ZingTruyen.Xyz

Hawaii Trong Mắt Anh Là Em

**Chương 28 - Bóng Tối Dưới Resort**

Nguyencaophinhi

Trời đã khuya, bầu trời phủ một lớp mây mỏng khiến ánh trăng như bị che phủ, chỉ còn lại vài ngôi sao lấp lóa. Biển đêm lặng yên, chỉ có tiếng sóng nhẹ vỗ vào mạn thuyền nhỏ.

Tabie cùng các thành viên đội cứu hộ đang ngồi chật trong chiếc thuyền kayak - từng người đều mang theo vũ khí tự chế, gọn nhẹ nhưng sắc bén: dao gấp, gậy sắt nhỏ, và cả bộ đàm để giữ liên lạc.

Mục tiêu đêm nay: **Resort sang trọng nằm ở phía đông đảo**, nơi ông ngoại từng phát hiện các thùng hàng bí ẩn được vận chuyển lên bến cảng.

Jungkook ngồi cạnh, mắt lấp lánh quyết tâm.

> "Chúng ta chỉ có một cơ hội," anh nói nhỏ, "Phải nhanh và chính xác."

Tabie gật đầu, tim đập mạnh.

---

Đến gần khu resort, cả nhóm tản ra thành từng nhóm nhỏ, len lỏi qua các khu vực khuất, tránh camera an ninh và bảo vệ tuần tra.

Tabie cùng ba người nữa đi theo lối cầu tàu cũ, nơi ít được giám sát nhất.

Ánh đèn của resort phản chiếu trên mặt nước, lấp lánh như một thành phố thu nhỏ.

Họ cúi thấp người, bước từng bước nhẹ nhàng.

---

Khi Tabie đi sâu hơn vào bên trong, nghe được tiếng bước chân phía sau, cô cố gắng tránh xa. Nhưng không may, cô bị một bóng người nhanh nhẹn tóm gọn.

Cô bị kéo vào một cánh cửa sắt thô kệch - cửa tầng hầm của khu resort.

Cánh cửa đóng sập lại, để lại trong bóng tối lạnh lẽo và ẩm thấp.

---

Trong ánh sáng mờ ảo của một bóng đèn duy nhất, hiện ra người phụ nữ mà Tabie từng nhìn thấy trong đêm vụ nổ - **Jane**.

Vóc dáng gầy gò nhưng ánh mắt sắc bén, lạnh lùng như dao.

Jane nhìn Tabie bằng ánh mắt không chút cảm xúc:

> "Cô nghĩ cô có thể cản trở tôi sao?"

Tabie lặng người, cố gắng giữ bình tĩnh.

> "Tôi sẽ không để những việc sai trái xảy ra."

Jane cười khẩy, một nụ cười đầy mỉa mai.

> "Đúng, đó là lý do cô phải trả giá."

---

Jane bắt đầu dùng những cách thức tinh vi, tâm lý để dằn vặt Tabie. Không phải bằng bạo lực thể xác quá tàn nhẫn, mà là sự cô lập, giam giữ trong bóng tối, cùng với những lời đe dọa và thử thách tinh thần.

Tabie cảm nhận từng giây phút cô đơn, sợ hãi len lỏi, nhưng bên trong vẫn giữ một ngọn lửa nhỏ của sự kiên cường.

> "Tôi không sợ bà," Tabie thì thầm, "Dù có gì xảy ra, tôi sẽ không ngừng đấu tranh."

Jane lạnh lùng nhìn cô, như muốn thách thức thêm:

> "Chúng ta sẽ xem được đến đâu, cô gái nhỏ."

---

Trong khi đó, ngoài resort, Jungkook và các thành viên khác không biết Tabie đã bị bắt.

Họ đi khắp các hành lang, tìm mọi ngóc ngách, liên tục gọi tên Tabie qua bộ đàm.

> "Tabie! Tabie! Em đâu rồi?"

Không có câu trả lời, chỉ có sự im lặng lạnh lùng của đêm.

Jungkook cảm thấy tim đau nhói, nhưng không để lộ sự hoảng loạn.

> "Chúng ta phải tìm cô ấy nhanh," anh nói, "Cô ấy không thể một mình chịu nổi ở đó."

---

Trong bóng tối của tầng hầm, Tabie ngồi thẳng lưng, mắt nhìn chằm chằm vào cánh cửa sắt dày đặc.

Sự im lặng chỉ bị phá vỡ bởi tiếng giọt nước nhỏ xuống sàn.

Trong lòng, cô biết mình cần giữ vững ý chí, để rồi một ngày không xa, có thể quay lại ánh sáng.

Ở ngoài kia, Jungkook và đồng đội vẫn đang chạy đua với thời gian, để cứu lấy cô - và để vạch trần sự thật của jane.

_ _ _

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz