hưng phấn mà lôi kéo Tạ Nhất nói:“Chủ nhân, chủ nhân xem, cái này là trang Tấn Giang. Trang web này có thật nhiều thật nhiều truyện hay. Chủ nhân, đam mỹ là gì, phân loại văn chương này anh xem qua chưa? Thật cao thâm nga, thoạt nhìn rất thú vị!”Tạ Nhất:“……”Tạ Nhất tuy rằng không có xem qua, nhưng đã nghe qua. Thời điểm ở đại học mưa dầm thấm đất, cũng là nghe các bạn nữ nói qua, có rất nhiều nữ sinh đặc biệt thích loại tiểu thuyết này, dùng cách nói của bọn họ chính là moe (manh) nga!
(Trang Tấn Giang hay còn được gọi là Tấn Giang văn học, thường được gọi yêu là jj. Tấn Giang là một trang web văn học mạng của Trung Quốc khá nổi tiếng. Tác phẩm Tấn Giang chia thành 3 thể loại chính: ngôn tình, đam mỹ và vô cp. Một số tác phẩm nổi tiếng: Yêu em từ cái nhìn đầu tiên, Bên nhau trọn đời, Thượng ẩn,... )
Tạ Nhất vội vàng nói:
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz