Guria Tinh Yeu La Gi The
Oneshot 2._____________________Ryu Minseok chưa bao giờ nghĩ rằng một ngày mình sẽ phải đối diện với nỗi đau bị phản bội. Đêm hôm đó, cậu tìm thấy hàng loạt tin nhắn mờ ám trong điện thoại tên bạn trai. Những tin nhắn chẳng cần phải suy đoán cũng có thể thấy rõ ý tứ qua lại giữa hắn và một cô gái nào đó – không ai khác, chính là con "trà xanh" trong công ty của hắn. Một con người đầy vẻ ngoài vô hại, nhưng ẩn bên trong là hàng loạt những chiêu trò lén lút.Minseok lặng lẽ đọc từng dòng tin nhắn, mỗi từ như một lưỡi dao đâm sâu vào trái tim cậu. Cậu đã từng đặt tất cả niềm tin vào hắn, nghĩ rằng mình đã tìm thấy một tình yêu chân thành. Nhưng hóa ra, hắn chẳng qua cũng chỉ là một kẻ lăng nhăng, vô tâm. "4 năm.."Trái tim Minseok như vỡ vụn, nhưng nỗi đau ấy không kéo dài lâu. Cậu quyết định sẽ không lặng lẽ chịu đựng sự phản bội này, và đúng lúc ấy, Lee Minhyung xuất hiện.Minhyung, chú của cô gái trà xanh kia, thái tử nhà Lee đã thầm thương trộm nhớ Minseok từ lâu. Ngay từ lần đầu tiên gặp Minseok, anh đã bị cuốn hút bởi sự dịu dàng, chân thành toát lên từ ánh mắt trong veo của cậu, nốt ruồi lệ xinh đẹp dưới khóe mắt khiến anh càng thêm u mê cậu. Nhưng biết Minseok có bạn trai, anh chỉ có thể đứng ngoài, âm thầm dõi theo. Tuy nhiên, khi biết chuyện Minseok bị phản bội, Minhyung nhận ra đây chính là cơ hội để anh đến bên và xoa dịu vết thương trong lòng cậu.Minhyung không nói nhiều, anh chỉ lặng lẽ ở bên Minseok, giúp cậu dọn dẹp đồ đạc, thu thập chứng cứ về sự phản bội. Cả hai bắt đầu kế hoạch trả thù một cách đầy chi tiết. Minseok quyết định không để cho bạn trai cũ và con trà xanh kia dễ dàng được sống yên ổn. Với sự giúp đỡ của Minhyung, cậu gửi tất cả bằng chứng phản bội cho ban lãnh đạo công ty nơi cả hai kẻ đó làm việc. Kết quả là cả hai bị phê bình, thậm chí bị cắt giảm công việc quan trọng, phải chịu đủ ánh mắt khinh thường từ đồng nghiệp.Nhưng trả thù chỉ là bước đầu. Minseok vẫn còn cảm giác trống rỗng trong lòng, một nỗi buồn không dễ dàng xóa nhòa. Trong một đêm cả hai uống say, Minseok bắt đầu mở lòng, và đó cũng là khi Minhyung thấy cơ hội của mình đã đến rồi. Anh từ từ lại gần cậu, đặt tay lên eo Minseok, ánh mắt anh dịu dàng nhưng lại chứa đầy sự khao khát mà bấy lâu anh giấu kín.Đặt từng nụ hôn lên bụng em, dần dần lan lên xương quai xanh. Giờ đây trên cổ Ryu Minseok chi chít những nốt hôn đầy ám muộiMinhyung thì thầm vào tai cậu
"Em không muốn đôi mèo mã gà đồng đó mỗi lần chào phải khoanh tay lại gọi em là 'thưa mợ nhỏ' sao?""...vãi"Minseok khẽ rùng mình, ánh mắt bắt đầu nhìn Minhyung một cách tò mò. Minhyung lại tiếp tục: "Em không muốn chúng nó về quê ăn tết phải dập đầu ba cái chúc mừng năm mới em sao? Em không muốn ngồi một chỗ, cắn hạt dưa, hạnh họe khoanh tay trách mắng tụi nó, cuối cùng chốt lại một câu 'Mợ chỉ muốn tốt cho hai đứa thôi' sao?""Việc em cần làm chỉ là khiến chúng nó tan vỡ, cứ việc hất mặt lên mà nhìn đời. Anh thương em mà, em là của anh Minseokie.. Vậy nên không cần sợ gì cả." Đệt..Ryu Minseok động lòng rồi.Những lời nói ấy khiến Minseok thấy lòng mình dịu lại, những vết thương từ cuộc tình cũ dần biến mất. Trái tim cậu bất giác hướng về Minhyung, thấy mình thật sự muốn ở lại bên anh. Cậu cảm nhận được bàn tay ấm áp của Minhyung đang từ từ đặt lên eo mình, nhẹ nhàng kéo cậu lại gần hơn. Ánh mắt Minhyung dịu dàng, từng nụ hôn của anh rơi nhẹ lên môi cậu, rồi lần dần lan xuống, khiến Minseok chẳng thể cầm lòng.Đêm đó, dưới ánh trăng mờ ảo chiếu qua cửa sổ, Minhyung và Minseok quấn lấy nhau, cảm nhận hơi thở hòa quyện. Từng nụ hôn, từng cái ôm ấm áp của Minhyung như muốn nói rằng anh sẽ là người mang đến cho Minseok một hạnh phúc mới, xóa đi mọi đau khổ mà cậu đã trải qua. Minseok đắm chìm trong sự yêu thương ấy, và khi tỉnh giấc vào sáng hôm sau, cậu thấy trên ngón áp út của mình đã xuất hiện một chiếc nhẫn cưới sáng lấp lánh. Kế bên là sổ đăng ký kết hôn, tất cả khiến Minseok phải bật cười thành tiếng."Má... Sướng thiệt chứ.Đã làm dâu hào môn rồi còn được tặng anh chồng của trà xanh cao m8, đẹp trai sáu múi như này... Phải đi kể với Choi Woojie mới được! Lee Minhyung còn ăn đứt tên ngu kia."Minhyung từ phòng tắm bước ra, nghe thấy chỉ bật cười, bước tới bên cạnh giường rồi dịu dàng vuốt tóc Minseok, ánh mắt đầy vẻ yêu thương."Vui vậy sao cục cưng? Lại đây anh bế xuống dưới mình ăn sáng rồi chuẩn bị đi chào hỏi chút nhỉ?"Sau khi ăn sáng xong, Ryu Minseok vui vẻ thay đồ xung xinh và bước lên con xe Rolls-Royce đi tới trước căn biệt thự xa hoa của đôi cẩu nam nữ kia."Kính thưa ông chủ và phu nhân về!"Người làm trịnh trọng cúi đầu chào Lee Minhyung bước vào đại sảnh, trong tay anh là Ryu Minseok. Em cũng ăn ý khoác tay anh mà nghênh ngang bước vào"Nhanh ra tiếp đón vợ của chú đi! Chú Lee cuối cùng cũng chịu cưới rồi kìa nhanh nhanh ra lấy lòng có khi chú thấy tốt mà có thể cho chúng ta mấy bản hợp đồng ngon hơn"Đôi nam nữ sáng nay khi nghe tin chú của mình là Lee Minhyung dắt người của mình về họ liền sáng mắt chạy vội xuống đây định bụng sẽ lấy lòng vợ của chú. Tên tra nam bước tới trước quỳ xuống khoanh tay chào"Con chào chú! Con thưa mợ...-"
"...?"
"RYU MINSEOK!?"Hắn ta bật dậy, chỉ tay thẳng vào mặt Ryu Minseok mà bất ngờ. Anh ta không ngờ mình còn sẽ có ngày như này, còn chưa kịp hoang mang ú ớ câu nào đã bị bố của mình cho một cái tát giáng trời"Bất hiếu! Dám gọi thẳng tên mợ cả à thằng con trời đánh kia. Nhanh quỳ xuống xin lỗi mợ mau!""Bố!! Bố làm gì vậy, anh ta dám quyến rũ chú cả còn vác mặt đến đây giờ bố kêu con gọi anh ta một câu mợ cả là muốn sao!!" Hắn ta gào lên chỉ thẳng mặt em. Lee Minhyung liếc nhìn,"Quỳ xuống."
Bố của tên tra nam hoảng hốt, vội túm cổ con trai ép nó quỳ xuống với mình. Ríu rít xin lỗi em
Ông ta rất sợ, rất rất sợ. Nếu như Lee Minhyung không vừa ý sẽ lập tức cắt luôn bản hợp đồng trăm triệu của ông ta..tới lúc đó chỉ có đi ra đường mà ăn xin chứ không còn con đường nào nữa"Tôi xin lỗi vì sự hỗn xược này của con trai mình, là do tôi không dạy bảo nó đàng hoàng cầu xin mợ tha cho chúng tôi.. Mày cái thằng nghịch tử còn không mau xin lỗi!""Xi..-xin lỗi! Con xin lỗi mợ vì đã hỗn xược ạ..""Ôi đứa trẻ ngoan, lại đây quỳ xuống đi không sao cả nè," Ryu Minseok cười đắc ý vắt chéo chân mà nhìn tên cặn bã đang quỳ dưới chân mình, lòng dâng lên cảm xúc hả hê khó tả
"Ơ kìa? Cháu dâu ở đây từ lúc nào đấy, lại đây cho mợ xem mặt nào."Cô ta tái mặt đi, từ lúc bước vào đây cô đã cảm thấy có gì đó không ổn. Sau khi thấy được tình hình của bạn trai mình thì cô biết mình toang chắc rồi. Cô không ngờ sẽ có ngày chú sẽ có vợ mà lại còn là người cũ của tình lang chứ.."Lại đây nào, có gì phải ngại nhỉ ra đây mợ xem con dâu tương lai nhé." Ryu Minseok khoanh tay nhìn cô tiểu tam từ đầu tới cuối vẫn lộ ra nụ cười đậm thương hiệu lại đây không tao sẽ giết mày.Cô ta sợ hãi nhanh chân bước đến rót chén trà, quỳ xuống dâng
"D..dạ thưa mợ, con dâu kính mợ chén trà ạ"
Tay cô ta run rẩy, cô ta đoán sai rồi.. Không dễ gì lấy lòng người này cả
Từ khi cô ta bước vào đây Ryu Minseok đã thắng chắc rồi.//CHOANG//Tiếng ly vỡ vang lên giữa không gian tĩnh mịch của căn nhà, cô ta nắm lấy cổ tay kinh ngạc nhìn Ryu Minseok. Tại sao lại vỡ? Rõ ràng là mình đã kính tận tay rồi mà?
"Sao lại rớt mất rồi? Con dâu mình hậu đậu quá đi mất. Ôi trời người đâu, mau dọn đi đừng để ta bẩn mắt."
Người hầu nhanh chân tới dọn đi những mảnh sứ vương vãi đầy sàn. Cô ta quỳ dưới đất, ruột gan như thắt lạiEm nhìn cô ta đang quỳ dưới chân mình mà cười mỉa mai, ôi nhìn ánh mắt căm hận mà không làm được gì ấy đi thú vị biết bao."Minhyungie à, lũ cháu này chẳng làm được cái tích sự gì cả. Cục cưng của anh đến mà không được chào đón gì hết trơn, người ta tủi thân chết mất.." Minseok nũng nịu nhìn anh, chu môi ra phụng phịuLee Minhyung ngồi xem màn kịch của vợ mình mà bật cười, cố gắng kiềm chế anh nói"Coi bộ bản hợp đồng đến đây nên dứt rồi nhỉ thưa ông Jyun?""Đ-đừng tôi xin ngài ngài Lee, đều là tại hai đứa cháu xấc xược này của tôi không làm hài lòng phu nhân tôi xin được chuộc lỗi làm ơn đừng hủy bản hợp đồng này!" Ông ta quỳ rạp xuống run rẩy cầu xin Lee Minhyung. Nhưng anh chẳng bận tâm, vợ không thích thì hủy thôi việc gì phải lòng vòng."Tiễn khách.""ĐỪNG!! TÔI XIN NGÀI LÀM ƠN..LÀ-..."Tiếng hét xa dần, chỉ còn Ryu Minseok và Lee Minhyung ngồi đó. Cả hai cười phá lên như mới làm được một thành tựu gì thú vị vậy
"Haahaa vui chết rồi Minhyungie ơi cảm giác thỏa mãn quá đi mất"
"Em thích là được bé con à"
"Đi, về thôi. Anh đưa em đi ăn"
"òoo~"
_________________________Cuộc sống hạnh phúc bên Minhyung khiến Minseok thấy như mình đã tái sinh. Minhyung không chỉ chiều chuộng, chăm sóc cậu như báu vật, mà còn bảo vệ cậu khỏi những ánh mắt, lời đồn ác ý của đôi cẩu nam nữ kia. Họ cay cú đến mức bịa đặt những tin đồn không hay về Minseok, nhưng Minhyung chẳng bận tâm. Anh luôn đứng ra bảo vệ, nhẹ nhàng nắm tay Minseok mỗi khi cậu có vẻ lo lắng.Cuối cùng, không chịu nổi sự thành công và hạnh phúc của Minseok, đôi cẩu nam nữ kia quyết định làm to chuyện. Nhưng họ không ngờ rằng, với tất cả mọi chứng cứ phản bội của chúng mà Minhyung và Minseok đã giữ, hai kẻ đó chẳng những bị đuổi ra khỏi công ty mà còn mất hết uy tín. Họ bị gia đình Lee gạch tên, chẳng còn chỗ dựa, phải lén lút sống một cuộc đời đáng xấu hổ.
________________________Lễ cưới hoành tráng giữa Lee Minhyung và Ryu Minseok diễn ra trong không khí lộng lẫy và ấm áp. Khách mời đều là những người có tiếng tăm, bạn bè thân thiết của cả hai, và từng lời chúc mừng đều mang theo niềm vui chân thành cho cặp đôi. Minseok trong bộ vest trắng, trông như một chàng hoàng tử rạng ngời, còn Minhyung thì không rời mắt khỏi cậu dù chỉ một giây. Họ nắm tay nhau bước vào lễ đường, từng bước từng bước, trong tiếng vỗ tay và những ánh mắt ngưỡng mộ. Choi Woojie còn phải cảm thán
"Uầy anh Minseokie sướng quá đi mất, ước gì em cũng có cái đám cưới to chà bá như này""Anh cũng có thể làm được mà Woojie à.. Đồng ý lời tỏ tình của anh đi.." Moon Hyeonjun sáp lại gần em mà thì thầm giọng như sắp khóc tới nơi rồi
"Anh tránh ra một chút, em đang selfie"
"..woojie à....huuhu.."
...
..
Khi đứng trước bàn lễ, Minseok hồi hộp đến mức lòng bàn tay ướt đẫm. Nhưng Minhyung chỉ mỉm cười, nhẹ nhàng vuốt ve tay cậu, ánh mắt anh chứa đựng một tình yêu sâu sắc không lời. Trong khoảnh khắc khi cả hai trao nhẫn, Minhyung ghé sát tai Minseok, giọng anh dịu dàng và ấm áp:"Minseokie à, anh không cần em phải trở thành mợ nhỏ để chúng nó dập đầu hay khúm núm chào hỏi, cũng không cần em phải trả thù ai cả. Anh chỉ cần em hạnh phúc, bình yên, và mãi là người mà anh yêu nhất. Suốt cuộc đời này, anh sẽ bảo vệ và yêu thương em."Minseok không kiềm được mà nghẹn ngào, trong lòng cậu tràn ngập cảm giác an yên. Tất cả những tổn thương cũ như tan biến dưới ánh mắt ấm áp của Minhyung. Không phải vì trả thù, cũng không phải vì danh vọng hay quyền lực, mà bởi vì cậu biết: Minhyung là người sẽ ở bên, nâng niu cậu suốt đời, không điều kiện, không vụ lợi.Sau lễ cưới, Minhyung đưa Minseok đến một biệt thự nằm ở vùng ngoại ô. Đêm tân hôn, dưới ánh trăng dịu dàng hắt qua khung cửa, Minseok ngồi bên cạnh Minhyung trên chiếc giường lớn, lòng cậu vẫn còn nguyên cảm giác như đang mơ.Minhyung nhẹ nhàng kéo Minseok vào lòng, để cậu tựa đầu lên ngực mình, cảm nhận nhịp tim trầm ổn của anh. "Anh biết em từng chịu nhiều đau khổ,"
Minhyung thì thầm, tay anh lướt nhẹ trên tóc Minseok, dịu dàng và vững chãi. "Nhưng từ bây giờ, anh hứa sẽ khiến em không còn phải bận tâm bất kỳ điều gì nữa. Mọi thứ anh có, tất cả đều là của em, từ trái tim đến cuộc đời này."Minseok nghe những lời ấy, trái tim cậu như tan chảy. Cậu ngước lên nhìn Minhyung, ánh mắt hai người hòa quyện vào nhau, chẳng cần lời nào thêm. Đêm đó, họ trao nhau những nụ hôn, từng cái ôm đong đầy tình yêu và sự trân trọng, như thể thế giới chỉ còn lại hai người.Khi tỉnh dậy vào sáng hôm sau, Minseok thấy Minhyung vẫn ôm cậu thật chặt, hơi thở đều đặn của anh phả nhẹ lên trán cậu. Cảm giác an yên khiến Minseok mỉm cười, và rồi cậu thấy trên tay mình vẫn là chiếc nhẫn cưới sáng lấp lánh. Nhìn Minhyung say ngủ bên cạnh, cậu không khỏi cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất thế giới.Thời gian trôi qua, đôi cẩu nam nữ kia phải sống cuộc đời lặng lẽ và mờ nhạt, trong khi Minseok và Minhyung cùng nhau xây dựng một cuộc sống hạnh phúc và viên mãn. Những người từng biết chuyện đều nói rằng Minseok đã gặp được định mệnh của đời mình. Minhyung không chỉ là chồng, là người yêu, mà còn là người bảo vệ, người sẵn sàng hi sinh tất cả để đổi lấy nụ cười của cậu.Cả hai thường hay nắm tay nhau đi dạo dưới khu vườn trong trang viên, Minhyung lúc nào cũng nhìn Minseok với ánh mắt dịu dàng, yêu thương. Đối với Minseok, cuộc sống bên cạnh Minhyung chính là điều tuyệt vời nhất mà cậu từng mong ước. Và như thế, họ sống bên nhau trọn đời, một cuộc đời không còn nỗi đau mà chỉ tràn ngập tình yêu và bình yên trọn vẹn.______________end
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz