ZingTruyen.Xyz

(H)(Hoàn) Sau khi bị vả mặt, nữ phụ trèo cao có được nam chính

Chương 36: (H) "Tôi đã hôn môi cậu, liếm vú cậu, liếm âm đạo cậu, bây giờ còn cắ

Lolisa1712

✽Chương 36: (H) "Tôi đã hôn môi cậu, liếm vú cậu, liếm âm đạo cậu, bây giờ còn cắm vào.”
Editor + beta :  🌼ℓσℓιsα🌼

Còn dám không?

“Hức ~” Trong mắt Mộc Trạch Tây có sự không phục, rồi lại bị anh đâm rơi nước mắt, cắn môi không nói lời nào.

Vẫn cứng đầu? Nghiêm Kỷ hừ cười. Mộc Trạch Tây cảm thấy lạnh sống lưng.

Bàn tay to lớn giữ chặt Mộc Trạch Tây, cố định vòng eo nhỏ uyển chuyển của cô, nâng cao eo mông, Mộc Trạch Tây chợt cảm thấy không ổn, vừa khóc vừa giãy giụa.

Quả nhiên, Nghiêm Kỷ ưỡn thẳng lưng mạnh mẽ đâm vào sâu bên trong. Anh vừa cắm vừa lắc hông, chuyển động dương vật ở bên trong cắm đảo, muốn cắm đến nơi sâu hơn. Một đoạn ẩn bên trong vẫn chưa cắm vào nhưng bụng dưới đã đau và trướng lên.

Dương vật cứng rắn san phẳng nếp gấp của âm đạo, nghiền phần thịt mềm dính, cọ quét hết những điểm nhạy cảm bên trong.

“A ~~! Không được ~~! Như vậy không được ~!” Thịt trong lỗ nhỏ bị dương vật to cứng vét co giật, vừa sung sướng vừa kích thích, tham lam xoắn chặt mút lấy dương vật to dài mang lại khoái cảm.

Nghiêm Kỷ hít một hơi, cắm dương vật đến nơi sâu hơn, quy đầu đâm mạnh chọc đến cổ tử cung. Mộc Trạch Tây rùng mình, xương cốt trên người giống như bị khoái cảm xuyên thấu len qua từng ngóc ngách.

Chỉ một lát, cô đã đạt cực khoái một lần.

Nghiêm Kỷ dừng lại nghỉ ngơi. Những gì anh nhìn thấy trước mắt chính là đường cong uyển chuyển của Mộc Trạch Tây được làm nổi bật bởi chiếc áo khoác da, làm tăng thêm rất nhiều nét quyến rũ hoang dã so với những bộ váy trước đây của cô.

Nếu không phải hôm nay cô đến "Về Sớm" này, có Triệu Nhạc Sinh nhìn lén thì không biết sẽ có bao nhiêu đàn ông đến tìm cô.

“Không trả lời chính là vẫn dám.”

Mộc Trạch Tây thở gấp để bình ổn sự mất hồn sau cực khoái, rơi vài giọt nước mắt, nói với Nghiêm Kỷ, “Giấy khen hàng năm của thành viên ủy ban an toàn trường học năm sọc của cậu là thật không phải giả. Nhưng đây là do anh trai Triệu Nhạc Tiểu mở ra, có người quen nên rất an toàn!”

Nghiêm Kỷ không thể nhịn cười sau khi nghe cô nói, trong mắt hiện lên một tia lạnh lẽo. Nhìn như mềm mỏng nhưng kỳ lạ như vậy, không ngờ bây giờ lại được sử dụng trên người Nghiêm Kỷ.

Đã nói Nghiêm Kỷ xen vào việc người khác, xác định rõ mối quan hệ giữa hai người là người giám sát và bạn học được giám sát, vì muốn sạch gọn, cô còn tìm thêm người làm chứng. Khiến cho Nghiêm Kỷ không đúng một chỗ nào.

Miệng cô luôn nói, Nghiêm Kỷ biết điều đó.

“Vú mềm, âm đạo mềm, môi hôn cũng mềm.” Nghiêm Kỷ lùi lại, từ từ rút dương ra vật khỏi âm đạo, đẩy vào miệng lỗ hơi sưng đỏ rồi cọ xát.

“Thích cậy miệng lưỡi nhanh nhảu. Cậu phủi sạch sẽ như vậy, thế bây giờ tôi đang làm cái gì?” Quy đầu cực lớn xâm nhập vào lỗ nhỏ, cắm nông vài lần rồi rút ra, rồi lại cắm vào, không ngừng cọ xát.

Mặc dù Nghiêm Kỷ đã biết cái gọi là xuyên sách, cái gì gọi là thiết lập của cốt truyện, phá vỡ sẽ không tốt. Anh tức giận vì Mộc Trạch Tây chỉ nghĩ đến cốt truyện, mặc dù anh đã nhắc đi nhắc lại vô số lần rằng anh không có tình cảm với Lâm Thi Vũ, Mộc Trạch Tây chỉ chắc chắn rằng anh sẽ yêu Lâm Thi Vũ.

Nghiêm Kỷ chợt ưỡn thẳng lưng cắm dương vật vào sâu trong âm đạo, Mộc Trạch Tây nghẹt thở, không đợi cô dừng lại thích nghi sau cơn cực khoái, anh bắt đầu đâm mạnh.

“Đang làm gì? Tôi đang làm cậu! Cắm vào âm đạo cậu. Tôi đã hôn môi cậu, liếm vú cậu, liếm âm đạo cậu, bây giờ còn chơi cậu.”

Vươn tay che cái miệng nhỏ của Mộc Trạch Tây, anh dùng ngón tay bắt chước thọc vào rút ra trong cái miệng ấm áp mềm mại ẩm ướt của cô, đuổi theo chiếc lưỡi mềm mại đang không ngừng trốn tránh, mưu tính phóng túng.

“Cậu nói quan hệ giữa chúng ta là gì? Hả? Cậu muốn phủi sạch sẽ hay sao?” Nghiêm Kỷ thở gấp, cơ bắp trên người căng cứng. Ngón tay dài kẹp lấy chiếc lưỡi nhỏ mềm mại rồi chơi đùa, hạ eo đâm sâu vào cổ tử cung.

Với một cú đâm mạnh như vậy, Mộc Trạch Tây mất hồn, cô lại bị chặn miệng, đôi mắt mở to, a a rên rỉ.

Mộc Trạch Tây bị đâm đến nỗi đẩy người về phía trước, bị Nghiêm Kỷ lấy tay che miệng kéo qua lại. Chiếc lưỡi nhỏ bị kẹp cũng run theo, ướt át mềm mại liếm ngón tay Nghiêm Kỷ.

Trong âm đạo co giật run rẩy liên hồi, dương vật hơi cắm vào thì nước dịch sẽ phun ra từng ngụm lớn. Thậm chí còn bắn vài giọt lên quần tây màu đen của Nghiêm Kỷ, lóe ánh nước sáng bóng.

Eo và chân Mộc Trạch Tây đã sớm mỏi nhừ tê dại vì bị đâm, cô không thể trượt xuống. Bị Nghiêm Kỷ ép đứng thẳng, bị đẩy từng cái vào sâu bên trong, vừa căng vừa nhức tê dại.

“A a ~~” Mộc Trạch Tây nức nở, cái miệng nhỏ chảy nước miếng tràn lan. Nước miếng trong suốt chảy xuống ngón tay Nghiêm Kỷ. Dâm đãng không thể tả.

Âm đạo liên tục lên đỉnh siết chặt Nghiêm Kỷ làm cho anh sảng khoái đến nỗi cột sống tê dại, dương vật càng thêm gắng gượng. Anh nhịn lúc lâu, lần này không chịu nổi nữa. Bị âm đạo co giật thít chặt xoắn mút. Nghiêm Kỷ cắm mạnh thêm vài cái, phê sướng bắn ra trong âm đạo mềm dính.

Một dòng nhiệt lớn xông vào cơ thể cô, nó vẫn đang không ngừng phun ra một lượng lớn. Dương vật to dài vốn làm căng trướng bụng, tinh dịch trộn lẫn với lượng nước dịch dâm đãng ồ ạt phun ra của Mộc Trạch Tây, lần này Mộc Trạch Tây cảm thấy bên trong còn phình hơn, che bụng nhỏ phồng lên khóc nức nở.

Mộc Trạch Tây mất sức, đang lơ lửng trên đỉnh của đám mây cao trào, bị Nghiêm Kỷ đặt trở lại quầy bar nằm xuống bàn. Nơi kết hợp giữa hai người vô cùng lầy lội, mặc dù dương vật đã ngừng di chuyển nhưng nước dịch dâm đãng vẫn không thể ngừng nhỏ giọt tí tách.

Nghiêm Kỷ bắn sung sướng, thở hổn hển từ từ rút dương vật của mình ra. Dương vật bật ra từ cái lỗ sưng đỏ, vẫn cố ngẩng cao đầu như cũ, trên quy đầu run rẩy vẫn còn phun dịch trắng.

Hiển nhiên vẫn chưa thỏa mãn.

Rời khỏi dương vật tắc nghẽn, lỗ nhỏ phun ra một dòng tinh dịch màu trắng lớn, nhỏ giọt dọc theo hai mép âm đạo đã bị cọ xát sưng đỏ.

Cái miệng nhỏ của Mộc Trạch Tây vẫn còn dính nước miếng do ngón tay Nghiêm Kỷ quấy lên, cơ thể run rẩy vì đạt cực khoái và hoảng sợ, bị giày vò thê thảm. Mỗi khi cô run rẩy, dịch nhầy màu trắng trào ra giữa hai chân đứng thẳng, trượt dọc theo giữa hai chân…

Nghiêm Kỷ để Mộc Trạch Tây dựa vào quầy bar, nhìn tinh dịch chảy xuống vòng đen ở chân, anh lấy khăn ra tùy tiện lau.

Xoa nhẹ cặp mông bị đâm hơi sưng đỏ, bàn tay to tách mông nhỏ, lại đâm vào âm đạo khi vừa đạt cực khoái.

Phần hông vừa cắm vừa đong đưa, chuyển động dương vật khuấy đảo bên trong. Dương vật cứng rắn đập vào vách trong co rút, mỗi một điểm nhạy cảm bên trong đều chà vét một lần.

Lần này, Mộc Trạch Tây mất hồn như bay lên đỉnh mây, rồi lại nhanh chóng rơi xuống địa ngục. Lơ lửng sắp chết.

Sao lại cắm vào từ phía sau? Mộc Trạch Tây khóc nức nở, “Hức ~~ không được! Đừng ~ đừng làm vậy bên trong ~~ xin cậu anh Nghiêm… ~ Thật ra hôm nay điện thoại hết pin nên không kịp liên lạc với cậu…~”

Lúc trước Mộc Trạch Tây không học được cái gì, nhưng cô học được cách dỗ đàn ông rất tốt.

Nghiêm Kỷ muốn biểu thị công khai chủ quyền, đánh dấu quyền kiểm soát của anh. Mộc Trạch Tây hiểu rằng vào thời điểm này, cô mà còn tiếp tục bướng bỉnh với anh, ầm ĩ với anh thì cô sẽ là người chịu khổ.

“A ~~! Đừng '~ nhẹ thôi! Hức ~~ chọc vào bụng, đau quá ~~”

Mộc Trạch Tây không nhìn thấy mặt Nghiêm Kỷ, không biết cảm xúc của anh, yên lặng chịu đựng sự hung ác vô tình đâm vào từ phía sau. Cô có một loại cảm giác sợ hãi bất lực.

“Nghiêm Kỷ…Hức ~” Mộc Trạch Tây run rẩy trở tay cầm điện thoại Nghiêm Kỷ ở sau lưng, giữ anh lại, cọ nhẹ.

Nghiêm Kỷ nhìn bàn tay trắng nhỏ đang lấy lòng, nghe tiếng kêu khóc mềm mại của cô, liền hiểu rằng cô đang tỏ ra yếu đuối. Có lẽ bây giờ trong lòng cô vẫn còn oán giận, còn có ý đồ gì đó, tỏ ra yếu đuối chẳng qua chỉ là hy vọng anh có thể nhẹ tay hơn mà thôi.

Nghiêm Kỷ hài lòng, bỏ qua cho cô, “Sợ?”

Nghiêm Kỷ xoay mặt Mộc Trạch Tây lại, nhìn hai mắt cô đẫm lệ, trên mặt còn có vệt đỏ do đè ép, trông cô thật đáng thương.

Nghiêm Kỷ đau lòng ôm cô, hôn lên khuôn mặt nhỏ của cô, theo tư thế ngược lại, anh ôm Mộc Trạch Tây, ưỡn thẳng lưng từ từ đẩy về phía trước. “Sợ thì ôm lấy anh Nghiêm, để anh Nghiêm làm chính diện.”

Mộc Trạch Tây không thể không vòng tay ôm cổ Nghiêm Kỷ, kẹp hai chân quanh vòng eo mạnh mẽ của Nghiêm Kỷ. Trong tư thế này, Mộc Trạch Tây treo trên người Nghiêm Kỷ như một con gấu túi.

Mộc Trạch Tây tựa cằm lên vai và cổ Nghiêm Kỷ, vùi mặt vào cổ anh, nghẹn ngào nức nở.

Sau những lần lên đỉnh liên tục, Mộc Trạch Tây không còn hơi sức, trọng lượng toàn thân dồn lên người Nghiêm Kỷ. Dưới thân hai người vẫn kết nối với nhau, cơ thể Mộc Trạch Tây ngã xuống, nuốt dương vật vào sâu hơn. Căng phình đầy âm đạo.

Khi Mộc Trạch Tây hồi hộp căng thẳng thì thịt trong âm đạo sẽ co giật thật chặt, bao bọc lấy dương vật. Nghiêm Kỷ bị kẹp kêu rên một tiếng, thở dốc bên tai Mộc Trạch Tây, “Suýt nữa đã bị cậu kẹp bắn.”

Vừa nói, anh vừa vươn cái lưỡi mềm mại ra liếm khuyên tai nhạy cảm của cô, ngứa mềm, cơ thể Mộc Trạch Tây mềm nhũn. Nghiêm Kỷ vỗ mông nhỏ của cô “Chân kẹp chặt.”

Nói rồi nâng eo và hông Mộc Trạch Tây để gia tăng tốc độ, lại lần nữa đạt đến cực khoái, toàn thân Mộc Trạch Tây mất hết sức lực, ngay cả sức ôm Nghiêm Kỷ cũng không còn.

Chỉ có Nghiêm Kỷ một tay giữ vững cặp mông nhỏ của cô, một tay ôm eo cô, đẩy hông làm điên cuồng.

“Không được! ~ thật sự không được ~…”

Tóc buộc trên đầu đã bị rối tung trong lúc làm tình, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng tràn đầy nước mắt, đôi mắt khó bề phân biệt. Mộc Trạch Tây dốc hết tâm trí và sức lực cuối cùng của mình, đáng thương lắc đầu từ chối.

Theo anh cắm vào, bộ ngực trong áo da bó sát thỉnh thoảng nảy lên vì bị đâm, Nghiêm Kỷ muốn nhìn thấy nhiều hơn, động tay cởi váy da nhỏ của Mộc Trạch Tây, tìm kiếm khắp nơi không có khóa kéo. Anh trực tiếp xé ra.

Mộc Trạch Tây vội nắm chặt váy nhỏ, tiếng khóc vỡ vụn, “Hức ~ cậu… cậu… đừng xé rách… lát nữa tớ sao… sao ra ngoài được~”

Nghiêm Kỷ nhìn dáng vẻ dâm mỹ của cô, không nhịn được hôn lên đôi môi nhỏ, có thể nếm được một chút vị cocktail trong miệng cô.

Hôn lên miệng, đẩy eo làm. Khoái cảm luôn xoay quanh hai người.

Đúng lúc này, tiếng chuông trong phòng vang lên, hai người đều sửng sốt. Hai người thở dốc, cùng quay đầu lại nhìn, hoá ra là tiếng chuông từ điện thoại Mộc Trạch Tây.

Mộc Trạch Tây khóc, ho khan vài tiếng, “Là La Nam Nam! Nam Nam tìm tớ.”

“Tôi đã gửi tin nhắn cho cậu ấy.” Sắc mặt Nghiêm Kỷ tối tăm, nhìn thẳng Mộc Trạch Tây, “Tôi nói cậu đi với tôi một lúc, chúng ta có việc, lát nữa sẽ về. Chắc bây giờ cậu ấy đến để hỏi thăm tình hình.”

Mộc Trạch Tây bình tĩnh lại, thời gian đã qua lâu. La Nam Nam không tìm đến, ra là vì Nghiêm Kỷ đã tìm được một lý do hoàn hảo.

Nghiêm Kỷ đẩy dương vật thật mạnh, Mộc Trạch Tây bị anh đâm lập tức run rẩy kêu uhm a. “Chúng ta sẽ làm nốt lần này rồi ra ngoài.”

Nghiêm Kỷ đặt cơ thể mềm nhũn của Mộc Trạch Tây lên quầy bar, lấy cái bọc nhỏ từ trong túi, mở ngược ra, một món đồ chơi hình quả cầu lăn ra.

Đây là món đồ chơi tình dục mới được ra mắt mà Nghiêm Kỷ tình cờ nhìn thấy trong chuyến ra nước ngoài lần này. Là một khối tập hợp giữa các tính năng mút hút và giật nảy, nhưng mút có thể di chuyển, chức năng rất thú vị nên anh mua.

Mộc Trạch Tây mơ màng, không biết nó dùng để làm gì. Nghiêm Kỷ hướng miệng hút vào âm đạo, bật công tắc, miệng hút lập tức mút hột le, quay vù vù.

Âm đạo bị tra tấn nhiều lần vốn nhạy cảm, luôn luôn bị mút, cảm giác sướng râm ran lan tỏa từ ngoài âm đạo hướng vào trong. “A ~” Mộc Trạch Tây lập tức cong eo.

Lúc này, Nghiêm Kỷ ưỡn thẳng eo, đồng thời đâm vào lỗ nhỏ.

Trong ngoài đồng thời bị cắm vào khiến âm đạo co giật dữ dội đạt cực khoái. Mỗi lần anh cắm vào vách trong lớp thịt thì sẽ giống như xúc tua hải quỳ khi co rút, phun ra từng chút nước. Khi dương vật rút ra, nó quét theo nước dịch dâm đãng chảy đầm đìa nhỏ đầy đất.

Thịt chân bị vòng chân giữ lại cũng bất giác run lên. Nghiêm Kỷ siết chặt vòng chân trong chân cô, một bên dùng sức đâm cô, thực hiện cú nước rút cuối cùng.

Trong ngoài đồng thời dâng lên khoái cảm cao trào mãnh liệt, giống như một dòng hải lưu cuộn trào mãnh liệt, cuốn Mộc Trạch Tây vào trạng thái mê muội. Âm đạo co giật kẹp lấy dương vật ra vào trong cơ thể.

“Nghiêm Kỷ ~!” Mộc Trạch Tây hoảng loạn hét to, Nghiêm Kỷ cúi người ôm hôn cô, một dòng tinh dịch lớn đặc sệt bắn vào trong tử cung.

Mộc Trạch Tây cảm thấy mình sống không bằng chết…

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz