Harry Potter Fanfiction Mot Dong Cp Ma Tui Ship
Tom ngồi thẳng người duỗi lưng xoa eo, bài nghiên cứu của hắn cuối cùng cũng hoàn thành sau sáu tháng ròng. Nhìn lên đồng hồ treo trên vách tường, 10 giờ tối. Hắn nghĩ, tự thưởng cho mình một đêm buông thả cũng không tệ.Tom khoác bừa cái áo treo trên móc, cầm lấy chìa khóa rồi ra ngoài. Gió đêm thổi qua mặt hắn, lạnh và ẩm. Hắn đi qua hai con phố. Trời đã gần khuya, hàng quán cũng chẳng còn nhiều, ngoài đường giờ này chỉ còn ánh đèn vàng rọi xuống con phố giản dị, cả thế giới yên tĩnh nghỉ ngơi.Bước chân chậm rãi đều đặn gõ nhịp trên phố, trong đầu Tom giờ này vẫn còn xoay vần trong đống tài liệu nghiên cứu hắn vừa tổng kết xong, để chắc rằng mình không bỏ sót chỗ nào trước khi công bố. Ánh đèn sặc sỡ đập vào mắt hắn, nổi bật trong đêm, Tom nheo mắt, hắn nhớ trước đó nơi này đâu có quán bar nào.Được rồi, Tom thừa nhận, hắn đã nhốt mình trong nhà tận sáu tháng trời. Nửa năm, ai biết cái gì có thể xảy ra. Có lẽ là cái duyên, dự định tìm một quán ăn của Tom chuyển hướng, bước chân hắn tiến về phía quán bar.Đạo Tặc.Cái tên mang cảm giác phản nghịch.Âm nhạc du dương, bản tình ca được biểu diễn bởi đàn vĩ cầm vang lên dưới ánh đèn mờ ảo. Nơi này yên tĩnh hơn hắn nghĩ, hoặc là chưa đến lúc để mọi thứ trở nên hỗn loạn. Tom ngồi lên một cái ghế cao trước quầy, chọn bừa một ly cocktail, yên tĩnh quan sát và tận hưởng không khí trầm lắng."Anh đẹp trai, của anh."Cậu trai bartender híp mắt, đặt trước mặt hắn ly cocktail không màu, bọt khí bám quanh thành ly, lát chanh cắt mỏng đẹp mắt vắt trên miệng ly. Tom gật đầu cảm ơn, ánh mắt lại cứ lưu luyến đôi mắt xanh lục đầy sức sống của cậu chàng. Có lẽ cái nhìn của Tom quá mãnh liệt, hắn nghe được một tiếng cười khẽ."Anh là người ở đây sao?"Tom gật đầu, cố gắng kéo đường nhìn của mình ra khỏi đôi mắt hút hồn kia, sao từ đó tới giờ Tom không biết mình dễ bị thu hút như vậy nhỉ? "Tôi ở cách đây hai con đường, cũng thường xuyên đi ngang qua đây nhưng mới thấy quán này lần đầu. Cậu từ đâu đến?"Harry tựa người lên quầy bar, nghịch ngợm ngắm đôi mắt đỏ sậm xinh đẹp hơn cả hồng ngọc của vị khách."Tôi đến từ một con phố nhỏ ở Hạt Surrey, nơi này là do người chú của tôi mở, tôi chỉ đến phụ giúp mấy lúc rảnh..."Giọng Harry càng về sau càng nhẹ và đến cuối cùng nó lại trở thành lời thầm thì. Giữa tiếng nhạc du dương nó lại như âm thanh trêu ghẹo khều cho lòng hắn ngứa ngáy. Khoảng lặng giữa cả hai bị phá vỡ bởi vì Harry bắt đầu cười khúc khích."Anh đẹp trai thiệt sự."Tom nhướng mày, rõ ràng thằng nhóc này vô cùng sỗ sàng với hắn, nhưng chẳng hiểu sao hắn không giận nổi. Có lẽ vì đôi mắt quá ư lấp lánh của cậu ta, hoặc là cái sự chân thành kèm thêm một chút nghịch ngợm trong mắt cậu bartender làm hắn cảm thấy khá thoải mái.Harry rời đi khi một khách hàng khác tiến đến và gọi món, thế giới của Tom một lần nữa yên tĩnh. Hắn cầm lên ly cocktail nhấp một ngụm nhỏ, bất chợt nhớ về bàn tay thon gầy xinh đẹp đã đưa ly cocktail đến cho hắn.11 giờ, quán bar bắt đầu náo nhiệt với đủ mọi loại người. Những kẻ ưa thích tiếng ồn, thanh niên đầy sức sống, những kẻ thích rượu và âm nhạc. Chẳng biết từ lúc nào Tom đã lui vào một góc khuất tầm nhìn, thưởng thức không khí náo nhiệt của nơi này, cùng với dáng vẻ bận rộn không ngơi tay của chàng trai trẻ. Thật sự không chỉ mình Tom cảm thấy Harry vô cùng thu hút, ít nhất hắn đã thấy không ít kẻ dùng ánh mắt thòm thèm dơ bẩn của mình nhìn cậu chàng. Mà biểu hiện của cậu chàng trước sau vẫn vậy, tận tâm với công việc cũng không quên chen vào một chút nghịch ngợm pha trò.Một ly cocktail mang màu sắc đỏ máu tuyệt đẹp được đặt trước mặt Tom khi hắn thất thần. Tom đánh ánh mắt nhìn về phía chàng trai bartender cười rạng rỡ."Bloody Mary, rất đẹp, như màu mắt anh vậy. Đây là tôi đặc biệt dành tặng, anh cứ tự nhiên."Tom cười khẽ, đã quá rõ ràng với tín hiệu này. Hắn gãi lên mu bàn tay Harry, nhẹ giọng đủ để chỉ cả hai nghe được."Một tiếng nữa tôi sẽ về, nếu cậu không còn bận."Harry híp mắt, nụ cười càng trở nên rực rỡ, một tấm card mang theo mùi hương gỗ tùng được nhét vào túi áo Tom. Hắn cười khẽ ngắm nghía cái tên trên đó.Harry James Potter.Vừa bước vào cửa, Tom trở tay chốt khóa rồi xoay người đè chặt Harry lên cánh cửa hôn ngấu nghiến. Nụ hôn cháy bỏng gấp gáp thỏa mãn cơn khát hắn đã nhịn suốt trên đường về nhà. Cậu trai đặt toàn bộ trọng lượng của mình lên Tom, ôm chặt lấy Tom mà đáp trả. Men rượu nhẹ nhàng vờn quanh đầu mũi, dẫn cả hai vào cơn say khác, cháy bỏng và cuồng nhiệt.Tom vừa hôn vừa lần sờ cởi từng lớp trang phục trên người Harry, lại từng bước lôi kéo cả hai vào phòng ngủ, quần áo rải rác khắp nơi từ cửa cho đến tận trong phòng, đến khi cơ thể trắng nõn mê người của Harry được đặt trên giường ngủ, Tom thỏa mãn nhìn Harry mê man đắm chìm trong dục vọng.Tom say mê hôn lên xương quai xanh cậu chàng, mút nhẹ lên đó, Harry thở mạnh, một tay cậu nhóc vân vê vành tai mát lạnh của Tom, tay khác đặt trước miệng ngăn cản tiếng rên rỉ sắp bật ra khỏi miệng khi Tom săn sóc hai bên ngực cậu chàng.Khi bàn tay mang theo vết chai nhỏ chạm đến eo Harry, cậu chàng giật mình theo phản xạ, Tom vui thích xoa nắn lấy vòng eo nhạy cảm, hưng phấn khi nghe những tiếng nỉ non ngọt ngào. Harry gọi tên hắn, trong âm thanh thủ thỉ ma mị, mời gọi hắn lún sâu.Nơi nào đó đã cứng ngắc khó nhịn, Tom nâng tay bẻ gập đầu gối Harry lên, ép nó ở giữa ngực mình và ngực chàng trai. Mặt Harry đỏ lựng khi cảm giác được có thứ nóng như lửa đang chọc vào điểm nhạy cảm, yên vị trước cửa động chỉ chờ chủ nhân cánh cửa cho phép tiến công.Harry nghiêng đầu không dám nhìn thẳng, ánh mắt mông lung ngập trong lửa tình, cả người như thiêu như đốt.Tay Tom xoa lên tóc Harry, vuốt ve gò má mềm mịn ửng đỏ ngại ngùng khi được hôn lên đó, những phản ứng đáng yêu của chàng trai này làm Tom mê mẩn yêu thích không thôi. Hắn nắm lấy cằm Harry, bắt cậu nhóc nhìn thẳng vào mắt mình."Tôi là ai, Harry?"Harry mê man thì thào, âm thanh nhỏ đến mức Tom cảm giác như có móng vuốt mèo con gãi nhẹ vào tim."Tom..."Harry khó khăn trả lời, lần nữa không thể rời khỏi đôi mắt sắc đỏ đẹp nhất cậu chàng từng thấy, đắm chìm trong niềm cui thích của việc cầu hoan, Harry chuyển động."Vào đi."Tom chỉ chờ có thể, hắn mạnh mẽ tiến nhập, âm thanh Harry từ kiềm chế rên rỉ đến bật thốt thành những âm vực ngọt nị mê hồn, khiến người ta nghe vào mà hưng phấn không thôi.Chợt chạm đến một nơi nào đó, rên rỉ của chàng trai trong lòng trở nên cao vút lạ kì, Tom híp mắt cười khoái trá."Tìm thấy rồi."Những cú thúc tiếp theo cứ như thể tìm được đích nhắm chuẩn xác, Harry liên tục chạm đến cao trào, đầu óc trở nên trống rỗng và đôi môi mọng giờ chỉ còn có thể bật thốt lên những từ ngữ vô nghĩa. Thắt lưng được giữ chặt liên tục điều chỉnh thành những tư thế khó có thể tưởng tượng được, Harry vui thích hùa theo tiết tấu lộn xộn của người nọ, chìm đắm vào cơn hoan lạc ái tình.Báo thức trên điện thoại reo lên inh ỏi, Harry rên rỉ lê cơ thể đau nhức tìm chiếc điện thoại chẳng biết đã bị quẳng đi đâu, đồng hồ hiển thị: 8 giờ 45 phút sáng.Cậu chàng hoảng hồn tỉnh táo trong phút chốc, bước đi không vững tìm quần áo gấp gáp mặc vào mà chả rõ là của ai. Hôm nay là tiết đầu tiên của học kì, không thể đi muộn hay vắng mặt.Chạy hết sức bình sinh đến lớp học, vừa vặn đến lúc vào lớp, Harry thở phào nằm dài ườn trên bàn. Đến khi ổn định nhịp thở, cậu mới nhận ra áo cậu đang mặc không phải của cậu, cái áo len màu cà phê cổ lọ che khuất đi những dấu vết xấu hổ ngại ngùng, vẫn còn mang theo ít mùi hương của người kia. Cậu chàng thở dài, thầm nghĩ sẽ giặt sạch và trả lại sau vậy.Khi tiếng xì xào của lớp học dần trở nên yên tĩnh, giảng viên đã bước vào lớp rồi. Cậu cùng với những sinh viên khác đứng dậy, tò mò chẳng biết giảng viên học kì này là ai."Xin chào, tôi là Tom Riddle, giảng viên sẽ phụ trách môn học Vật Lý Cấu Trúc của mọi người trong học kì này.""A a!!!"AAAAAAAAAAAA!!!!
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz