Hoan Edit Quyen 5 Mau Xuyen Cong Luoc Dinh Che Boss Vai Ac Doc Nhat Vo Nhi
Editor: TieenĐều là do nàng, làm mình chật vật như thế!Tô Mộc nhìn Quý Lăng Thương ngã trên mặt đất, cầm lấy Hắc Ma Đao trở lại bên người, xoay người rời đi.Người Bạch gia không ai dám ngăn cản cô.Sau khi nhìn thấy kết cục của Quý Lăng Thương, ai dám ngăn cản cô?Nhìn thấy Tô Mộc rời đi, Bạch Sanh Ly vội vàng cùng mẫu thân đi theo cô."Chủ nhân, chủ nhân..." Một giọng nói yếu ớt vang lên bên cạnh Quý Lăng Thương.Hắn ta đưa tay chạm vào, chỉ cảm thấy lòng bàn tay mình chứa đầy chất lỏng ấm áp có mùi tanh.Là máu.Nó chảy máu.Thứ mà Quý Lăng Thương chạm vào, đúng là thứ màu nâu bay ra khỏi ngực hắn ta, quấn quanh Hắc Ma Đao.Hiện giờ mới có thể nhìn thấy bộ mặt thật của nó.Một con ma thú, được bao quanh bởi khí màu nâu, không thể thấy rõ khuôn mặt thật, chỉ có thể thấy đôi mắt nhìn thẳng vào Quý Lăng Thương, tràn đầy, không bỏ qua.Đây là ma thú của Quý Lăng Thương, chính là ma thú hắn ta đoạt lấy lẽ ra thuộc về Bạch Sanh Ly.Đây chính là thượng cổ thần thú, hắn ta đặt nó ở ngực, mỗi ngày nuôi dưỡng nó bằng máu đầu tim, đồng thời tìm kiếm linh hồn thuần khiết để nuôi dưỡng nó, thật vất vả mới thành hình.Nhưng hôm nay..."Chủ nhân..." Trong mắt nó tràn đầy không cam lòng, không bỏ qua.Nó bị Hắc Ma đao chém làm đôi, thật vất vả mới thành hình, nhưng bây giờ..."Không sao, không sao, ta."Quý Lăng Thương hận.Kể từ khi hắn ta trọng sinh đến nay, mọi chuyện diễn ra suôn sẻ, nhưng sự xuất hiện của nàng đã hủy hoại tiền đồ tươi sáng của hắn ta.Nàng, đáng chết!-Tô Mộc trở lại Mộc Hề Sơn, Bạch Sanh Ly đi theo cô, khi đến Cửu Tinh Phái, trước tiên hắn an bày chỗ ở cho mẫu thân, sau đó quay lại Mộc Hề Sơn để xem tình trạng của Tô Mộc.Khi quay lại Mộc Hề Sơn, từ xa nhìn thấy Tô Mộc đang ngồi trong đình của Mộc Hề Sơn, Phủ Hi đứng bên cạnh cô, một tay nhẹ nhàng giữ cằm cô, Phủ Hi cúi đầu, cẩn thận nhìn cô từ trái sang phải.Tiểu hoa viên đầy hoa ngàn sắc cũng không đẹp bằng hai người bọn họ."Mắt bị dính khí độc, mù rồi." Phủ Hi nói.Vốn dĩ hắn cố ý nói cho cô biết, nhưng người tiến tới là Bạch Sanh Ly nghe thấy, trong lòng lại cảm thấy nhói đau.Sư phụ... Bị mù?!Bạch Sanh Ly nhìn vào mắt Tô Mộc, sư phụ không còn thấy được vẻ đẹp của thế giới này, tất cả đều là do hắn...Nếu không phải sư phụ đứng ra bảo vệ hắn, cũng sẽ không bị như thế.Bạch Sanh Ly tiến lên, "Bịch" một tiếng, quỳ xuống."Tôn thượng, sư phụ, là đồ nhi sai."Phủ Hi nhìn thoáng qua Bạch Sanh Ly, ngồi xuống bên cạnh Tô Mộc, vòng tay ôm lấy cô, hỏi người đang quỳ dưới đất."Sai chuyện gì?"Bạch Sanh Ly không dám ngẩng đầu nhìn hai người, thấp giọng nói: "Là đồ nhi hại sư phụ bị mù, đồ nhi nguyện ý làm hết sức khả năng, để khôi phục thị lực cho sư phụ."Tô Mộc định trả lời, lại bị Phủ Hi ôm lấy, hắn siết chặt tay, cắn nhẹ vành tai cô, nói: "Hư."Tô Mộc không biết hắn muốn làm gì, cứ tùy ý hắn.Phủ Hi hỏi Bạch Sanh Ly."Cho dù là dùng đôi mắt của ngươi.""Đúng vậy." Bạch Sanh Ly kiên định nói."Chỉ cần sư phụ có thể lấy lại được thị lực, đồ nhi nguyện dùng đôi mắt của mình đổi.""Cũng thật có hiếu tâm, nhưng phần hiếu tâm này của ngươi không dùng được."Lời này nghe vào tai Bạch Sanh Ly, lại là hai mắt Tô Mộc không có khả năng chữa khỏi hoàn toàn.Hắn lập tức đau lòng, lại càng kiên quyết nói: "Cho dù sau này sư phụ không nhìn thấy, đồ nhi cũng nguyện làm đôi mắt của sư phụ, chăm sóc sư phụ cả đời.""Ha? Ngươi muốn cưới nàng sao?" Giọng điệu của Phủ Hi rất nguy hiểm.Đáy lòng Bạch Sanh Ly cứng lại, trước đây hắn chưa bao giờ dám nghĩ tới, nhưng bây giờ nếu có thể chăm sóc sư phụ, hắn sẽ vô cùng vui mừng."Vâng, nếu sư phụ nguyện ý, đồ nhi sẽ không hối hận."Phủ Hi nheo mắt lại, nhìn Bạch Sanh Ly đáy mắt hiện lên sát ý.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz