Harmony I M With You
Chờ cho hai gương mặt ngơ ngác thôi không nhìn mình chăm chú nữa, Hermione quay sang Ron - trông như sắp xỉu vì thiếu oxy, cô nàng buông tay ra, thì thầm trong lúc anh bạn đang hớp lấy hớp để lượng không khí bị thiếu."Được rồi, Ron! Chịu thua bồ, đừng la nữa, được không...!"" Vậy... bồ nhận rồi... nhận đó nha...!""Ừa...nhận..." - Hermione thở dài, thả mình xuống bậc thềm trở lại. Gương mặt cô phảng phất sự tiếc nuối..." Tại sao bồ không nói với Harry điều đó?"" Làm sao có thể nói ra điều đó khi..." - Hermione vừa nói vừa hướng ánh mắt về phía Harry và Ginny.
Ron mở to mắt ngạc nhiên:" Bồ... bồ không biết Harry và em gái mình đã chia tay sao?"Hermione nhìn Ron, một cảm giác gì đó giống như vừa được giải thoát khỏi bóng đêm, giống như được vớt lên từ dòng nước chảy xiết lan toả trong người cô. Lời nói của Ron là một liều thuốc tăng lực nhưng cũng là một liều thuốc độc. Bên cạnh sự nhẹ nhõm là sự sung sướng, thoả mãn đến ác độc... Hermione lắc lắc đầu, hy vọng những gì mình nghe không phải là mơ." Tại sao vậy?"" Mình không rõ lắm, cũng không biết giải thích thế nào... Có lẽ chỉ có họ mới hiểu được!"" ..."Chờ mãi không thấy Hermione trả lời, Ron giục hỏi:" Vậy... bồ có định nói...?"" Không! Mình không thể..." - Hermione dứt khoát." Hermione!"" Bồ cứ xem như không hề biết chuyện này, được không Ron? Mình không muốn phá hỏng tình bạn với Harry... Harry chẳng hề biết và cũng chẳng có những cảm xúc như thế với mình, nếu nói ra, mình sẽ không thể đối mặt với bồ ấy nữa..."" Nhưng mà... Hermione..." - Ron cố gắng tìm từ ngữ để khuyên nhủ Hermione." Không nhưng gì hết! Bồ có hứa là không nói không?" - Hermione khẩn thiết nói." ..."" Ron...?""Được rồi, mình hứa!" - Ron chịu thua trước ánh mắt nài nỉ của cô bạn thân." Cảm ơn bồ!... Uhm, chúc ngủ ngon!" - Hermione mỉm cười rồi đứng dậy vào nhà.Ron lặng lẽ nhìn theo cô bạn, thấy lòng bồi hồi, Hermione đáng thương hơn nó nghĩ. Nó biết làm gì để giúp người con gái đó đây? Tuy Ron đã từng rất thích Hermione nhưng bây giờ tình cảm đó chỉ là còn là dĩ vãng, nó cầu mong cô hạnh phúc và có thể tìm được tình yêu nơi Harry... nhưng... Ron quay lại nhìn cậu bạn thân... Tất cả đều tuỳ thuộc vào Harry!!! Nó thở dài, đứng lên và chợt nhớ ra phải gửi thư trả lời Lavender.
Cách đó không xa, câu chuyện vẫn tiếp tục..." Harry... anh Harry...!" - Ginnny khẽ kéo áo Harry." Hở? Gì thế Ginny?"" Anh đang nghĩ gì mà thừ người ra vậy?"" Không! Không có gì! Mình đang nói tới đâu rồi?" - Thật ra thì Harry đang mải suy nghĩ về hành động kỳ lạ của hai đứa bạn khi nãy... Trong lòng nó bồn chồn không yên, không hiểu Ron và Hermione giải quyết vấn đề tình cảm ra sao..." ... Về chuyện, anh đã có bạn gái chưa?" - Ginny cười ranh mãnh." Ah, vẫn chưa!" - Harry gãi đầu ngây ngô.Ginny khẽ đánh vào tay Harry." Anh đó, chỉ lo công việc thôi, phải tìm ai đó đi chớ...""Ờ ờ...sẽ tìm, anh sẽ tìm mà... còn em thì sao?"" Ah, cũng đã thử tìm một vài người, nhưng... không ai bằng anh cả...!"" Ginny..?"" Hi hi hi... em đùa đấy, anh khờ thật!" - Bật cười trước vẻ mặt lo lắng của Harry, Ginny trấn an anh chàng." Anh chỉ lo em không vui vẻ thôi, nếu em buồn phiền thì đó là lỗi của anh...!"" Anh biết là em không phải dạng người ôm u sầu để sống mà, em sẽ không tự làm khổ mình đâu!" - Ginny thong thả nói, ngước nhìn trời đêm bao la.Harry nhìn cô bé, cảm thấy yên tâm rồi cũng im lặng tận hưởng sự bình yên của đêm, tuy rằng đâu đó trong trái tim một...hai...hay ba người... những đợt sóng vẫn không ngừng nhấp nhô.Phía trên, bên khung cửa sổ, một cô gái tóc vàng chống cằm suy tư.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz