Chương 21. Bước ngoặc
Bảy giờ tối. Tiếng nhạc thời sự quen thuộc vang đều trên TV, ánh sáng xanh lam từ màn hình phản chiếu lên gương mặt Sơn K, cậu trông bình thản ít nhất là cho đến khi ngón tay lướt qua Threads.Và rồi cậu khựng lại.Giữa hàng loạt bài đăng, tấm ảnh ấy xuất hiện. Negav đội nón lệch sang một bên, vai lộ rõ xương quai xanh, tay cầm điện thoại chụp hình trước gương chỉ đơn giản là một bức hình , vậy mà làm cả mạng bùng nổ."Thiệt hả trời ơi 😭🔥"
Thật ra, từ lâu rồi, Sơn K đã để ý đến cái má đó. Cái má tròn trịa, mềm mềm, mỗi lần Negav cười là như phồng lên, còn khi mím môi suy nghĩ lại xẹp xuống, nhìn ngộ đến mức chỉ muốn chạm thử.Cơ hội đến vào một ngày tưởng như không đặc biệt gì.Phòng chờ hôm ấy đông nghẹt sau buổi công bố kết quả. Sơn K chen qua đám đông, tim vẫn còn đập dồn dập theo tiếng hò reo "Không ai bị loại!". Trong khoảnh khắc hỗn loạn đó, cậu nhìn thấy Negav. Cậu ta đứng giữa vòng người, cúi đầu cười, hai má ửng lên hồng hồng nửa vì xúc động, nửa vì ánh đèn chiếu thẳng. Trông vừa mệt, vừa rạng rỡ.Sơn K không biết là do adrenaline hay do thứ gì khác, nhưng chân cậu tự động bước đến. Một tay luồn qua vai, ôm eo người kia, và bẹo.Một cú chạm nhanh đến mức chính cậu cũng không tin là mình dám làm. Ngón tay chạm vào làn da mềm, ấm, hơi run. Negav ngẩng lên, ngạc nhiên, mắt tròn như vừa bị bắt quả tang.Sơn K vẫn bình thản. Không nói gì, chỉ khẽ nhếch môi cười cái kiểu cười vừa đủ tinh quái để không ai hiểu là thật hay đùa rồi quay đi, như thể chỉ mới vừa lướt qua một người đồng đội.Nhưng tim thì không chịu nghe lời. Tim đập mạnh, y như vừa nhấn nhầm nút "send" cho một tin nhắn chưa dám viết.
Negav biết chứ.Biết rõ là ai vừa luồn tay qua eo mình, biết rõ cái chạm nhanh như điện giật kia đến từ đâu.Giữa khung cảnh hỗn loạn của phòng chờ, Negav cảm nhận được điều đó một cú bẹo thật khẽ, nhưng chuẩn xác đến mức... không thể là vô tình.Lúc đầu, cậu khựng lại, tưởng mình tưởng tượng. Nhưng khi ngẩng lên, ánh mắt đầu tiên bắt gặp là ánh mắt ấy ánh nhìn tình như ánh trăng, nhẹ mà sâu, không cần nói cũng biết đang giấu điều gì.Và rồi, chỉ trong chớp mắt, người đó quay đi. Thản nhiên như chưa từng có gì xảy ra.Ờ, biết hết chứ. Nhưng thôi, cứ giả vờ không biết. Để người ta còn có cớ mà làm lần nữa.Negav cúi xuống, cười nhẹ. Rồi cũng hòa vào dòng người, ôm lại những cái ôm khác, nói cười như chẳng có chuyện gì.
Thành phố về đêm mang một nhịp thở khác. Negav đến sớm hơn vài phút, ngồi ở chiếc bàn nhỏ sát lề đường. Cậu kéo mũ trùm đầu thấp xuống.Một lát sau, Sơn K đến. Không áo vest, không kiểu tóc hoàn hảo chỉ là áo thun tối màu, khoác ngoài chiếc hoodie xám.Sơn K: "Xin lỗi nha, bên Sơn kẹt xe."Negav: "Gip cũng mới tới," Negav đáp, giọng nhẹ hều.Sơn gọi : "Cho hai phần hủ tiếu xương, thêm nước, thêm hành." Rồi quay sang Negav: "Ăn cay được không?"Negav: "Miễn có nước là được."Sơn K cười, dựa lưng ra ghế. Không hiểu sao, chỉ câu trả lời bình thường đó thôi, cũng khiến cậu thấy lòng mình mềm đi một chút.Sơn K: "Dạo này Threads vui ha," Sơn mở lời, giọng nửa trêu nửa thật.Negav: "Ảnh bình thường mà."Sơn K: "Bình thường với em thôi. Với người khác là sự kiện lớn đó."Negav nhìn sang, ánh đèn vàng của quán hắt lên đôi mắt cậu sâu, ấm, và hơi lấp lánh. "Ghen à?"Sơn K khẽ hắng giọng. "Sơn chỉ nói là... đăng hình vậy hơi nguy hiểm."Negav: "Ờ, nguy hiểm thật. Có khi ngày mai lại lọt top tìm kiếm Threads nữa đó."Sơn K: "Lý do?"Negav: "Vì dính với Negav á."Câu nói vừa thốt ra, cả hai cùng im. Rồi Negav cười, nhẹ như hơi thở: "Hoi giỡn á."Sơn K nhìn xuống tô hủ tiếu vừa được bưng ra, nước còn bốc khói. Cậu đảo đôi đũa, giọng nhỏ lại, thật đến mức Negav phải nghiêng đầu mới nghe kịp: "Không cần giỡnđâu. Sơn không sợ."Negav dừng lại, đũa lơ lửng giữa không trung. Cậu định nói gì đó, nhưng lại thôi. Chỉ cười nhẹ, rồi cúi xuống ăn.Một cơn gió đêm lướt qua. Giữa âm thanh xa xa của phố, hai người ngồi đối diện nhau.Họ đã ăn được nửa tô, thì tiếng thông báo điện thoại ting lên.Negav liếc nhìn. Threads. Một bài đăng mới, đang được lan nhanh: "Không hiểu sao chương trình lại để người như Negav tiếp xúc với Sơn K 😒 Thật sự không muốn thấy ảnh dính vào drama."Dưới đó, hàng nghìn bình luận chia phe, cãi nhau ầm ĩ. Sơn K cũng thấy. Cậu khóa màn hình lại ngay, úp máy xuống.Negav: "Hồi trước á, có ai mới dính với em, đều bị nói vậy." Cậu cầm thìa, khuấy nhẹ phần nước hủ tiếu. "Tưởng quen rồi, mà đọc lại vẫn... hơi buồn."Sơn nhìn cậu thật lâu. Khóe môi cậu khẽ mím, rồi buông ra một câu đơn giản: "Không cần quen. Chỉ cần biết mình không sai là được."Negav cười nhẹ "Mới debut đó, không sợ bị ghét à?" Sơn nhún vai. Một thoáng yên tĩnh kéo dài.
"Muộn rồi. Đi về thôi, mai còn tập." Sơn K nhìn đồng hồ.Negav gật đầu, đứng dậy. Bên ngoài, trời bắt đầu rơi vài giọt mưa lất phất.Bỗng có linh cảm gì đó, Negav quay người lại có người chụp hình hai người đi ăn riêng với nhau. Negav kéo mũ áo khoác lên, nhưng chưa kịp nói gì thì Sơn K đã mở dù, che qua đầu cả hai.Hai bóng người đi song song, chậm rãi qua những con phố vắng. Không ai nói thêm điều gì. Nhưng giữa tiếng mưa, vẫn có một nhịp thở đồng điệu.Đêm đó, sau bữa ăn, họ chia tay nhau. Không có gì đặc biệt nếu như khi mở điện thoại ra, cả hai không cùng nhìn thấy những dòng chữ cay nghiệt vừa bị đăng tải.Sơn KThấy chưa
Thật ra, từ lâu rồi, Sơn K đã để ý đến cái má đó. Cái má tròn trịa, mềm mềm, mỗi lần Negav cười là như phồng lên, còn khi mím môi suy nghĩ lại xẹp xuống, nhìn ngộ đến mức chỉ muốn chạm thử.Cơ hội đến vào một ngày tưởng như không đặc biệt gì.Phòng chờ hôm ấy đông nghẹt sau buổi công bố kết quả. Sơn K chen qua đám đông, tim vẫn còn đập dồn dập theo tiếng hò reo "Không ai bị loại!". Trong khoảnh khắc hỗn loạn đó, cậu nhìn thấy Negav. Cậu ta đứng giữa vòng người, cúi đầu cười, hai má ửng lên hồng hồng nửa vì xúc động, nửa vì ánh đèn chiếu thẳng. Trông vừa mệt, vừa rạng rỡ.Sơn K không biết là do adrenaline hay do thứ gì khác, nhưng chân cậu tự động bước đến. Một tay luồn qua vai, ôm eo người kia, và bẹo.Một cú chạm nhanh đến mức chính cậu cũng không tin là mình dám làm. Ngón tay chạm vào làn da mềm, ấm, hơi run. Negav ngẩng lên, ngạc nhiên, mắt tròn như vừa bị bắt quả tang.Sơn K vẫn bình thản. Không nói gì, chỉ khẽ nhếch môi cười cái kiểu cười vừa đủ tinh quái để không ai hiểu là thật hay đùa rồi quay đi, như thể chỉ mới vừa lướt qua một người đồng đội.Nhưng tim thì không chịu nghe lời. Tim đập mạnh, y như vừa nhấn nhầm nút "send" cho một tin nhắn chưa dám viết.
Negav biết chứ.Biết rõ là ai vừa luồn tay qua eo mình, biết rõ cái chạm nhanh như điện giật kia đến từ đâu.Giữa khung cảnh hỗn loạn của phòng chờ, Negav cảm nhận được điều đó một cú bẹo thật khẽ, nhưng chuẩn xác đến mức... không thể là vô tình.Lúc đầu, cậu khựng lại, tưởng mình tưởng tượng. Nhưng khi ngẩng lên, ánh mắt đầu tiên bắt gặp là ánh mắt ấy ánh nhìn tình như ánh trăng, nhẹ mà sâu, không cần nói cũng biết đang giấu điều gì.Và rồi, chỉ trong chớp mắt, người đó quay đi. Thản nhiên như chưa từng có gì xảy ra.Ờ, biết hết chứ. Nhưng thôi, cứ giả vờ không biết. Để người ta còn có cớ mà làm lần nữa.Negav cúi xuống, cười nhẹ. Rồi cũng hòa vào dòng người, ôm lại những cái ôm khác, nói cười như chẳng có chuyện gì.
Thành phố về đêm mang một nhịp thở khác. Negav đến sớm hơn vài phút, ngồi ở chiếc bàn nhỏ sát lề đường. Cậu kéo mũ trùm đầu thấp xuống.Một lát sau, Sơn K đến. Không áo vest, không kiểu tóc hoàn hảo chỉ là áo thun tối màu, khoác ngoài chiếc hoodie xám.Sơn K: "Xin lỗi nha, bên Sơn kẹt xe."Negav: "Gip cũng mới tới," Negav đáp, giọng nhẹ hều.Sơn gọi : "Cho hai phần hủ tiếu xương, thêm nước, thêm hành." Rồi quay sang Negav: "Ăn cay được không?"Negav: "Miễn có nước là được."Sơn K cười, dựa lưng ra ghế. Không hiểu sao, chỉ câu trả lời bình thường đó thôi, cũng khiến cậu thấy lòng mình mềm đi một chút.Sơn K: "Dạo này Threads vui ha," Sơn mở lời, giọng nửa trêu nửa thật.Negav: "Ảnh bình thường mà."Sơn K: "Bình thường với em thôi. Với người khác là sự kiện lớn đó."Negav nhìn sang, ánh đèn vàng của quán hắt lên đôi mắt cậu sâu, ấm, và hơi lấp lánh. "Ghen à?"Sơn K khẽ hắng giọng. "Sơn chỉ nói là... đăng hình vậy hơi nguy hiểm."Negav: "Ờ, nguy hiểm thật. Có khi ngày mai lại lọt top tìm kiếm Threads nữa đó."Sơn K: "Lý do?"Negav: "Vì dính với Negav á."Câu nói vừa thốt ra, cả hai cùng im. Rồi Negav cười, nhẹ như hơi thở: "Hoi giỡn á."Sơn K nhìn xuống tô hủ tiếu vừa được bưng ra, nước còn bốc khói. Cậu đảo đôi đũa, giọng nhỏ lại, thật đến mức Negav phải nghiêng đầu mới nghe kịp: "Không cần giỡnđâu. Sơn không sợ."Negav dừng lại, đũa lơ lửng giữa không trung. Cậu định nói gì đó, nhưng lại thôi. Chỉ cười nhẹ, rồi cúi xuống ăn.Một cơn gió đêm lướt qua. Giữa âm thanh xa xa của phố, hai người ngồi đối diện nhau.Họ đã ăn được nửa tô, thì tiếng thông báo điện thoại ting lên.Negav liếc nhìn. Threads. Một bài đăng mới, đang được lan nhanh: "Không hiểu sao chương trình lại để người như Negav tiếp xúc với Sơn K 😒 Thật sự không muốn thấy ảnh dính vào drama."Dưới đó, hàng nghìn bình luận chia phe, cãi nhau ầm ĩ. Sơn K cũng thấy. Cậu khóa màn hình lại ngay, úp máy xuống.Negav: "Hồi trước á, có ai mới dính với em, đều bị nói vậy." Cậu cầm thìa, khuấy nhẹ phần nước hủ tiếu. "Tưởng quen rồi, mà đọc lại vẫn... hơi buồn."Sơn nhìn cậu thật lâu. Khóe môi cậu khẽ mím, rồi buông ra một câu đơn giản: "Không cần quen. Chỉ cần biết mình không sai là được."Negav cười nhẹ "Mới debut đó, không sợ bị ghét à?" Sơn nhún vai. Một thoáng yên tĩnh kéo dài.
"Muộn rồi. Đi về thôi, mai còn tập." Sơn K nhìn đồng hồ.Negav gật đầu, đứng dậy. Bên ngoài, trời bắt đầu rơi vài giọt mưa lất phất.Bỗng có linh cảm gì đó, Negav quay người lại có người chụp hình hai người đi ăn riêng với nhau. Negav kéo mũ áo khoác lên, nhưng chưa kịp nói gì thì Sơn K đã mở dù, che qua đầu cả hai.Hai bóng người đi song song, chậm rãi qua những con phố vắng. Không ai nói thêm điều gì. Nhưng giữa tiếng mưa, vẫn có một nhịp thở đồng điệu.Đêm đó, sau bữa ăn, họ chia tay nhau. Không có gì đặc biệt nếu như khi mở điện thoại ra, cả hai không cùng nhìn thấy những dòng chữ cay nghiệt vừa bị đăng tải.Sơn KThấy chưa
Negav
Ờ, thấy
Sơn K
Khó chịu không
Negav
Không, quen rồi.
Ba từ cuối cùng khiến Sơn K nghẹn lại. Có thứ gì đó trong lòng Sơn K trượt qua ranh giới giữa thương và giận.Sơn KĐừng quen với mấy thứ đó. Không đáng.Negav
Sơn cũng đừng để tâm. Fan họ chỉ lo thôi à
Sơn KLo kiểu gì mà đi ghét người khácMột khoảng im lặng dài. Cuối cùng, Negav chỉ gửi một emoji cười nhẹ.Sơn K đặt điện thoại xuống, nhưng chẳng ngủ được. Cậu nhắn thêm một dòng, ngắn gọnSơn KSơn rất vui khi được làm bạn với NegavMấy phút sau, màn hình sáng lên.Negav
Negav cũng thấy vui, Cảm ơn Ca nha
Chỉ vậy thôi. Nhưng bên ngoài cửa sổ, ánh trăng non nhô lên, lẫn trong làn sương ẩm của đêm. Nó vẫn sáng dù mặt nó cũng có vết.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz