12
Chương này healing nha cả nhà ơi___Vì ngủ lúc bình minh lấp ló, tận mười giờ sáng Jaeyun mới từ từ mở mắt ra.Mới tỉnh thôi mà đã nằm trong lòng ai đó rồi.Jaeyun nhúc nhích làm Heeseung tỉnh giấc, hắn nhìn cậu, mỉm cười:- Chào buổi sáng, em bé yêu.- Em ngủ có ngon không?Má Jaeyun hồng lên, cậu gật gật đầu:- Dạ có.Heeseung ngồi dậy, lại tiện tay tay bế Jaeyun lên, Jaeyun loạng choạng, liền ôm chặt lấy cổ hắn để không té.- Dậy rồi thì mình đi đánh răng thôi.Vệ sinh cá nhân xong, Jaeyun ngồi trên ghế đợi Heeseung làm xong bữa sáng.Đồ ăn vẫn ngon như bình thường, lại còn ngon hơn khi giờ đây cậu đã dám bước ra khỏi cái vỏ bọc, vì người cậu yêu.Có mạnh mẽ cỡ nào thì ai chả muốn được cưng chiều nhỉ?Heeseung nhìn cậu ăn ngon lành, xoa xoa mái tóc cậu:- Anh phải qua tiệm xăm, em ở nhà ngoan, anh sẽ ráng về trước trưa để chở em đi làm.- Không được tự ý đi làm bằng xe buýt đâu nhé.___Jaeyun cảm thấy Heeseung hình như bị bệnh gì rồi.Nhưng cậu không biết tên bệnh là gì.Lúc rảnh Jaeyun thường tới nhà Heeseung chơi.Mà Heeseung cứ ôm cậu miết ý.Ôm giống gấu koala bám vào gấu mẹ vậy.Không thả ra giây nào luôn.Lúc Jaeyun hoặc Heeseung phải đi làm, hắn chỉ có thể tiếc nuối bỏ cậu ra.Rồi lại trưng bộ mặt tổn thương bí xị.Trông ghét vô cùng!Jaeyun không thể chịu nổi nữa, dứt khoát đẩy con gấu bự ra:- Anh sao vậy Heeseung!?- Em ở đây, có đi đâu đâu mà anh ôm em miết thế?- Khó chệu vô cùng!Ừ lại là bộ mặt mít ướt đó rồi.Nhưng nhìn hắn lại tủi thân rất lạ.Giống như biết lỗi sai của bản thân nhưng không biết sửa sao.- Anh thực sự sợ.- Sợ em bé đi mất.- Anh cảm giác như đêm hôm ấy chỉ là một giấc mơ, nếu chẳng giữ chặt thì sẽ biến mất.- Xin lỗi em.Tim Jaeyun tự nhiên hẫng một cái, không ngờ rằng tên tay đua nhìn cả thế giới với nửa con mắt lại có bộ mặt này.Đôi lúc được chiều quá Jaeyun cũng quên mất rằng, cậu không phải là kẻ duy nhất thiếu thốn tình thương.Cậu choàng tay ôm lấy hắn:- Em không đi đâu mà, hứa đó.- Xin lỗi vì đã làm anh buồn, cuối tuần này em tới xem Heeseung đua nhé?
___Những tay đua lâu năm hay khách quen đều biết cặp đôi Heeseung và Jaeyun.Giờ đây nhìn Heeseung kè kè bên Jaeyun họ cũng ngầm hiểu ra hai người đã quay lại.Sunghoon tay ôm eo em người yêu Sunoo, mắt nhìn hai người kia, miệng thì chê bai:- Ui cái khung cảnh đó cứ quen sao ý nhỉ, nhìn khó coi thật.Heeseung cười đểu nhìn Sunghoon:- Chắc mày không khó coi.Jungwon là nhân viên mới ở trường đua, em theo Sunghoon học việc.Em lon ton chạy tới chỗ bốn người đang đứng, tay đua Heeseung nổi tiếng thì quá quen thuộc rồi, nhưng cậu trai bên cạnh hắn thì em không biết.- Hello mọi người.- Ủa anh Heeseung, đây là?Heeseung cười, nhìn mặt hắn tự hào vô cùng:- Bé nhà anh.___Heeseung giấu Jaeyun một chuyện.Đó là tối nay hắn đua với Ni-ki.Heeseung dắt con mô tô đến vạch xuất phát, lúc này Ni-ki vẫn chưa xuất hiện.Heeseung nâng mặt Jaeyun lên.Nhẹ nhàng thơm má cậu.Rồi lại thơm khóe môi, khóe mắt, trán xinh.- Em ngoan, xem anh đua nhé.Jaeyun gật đầu cười, cậu đội nón bảo vệ đầu lên cho hắn.Khi Jaeyun đã định hình ở chỗ khán giả đứng, Ni-ki mới bước ra.Khi cậu chưa kịp nhận thức thì tiếng súng đã vang lên, trận đua bắt đầu.Jaeyun nín thở, không chớp mắt lấy một cái.Lần này Heeseung đã nghiêm túc, vậy hắn sẽ thắng Riki chứ?Cuộc đua xảy ra vô cùng khốc liệt, mới nháy mắt một cái thì người này đã vượt người kia, người kia đã vượt người này.Trận đấu kết thúc, hai tay đua chỉ cách nhau 0,2 giây.Phần thắng thuộc về tay đua Lee Heeseung.Ni-ki bỏ nón bảo hiểm:- Haiz, do hôm nay là ngày quan trọng nên tôi mới nhường ông đấy nhé.- Thua thật thì nói đại đi oắt con.Heeseung bước ra khỏi đường đua.Jaeyun thấy lạ, bình thường thì khán giả sẽ chạy tới bu xung quanh hắn chứ nhỉ?Nhưng sao giờ ai cũng đứng y nguyên vậy.Jaeyun cũng mặc kệ, cậu chạy tới ôm chầm Heeseung:- Heeseungie giỏi quá!Heeseung bỏ cánh tay đang ôm hắn của Jaeyun ra trước ánh mắt ngạc nhiên của cậu.Heeseung luồn tay qua tóc cậu, xoa xoa.- Anh giỏi đúng không?Jaeyun chưa kịp trả lời thì Heeseung đã quỳ một chân xuống.Hắn lấy chiếc hộp đỏ nhung quen thuộc ra.Jaeyun mở to mắt, chuyện gì vậy?Heeseung mở chiếc hộp đỏ nhung, cặp nhẫn xinh đẹp xuất hiện:- Em có nhớ không Jaeyun?- "Anh sẽ không la em, không mắng em, anh sẽ làm việc nhà, sẽ yêu thương em thật nhiều. Vậy nên..."- Em ở bên anh suốt quãng đời còn lại nhé em bé?Những người ở trường đua đứng xung quanh họ, hai kẻ đang tỏa ra ánh sáng của sự hạnh phúc.Trong đám người ấy có Sunoo - người bạn thân đã luôn giúp đỡ cậu; có Sunghoon - miệng hay chê nhưng luôn mong cả hai được hạnh phúc; có Jay - người đã nhìn hắn hạnh phúc khi có cậu, đau đớn khi mất cậu; có Riki - đứa trẻ to xác thích anh họ của mình số 1; và có cả Jungwon - đứa nhỏ vừa tốt nghiệp đại học, mong muốn rằng bản thân sẽ có một tình yêu đẹp giống vậy.Ai nấy đều mỉm cười, chỉ mong Jaeyun mau ra câu trả lời.Jaeyun nước mắt nước mũi tèm lem trên mặt, liên tục lấy tay lau nước mắt:- Hức- em đồng ý, đồng ý mà...Không biết pháo hoa do ai chuẩn bị, nhưng những chùm tia sáng đủ màu sắc bung xõa lên bầu trời đêm.Có lẽ tương lai của họ sẽ rực rỡ và đẹp đẽ như vậy.End___End nhanh quá mọi người nhỉ😭 sẽ có extra nhóeXem t viết nhiều quá bị liệu nè🥰
___Những tay đua lâu năm hay khách quen đều biết cặp đôi Heeseung và Jaeyun.Giờ đây nhìn Heeseung kè kè bên Jaeyun họ cũng ngầm hiểu ra hai người đã quay lại.Sunghoon tay ôm eo em người yêu Sunoo, mắt nhìn hai người kia, miệng thì chê bai:- Ui cái khung cảnh đó cứ quen sao ý nhỉ, nhìn khó coi thật.Heeseung cười đểu nhìn Sunghoon:- Chắc mày không khó coi.Jungwon là nhân viên mới ở trường đua, em theo Sunghoon học việc.Em lon ton chạy tới chỗ bốn người đang đứng, tay đua Heeseung nổi tiếng thì quá quen thuộc rồi, nhưng cậu trai bên cạnh hắn thì em không biết.- Hello mọi người.- Ủa anh Heeseung, đây là?Heeseung cười, nhìn mặt hắn tự hào vô cùng:- Bé nhà anh.___Heeseung giấu Jaeyun một chuyện.Đó là tối nay hắn đua với Ni-ki.Heeseung dắt con mô tô đến vạch xuất phát, lúc này Ni-ki vẫn chưa xuất hiện.Heeseung nâng mặt Jaeyun lên.Nhẹ nhàng thơm má cậu.Rồi lại thơm khóe môi, khóe mắt, trán xinh.- Em ngoan, xem anh đua nhé.Jaeyun gật đầu cười, cậu đội nón bảo vệ đầu lên cho hắn.Khi Jaeyun đã định hình ở chỗ khán giả đứng, Ni-ki mới bước ra.Khi cậu chưa kịp nhận thức thì tiếng súng đã vang lên, trận đua bắt đầu.Jaeyun nín thở, không chớp mắt lấy một cái.Lần này Heeseung đã nghiêm túc, vậy hắn sẽ thắng Riki chứ?Cuộc đua xảy ra vô cùng khốc liệt, mới nháy mắt một cái thì người này đã vượt người kia, người kia đã vượt người này.Trận đấu kết thúc, hai tay đua chỉ cách nhau 0,2 giây.Phần thắng thuộc về tay đua Lee Heeseung.Ni-ki bỏ nón bảo hiểm:- Haiz, do hôm nay là ngày quan trọng nên tôi mới nhường ông đấy nhé.- Thua thật thì nói đại đi oắt con.Heeseung bước ra khỏi đường đua.Jaeyun thấy lạ, bình thường thì khán giả sẽ chạy tới bu xung quanh hắn chứ nhỉ?Nhưng sao giờ ai cũng đứng y nguyên vậy.Jaeyun cũng mặc kệ, cậu chạy tới ôm chầm Heeseung:- Heeseungie giỏi quá!Heeseung bỏ cánh tay đang ôm hắn của Jaeyun ra trước ánh mắt ngạc nhiên của cậu.Heeseung luồn tay qua tóc cậu, xoa xoa.- Anh giỏi đúng không?Jaeyun chưa kịp trả lời thì Heeseung đã quỳ một chân xuống.Hắn lấy chiếc hộp đỏ nhung quen thuộc ra.Jaeyun mở to mắt, chuyện gì vậy?Heeseung mở chiếc hộp đỏ nhung, cặp nhẫn xinh đẹp xuất hiện:- Em có nhớ không Jaeyun?- "Anh sẽ không la em, không mắng em, anh sẽ làm việc nhà, sẽ yêu thương em thật nhiều. Vậy nên..."- Em ở bên anh suốt quãng đời còn lại nhé em bé?Những người ở trường đua đứng xung quanh họ, hai kẻ đang tỏa ra ánh sáng của sự hạnh phúc.Trong đám người ấy có Sunoo - người bạn thân đã luôn giúp đỡ cậu; có Sunghoon - miệng hay chê nhưng luôn mong cả hai được hạnh phúc; có Jay - người đã nhìn hắn hạnh phúc khi có cậu, đau đớn khi mất cậu; có Riki - đứa trẻ to xác thích anh họ của mình số 1; và có cả Jungwon - đứa nhỏ vừa tốt nghiệp đại học, mong muốn rằng bản thân sẽ có một tình yêu đẹp giống vậy.Ai nấy đều mỉm cười, chỉ mong Jaeyun mau ra câu trả lời.Jaeyun nước mắt nước mũi tèm lem trên mặt, liên tục lấy tay lau nước mắt:- Hức- em đồng ý, đồng ý mà...Không biết pháo hoa do ai chuẩn bị, nhưng những chùm tia sáng đủ màu sắc bung xõa lên bầu trời đêm.Có lẽ tương lai của họ sẽ rực rỡ và đẹp đẽ như vậy.End___End nhanh quá mọi người nhỉ😭 sẽ có extra nhóeXem t viết nhiều quá bị liệu nè🥰
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz