Hanh Trinh Cua Nhung Phu Thuy Tre Tuoi
Căn phòng y tế của Hogwarts chìm trong ánh sáng mờ nhạt, không gian im lặng đến mức có thể nghe thấy cả những bước chân khẽ khàng của các học sinh đi qua ngoài hành lang. Những ngọn đèn treo lơ lửng trên trần nhà phát ra ánh sáng yếu ớt, chỉ đủ chiếu sáng những chi tiết nhỏ bé trên chiếc giường trắng, nơi Jihoon đang nằm bất động.Khuôn mặt cậu tái nhợt, những vết nứt nhỏ li ti trên nền gạch xung quanh như thể dư âm của luồng ma lực đen tối vừa bùng nổ vẫn chưa tan biến hết. Một cảm giác rờn rợn, như thể sự nguy hiểm vẫn chưa buông tha, vẫn còn đọng lại trong không khí.Ryo ngồi bên cạnh giường, đôi mắt cậu đầy lo lắng. Cậu nắm chặt tay Jihoon, như thể mong muốn truyền sự ấm áp và sức mạnh vào bạn mình. Ánh mắt của Ryo không hề rời khỏi người bạn, dù cậu biết, Jihoon đang chiến đấu với một thứ mà cả cậu cũng không thể hiểu hết. Chỉ biết rằng nó mạnh mẽ và nguy hiểm đến mức có thể cướp đi mạng sống của bất kỳ ai.Kyungmin đứng gần đó, trầm tư, ánh mắt cậu như đang phân tích tất cả những gì vừa xảy ra. Một sự cố ngoài ý muốn, nhưng tại sao lại xảy ra vào lúc này? Có phải đây là dấu hiệu của một điều tồi tệ sắp đến? Kyungmin cố gắng dằn nỗi lo trong lòng, không để nó bộc lộ ra ngoài.Yujin, Woonhak và Sakuya đứng lặng lẽ, không ai dám phá vỡ bầu không khí căng thẳng. Họ đều biết rằng đây là khoảnh khắc quan trọng, một khoảnh khắc mà không ai dám thở mạnh vì sợ rằng điều gì đó sẽ thay đổi mãi mãi.Và rồi, khi tin dữ được truyền đi, những bậc phụ huynh không thể ngồi yên. Họ nhanh chóng có mặt tại trường, chỉ để một điều duy nhất: đảm bảo rằng con cái họ an toàn.Cánh cửa phòng y tế mở ra, và ngay lập tức, một luồng hơi lạnh từ hành lang tràn vào. Kyungmin là người đầu tiên nhận ra tiếng bước chân, ánh mắt sáng lên khi nhìn thấy bố mẹ mình bước vào.Jooheon là người bước vào đầu tiên, vẻ ngoài điềm tĩnh của ông không thể che giấu sự lo lắng trong ánh mắt. Ông nhanh chóng tiến về phía Kyungmin."Con trai, con có ổn không?"Giọng ông trầm, dịu dàng, nhưng bên dưới lại ẩn chứa vô vàn cảm xúc.Mẹ của Kyungmin, Soojin theo sau chồng, ánh mắt sắc sảo nhìn lướt qua khắp phòng. Dừng lại một chút trên Jihoon, rồi quay sang con trai mình.
"Con không sao chứ?" Bà hỏi, giọng nói bình thản nhưng đầy lo âu.Kyungmin chỉ kịp gật đầu, ánh mắt vẫn dán chặt vào Jihoon. "Con ổn, mẹ, chỉ là... Jihoon, anh ấy..." Giọng Kyungmin nghẹn lại, không thể tiếp tục.Taemin và Nayeon nhanh chóng xuất hiện, ánh mắt Taemin dịu dàng nhưng tràn đầy lo lắng. Ông đặt tay lên vai con trai mình."Woonhak, con không sao chứ?"Woonhak nhìn bố, môi mím chặt. "Bố, con... con đã không thể làm gì."Nayeon nhẹ nhàng vỗ vai con trai, giọng bà ấm áp nhưng kiên định. "Không ai có thể làm tất cả một mình đâu, con yêu."Cùng lúc đó, Taeyeon gần như lao vào phòng, ngay lập tức nắm lấy vai Yujin, đôi mắt hoảng hốt lướt nhanh khắp người con trai."Yujin! Con có bị thương ở đâu không? Có đau chỗ nào không?""Mẹ..." Yujin sững lại một giây, rồi gần như vỡ òa.Baekhyun đi đến bên họ, khoanh tay, giọng pha chút trách móc nhưng ánh mắt lại tràn đầy nhẹ nhõm. "Con có biết ba mẹ suýt nữa lên Bộ Pháp thuật làm ầm lên không? Họ không cho phụ huynh vào trường giữa kỳ, nhưng mẹ con kiên quyết đòi đến đây bằng được."Taeyeon lườm chồng một cái rồi quay lại với Yujin. "Con chắc là không bị gì chứ? Có đau chỗ nào không? Ai đó có làm con bị thương không?""Không có ai làm con bị thương đâu mẹ..." Yujin cười gượng, nhưng rõ ràng trong ánh mắt vẫn còn chút bất an.Lúc này, Ryo siết chặt bàn tay Jihoon hơn khi thấy bố mẹ mình bước vào. Wendy không nói gì, chỉ nhẹ nhàng đi đến bên cậu, đặt tay lên tóc con trai, vuốt nhẹ, ánh mắt dịu dàng nhưng lại ẩn chứa nỗi đau không tên."Con ổn không, Ryo?" Bà hỏi khẽ.Ryo nuốt khan, cố kìm nén cảm xúc. "Con... ổn." Nhưng giọng cậu run lên, và sự thật là cậu chưa bao giờ sợ hãi đến vậy.Doyoung đặt tay lên vai cậu, vỗ nhẹ như một sự nhắc nhở: "Không sao đâu, Ryo. Con đã làm rất tốt rồi."Chỉ một câu đơn giản, nhưng lại khiến sự nặng nề trong lòng Ryo vơi đi phần nào.Cánh cửa lại mở ra lần nữa.Changbin và Yeri là những người đến cuối cùng. Yeri gần như ngay lập tức ôm chặt lấy Sakuya vào lòng, còn Changbin thì nhìn con trai mình từ đầu đến chân để chắc chắn rằng cậu vẫn ổn."Con có bị thương không?""Con ổn, bố." Sakuya đáp khẽ.Yeri xoa đầu con trai, mỉm cười nhẹ nhàng. "Không sao rồi."Cuối cùng, khi tất cả các bậc cha mẹ đã chắc chắn rằng con cái mình vẫn an toàn, ánh mắt họ đồng loạt hướng về Jihoon. Cậu bé đang nằm bất động giữa căn phòng y tế lạnh lẽo. Hơi thở của Jihoon yếu ớt như sợi chỉ mỏng manh, gương mặt nhợt nhạt càng làm nỗi sợ hãi trong lòng những người xung quanh lớn dần lên."Cậu bé này là...?" Wendy khẽ hỏi. "Thằng bé không có... bố mẹ đến thăm sao?""Han Jihoon." Kyungmin trả lời. "Là bạn thân của chúng con." giọng cậu trầm xuống, không giấu được chút đắng nghẹn "Anh ấy là Muggle thuần chủng... nên là..."Những từ cuối cùng rơi xuống, nặng như đá. Không cần thêm lời giải thích nào nữa, ai cũng hiểu. Sự trống rỗng xung quanh Jihoon không chỉ đến từ căn phòng y tế lạnh lẽo, mà còn từ khoảng cách vô hình giữa cậu và thế giới phù thủy-một ranh giới khắc nghiệt mà đôi khi ngay cả tình bạn cũng khó lòng xóa nhòa.Một vài phụ huynh trao nhau ánh nhìn kín đáo. Có người chỉ im lặng, có người khẽ nhíu mày, như thể việc Jihoon không có gia đình trong thế giới phù thủy là điều gì đó... không ổn.Doyoung cất giọng, nhẹ nhưng sắc lạnh:"Một Muggle thuần chủng... mà lại dính vào chuyện này? Không đơn giản đâu."Sakuya nhẹ nhàng quay sang mẹ mình, Yeri, người là một chuyên gia thảo dược tài ba. "Mẹ... chúng ta có thể làm gì để giúp Jihoon không?"Yeri không trả lời ngay lập tức, đôi mắt bà lướt qua các vết thương trên cơ thể Jihoon, cảm nhận được sự nguy hiểm trong không khí. "Chúng ta phải cẩn thận. Đây không phải là một lời nguyền bình thường. Đó là một thứ... tăm tối và cổ xưa hơn nhiều." Yeri nói, giọng bà trầm xuống. "Cái này không phải là vết thương thông thường, và nếu không có đúng thuốc, mọi thứ có thể càng thêm nghiêm trọng."Câu nói của Yeri khiến bầu không khí trong phòng trở nên căng thẳng hơn. Woonhak đứng bên cạnh mẹ mình, Nayeon một thầy thuốc tài giỏi, cũng cảm nhận được sự lo lắng. Mẹ cậu nhìn Jihoon rồi lại nhìn Woonhak, không nói gì, nhưng ánh mắt bà như muốn hỏi liệu có thể làm gì ngay lúc này.Woonhak hít sâu một hơi rồi quay sang mẹ: "Mẹ... chúng ta có thể làm gì được không?" Cậu cảm thấy bất lực, nhưng không thể không hỏi, bởi vì chỉ có mẹ mới có thể tìm ra cách.Nayeon vỗ nhẹ lên vai con trai mình, một cử chỉ đầy ấm áp nhưng không giấu được sự lo lắng trong mắt bà. "Chúng ta phải kiên nhẫn, Woonhak. Không phải lúc nào thảo dược cũng có thể chữa khỏi tất cả."Mọi ánh mắt đều hướng về Jihoon, nhưng dường như bóng tối trong căn phòng không chỉ xuất phát từ những ngọn đèn mờ ảo, mà từ chính thứ ma lực đen tối vẫn đang len lỏi khắp nơi. Một thứ gì đó cổ xưa và nguy hiểm hơn tất cả, và đằng sau nó là một bí mật chưa ai dám hé lộ.Cảm giác căng thẳng trong không khí dần lắng xuống. Không ai còn nói thêm điều gì nữa, chỉ có những bước chân khẽ khàng của các học sinh ngoài hành lang. Và khi ánh sáng mờ nhạt cuối cùng cũng dần tắt đi, những đứa trẻ này sẽ bước ra thế giới rộng lớn, mang theo sứ mệnh lớn lao mà chẳng ai trong họ có thể hình dung hết được.
-----đăng nốt profile của các gia đình còn lại nèBố của Kyungmin: Jooheon
-Là Curse-Breaker cho Gringotts, chuyên phá giải bùa chú nguyền rủa ở những khu vực nguy hiểm (hầm mộ Ai Cập, đền thờ Aztec, thư viện phép thuật bị lãng quên).
-Thông minh, bình tĩnh, nhạy bén với ma thuật; cựu học sinh của Gryffindor.
-Người cha đáng tin cậy nhưng đôi khi khá nghiêm khắc, mong muốn Kyungmin phát huy truyền thống gia đình.Mẹ của Kyungmin: Soojin:
-Là Thần Sáng, chuyên gia điều tra phù thủy hắc ám.
-Xuất thân từ dòng dõi phù thủy danh giá, từng thuộc nhà Slytherin.
-Vẻ ngoài lạnh lùng, bí ẩn nhưng rất yêu thương gia đình; luôn ủng hộ con theo đuổi con đường riêng.Tiểu sử gia đình:Cha mẹ gặp nhau trong một nhiệm vụ tại ngôi đền Aztec. Ban đầu liên tục mâu thuẫn nhưng sau đó phối hợp thành công để chiến đấu với phù thủy hắc ám. Qua đó, tình cảm của họ bừng nở, chuyển từ đồng đội thành tri kỷ, và cuối cùng cùng nhau xây dựng gia đình.
Bố của Yujin: Baekhyun
-cựu học sinh nhà griffindor
-Chuyên gia trong lĩnh vực phép thuật chiến đấu và giao tiếp với sinh vật huyền bí; nổi bật với sự quyến rũ và hài hước.
-Luôn khích lệ Yujin khám phá khả năng của mình, mặc dù đôi khi không hiểu hết sự nhạy cảm của con.Mẹ của Yujin: Taeyeon
-cựu học sinh nhà ravenclaw, phù thủy gốc muggle thuần chủng
-Làm việc tại Thư viện Pháp thuật Quốc gia, dịu dàng, kiên nhẫn và thấu hiểu con cái.
-Hỗ trợ Yujin trong mọi quyết định. Bà là nguồn cảm hứng lớn của Yujin, khuyến khích suy nghĩ độc lập và không sợ đặt câu hỏi về thế giới xung quanh.Tiểu sử gia đình: Taeyeon và Baekhyun gặp nhau khi cô giúp anh vượt qua thử thách với sinh vật huyền bí trong công việc tại Bộ Pháp Thuật. Dần dần, họ hợp tác nhiều hơn và yên sinh tình cảm, trở thành cặp đôi rồi xây dựng gia đình hạnh phúc.
Bố của Jihoon: Minho
-Doanh nhân thành đạt trong lĩnh vực thời trang và bất động sản.
-Nghiêm khắc, kiên định và yêu thương gia đình; luôn ủng hộ con dù không hoàn toàn tin vào phép thuật.
-Kỳ vọng cao, đôi khi khiến Jihoon cảm thấy căng thẳng.Mẹ của Jihoon: Suzy
-Giáo viên dạy tại trường trung học phổ thông.
-Dịu dàng, ân cần, lắng nghe và luôn tạo ra môi trường gia đình ấm áp, động viên Jihoon khi gặp khó khăn.Tiểu sử gia đình:Minho và Suzy gặp nhau khi còn là sinh viên đại học; mối quan hệ phát triển từ sự ngưỡng mộ về kiến thức và đam mê nghề nghiệp, dần dần trở nên gắn bó và bền chặt sau khi tốt nghiệp.
Bố của Ryo: Doyong:
-Cựu học sinh nhà Hufflepuff.
- Thần Sáng tài năng, thông minh.
- thường xuyên dạy bảo các con nhưng lại là người dễ dạy nhất trong nhà.Mẹ của Ryo: Wendy:
-Cựu học sinh và huynh trưởng của nhà Ravenclaw;.
-vui vẻ, lạc quan, thông minh và luôn động viên gia đình.
-Wendy từng đạt thành tích xuất sắc (11 điểm O) khi học tại Hogwarts.Anh trai của ryo: Renjun: Học sinh nhà Slytherin, có tính cách mạnh mẽ và tham vọng.Tiểu sử gia đình:Wendy và Doyong gặp nhau tại Hogwarts; từ đó hình thành mối quan hệ gắn bó và cùng trở thành cặp đôi hoàn hảo, bổ sung cho nhau cả về trí tuệ lẫn cảm xúc.
"Con không sao chứ?" Bà hỏi, giọng nói bình thản nhưng đầy lo âu.Kyungmin chỉ kịp gật đầu, ánh mắt vẫn dán chặt vào Jihoon. "Con ổn, mẹ, chỉ là... Jihoon, anh ấy..." Giọng Kyungmin nghẹn lại, không thể tiếp tục.Taemin và Nayeon nhanh chóng xuất hiện, ánh mắt Taemin dịu dàng nhưng tràn đầy lo lắng. Ông đặt tay lên vai con trai mình."Woonhak, con không sao chứ?"Woonhak nhìn bố, môi mím chặt. "Bố, con... con đã không thể làm gì."Nayeon nhẹ nhàng vỗ vai con trai, giọng bà ấm áp nhưng kiên định. "Không ai có thể làm tất cả một mình đâu, con yêu."Cùng lúc đó, Taeyeon gần như lao vào phòng, ngay lập tức nắm lấy vai Yujin, đôi mắt hoảng hốt lướt nhanh khắp người con trai."Yujin! Con có bị thương ở đâu không? Có đau chỗ nào không?""Mẹ..." Yujin sững lại một giây, rồi gần như vỡ òa.Baekhyun đi đến bên họ, khoanh tay, giọng pha chút trách móc nhưng ánh mắt lại tràn đầy nhẹ nhõm. "Con có biết ba mẹ suýt nữa lên Bộ Pháp thuật làm ầm lên không? Họ không cho phụ huynh vào trường giữa kỳ, nhưng mẹ con kiên quyết đòi đến đây bằng được."Taeyeon lườm chồng một cái rồi quay lại với Yujin. "Con chắc là không bị gì chứ? Có đau chỗ nào không? Ai đó có làm con bị thương không?""Không có ai làm con bị thương đâu mẹ..." Yujin cười gượng, nhưng rõ ràng trong ánh mắt vẫn còn chút bất an.Lúc này, Ryo siết chặt bàn tay Jihoon hơn khi thấy bố mẹ mình bước vào. Wendy không nói gì, chỉ nhẹ nhàng đi đến bên cậu, đặt tay lên tóc con trai, vuốt nhẹ, ánh mắt dịu dàng nhưng lại ẩn chứa nỗi đau không tên."Con ổn không, Ryo?" Bà hỏi khẽ.Ryo nuốt khan, cố kìm nén cảm xúc. "Con... ổn." Nhưng giọng cậu run lên, và sự thật là cậu chưa bao giờ sợ hãi đến vậy.Doyoung đặt tay lên vai cậu, vỗ nhẹ như một sự nhắc nhở: "Không sao đâu, Ryo. Con đã làm rất tốt rồi."Chỉ một câu đơn giản, nhưng lại khiến sự nặng nề trong lòng Ryo vơi đi phần nào.Cánh cửa lại mở ra lần nữa.Changbin và Yeri là những người đến cuối cùng. Yeri gần như ngay lập tức ôm chặt lấy Sakuya vào lòng, còn Changbin thì nhìn con trai mình từ đầu đến chân để chắc chắn rằng cậu vẫn ổn."Con có bị thương không?""Con ổn, bố." Sakuya đáp khẽ.Yeri xoa đầu con trai, mỉm cười nhẹ nhàng. "Không sao rồi."Cuối cùng, khi tất cả các bậc cha mẹ đã chắc chắn rằng con cái mình vẫn an toàn, ánh mắt họ đồng loạt hướng về Jihoon. Cậu bé đang nằm bất động giữa căn phòng y tế lạnh lẽo. Hơi thở của Jihoon yếu ớt như sợi chỉ mỏng manh, gương mặt nhợt nhạt càng làm nỗi sợ hãi trong lòng những người xung quanh lớn dần lên."Cậu bé này là...?" Wendy khẽ hỏi. "Thằng bé không có... bố mẹ đến thăm sao?""Han Jihoon." Kyungmin trả lời. "Là bạn thân của chúng con." giọng cậu trầm xuống, không giấu được chút đắng nghẹn "Anh ấy là Muggle thuần chủng... nên là..."Những từ cuối cùng rơi xuống, nặng như đá. Không cần thêm lời giải thích nào nữa, ai cũng hiểu. Sự trống rỗng xung quanh Jihoon không chỉ đến từ căn phòng y tế lạnh lẽo, mà còn từ khoảng cách vô hình giữa cậu và thế giới phù thủy-một ranh giới khắc nghiệt mà đôi khi ngay cả tình bạn cũng khó lòng xóa nhòa.Một vài phụ huynh trao nhau ánh nhìn kín đáo. Có người chỉ im lặng, có người khẽ nhíu mày, như thể việc Jihoon không có gia đình trong thế giới phù thủy là điều gì đó... không ổn.Doyoung cất giọng, nhẹ nhưng sắc lạnh:"Một Muggle thuần chủng... mà lại dính vào chuyện này? Không đơn giản đâu."Sakuya nhẹ nhàng quay sang mẹ mình, Yeri, người là một chuyên gia thảo dược tài ba. "Mẹ... chúng ta có thể làm gì để giúp Jihoon không?"Yeri không trả lời ngay lập tức, đôi mắt bà lướt qua các vết thương trên cơ thể Jihoon, cảm nhận được sự nguy hiểm trong không khí. "Chúng ta phải cẩn thận. Đây không phải là một lời nguyền bình thường. Đó là một thứ... tăm tối và cổ xưa hơn nhiều." Yeri nói, giọng bà trầm xuống. "Cái này không phải là vết thương thông thường, và nếu không có đúng thuốc, mọi thứ có thể càng thêm nghiêm trọng."Câu nói của Yeri khiến bầu không khí trong phòng trở nên căng thẳng hơn. Woonhak đứng bên cạnh mẹ mình, Nayeon một thầy thuốc tài giỏi, cũng cảm nhận được sự lo lắng. Mẹ cậu nhìn Jihoon rồi lại nhìn Woonhak, không nói gì, nhưng ánh mắt bà như muốn hỏi liệu có thể làm gì ngay lúc này.Woonhak hít sâu một hơi rồi quay sang mẹ: "Mẹ... chúng ta có thể làm gì được không?" Cậu cảm thấy bất lực, nhưng không thể không hỏi, bởi vì chỉ có mẹ mới có thể tìm ra cách.Nayeon vỗ nhẹ lên vai con trai mình, một cử chỉ đầy ấm áp nhưng không giấu được sự lo lắng trong mắt bà. "Chúng ta phải kiên nhẫn, Woonhak. Không phải lúc nào thảo dược cũng có thể chữa khỏi tất cả."Mọi ánh mắt đều hướng về Jihoon, nhưng dường như bóng tối trong căn phòng không chỉ xuất phát từ những ngọn đèn mờ ảo, mà từ chính thứ ma lực đen tối vẫn đang len lỏi khắp nơi. Một thứ gì đó cổ xưa và nguy hiểm hơn tất cả, và đằng sau nó là một bí mật chưa ai dám hé lộ.Cảm giác căng thẳng trong không khí dần lắng xuống. Không ai còn nói thêm điều gì nữa, chỉ có những bước chân khẽ khàng của các học sinh ngoài hành lang. Và khi ánh sáng mờ nhạt cuối cùng cũng dần tắt đi, những đứa trẻ này sẽ bước ra thế giới rộng lớn, mang theo sứ mệnh lớn lao mà chẳng ai trong họ có thể hình dung hết được.
-----đăng nốt profile của các gia đình còn lại nèBố của Kyungmin: Jooheon
-Là Curse-Breaker cho Gringotts, chuyên phá giải bùa chú nguyền rủa ở những khu vực nguy hiểm (hầm mộ Ai Cập, đền thờ Aztec, thư viện phép thuật bị lãng quên).
-Thông minh, bình tĩnh, nhạy bén với ma thuật; cựu học sinh của Gryffindor.
-Người cha đáng tin cậy nhưng đôi khi khá nghiêm khắc, mong muốn Kyungmin phát huy truyền thống gia đình.Mẹ của Kyungmin: Soojin:
-Là Thần Sáng, chuyên gia điều tra phù thủy hắc ám.
-Xuất thân từ dòng dõi phù thủy danh giá, từng thuộc nhà Slytherin.
-Vẻ ngoài lạnh lùng, bí ẩn nhưng rất yêu thương gia đình; luôn ủng hộ con theo đuổi con đường riêng.Tiểu sử gia đình:Cha mẹ gặp nhau trong một nhiệm vụ tại ngôi đền Aztec. Ban đầu liên tục mâu thuẫn nhưng sau đó phối hợp thành công để chiến đấu với phù thủy hắc ám. Qua đó, tình cảm của họ bừng nở, chuyển từ đồng đội thành tri kỷ, và cuối cùng cùng nhau xây dựng gia đình.
Bố của Yujin: Baekhyun
-cựu học sinh nhà griffindor
-Chuyên gia trong lĩnh vực phép thuật chiến đấu và giao tiếp với sinh vật huyền bí; nổi bật với sự quyến rũ và hài hước.
-Luôn khích lệ Yujin khám phá khả năng của mình, mặc dù đôi khi không hiểu hết sự nhạy cảm của con.Mẹ của Yujin: Taeyeon
-cựu học sinh nhà ravenclaw, phù thủy gốc muggle thuần chủng
-Làm việc tại Thư viện Pháp thuật Quốc gia, dịu dàng, kiên nhẫn và thấu hiểu con cái.
-Hỗ trợ Yujin trong mọi quyết định. Bà là nguồn cảm hứng lớn của Yujin, khuyến khích suy nghĩ độc lập và không sợ đặt câu hỏi về thế giới xung quanh.Tiểu sử gia đình: Taeyeon và Baekhyun gặp nhau khi cô giúp anh vượt qua thử thách với sinh vật huyền bí trong công việc tại Bộ Pháp Thuật. Dần dần, họ hợp tác nhiều hơn và yên sinh tình cảm, trở thành cặp đôi rồi xây dựng gia đình hạnh phúc.
Bố của Jihoon: Minho
-Doanh nhân thành đạt trong lĩnh vực thời trang và bất động sản.
-Nghiêm khắc, kiên định và yêu thương gia đình; luôn ủng hộ con dù không hoàn toàn tin vào phép thuật.
-Kỳ vọng cao, đôi khi khiến Jihoon cảm thấy căng thẳng.Mẹ của Jihoon: Suzy
-Giáo viên dạy tại trường trung học phổ thông.
-Dịu dàng, ân cần, lắng nghe và luôn tạo ra môi trường gia đình ấm áp, động viên Jihoon khi gặp khó khăn.Tiểu sử gia đình:Minho và Suzy gặp nhau khi còn là sinh viên đại học; mối quan hệ phát triển từ sự ngưỡng mộ về kiến thức và đam mê nghề nghiệp, dần dần trở nên gắn bó và bền chặt sau khi tốt nghiệp.
Bố của Ryo: Doyong:
-Cựu học sinh nhà Hufflepuff.
- Thần Sáng tài năng, thông minh.
- thường xuyên dạy bảo các con nhưng lại là người dễ dạy nhất trong nhà.Mẹ của Ryo: Wendy:
-Cựu học sinh và huynh trưởng của nhà Ravenclaw;.
-vui vẻ, lạc quan, thông minh và luôn động viên gia đình.
-Wendy từng đạt thành tích xuất sắc (11 điểm O) khi học tại Hogwarts.Anh trai của ryo: Renjun: Học sinh nhà Slytherin, có tính cách mạnh mẽ và tham vọng.Tiểu sử gia đình:Wendy và Doyong gặp nhau tại Hogwarts; từ đó hình thành mối quan hệ gắn bó và cùng trở thành cặp đôi hoàn hảo, bổ sung cho nhau cả về trí tuệ lẫn cảm xúc.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz