Hoan Gyuseok Ban Trai Cu Quay Ve Doi Tai Hop
"Kim Mingyu......rốt cục cậu muốn gì?" Lee Seokmin vùi mặt vào bả vai Kim Mingyu, nói trong tiếng nấc"Tớ muốn được yêu cậu một lần nữa" "Cậu không yêu tớ cũng không sao hết, tớ yêu cậu là được rồi" Kim Mingyu trịnh trọng nói, hắn thực sự nghiêm túc với quyết định này. Lee Seokmin không cần làm gì hết, không nên nhượng bộ cũng không nên tha thứ cho hắn. Kim Mingyu chỉ muốn được dốc hết tâm sức để yêu cậu ấy mà thôiGiống như hắn ngày xưa vậy"Cậu cũng không cần đáp ứng tớ ngay đâu""Cậu muốn khảo nghiệm tớ bao lâu cũng được""Nhưng xin đừng đuổi tớ đi"Lee Seokmin nằm trong lòng Kim Mingyu khóc rấm rức. Rất lâu rồi cậu mới lại khóc khó coi như thế, như thể moi hết ruột gan ra mà khóc, khóc cho hết đau đớn khổ sở những năm qua. Kim Mingyu vừa ôm vừa vỗ nhẹ lên lưng cậu, ngày trước Lee Seokmin cũng rất hay mất ngủ, Kim Mingyu không cho cậu dùng thuốc, mỗi lần như vậy hắn đều ôm cậu trong vòng tay, vừa vỗ nhẹ vừa khẽ hát những bản tình ca êm tai. Lần này cũng như vậy, Lee Seokmin khóc mệt rồi, gối đầu lên tay Kim Mingyu ngủ thiếp điSáng hôm sau Lee Seokmin ngoài ý muốn tỉnh dậy trước, cậu thấy mình vẫn nằm trong lòng Kim Mingyu, mặt đối mặt với hắn. Kim Mingyu ngủ có vẻ rất say. Năm tháng đi qua, có những người đàn ông giống như rượu vậy, càng ủ càng thơm, Kim Mingyu là một ví dụ ngay trước mắt. Đường viên xương hàm của hắn rõ nét hơn, khuôn mặt nhiều hơn một phần nam tính thành thục. Vẫn đẹp trai đáng giận như thế, Lee Seokmin vừa ngắm vừa âm thầm đánh giá trong lòng"Thế nào?" Kim Mingyu bỗng nhiên mở mắt làm cậu giật mình"Thế nào là thế nào?" Lee Seokmin trở mình ngồi dậy đi vào phòng tắm thản nhiên giống như người vừa rồi ngắm trộm người khác không phải là cậu"Rõ ràng vừa nãy cậu nhìn mặt tớ, thế nào? Có đẹp trai không? Đủ tiêu chuẩn của cậu không?" Kim Mingyu ngồi dậy tựa vào đầu giường, vừa nói vừa tươi cười khoe hàm răng sáng choang"Không đủ, loại" Kim Mingyu lại cười ngây ngô, nhìn Lee Seokmin miệng đầy bọt kem đánh răng, cảm giác thân thuộc đã lâu không được cảm nhận này làm trái tim hắn căng đầy. Trước đây cũng như thế, sáng dậy Lee Seokmin sẽ đứng giẫm lên chân hắn đánh răng, đây là thói quen do Kim Mingyu chiều ra. Lee Seokmin bảo hắn cao lớn quá, đứng vừa chật vừa choáng hết tầm nhìn của cậu, Kim Mingyu một bên chê cậu nặng, một bên vẫn để cho cậu giẫm lên bàn chân hắn, cả hai cùng làm vệ sinh cá nhânHình như bọn họ bây giờ chỉ thiếu một nụ hôn chào buổi sáng như ngày đó nữa thôi, Kim Mingyu nghĩLee Seokmin vừa đánh răng vừa âm thầm đánh giá bản thân. Cậu rất ghét sự mềm lòng này của mình, đặc biệt là đối với Kim Mingyu, cậu không có cách nào cứng rắn được. Năm năm trước cũng vậy, năm năm sau cũng vậy, rõ ràng cậu biết đó là chiêu trò của hắn nhưng cậu vẫn giơ tay đầu hàng như cũ. Rất không có tiền đồ, Lee Seokmin than thởThật ra Lee Seokmin biết, năm đó Kim Mingyu có rời đi là lý do riêng của hắn, không phải vì hắn hết yêu. Biểu hiện của hắn những ngày qua rất rõ ràng điều đó, chỉ là cậu không hỏi, cậu muốn chờ Kim Mingyu tự mình nói ra. Chẳng có ai là đau nhiều hơn ai, nếu hỏi cậu năm năm qua sống có tốt không, Lee Seokmin vẫn sẽ tự nhiên trả lời là không, cậu sống không hề tốtNhưng cậu giận Kim Mingyu, hắn không muốn cùng cậu giải quyết vấn đề lại đi lựa chọn một mình tự quyết định. Cậu không thích Kim Mingyu đơn phương hy sinh tình yêu của bọn họ, phần tình cảm này cũng có cậu tham dự, cậu cũng có quyền được biếtKim Mingyu chưa muốn nói, cậu sẽ chờ, đến khi hắn đường đường chính chính giải thích lý do chia tay đến muộn năm năm. Còn về chuyện sau này lại thế nào, Lee Seokmin nói rằng cứ thuận theo tự nhiên điTối mồng một, anh rể mời rượu, cả Lee Seokmin và Kim Mingyu đều uống không ítLee Seokmin say vào rất ngoan, điểm này Kim Mingyu luôn biết, nên ngày trước hắn chẳng bao giờ dám để cậu đi uống với người khác. Mặt cậu hơi đỏ, trong mắt có một tầng hơi nước mỏng, tầm nhìn bắt đầu mông lung không có tiêu cự, còn hay cười ngây ngô với hắnKim Mingyu đưa cậu về phòng, hắn cũng uống rượu, chất cồn vào bụng cả người đã muốn bốc lên hơi nóng, người yêu lại cứ dựa sát vào, thỉnh thoảng cọ cọ như đang làm nũng, trời biết hắn đang nhẫn nhịn đến mức nàoHôn một cái chắc không sao... Nhỉ?Kim Mingyu chỉ nghĩ được đến đó, hắn cúi đầu, chạm vào đôi môi hắn đã nhớ thương suốt năm năm qua. Môi Lee Seokmin lúc nào cũng rất mềm, hôm nay lại còn mang theo vị rượu gạo nhàn nhạt khiến cõi lòng càng thêm say đắm. Hai người cùng ngã xuống giường nệm trong phòng cậuKim Mingyu hôn có chút quá phận, hết gặm cắn hai cánh môi khiến nó hé mở ra, lại tham lam đưa đầu lưỡi vào quấy đảo, triền miên không dứt, quấn riết vào nhau. Lee Seokmin vẫn luôn không chịu nổi cách thức hôn môi này, qua chừng năm phút đồng hồ, cậu bắt đầu đập tay vào bả vai Kim Mingyu ý muốn bảo hắn buông cậu ra. Trước khi lưu luyến rời khỏi cánh môi như hoa, Kim Mingyu còn cố ý cắn môi dưới cậu một cái không nặng không nhẹLee Seokmin mơ màng nhìn hắn, khuôn mặt cậu so với lúc nãy còn hồng hơn, sờ vào hơi nóng, ánh mắt cậu lấp lánh trong bóng tối. Kim Mingyu lại hôn lên mắt cậu, nâng niu trân trọng cùng dịu dàng thành kính. Cảm xúc trong mắt hắn hòa tan Lee Seokmin, cậu không cản hắnCùng người yêu cũ lăn lộn trên giường, Lee Seokmin đáng hận mà lại có phản ứng, cậu đưa tay lên che mắt, cảm thấy có chút mất mặt. Đương nhiên Kim Mingyu cũng cảm nhận được, hắn nắm lấy bàn tay của Lee Seokmin, hôn nhẹ lên khớp ngón tay thon dài xinh đẹp của cậu, thì thầm "Để tớ giúp cậu" Kim Mingyu dùng miệng, Lee Seokmin luôn không chống đỡ được chiêu này, hai tay cậu nắm chặt ga trải giường, ánh mắt mê man nhìn xuống Kim Mingyu vẫn đang miệt mài bên dưới, hắn nuốt càng lúc càng sâu, vừa nuốt vào cổ họng vừa ngước mắt lên nhìn ngắm khuôn mặt Lee Seokmin, bên tai là tiếng thở dốc kiềm nén của cậu. Lee Seokmin luôn rất đẹp, mà khuôn mặt chìm đắm trong tình dục của cậu ấy lại là một loại mỹ cảm khác đến mức hắn chỉ cần ngắm thôi cũng có thể đạt đến cao trào, một loại quyến rũ pha trộn giữa ngây thơ và gợi cảm, một trái cấm tội lỗi mà bất cứ kẻ nào cũng sẽ tình nguyện sa vào bẫy. Cho nên ngày trước, Kim Mingyu lúc nào cũng thích nhất là những tư thế bọn họ mặt đối mặt với nhauKim Mingyu ra sức lấy lòng cậu, phô diễn hết kỹ năng hắn tự mình học hỏi nâng cao nhưng không có ai để áp dụng ra. Đến cuối cùng, Lee Seokmin bật ra một tiếng rên rỉ bằng giọng mũi rất dễ nghe rồi phóng thích. Lồng ngực cậu phập phồng lên xuống, vẫn chịu dư vị kích thích sau cao trào. Kim Mingyu ngắm cậu một lúc rồi vào phòng tắm giải quyết chuyện của hắn, trước khi đi còn không quên hôn nhẹ lên vầng trán mướt mồ hôi của Lee SeokminĐêm nay cậu khá mệt, thiếp đi lúc nào cũng không rõ, cậu chỉ nhớ trước lúc ngủ mất, trong đầu cậu là suy nghĩ "Thì ra mình vẫn còn "được" nhỉ?"
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz