ZingTruyen.Xyz

H Ngan Cau Be Thich Pho Dam

01: Không mặc đồ lót trò chuyện với chú hàng xóm.

Thế giới này tồn tại ba giới tính cơ bản: nam, nữ và song tính.

Người song tính mang trong mình những đặc điểm sinh dục của cả hai giới còn lại, sở hữu sự mạnh mẽ, góc cạnh của nam giới, nhưng lại đồng thời có được nét mềm mại, uyển chuyển của nữ giới.

Chính vì thế, họ luôn được xem là những cá thể đặc biệt, hiếm có và mang một sức hút khó cưỡng trong mắt người khác.

Sự tồn tại của họ như một minh chứng cho sự đa dạng và kỳ diệu của tạo hóa.

.

Giang Tĩnh Du năm nay vừa tròn mười bảy tuổi, cái tuổi đẹp nhất, khi mọi thứ trong cuộc đời đều căng tràn nhựa sống, như một nụ hoa sắp bung nở.

Cậu nổi tiếng khắp trường cấp ba không chỉ vì là một thiếu niên song tính, mà còn vì sở hữu một vẻ đẹp thuần khiết, trong sáng đến kinh ngạc, tựa như đóa hoa sen trắng e ấp nở giữa đầm lầy.

Mái tóc nâu hạt dẻ của cậu mềm mại, óng ả, được cắt tỉa gọn gàng, ôm lấy khuôn mặt thanh tú.

Mỗi khi cậu khẽ cử động, lọn tóc lại lay động theo, thoang thoảng mùi hương bưởi dịu nhẹ mà cậu yêu thích.

Làn da cậu trắng ngần, không tì vết, mịn màng như lụa, dưới ánh nắng vàng nhạt lại càng trở nên lung linh, huyền ảo.

Đôi mắt cậu to tròn, long lanh như hai viên ngọc đen chứa đựng cả một bầu trời sao, phản chiếu ánh sáng lấp lánh.

Hàng mi dài, cong vút, mỗi lần chớp nhẹ lại như một cánh bướm rung rinh, khiến bao trái tim nam sinh phải loạn nhịp.

Mũi cậu thanh tú, thẳng tắp, đôi môi nhỏ nhắn, căng mọng, luôn hé mở một nụ cười ngại ngùng, đáng yêu.

Nhưng điều khiến Giang Tĩnh Du trở nên đặc biệt, thậm chí là "nguy hiểm" trong mắt những người khác giới, lại chính là sự đối lập kỳ lạ đến khó tin.

Vẻ ngoài ngây thơ, thánh thiện ấy lại đi kèm với một thân hình bốc lửa, quyến rũ chết người.

Dưới bộ đồng phục học sinh giản dị, vòng một của cậu nảy nở một cách bất ngờ, căng tràn sức sống, như muốn xé toạc lớp vải bó sát.

Mỗi bước đi, hai bầu ngực ấy lại khẽ rung lên, tạo nên những đường cong mềm mại nhưng đầy gợi cảm, khiến ánh mắt đàn ông không thể rời khỏi.

Vòng eo con kiến thon gọn, kết hợp với vòng ba đầy đặn, căng tròn, tạo nên một đường cong chữ S hoàn hảo, uyển chuyển đến mê hoặc.

Đôi chân dài miên man, thẳng tắp, thon thả nhưng lại ẩn chứa một sức hấp dẫn khó cưỡng.

Giang Tĩnh Du mang một vẻ đẹp mà người ta chỉ có thể miêu tả bằng hai từ: trời ban.

.

Giang Tĩnh Du sống cùng bố mẹ trong căn nhà phố ba tầng.

Thường ngày, kể cả cuối tuần, bố mẹ cậu đều bận rộn công việc, để lại căn nhà rộng lớn trong một sự vắng lặng đặc biệt, đôi khi đến mức ngột ngạt.

Con hẻm nơi cậu ở mang một kiến trúc đô thị đặc trưng: hai bên là những ngôi nhà phố biệt lập, xây dựng theo chiều thẳng đứng với gara ô tô riêng biệt.

Chính vì thế, chỉ cần kiễng nhẹ đôi chân và nhướn người nhìn qua hàng rào tường ngăn giữa các gara, người ta có thể dễ dàng quan sát sáu bảy nhà liền kề.

Điều này trong mắt Giang Tĩnh Du là một sự thiếu riêng tư, nhưng trong mắt hàng xóm lại trở thành lý do thuận tiện để gắn kết và gần gũi.

Hôm nay là thứ bảy.

Ánh nắng đầu ngày xuyên qua rèm cửa, đánh thức Giang Tĩnh Du.

Cậu uể oải rời khỏi giường, với mái tóc ngắn màu nâu hạt dẻ rối bời như tổ quạ sau một đêm ngủ say.

Đôi mắt cậu vẫn còn lim dim, mơ màng vì chưa hoàn toàn tỉnh táo.

Cậu vệ sinh cá nhân qua loa, chỉ kịp rửa mặt và đánh răng, rồi xuống lầu tìm bữa sáng.

Ngay khi vừa bước xuống, chuông cửa vang lên.

Chú giao hàng đã đến.

Vì thường xuyên ở nhà một mình, Giang Tĩnh Du có thói quen ăn mặc cực kỳ thoải mái và lười biếng.

Cậu chẳng mảy may nghĩ đến việc phải mặc quần dài tử tế hay nhờ người giao hàng để đồ bên ngoài.

Với thân hình mảnh dẻ, cao ráo, và làn da trắng hồng gần như trong suốt dưới ánh đèn, Giang Tĩnh Du mặc độc một chiếc áo thun big size rộng thùng thình làm đồ ngủ, và bên dưới là chiếc quần lót ren nhỏ xíu, màu trắng tinh.

Chiếc áo thun dài quá nửa đùi, nhưng vẫn không hoàn toàn che được đường cong của vòng ba săn chắc.

Cậu cứ thế thản nhiên, chậm rãi mang theo bộ dạng đầu tóc bù xù, quần áo lôi thôi ra mở cửa nhận hàng.

Trong đầu cậu nghĩ: Dù sao đây cũng không phải khu chung cư ồn ào hay nhà có sân rộng, không cần sợ đụng mặt cả đám hàng xóm.

Giang Tĩnh Du ý thức được tình trạng hở hang của mình.

Dù đầu óc còn mông lung, cậu vẫn cẩn thận mở cánh cổng sắt bên cạnh gara, đứng nép vào bên trong một chút.

Chiếc áo T-shirt dài như một chiếc váy liền, phần thân dưới thực chất không lộ ra quá nhiều, nhưng cảm giác không mặc quần dài vẫn khiến da thịt cậu căng lên một chút.

Chú giao hàng là một người đàn ông trung niên, ánh mắt có phần xâm lược và nóng bỏng lướt qua phần dưới bị che khuất của cậu.

Giang Tĩnh Du không hề cảm thấy căng thẳng hay khó chịu, cậu đã quá quen thuộc với những ánh mắt tục tĩu như thế từ lâu rồi.

Thậm chí, trong sâu thẳm cậu, có một tia hưng phấn rất nhỏ len lỏi.

Vừa đóng cổng sắt lại, chuẩn bị quay vào nhà ăn sáng, một cái đầu bỗng thò ra bất ngờ khỏi bức tường ngăn gara bên cạnh và bắt chuyện với cậu.

"Úi chà! Du Du, lâu quá không gặp con! Con giờ nhiêu tuổi rồi? Càng lớn càng xinh đẹp nha!"

Là chú Năm, hàng xóm bên cạnh nhà cậu.

Chú Năm, tên thật là Vương Minh, có khuôn mặt hiền lành hằn đầy nếp nhăn của tuổi tác và nụ cười rộng toe toét, hai mắt sáng rỡ khi nhìn thấy cậu.

Chú hồ hởi bắt chuyện.

Giang Tĩnh Du chỉ còn nhớ láng máng rằng hồi nhỏ cậu hay qua nhà chú chơi.

Trong đầu Giang Tĩnh Du, một chuông cảnh báo vô hình bỗng vang lên dồn dập.

Quy tắc vàng từ nhỏ đến lớn của cậu là tuyệt đối không bao giờ để lộ bất kỳ hành vi, lỗi lầm, hay khía cạnh xấu xí, không đứng đắn nào của cuộc sống riêng tư trước mặt người quen, đặc biệt là họ hàng và hàng xóm.

Mới đầu, cậu tươi cười đáp lời chú Năm một cách xã giao.

Nhưng khi chú bắt đầu hỏi han và kể lể nhiều hơn về chuyện gia đình, cảm giác căng thẳng, xấu hổ bắt đầu trào lên.

Chết tiệt! Lẽ ra cậu phải cảnh giác hơn với bộ dạng lôi thôi, gợi dục này!

Liệu bố mẹ có nổi trận lôi đình khi thấy cậu ăn mặc thế này đi nói chuyện với người lớn không?

Chú Năm có để ý thấy đường viền quần lót ren thấp thoáng dưới chiếc áo không?

Gara nhà bên kia hình như có một đại gia đình về nghỉ hè...

Liệu vừa rồi họ có nhìn thấy hết cả mông cậu từ phía sau không?

Chiếc áo thun mỏng manh gần như không che chắn được gì!

Nghĩ đến những tình huống mất mặt gia đình, làm ô uế hình ảnh 'đứa con ngoan hiền' của mình, Giang Tĩnh Du cảm thấy tim đập thình thịch, má nóng ran lên.

Kèm theo đó là một cảm giác xấu hổ tột độ nhưng lại kích thích, hưng phấn chưa từng có ập đến.

Một mặt, cậu vẫn giữ nụ cười tươi tắn giả tạo trên khuôn mặt xinh đẹp, đáp lời người lớn một cách lễ phép.

Mặt khác, bàn tay trái thon dài, run rẩy của cậu bắt đầu không yên vị.

Nó lén lút điều chỉnh chiếc quần lót ren đang mặc.

Giang Tĩnh Du dùng chiếc quần lót đang kẹt sâu vào khe mông để kích thích và miết nhẹ lên lỗ lồn của mình.

Cậu không ngừng kéo hai mép quần lót lại gần nhau, sau đó đứng hơi khép đôi chân trắng muốt tạo thành hình chữ O với biên độ vô cùng khó nhận ra.

Chiếc quần lót ren cứ thế từng chút một lún sâu vào miệng lồn ẩm ướt, nơi đang dần rỉ ra những giọt dâm dịch nóng bỏng.

Không xong rồi... Mình muốn day lồn quá...

Cậu chợt nhớ ra, mình đang không mặc áo lót!

Dưới lớp áo thun mỏng dính, cặp vú mềm mại, căng tròn của cậu gần như lộ rõ hình dạng và in hằn đầu vú đang cương cứng.

Việc để ngực trần đứng nói chuyện với người khác trong bộ dạng này làm mặt cậu càng đỏ hơn, gần như muốn bốc hơi.

Cậu sợ chú Năm sẽ nhận ra điều gì đó bất thường trong ánh mắt và sự lúng túng của mình.

"À! Chú Năm ơi, con còn chưa ăn sáng nữa, bụng con đói quá."

Giang Tĩnh Du nói, giọng hơi ngập ngừng vì sự kích thích bên dưới.

"Bữa nào rảnh chú cháu mình trò chuyện tiếp nhé chú?"

Không đợi người lớn đáp lời, Giang Tĩnh Du vội vàng xoay người, gần như chạy trốn vào trong nhà.

Dù có một chút tiếc nuối, chú Năm vẫn tươi cười tạm biệt cậu ở phía sau.

.

Khoảng năm, sáu giờ chiều, ánh hoàng hôn nhuộm đỏ rực rỡ một góc trời, nhưng vẫn còn đủ sáng.

Giang Tĩnh Du quyết định giặt đồ lót cá nhân trước bữa tối.

Nhà cậu giống như hầu hết các căn khác trong con hẻm, có ban công tầng hai và tầng bốn gần như nối liền nhau do thiết kế sát vách.

Nhà Giang Tĩnh Du dùng ban công tầng hai làm nơi phơi đồ.

Dù có cửa sắt chống trộm, cảm giác bị nhà bên cạnh có thể nhìn thẳng vào phòng ngủ qua ban công vẫn khiến cậu thấy hơi kỳ quặc.

Nhớ lại sự kiện buổi sáng, Giang Tĩnh Du cảm thấy một sự tiếc nuối và hụt hẫng không tên.

Không biết lúc đó chú Năm nhìn thấy bộ ngực trần căng tròn, mềm mại của mình dưới lớp áo thun sẽ có phản ứng gì nhỉ?

Nghĩ đến đây, một luồng nhiệt nóng bỏng và cơn rạo rực lạ thường chạy dọc cơ thể cậu.

Giang Tĩnh Du nhận ra sâu thẳm bên trong, cậu là một người thích phô dâm, khao khát được người khác tập trung chú ý đến mình, đặc biệt là những bộ phận nhạy cảm và thầm kín.

Đó là một bí mật đầy nhục dục, luôn phải che giấu sau vẻ ngoài ngoan hiền, đoan trang mà cậu dày công xây dựng.

Giang Tĩnh Du đã đổi sang một chiếc áo thun ngắn tay bó sát màu xanh lam và quần đùi thun cotton màu xám nhạt.

Chiếc áo ôm khít đến mức lộ rõ đường cong của vòng một cỡ E đầy đặn, và tất nhiên, bên trong không hề có áo ngực hay quần lót thừa thãi nào.

Cậu xách theo một giỏ quần áo bẩn, bước ra ban công.

Theo thói quen, cậu giặt đồ lót bằng tay.

Giang Tĩnh Du đổ đầy nước vào chiếc chậu nhựa lớn rồi ngồi xổm dưới đất.

Đôi chân dài, trắng nõn hơi co lại, tạo thành tư thế không hề kín đáo.

Thỉnh thoảng, cậu lại tưởng tượng điên rồ về cách để lộ ra cơ thể mình một cách hoàn hảo, cùng với sự mong muốn phi thực tế là được người khác nhìn thấy mà không bị đàm tiếu.

Mấy nhà đối diện chéo con hẻm cũng đang thu quần áo, nhưng hầu hết là phụ nữ lớn tuổi, nên cậu cảm thấy mất hứng thú để thực hiện hành vi xấu xa.

Cậu quyết định chuyển mục tiêu sang hai nhà hàng xóm bên cạnh.

Giang Tĩnh Du cố tình ngồi xổm dạng chân hình chữ M một cách tối đa.

Cậu dùng tay kéo mạnh, siết chặt chiếc quần thun cotton lên, tạo cảm giác căng tức và ma sát ở phần thân dưới, giống như cảm giác kích thích buổi sáng.

Kết quả còn hơn cả mong đợi.

Chiếc quần đùi bị kéo căng đến mức biến dạng một cách bất tự nhiên, giờ trông hệt như một chiếc quần lót lọt khe nhỏ bé, chỉ còn tác dụng che đậy kẽ thịt qua loa.

Hai bên mông căng tròn của cậu bị ép chặt, một phần mép lồn ngoài múp thịt và lún phún lông mu thưa thớt đều lộ ra ngoài không khí.

Cảm giác mát lạnh râm ran lan truyền từ thân dưới.

Một phần là do sự lộ liễu trần trụi mang lại, nhưng cậu tin rằng phần lớn là do cảm giác lâng lâng, choáng váng từ sự xấu hổ tột độ kết hợp với kích thích tình dục gây ra.

Dâm dịch trong cơ thể đã bắt đầu rỉ ra nhẹ nhàng, làm ẩm ướt đáy quần.

Cậu cảm thấy thỏa mãn với hành vi phô dâm ở mức độ này.

Tuy nhiên, trong sâu thẳm cậu có một sự thôi thúc không thể dừng lại.

Giữa chừng giặt đồ, cậu lén lút lấy nước làm ướt một chút ở ngực.

Chiếc áo thun ngắn tay màu xanh lam vốn dĩ đã dễ dàng để lộ đầu nhũ hoa cương cứng vì không mặc áo ngực, khi bị làm ướt, hai mảng nước màu xanh đậm trước ngực càng trở nên nổi bật và bắt mắt.

Dù ban đầu cậu hy vọng có thể làm lộ rõ hình dáng quầng vú tròn trịa, nhưng tình trạng lộ liễu nửa vời hiện tại cũng đủ khiến cậu vô cùng xấu hổ và kích thích tột độ.

Càng giặt, cậu càng cảm thấy hành vi làm ướt áo để lộ hàng thật ngu ngốc, nên cậu dứt khoát hất nước lên ngực làm ướt đẫm hơn nữa, ít nhất là để nó trông không giống cố ý sắp đặt.

Một thiếu niên song tính với trang phục kỳ lạ, gợi dục như vậy xuất hiện ở ban công...

Cậu nhìn về phía bức tường thấp của ban công nhà chú Năm, nó chỉ cao đến ngang hông cậu.

Hay là tối nay lén chạy sang ban công nhà người ta tự thủ dâm nhỉ?

Trong đầu cậu bắt đầu lóe lên đủ loại tình tiết hoang đường, chỉ để mong được tận hưởng sự nhìn trộm hay sự mạo phạm của người khác.

"Cạch!"

Đột nhiên, cánh cửa sắt ban công nhà chú Năm mở ra, một tiếng động lớn kéo cậu về thực tại.

Cậu vội cúi đầu, giả vờ chăm chú giặt quần áo, chỉ ngước mắt nhìn qua khóe mắt khi thấy một người bước ra.

Đó là chú Năm.

Chú có thân hình vạm vỡ, rắn chắc dù đã có tuổi, mặc áo ba lỗ trắng, chiếc bụng hơi nhô ra.

Ánh mắt chú Năm chạm vào mắt cậu, và ngay lập tức, chú cất giọng sang sảng, thân mật: "Lại gặp cháu nữa rồi, Du Du! Chú cháu mình đúng là có duyên thật đó!"

Trong lòng Giang Tĩnh Du rung động dữ dội, một cơ hội tuyệt vời để cậu phô dâm đã đến!

"Dạ, lâu lâu con mới được nghỉ học thứ bảy, chú Năm ra lấy đồ ạ?"

Cậu cố nặn ra những câu hỏi vụng về để che giấu ham muốn đang trào dâng trong lòng.

"Haha, đúng vậy. Rảnh rỗi không biết làm gì, chú phơi đồ từ hồi sáng, chắc giờ này cũng khô rồi!"

Chú Năm xách giỏ quần áo rỗng, đóng cửa sắt lại, bước đến gần giá phơi đồ sát bên nhà cậu để thu quần áo.

"Giờ cháu đang học ở trường nào vậy? Bài vở có nhiều lắm không?"

Có vẻ như lại phải lặp lại câu chuyện xã giao buổi sáng.

Nhưng lần này thì khác.

Khi chú Năm tiến lại gần, không còn bức tường thấp che chắn, toàn bộ dáng vẻ kỳ lạ, mời gọi của cậu đã rơi trọn vào mắt chú.

Và hiển nhiên, ánh mắt của chú Năm bắt đầu dán chặt vào người cậu.

Mặc dù cuộc trò chuyện vẫn là những câu hỏi đứt quãng, và động tác thu quần áo cũng chậm chạp đến lạ, nhưng vẫn có thể thấy rõ chú không muốn làm một người lớn có trách nhiệm mà nhắc nhở cậu hai từ "đoan trang".

Thậm chí, thỉnh thoảng chú còn khoanh tay đứng một bên, giả vờ nghiêm túc nhìn thẳng vào cậu, hoặc nhìn vào cơ thể phô bày của cậu, khi nói về những chủ đề không mấy quan trọng.

Chiếc quần đùi thun cotton kẹt sâu vào rãnh lồn khiến hai bên lông mu thưa thớt của cậu bị tách ra.

Hơn nữa, cậu đã ngứa tay chà xát lỗ lồn của mình một lúc lâu trước đó, khiến môi lồn múp thịt lấp ló được vô tình lòi ra ngoài, làm quần đùi lún sâu vào bên trong.

Điều tồi tệ hơn là một lượng lớn dâm thủy đã khiến chiếc quần cotton màu xám nhạt có những vệt nước sẫm màu rõ rệt ngay giữa đáy quần.

Cảm giác râm ran, tê dại từ phần thân dưới dâng lên mãnh liệt.

Cảm giác lâng lâng do xấu hổ lan khắp cơ thể khiến tay chân cậu hơi mất sức, nhưng đối lập lại là nhịp tim đập nhanh như trống bỏi và mặt đỏ bừng, tai nóng ran do sự ngượng ngùng và kích thích ở lồng ngực.

Cơ vòng hậu môn vì mất sức nên vô tình thả ra một tiếng xì hơi mỏng, nhẹ.

Âm thanh đủ lớn để cậu nghĩ chú Năm đang thu quần áo chắc chắn đã nghe thấy.

Mặt cậu càng đỏ hơn, gần như muốn bốc khói.

Để tránh chú Năm hay đùa cợt lấy chuyện này ra trêu chọc mình, Giang Tĩnh Du phải chuyển chủ đề, phá vỡ sự im lặng ngượng nghịu trước.

"Thời tiết dạo này nóng quá chú nhỉ!" Cậu vừa nói vừa kéo gấu áo thun lên, cúi đầu để lau mồ hôi.

Nhưng cậu hoàn toàn quên mất chiếc áo này rất bó sát, nên để lau mặt, cậu phải kéo áo lên gần hết ngực.

Dục vọng đang cao trào đã chiến thắng lý trí của cậu.

Giang Tĩnh Du không quan tâm nhiều nữa, hơi cúi đầu và trực tiếp kéo áo lên để lau mặt.

Cậu nghĩ lúc đó mặt mình chắc phải đỏ như bị sốt.

Vừa lau, cậu vừa tránh ánh mắt của chú Năm.

Cảm giác mát lạnh dưới bầu vú khiến cậu thở phào nhẹ nhõm: Cùng lắm là chỉ lộ nửa dưới vú thôi, không có gì to tát.

Nhưng trước cặp vú to bự, lõa lồ của cậu, khi cậu buông vạt áo xuống, cậu vẫn kịp nhìn thấy qua khóe mắt ánh mắt chú Năm vội vã chuyển đi.

Cậu cũng nhận ra đũng quần của chú Năm đang nhô lên còn to hơn lúc chú Năm nhìn vùng kín của cậu rất nhiều, như thể sắp bung khỏi chiếc quần sọt mà dựng lên một cái lều lớn.

Trong vài phút tiếp theo, chú Năm thường xuyên nghiêng người, thậm chí quay lưng lại nói chuyện với cậu.

Dù thỉnh thoảng vẫn lén nhìn cậu vài cái, nhưng có lẽ vì sự bối rối do cương cứng khiến chú Năm trở nên thận trọng hơn, không dám ngang nhiên nhìn cậu với ánh mắt dâm dục nữa.

Nghĩ lại thì cũng tội nghiệp chú Năm.

Cậu bé dễ thương ngày nào giờ đã hóa thành một thiếu niên song tính ngực khủng cỡ E và lại còn phô dâm như vậy.

Giang Tĩnh Du nghĩ chú Năm đã đáng được khen ngợi vì đã không thủ dâm ngay tại chỗ rồi.

Chú Năm dọn dẹp xong trước cậu rồi chuẩn bị vào nhà.

"Thôi được rồi, hôm khác nói chuyện tiếp nha, Du Du lớn rồi cũng phải chú ý nhé. Tối một mình chạy ra ngoài chơi cũng phải cẩn thận đấy, biết chưa?"

Có lẽ vẻ ngoài quá "hớ hênh, mời gọi" của cậu đã khiến chú Năm buột miệng thốt ra một lời dặn dò chẳng đâu vào đâu như vậy.

Chú Năm bỏ lại cậu với đầy sự nghi hoặc và khoái cảm rồi rời đi.

Nghĩ đến việc chú Năm có thể đã tưởng tượng dâm dục về cậu cả ngàn lần, cậu lại cảm thấy hưng phấn hơn.

Nhìn xuống phần thân dưới đang ngập tràn chất lỏng, Giang Tĩnh Du nghĩ thầm: Hôm nay vẫn chưa kết thúc!

--//--

Truyện chỉ được edit và đăng tải trên:

https://www.wattpad.com/story/403932211-h-v%C4%83n-c%E1%BA%ADu-b%C3%A9-th%C3%ADch-ph%C3%B4-d%C3%A2m

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz