[Hành Ân | Phần Thưởng cp] Nhật ký về nông thôn của Lý Toàn Lâm
8 (H)
8."Người bạn cũ đó, là ông Trình sao?" Lý Toàn Lâm hỏi.Giang Hành gật đầu: "Ngao Bân nói với ông Trình rằng có một người trẻ tuổi dưới trướng ông ấy bị oan ức phải xuất ngũ, kỹ thuật rất giỏi, sau khi đến đây thì đừng hỏi nhiều, cứ đối xử tốt với cậu ấy để cậu ấy giúp lo việc sản xuất.""Ồ..." Lý Toàn Lâm nắm lấy ngón tay của anh, khẽ cau mày, vẫn cảm thấy đau lòng.Giang Hành nhìn biểu cảm của cậu, vẫn chưa hoàn toàn thoát khỏi trạng thái hoảng loạn, có chút lo lắng nói: "Không hỏi nữa sao?"Sau khi trở về khách sạn, hai người ngồi đối diện nhau, Giang Hành vội vàng muốn mở lời nhưng bị Lý Toàn Lâm bịt miệng lại: "Anh đừng vội, tôi hỏi, anh trả lời."Lý Toàn Lâm lắc đầu: "Phải hỏi chứ."Giang Hành mím môi cúi đầu, chờ cậu nói."Anh đã nhìn thấy biển chưa?" Lý Toàn Lâm đột nhiên hỏi.Giang Hành thành thật trả lời: "Rồi, lần trước tôi đã nói với thầy đấy thây, dùng tiền xuất ngũ để đi xem. Một mình, ở Thanh Đảo, ở lại hai ngày, sau đó đổi tên.""Biển đẹp không?" Lý Toàn Lâm khẽ hỏi.Giang Hành cúi mắt: "Đẹp. Đẹp hơn cả lời mẹ tôi nói. Đẹp đến mức tôi muốn nhảy xuống, nhưng lại sợ nó giận."Tim Lý Toàn Lâm thắt lại, không nói gì. Giang Hành từ từ ngẩng mắt lên nhìn cậu, chậm rãi rút ngón tay ra khỏi lòng bàn tay cậu."Tôi không còn bí mật nào nữa." Giang Hành nói xong nhắm mắt lại, như thể đang chờ phán quyết của cậu.Một lúc sau, Lý Toàn Lâm nói nhỏ: "Câu hỏi cuối cùng."Trong căn phòng yên tĩnh giữa đêm, cậu nghe thấy tiếng tim mình đập thình thịch xuống sàn nhà."Anh có thích tôi không?"Giang Hành run rẩy, không thể tin nổi mở mắt ra, nhìn thấy khuôn mặt hiền hòa của Lý Toàn Lâm và đôi môi mọng nước đó khẽ run lên một cách khó nhận ra."Tôi có được lòng anh không, Giang Hành?" Lý Toàn Lâm hỏi lại lần nữa, đưa tay vào lòng bàn tay anh đang đặt trên bàn, từ từ nắm chặt.Giang Hành run rẩy dữ dội hơn, trong đầu không ngừng hiện lên những hình ảnh chớp nhoáng: rạp chiếu phim chật hẹp, màn hình cũ kỹ, phòng dụng cụ không người, những cú chạm kinh tởm, vết thương và máu, hồ sơ đầy sự sỉ nhục.Lý Toàn Lâm buông tay anh ra, trong khoảnh khắc đó anh dường như sắp rơi xuống vực sâu, ngay sau đó cơ thể anh được lấp đầy bởi một thân thể ấm áp.Cổ cậu thật ấm áp, cẩn thận tựa vào cổ anh, giống như một khối bông mềm. Giang Hành không tự chủ siết chặt vòng tay, Lý Toàn Lâm khẽ cười bên tai anh: "Không nói thích mà đã ôm rồi sao?"Giang Hành nói nhỏ: "Tôi đã nói từ lâu rồi, thầy rất được lòng tôi."Lý Toàn Lâm chống vai anh, lùi ra một chút, đỏ mặt nhìn thẳng vào mắt anh, nghiêm túc nói: "Vậy tôi cũng đã nói từ lâu rồi.""Lúc đó thầy chưa thực sự thích tôi." Giang Hành nói.Lý Toàn Lâm đấm vào vai anh một cái: "Xem ra đã khỏe hẳn rồi, cái miệng lại lanh lợi trở lại rồi nè.""Ừ, thầy giáo Lý có thể chữa bách bệnh." Giang Hành kéo cậu lại gần, áp mặt vào bụng dưới của cậu. Mùi nước xả vải được hơi ấm cơ thể hun ra thành một hương thơm ngọt ngào ấm áp, khiến lòng Giang Hành vô cùng dễ chịu.Ôm nhau một lúc, Lý Toàn Lâm nói một câu khiến tim Giang Hành đập loạn xạ."Muốn hôn không?" Lý Toàn Lâm đỏ tai, hai cánh tay vòng qua cổ anh, mông ngồi trên đùi anh."Cái gì?""Tôi nó, anh có muốn hôn không?" Lý Toàn Lâm nổi giận, đuôi mắt đỏ hoe, trừng mắt nhìn anh.Ánh mắt Giang Hành từ từ trượt xuống, dừng lại trên đôi môi căng mọng kia.Và cúi xuống cắn một miếng."Suỵt." Lý Toàn Lâm còn chưa kịp mắng "Anh là chó phải không", Giang Hành đã lập tức buông răng ra, dịu dàng ngậm lấy môi cậu mà mút. Cơn đau chuyển thành tê dại, Lý Toàn Lâm phát ra tiếng rên rỉ khe khẽ từ mũi, mông từ từ ngồi hẳn xuống đùi anh.Mềm mại và ngoan ngoãn, cảm giác tốt hơn tưởng tượng rất nhiều, Giang Hành nghĩ. Anh cẩn thận thưởng thức đôi môi mọng đó, nhưng khi đầu lưỡi lướt qua hàm răng, chủ nhân của hàm răng đột nhiên mở ra một cánh cửa nhỏ, chào đón anh vào bên trong ấm áp và ẩm ướt hơn.Hành động của Giang Hành trở nên thô bạo ngay lập tức. Anh siết chặt vòng eo được bọc trong áo sơ mi, tay còn lại nắm lấy mái tóc đen mượt, ghì đầu cậu lại gần miệng mình.Lý Toàn Lâm ngoan ngoãn để anh nắm, khoái cảm do lưỡi bị trêu chọc thô bạo chạy dọc xuống sống lưng khiến cậunhư muốn mềm nhũn ra và nằm sụp xuống đùi Giang Hành, nhưng cơ thể lại bị Giang Hành nhấc lên để hôn, cậu đành phải liên tục áp sát, tựa vào người Giang Hành để chống đỡ nửa thân trên.Vì vậy khi hai người thở dốc rời nhau ra, cậu đã hoàn toàn không thể bỏ qua sự khác thường giữa hai chân Giang Hành.Mặt Lý Toàn Lâm ửng hồng, đôi môi sưng đỏ vẫn còn vương những sợi chỉ bạc lấp lánh. "Cấn quá." Cậu nói."Xin lỗi."Giang Hành vừa mở miệng đã khiến cả hai người giật mình, giọng anh khàn đặc như bị viêm họng. Sau khi giật mình, Lý Toàn Lâm không nhịn được gục lên vai anh mà cười: "Không sao, cái tôi muốn chính là cái này.""Hả?" Tay của Giang Hành đã bắt đầu không ngoan ngoãn, luồn vào trong vạt áo, từ từ trườn lên thắt lưng của cậu.Lý Toàn Lâm tức giận véo mặt anh: "Nghiêm Diệu loại người đó mà cũng có thể khiến anh cương được, nếu anh hôn tôi mà không cương thì tôi thực sự sẽ nổi giận đấy."Giang Hành im lặng một chút, nói: "Vậy thì thầy thực sự rất hư, tôi cứ tưởng là thầy muốn an ủi tôi.""Lần đầu tiên có người nói tôi hư đấy.""Tôi không chỉ nói thầy hư, mà còn phải phạt thầy." Giang Hành nói.Lý Toàn Lâm chớp chớp mắt, bắt đầu lùi lại từ trên đùi anh."Á!" Lý Toàn Lâm bị Giang Hành đè xuống giường, bám lấy eo cù lét, cười đến không thở nổi, áo sơ mi bị kéo lên, để lộ một phần eo.Bàn tay của Giang Hành nóng kinh người, xoa bóp cơ thể cậu một cách không kiểm soát, tiếng cười của Lý Toàn Lâm nhanh chóng chuyển thành tiếng thở dốc. Cậu bị đè chặt vặn vẹo, cả người đỏ bừng, mắt phủ một lớp sương mờ.Giang Hành dừng lại, ôm cậu từ phía sau, cắn và hôn nhẹ lên chiếc cổ đỏ ửng đó. Một chân anh không khách sáo chen vào giữa hai chân của cậu, dương vật cứng ngắc cọ sát qua vài lớp vải, mạnh mẽ tuyên bố sự hiện diện của nó."Anh có muốn làm không?" Lý Toàn Lâm thở dốc hỏi, có chút căng thẳng."Không." Giang Hành cười, nói: "Việc này muốn làm là làm được sao?""Anh có nhiều kinh nghiệm sao?" Lý Toàn Lâm quay người trong vòng tay anh, nhướng mày trừng mắt: "Nếu anh có nhiều kinh nghiệm thì tôi cũng sẽ nổi giận đấy."Giang Hành cười không ngừng, ăn vài cái tát vào tay mới chịu dừng lại, rồi đột nhiên dùng sức lật người cậu lại, tay luồn vào cạp quần cậu."Không phải anh nói không thể tùy tiện làm sao?" Lý Toàn Lâm hơi hoảng sợ, nhưng cơ thể lại lập tức phản ứng thành thật, dương vật cách quần lót cọ vào lòng bàn tay Giang Hành."Ừm." Giang Hành kéo hai lớp vải xuống, Lý Toàn Lâm lập tức rùng mình, cảm thấy rất nguy hiểm."Dùng chân. Kẹp chặt vào, thầy giáo Lý."Ngay khi nghe thấy từ "kẹp chặt", Lý Toàn Lâm theo phản xạ khép chặt hai chân lại. Giây tiếp theo, dương vật nóng bỏng của Giang Hành đã cắm vào lớp thịt mềm mại đầy đặn.Lý Toàn Lâm thở dốc một tiếng, mặt trong đùi bị dương vật cứng rắn cọ xát mạnh, kéo theo cả vùng đáy chậu nhạy cảm bị cọ xát từng chút một. Nơi chưa từng được chạm vào bị tấn công bởi khoái cảm dữ dội khiến cậu không kìm được mở miệng, rên rỉ theo nhịp va chạm của Giang Hành."Khoan đã... lạ quá...""Đừng lo." Giang Hành hôn lên sau tai ướt át của cậu, đưa một tay ra bắt đầu vuốt ve phần đầu dương vật cho cậu.Lý Toàn Lâm ngửa đầu ra sau, cau mày vừa đau đớn vừa sung sướng thở dốc, rồi lại bị cơ thể Giang Hành ôm lấy, cuốn vào dục vọng vô tận.Tốc độ đâm vào rút ra của Giang Hành nhanh hơn một chút, mỗi cú đều cọ sát mạnh vào bìu và dương vật của cậu, mang lại khoái cảm tột đỉnh. Điều này giống như làm tình thật vậy, Lý Toàn Lâm nghĩ một cách hỗn loạn, cậu sướng đến chết mất."Thích lắm... thích thầy lắm." Giang Hành thở dốc nói bên tai cậu, vừa gặm vừa cắn cổ cậu."Tôi muốn ra, Giang Hành." Giọng Lý Toàn Lâm đã nghèn nghẹn, cậu nắm lấy một tay của Giang Hành đặt lên miệng hôn: "Để tôi ra."Giang Hành che miệng cậu lại, dùng tay siết chặt eo cậu, bắt đầu va chạm dữ dội. Tiếng xương hông va vào thịt mông khiến cậu thấy xấu hổ đến chóng mặt. Khoái cảm cuồn cuộn ngập tràn khắp cơ thể nhưng cậu bị bịt miệng không thể kêu lên. Cậu lặng lẽ trợn trắng mắt, xuất tinh ra tay của Giang Hành.Dương vật giữa hai chân run rẩy, Lý Toàn Lâm theo bản năng kẹp chặt, cảm nhận được sự ẩm ướt lan ra trên vùng đùi sưng đỏ và nhạy cảm.Giang Hành bỏ tay ra khỏi miệng cậu, trong lòng bàn tay anh lấp lánh một vệt nước bọt mà cậu vô thức chảy ra."Thầy giáo Lý, thầy cũng học một lần là biết ngay ha."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz