H Van Diem Tam Ngot O O
Chương 2:
Hình thú của một Alpha trưởng thành không hề nhỏ, thể trọng của nó tương đương với một người trưởng thành. Mà vóc dáng của Omega từ trước đến nay luôn thiên về nhỏ nhắn, Ninh Hàm một mét bảy đã được tính là cao, làm sao có thể dễ dàng cõng một Alpha còn nặng hơn mình như không có việc gì.Hơn nữa mùi của giống đực phát ra từ sói đen rất nồng đậm, khiến cho Ninh Hàm đang phát tình cả người càng vô lực hơn so với bình thường, bước chân của anh đi trên đường mỗi lúc một nặng nề.Khi Ninh Hàm thành công cõng sói đen về nhà, gương mặt tái nhợt của anh vì thở dốc mà trở nên đỏ bừng, không ngừng hô hấp điều chỉnh lại hơi thở. Chiếc áo len trên người đã thấm ướt một tầng mồ hôi, hòa với máu đỏ nhàn nhạt lây nhiễm từ trên bộ lông bết dính của sói đen. Ninh Hàm có tính tình ưa sạch sẽ, cảm giác dính dấp trên người làm cho tâm trạng của anh ngày càng không tốt.Kỳ thật còn có một nguyên do khác khiến Ninh Hàm khó chịu hơn, đó là vị trí khó nói nào đó trên người, không biết từ lúc nào đã bắt đầu trở nên ướt át.Ninh Hàm đặt sói đen lên thảm lông mềm, vội vã vào bếp rót một cốc nước lọc, hai tay anh có chút run rẩy, mềm nhũn lục lọi trong túi quần lấy ra lọ thuốc ức chế kỳ động dục của Omega, không thèm nhìn số lượng mà trút ra một nắm trực tiếp nuốt xuống. Anh biết uống nhiều thuốc như vậy sẽ không tốt đối với cơ thể, nhưng lúc này lại không có lựa chọn nào khác.Sự có mặt của một Alpha ở bên cạnh trong thời kỳ động dục, đối với Omega mà nói còn kích thích hơn so với một người bình thường sử dụng chất kích dục.Ninh Hàm mở vòi nước, liên tục tát nước lên mặt để nhiệt độ trên người mình hạ xuống. Nhìn khuôn mặt của người trong gương vẫn còn nhuộm màu hồng nhạt, khóe mắt ươn ướt mang theo nét quyến rũ giống như đang câu dẫn người khác, Ninh Hàm cắn răng lấy khăn lau mạnh mẽ chà xát khuôn mặt, đeo kính lên rồi đi ra phòng khách.Hơi thở của sói đen so với vừa rồi ổn định hơn nhiều, miệng vết thương dữ tợn nhất nằm trên lưng cũng đã ngừng chảy máu. Ninh Hàm dùng khăn ấm lau sạch bộ lông dính máu của sói đen, có hơi giật mình với tốc độ hồi phục của nó, đúng hơn là ngạc nhiên bởi tốc độ khôi phục vết thương của một Alpha.Từ trước đến giờ, ngoài cha Ninh, Ninh Hàm không hề tiếp xúc với bất kỳ Alpha nào khác. Mà cha Ninh ngoại trừ lần tai nạn kia thì chưa từng bị vết thương nặng nào, vì vậy nên anh vốn không biết sinh mệnh của Alpha cường hãn như vậy.Vừa rồi khi thấy vết thương trên người sói đen, Ninh Hàm dựa theo tốc độ phục hồi của động vật bình thường mà đánh giá tình trạng nguy hiểm của nó. Nhưng nếu với tốc độ hồi phục kinh người này, dù Ninh Hàm không giúp sói đen chữa thương, nó cũng không thể chết được.Cảm thấy bản thân dường như đã làm việc dư thừa, sau khi sát trùng rồi băng bó vết thương cho sói đen, Ninh Hàm im lặng thu dọn dụng cụ vào trong túi. Lúc anh muốn đứng lên thì phát hiện tên Alpha từ đầu đến giờ vẫn im lặng đột nhiên cắn lấy vạt áo mình."Cám ơn." Sở Hạo hơi ngẩng đầu, dùng mũi mình cọ cọ chân Ninh Hàm. Đùi phải của hắn bị thương nên tạm thời không thể di chuyển, tuy không có Ninh Hàm giúp đỡ hắn vẫn có thể sống được, chỉ là các bộ phận trên người có còn nguyên vẹn hay không thì không chắc."Không cần, kỳ thật tôi không giúp cậu, cậu cũng không có việc gì." Ninh Hàm nhìn thấy động tác thân mật của sói đen, trong đầu lập tức xuất hiện suy nghĩ muốn vươn tay vuốt ve bộ lông đen mượt nhìn vô cùng hấp dẫn kia. Nhưng ý định đó chỉ như thoáng qua, anh vẫn không quên tên này là một Alpha.Đa số các Alpha rất khó chấp nhận việc Omega nhỏ yếu hơn lại có hành động mạo phạm mình. Vậy nên Ninh Hàm chỉ có thể lặng lẽ thu hồi tiếc nuối trong lòng đối với bộ lông của đối phương.Sở Hạo lắc lắc cái đầu sói, ánh mắt sáng quắc nhìn thẳng Ninh Hàm, thật lòng cảm ơn: "Những kẻ kia vẫn còn tìm kiếm tôi ngoài đó, nếu anh không đưa tôi về, có thể giờ này tôi đã chết rồi."'Những kẻ kia' trong miệng của sói đen khiến Ninh Hàm rất tò mò, nhưng vì không muốn liên lụy đến việc càng rắc rối hơn, anh chỉ gật đầu qua loa.Đột nhiên Ninh Hàm nhìn thấy chân sau của sói đen vẫn còn rỉ ra chút máu, có hơi sửng sốt, anh nghĩ vết thương nhỏ đó đáng ra phải hồi phục nhanh hơn miệng vết thương rất lớn trên lưng chứ.Sở Hạo theo ánh mắt của Ninh Hàm nhìn lại, dùng giọng điệu tùy ý nói: "Không sao, do trên móng vuốt của tên súc sinh kia có bôi vài thứ, hồi phục chậm hơn bình thường một chút." Hóa ra là bị thú nhân đuổi bắt.Dù biết chẳng có gì đáng ngại, Ninh Hàm vẫn lo lắng cúi người xuống xem xét, nhất thời không để ý đến khoảng cách giữa mình và sói đen lúc này thu hẹp lại còn không tới một tấc.Ninh Hàm vẫn mặc chiếc áo len lúc nãy, mùi máu nhàn nhạt của mình từ trên người anh phát ra khiến cho Sở Hạo có cảm giác anh bị hắn 'đánh dấu'. Sở Hạo đột nhiên phát hiện hương thơm trên người Ninh Hàm lúc này cực kỳ mê người, nhịn không được hít sâu hai hơi, ánh mắt nhìn Ninh Hàm dần trở nên nguy hiểm.Bởi vì quá gần nên hương vị của giống đực quấn quanh mũi càng đặc biệt rõ ràng, Ninh Hàm ý thức lại vội đứng dậy, vẻ mặt cứng ngắc nhìn sói đen nói: "Nếu không có gì thì tốt, tối hôm nay cậu có thể ngủ lại, trời vừa sáng cậu liền rời khỏi đây cho tôi. Vả lại, tuyệt đối không được đến gần phòng ngủ."Hai gò má của Ninh Hàm lúc này phủ một màu hồng nhạt khiến Sở Hạo ngẩn người, không nghe rõ anh nói gì nhưng vẫn gật đầu đáp ứng.Hắn thấy Ninh Hàm rõ ràng là thở nhẹ ra, sau đó dứt khoát quay lưng trở vào phòng ngủ. Cánh cửa vang lên tiếng 'rắc' nho nhỏ chứng tỏ đã được chủ nhân khóa trái. Ánh mắt Sở Hạo dừng trên cánh cửa hồi lâu vẫn không di chuyển được, vừa rồi chỉ ngửi được mùi hương nhàn nhạt kia đã khiến cho cơ thể hắn nóng lên lạ thường, khi Ninh Hàm quay đi hắn đột nhiên có dục vọng muốn kéo anh lại.Biết phản ứng của bản thân có (cực) chút (kỳ) không bình thường, Sở Hạo nằm rạp xuống, đặt cằm mình lên chân trước rồi nhắm mắt lại, cố gắng làm lạnh cái đầu đang mất tỉnh táo.Vừa khóa trái cửa, chân Ninh Hàm liền mềm nhũn trượt xuống sàn, vật phía trước cứng rắn vô cùng khiến anh cảm thấy bản thân gần như sắp nổ tung. Chật vật bám lên vách tường đứng dậy, Ninh Hàm vừa cởi áo khoác và kính ném xuống nền nhà, vừa bước từng bước nhỏ kéo người vào phòng tắm.Ngồi dưới vòi sen, Ninh Hàm mặc cho dòng nước lạnh buốt xối thẳng xuống cơ thể mình, dù vậy, dục vọng trong người vẫn như trước hừng hực, vật phía dưới không có chút xíu dấu hiệu nào cho thấy sẽ dịu đi. Không phải lần đầu tiên trải qua thời gian phát tình, Ninh Hàm đương nhiên biết bây giờ anh cần làm gì.Run run kéo xuống khóa quần, lôi ra phân thân của mình, lòng bàn tay có chút vết chai nhẹ nhàng bao lấy, nhanh chóng chuyển động lên xuống. Nhưng qua một lúc lâu, Ninh Hàm cũng không thể bắn ra, dục vọng không được thỏa mãn ở trong cơ thể đói khát kêu gào. Không giống với trước kia, lần phát tình này đến mạnh mẽ hơn rất nhiều, cơ thể trống rỗng kỳ lạ khiến cho đầu óc anh như phủ một lớp hồ dán.Từ khi kỳ động dục đến lần đầu tiên lúc anh hai mươi lăm tuổi, Ninh Hàm bắt đầu chán ghét thuộc tính Omega của mình. Anh luôn tránh né không muốn động đến nơi riêng tư phía sau, nhưng lúc này, cảm giác trống rỗng dường như đánh vỡ toàn bộ tự chủ.Ninh Hàm kéo xuống quần dài cùng với quần lót, hai chân quỳ gối chống tay lên tường. Bàn tay đưa ra phía sau thăm dò chạm vào hậu huyệt đã sớm ướt át, bên trong truyền ra từng trận tê ngứa làm Ninh Hàm không kiềm chế được mà đâm mạnh một ngón tay vào.Tư thế này khiến cho các đốt xương sống trên lưng Ninh Hàm lộ ra rõ ràng, da thịt bóng loáng chậm rãi nhiễm lên màu hồng mê người. Cái eo thon gọn chỉ cần một vòng tay cũng có thể ôm hết lúc này khẽ chuyển động, hai mông căng tròn vừa nhìn liền biết được xúc cảm khi xoa nắn cực kỳ tốt.Nơi bí ẩn chưa từng được chạm vào nay đột ngột bị ngón tay của chính mình xâm nhập, Ninh Hàm nhận ra chỗ đó không những không có cảm giác đau mà còn vô cùng cơ khát đòi hỏi nhiều hơn nữa."Không... không đủ, khốn kiếp!" Ngón tay trong cơ thể bắt đầu di chuyển, mô phỏng theo động tác giao hợp mà ra vào, nhưng nơi đó vẫn kêu gào không đủ, khiến anh nhịn không được mắng chửi một tiếng.Ninh Hàm bất giác chen vào thêm một ngón tay, móng tay hơi dài do động tác trượt vào chạm phải vách thịt khiến cả người anh run rẩy. Bên trong hậu huyệt giống như được mở khóa tuôn ra một dòng chất lỏng, theo hai ngón tay thon dài của anh chảy xuống nền gạch phòng tắm, sau đó bị nước cuốn trôi đi."A... ư..." Bởi vì dục vọng được thỏa mãn, âm thanh rên rỉ bất giác từ trong cổ họng phát ra.Cơ thể thỏa mãn nhưng tâm lý ngược lại vô cùng khó chịu, Ninh Hàm thấy bản thân mình thật dâm đãng. Không có thứ gì nhồi nhét ở bên trong thì không thể đạt được khoái cảm, trở nên giống như một dâm phụ lúc nào cũng muốn bị người khác dùng thứ xấu xí dữ tợn kia không ngừng đâm rút.Nhưng lý trí làm sao ngăn được dục vọng mãnh liệt? Ngón tay bên trong ra vào càng nhanh hơn, một tay khuấy động phía sau một tay đưa xuống bao lấy vật cứng rắn phía trước, hơi thở của anh cũng ngày càng gấp gáp."Ưm... aaa..." Cả hai nơi nhạy cảm đều bị chạm vào, Ninh Hàm bất giác phát ra tiếng rên ngọt lịm."Ưm ~~ A... không được... Không... Quá nhiều." Trước mắt bị phủ một lớp sương, khoái cảm còn mãnh liệt hơn những lần trước làm Ninh Hàm có chút không chịu nổi, nhưng hai tay không dừng được, tốc độ di chuyển ngày càng nhanh."A~~!" Một cảm giác tê dại chạy dọc theo sống lưng xông thẳng lên não khiến Ninh Hàm cong người, không nhịn được thét lên một tiếng, phân thân bắn ra một dòng tinh dịch trắng đục. Cơ thể anh căng cứng ba giây sau đó mềm oặt ngã xuống nền gạch lạnh lẽo, cả hai bàn tay đều phủ một lớp dịch trắng đục sền sệt.Vốn nghĩ đợt phát tình này đến đây đã là kết thúc, ai biết khi vừa loạng choạng đứng dậy, phân thân lại lần nữa dựng thẳng, hậu huyệt cũng truyền đến cảm giác tê ngứa khó nhịn.Ninh Hàm lúc này mới nhận ra, khắp phòng tắm lẫn trên người mình đều là mùi của Alpha. Lớp máu trên áo len đã khô cứng không thể chỉ dựa vào nước là có thể rửa trôi, phát ra mùi máu tanh nhợt nhạt, nhưng như vậy cũng đã trở thành một kích thích trí mạng đối với Ninh Hàm trong lúc này.Chả trách lần phát tình này không hề giống với lúc trước, bởi vì mùi hương của Alpha nên cơ thể trở nên mẫn cảm và thèm khát hơn rất nhiều.Bản năng của một Omega thúc đẩy khiến cho Ninh Hàm không thể nhịn được vùi đầu vào lớp áo len trên người, trong khoang mũi tràn ngập đều là mùi của Alpha. Tiểu huyệt phía sau chảy ra rất nhiều nước, chất lỏng dọc theo hai đùi trắng nõn đọng lại thành vũng nhỏ trên nền gạch, dù cho vòi sen trên đầu không ngừng xối nước cũng không thể rửa hết được, giống như muốn biểu hiện khát vọng được cắm vào lúc này của chủ nhân.Ninh Hàm cắn răng, biết bản thân không thể tiếp tục, nếu không có khả năng sẽ chết vì kiệt sức. Anh dùng chút lực còn sót lại cởi sạch quần áo, tắt nước rồi cứ thế không mặc gì ra khỏi phòng tắm, mở nắp lọ thuốc ức chế, nhắm mắt trút ngược thuốc vào miệng rồi ừng ực uống nước nuốt xuống. Cơ thể mệt mỏi ngã xuống giường vùi cả vào trong chăn, run rẩy co người lại, cố gắng xem nhẹ cảm giác dính nhớp tê ngứa ngày càng mãnh liệt từ hậu huyệt truyền đến.Khi Ninh Hàm vẫn còn đang cắn răng chịu đựng, cửa phòng đang khóa trái đột nhiên vang lên tiếng va đập, lực lượng càng ngày càng mạnh, sau vài lần rốt cuộc đem cửa phá ra.Thanh niên mái tóc đen mượt không mặc quần áo, cơ thể bị băng bó nhiều chỗ đứng ở cửa, ánh mắt đỏ bừng tơ máu chứa đầy dục vọng nhìn chằm chằm vào cái người đang quấn chăn nằm trên giường.Ninh Hàm cũng bị giật mình, hoảng sợ bật dậy nhìn thanh niên, gương mặt sau một giây liền trở nên tái nhợt. Anh dùng giọng điệu giận dữ nhưng thật ra là mềm nhũn vô lực, cố sức nói với người kia: "Đi! Đi ra khỏi đây, ngay bây giờ. Rời khỏi nhà tôi!" Anh cảm thấy bản thân đã tự rước họa vào nhà, không phải, là tự rước sói vào nhà.Khuôn mặt góc cạnh rõ ràng vốn luôn trầm ổn của Sở Hạo lúc này cũng vặn vẹo, tầm mắt dán chặt vào thân ảnh mê người trên giường. Từ trước đến giờ hắn chưa từng ngửi thấy mùi hương ngọt ngào như thế này. Lý trí cũng dần mất đi, trong đầu óc chỉ còn lại một giọng nói không ngừng kêu gào: "Tiến lên, đè anh ta xuống, dùng thứ vẫn đang cứng rắn kia không ngừng xỏ xuyên trong cơ thể anh ta, thỏa mãn anh ta!"Mà Sở Hạo cũng thật sự làm theo dục vọng của chính mình, hắn bỏ ngoài tai lời xua đuổi của Ninh Hàm, bước từng bước vững vàng đến bên giường. Cánh tay rắn chắn không tốn nhiều sức lực liền có thể lôi người kia từ trong chăn ra.Nhìn cơ thể anh vì phát tình không được thỏa mãn mà nhiễm một màu hồng phấn, mắt kính không biết đã ném ở chỗ nào làm đôi mắt nhếch quyến rũ hoàn toàn lộ ra. Trên gương mặt xen lẫn giữa dục vọng và tức giận khiến cho tim Sở Hạo đập nhanh hơn, nhiệt độ cơ thể tăng đến chóng mặt, nhất là hạ thân cứng rắn đã trướng đau.Sở Hạo không nói hai lời liền hôn lên đôi môi quyến rũ đang không ngừng khép mở phun ta lời nói khó nghe, nửa thân dưới cũng động mạnh một cái, cắm toàn bộ phân thân của mình vào trong hậu huyệt ướt át đang đói khát kia.Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz