Gl Tin Hieu Con Tim
⛴ ĐI TÀU TRÊN SÔNG HOÀNG PHỐSau khi dạo bộ dọc Bến Thượng Hải và chụp ảnh lưu niệm, các thành viên được hướng dẫn đến một bến tàu du lịch. Con tàu trắng hai tầng đang chờ sẵn, lấp lánh dưới ánh nắng chiều. Dòng sông Hoàng Phố nhẹ nhàng trôi, phản chiếu bầu trời cam hồng như tranh vẽ.Ân Như (phấn khích):
"Lần đầu tiên tớ đi tàu ở Thượng Hải đó, nhìn lãng mạn ghê!"Kiki (nhìn quanh):
"Như phim điện ảnh ấy, ai mà có tỏ tình ở đây chắc khó từ chối lắm luôn..."Mạc Hàn (trêu):
"Câu đó là có ẩn ý đúng không?"KHÔNG KHÍ TRÊN TÀU - NHỮNG CẢM XÚC GỢN SÓNG Các thành viên lên tàu, chia thành từng nhóm nhỏ ngồi ở khoang ngắm cảnh. Tàu bắt đầu rời bến, lướt nhẹ trên mặt nước.🔹️Ân Như & Hoài Cẩn Hai người ngồi cạnh nhau ở boong tàu tầng hai, phía sau không có ai.Hoài Cẩn (tựa đầu ra sau, mắt lim dim):
"Gió ở đây thật dễ chịu..."Ân Như (nhìn sang):
"Nhưng vẫn không dễ chịu bằng khi ở cạnh cậu."Hoài Cẩn (bật cười):
"Dạo này thả thính tiến bộ nha."Ân Như (giả vờ ngượng):
"Không, tớ chỉ đang nói thật thôi."Tay Hoài Cẩn khẽ chạm vào tay Ân Như, lần đầu tiên hai người không né tránh.🔹️Mạc Hàn & Kiki Ngồi ở khoang dưới, bên khung cửa kính lớn.Kiki (vừa ăn bánh vừa nhìn sông):
"Chị thấy tụi mình giống một cặp trong phim không?"Mạc Hàn (giả vờ đắn đo):
"Ừm... giống cặp đôi chính, nhưng chị sợ chúng ta là vai phụ."Kiki:
"Nếu em là vai phụ thì em sẽ cướp vai chính."Mạc Hàn (bật cười rồi nhìn Kiki trìu mến):
"Không cần đâu, chị nhường vai chính cho em rồi."🔹️ Văn Tịnh, Hạo Vũ, Liễu Nham, Đỉnh Đỉnh Bốn người chọn vị trí gần lan can tầng hai, không gian thoáng đãng.Liễu Nham (lặng nhìn mặt sông):
"Nơi này yên bình ghê. Dù ở cạnh ai, em cũng muốn được như thế này mãi."Văn Tịnh (nhẹ nhàng):
"Ừ, yên bình... nhưng chị nghĩ cuối cùng cũng phải quyết định."Hạo Vũ (im lặng vài giây, rồi nói):
"Tớ đã quyết định rồi, chỉ là không muốn ai bị tổn thương."Liễu Nham (mỉm cười nhẹ):
"Không ai đi trên một con tàu mãi đâu. Có khi phải xuống ở bến tiếp theo..."Câu nói ấy khiến cả ba người trầm ngâm một lúc. Nhưng ánh chiều vẫn dịu dàng chiếu lên vai họ, như xoa dịu.Đỉnh Đỉnh tay cầm máy ảnh chụp phong cảnh nhưng ánh mắt vẫn lén nhìn về nhóm của Liễu Nham.Dương Thừa Lâm (bình luận):
"Đỉnh Đỉnh đúng kiểu người không lên tiếng nhưng lại sâu sắc nhất. Có cảm xúc nhưng luôn đứng xa một chút..."Ngôn Thừa Húc:
"Cô ấy vẫn hy vọng, nhưng lại sợ mất mặt. Tôi thấy chính mình ở cô ấy ngày trước."🌆MẶT TRỜI LẶN - MỘT KHOẢNH KHẮC ĐẶC BIỆT Tàu cập vào đoạn giữa sông, dừng lại trong 15 phút để các thành viên ngắm hoàng hôn. Mặt trời lặn từ từ phía sau những tòa nhà cao tầng, nhuộm vàng cả mặt sông.Mọi người dần tụ lại ở boong chính.MC Đỗ Hải Đào (từ phòng bình luận):
"Khoảnh khắc này như một điểm dừng cảm xúc vậy. Ai đang yêu sẽ rõ hơn tình cảm của mình, ai còn lưng chừng... sẽ bắt đầu thấy tim mình rung động."🔥 BỮA TỐI SAU CHUYẾN ĐI TÀUSau chuyến tàu lãng mạn trên sông Hoàng Phố, đoàn tám người cùng đến một nhà hàng Trung Quốc có phong cách cổ điển ven sông. Không gian đèn lồng vàng ấm, bàn gỗ lớn được chuẩn bị sẵn với thực đơn phong phú.Khi vừa bước vào, Đỉnh Đỉnh nhìn quanh một chút rồi nhanh chân kéo ghế ngồi xuống bên trái của Liễu Nham, khiến không khí quanh bàn hơi "dừng lại" trong một nhịp.Phòng bình luận bật cười:Dương Thừa Lâm: "Đỉnh Đỉnh quyết rồi nha, hôm nay phải sát cánh bên người ta bằng được!" Ngôn Thừa Húc: "Cố lên Đỉnh Đỉnh! Không nói nhiều, hành động là chính!" Chuyên gia tâm lý: "Đây là chiến lược tiếp xúc liên tục. Dù có là người im lặng nhưng vẫn tạo được áp lực cảm xúc." Hebe cười nhẹ: "Đỉnh Đỉnh là người đi chậm, nhưng không bỏ lỡ đâu." Bên trái bàn: Hạo Vũ - Văn Tịnh - Đỉnh Đỉnh - Liễu Nham
Bên phải bàn: Ân Như - Hoài Cẩn - Mạc Hàn - Kiki 💞 Bên phải bàn: "Thế giới màu hồng" -
Ân Như và Hoài Cẩn ngồi cạnh nhau, thỉnh thoảng gắp đồ ăn cho nhau, ánh mắt đầy ý cười.Kiki (nhìn Ân Như - Hoài Cẩn rồi chọc Mạc Hàn):
"Nhìn bên này như nhóm bạn vừa đi tuần trăng mật về vậy."Mạc Hàn (bình thản):
"Chúng ta thì giống cặp vợ chồng về ra mắt họ hàng."Kiki (mắt tròn):
"Ra mắt vậy sớm lắm đó nha!"Hoài Cẩn (nhìn sang):
"Nhưng bên này vẫn thắng khoản thả thính đó."Ân Như:
"Bên kia có cặp nào đâu mà thắng, người ta đang... thăm dò nhau á."💥Bên trái bàn: "Không khí vừa nhẹ vừa căng" Liễu Nham thỉnh thoảng mỉm cười gắp món cho Đỉnh Đỉnh, nhưng ánh mắt vẫn nhiều lần vô thức liếc về phía Hạo Vũ đang ngồi đối diện.Đỉnh Đỉnh (bình thản nhưng sâu sắc):
"Em từng nghe người ta nói... Có những người mãi không biết mình được người khác thích, cũng có người lại biết rõ mà vẫn không quay đầu."Câu nói khiến Hạo Vũ hơi sững lại, còn Văn Tịnh đặt đũa xuống khẽ hỏi:Văn Tịnh:
"Vậy Đỉnh Đỉnh là kiểu người nào?"Đỉnh Đỉnh (mắt không rời Liễu Nham):
"Là người chờ một ánh mắt quay lại."Liễu Nham lúc này khẽ cười, không đáp, chỉ gắp miếng gà cay bỏ vào bát Đỉnh Đỉnh. Không khí trong khoảnh khắc ấy, như đông cứng trong im lặng mềm mại.Phòng bình luận nổ tung:Đỗ Hải Đào: "Trời ơi câu nói đó như bắn thẳng vào tim luôn á!" Dương Thừa Lâm: "Liễu Nham ơi, phản ứng gì đi chứ!" Chuyên gia tâm lý: "Liễu Nham đang rất mâu thuẫn. Cô ấy hướng về Hạo Vũ nhưng lại không nỡ để Đỉnh Đỉnh tổn thương." 🎬 CẢNH TIẾP THEO - ĐẾN HOMESTAY BÊN BẾN THƯỢNG HẢIKhi trời đã chạng vạng, cả ba chiếc xe lần lượt dừng lại trước cổng một homestay cổ kính ven sông, mang phong cách Shikumen - lối kiến trúc đặc trưng pha trộn giữa Trung Hoa truyền thống và ảnh hưởng châu Âu, rất đặc trưng của Thượng Hải.Cánh cổng lớn bằng gỗ sơn đỏ mở ra, trước mắt tám thành viên là một khu nhà 2 tầng được ốp gạch xám, mái ngói cong uốn lượn, ban công bằng sắt uốn tinh tế và đèn lồng treo cao lấp lánh trong gió.Phòng khách bên trong vô cùng rộng rãi với sàn gỗ bóng loáng, sofa lớn kiểu cổ điển màu xanh rêu, lò sưởi nhỏ đang cháy nhẹ, tường treo các tranh thủy mặc và gương cổ viền gỗ. Một chiếc đàn piano trắng được đặt bên góc, kế bên là một kệ sách nâu cao ngất ngưởng.Nhà bếp mở liền kề, trang bị hiện đại nhưng vẫn giữ nét truyền thống với kệ gỗ treo chén dĩa thủ công, bàn ăn dài bằng gỗ nguyên khối có thể ngồi được cả nhóm tám người. Trên bàn có sẵn trái cây tươi, trà hoa khô, cùng một ấm trà gốm xanh men rạn được ủ sẵn như thể chủ nhà đã chuẩn bị từ sớm.Phòng ngủ được chia làm 4 phòng đôi, mỗi phòng đều có cửa sổ lớn nhìn ra vườn hoặc sông, giường king size với chăn ga lụa, đèn ngủ vàng ấm và một lọ hoa tươi đặt ở đầu giường. Từng chi tiết từ bình gốm, thảm len, đến sách cũ đặt ngẫu nhiên trên đầu giường đều tạo cảm giác vừa lãng mạn vừa hoài cổ.Sân sau của homestay là một khoảng vườn nhỏ lát đá, có ghế tre, xích đu gỗ, và một giàn hoa giấy đang rực rỡ. Xa xa là dòng Hoàng Phố lấp lánh ánh đèn phản chiếu từ các tòa nhà cao tầng phía đối diện.👀Phản ứng của các thành viên:Hoài Cẩn (mắt tròn xoe): "Chỗ này giống mấy bộ phim điện ảnh xưa ghê á!" Ân Như: "Tối nay tụi mình pha trà chơi đàn cũng hợp vibe lắm luôn." Hạo Vũ (nhìn quanh): "Cảm giác như mình sắp có một đêm thật đặc biệt vậy." Mạc Hàn (đẩy vali): "Nếu homestay nào cũng như này chắc em dọn tới ở luôn." Đỉnh Đỉnh (nhìn sân sau): "Chỗ này mà ngồi nói chuyện dưới đèn lồng thì... dễ thổ lộ lắm đó." 📍Phòng bình luận bật cười thích thú:S.H.E (Ella): "Cái homestay này giống phim ngôn tình bản điện ảnh lắm luôn." Ngôn Thừa Húc: "Không khí thế này mà không có cảnh lãng mạn chắc phí mất trời đêm." Dương Thừa Lâm: "Ai mà rủ người kia ra vườn sau dưới đèn hoa giấy là tôi nghi ngay!" 🔥 BẦU KHÔNG KHÍ VỪA HỒI HỘP VỪA HÀI HƯỚCKiki đứng giữa phòng khách, ánh đèn vàng dịu phủ lên nụ cười tươi rói của cô.Kiki: "Trước hết, chúng ta đến mục chia phòng nha. Có 4 phòng đôi, mỗi tầng 2 phòng. Mọi người muốn nhận phòng theo cặp luôn không hay là bốc thăm thử vận may?"Không khí trong phòng rộn ràng lên hẳn.Mạc Hàn (cười nhếch mép): "Nhận phòng đi, đừng làm tim tôi đập loạn nữa." Hoài Cẩn: "Phải rồi, bốc chi nữa, mọi người ai cũng có phần rõ quá rồi." Ân Như (nhìn quanh giả bộ nghiêm túc): "Cũng phải để cơ hội cho ai đó 'vô tình' thành cặp... phải không Đỉnh Đỉnh?" Đỉnh Đỉnh (lúng túng, cười ngượng): "Tớ... không có ý kiến, sao cũng được mà..." Liễu Nham (nhìn Hạo Vũ và Văn Tịnh): "Có người bốc thăm xong lại ngủ giữa phòng cũng nên." Hạo Vũ (bật cười): "Lần này tớ chọn yên ổn thôi..." Văn Tịnh (bình thản nhưng ánh mắt nhẹ nhàng nhìn Hạo Vũ): "Nếu được chọn thì chị muốn ở tầng trên." 🔥Phòng bình luận sôi sục:Đỗ Hải Đào: "Thế này mà bốc thăm là mất hết hint tình cảm luôn á." Ngôn Thừa Húc: "Tôi chờ ai đó gan chọn ngủ với người không phải mình thích xem sao." Ella (S.H.E): "Văn Tịnh vừa nhẹ nhàng vừa kiên định nha... ai dám giành phòng với chị ấy?" Selina: "Thôi chứ chắc chia phòng theo cặp thôi, khỏi diễn nữa." Cuối cùng, mọi người đồng thuận chia phòng theo gợi ý tự nhiên:🔸️Phòng 1 (tầng dưới): Mạc Hàn - Kiki 🔸️Phòng 2 (tầng dưới): Đỉnh Đỉnh - Liễu Nham
🔸️Phòng 1 (tầng trên): Ân Như - Hoài Cẩn
🔸️Phòng 2 (tầng trên): Hạo Vũ - Văn Tịnh Một số ánh mắt giao nhau nhẹ nhàng khi quyết định xong.
Đỉnh Đỉnh lặng lẽ nhìn Liễu Nham đang xách vali bước đi phía trước.
Hạo Vũ quay đầu lại, bắt gặp Văn Tịnh cũng đang nhìn mình, rồi cả hai khẽ cười.💫CÁC PHÒNG SAU KHI NHẬN Phòng Mạc Hàn - Kiki
Ánh đèn vàng nhẹ chiếu xuống chiếc giường đôi được phủ ga trắng kem tinh khôi. Mạc Hàn và Kiki ngồi sát bên nhau, lưng tựa vào thành giường. Kiki chống cằm, nhìn Mạc Hàn với nụ cười ngọt ngào.Kiki (nhẹ giọng): "Chuyến đi này... giống như mình đang tách khỏi chương trình vậy ha, chỉ còn hai đứa thôi."Mạc Hàn (nghiêng đầu nhìn Kiki): "Vì lúc bên em, chị quên mất mình đang bị quay."Kiki (mỉm cười ngượng): "Lúc nãy chị nói câu kia trước mặt mọi người... em bất ngờ lắm á."Mạc Hàn: "Chị không giỏi giấu lòng mình. Em nghe rõ là tốt rồi."Bầu không khí giữa họ như tan chảy, nhẹ nhàng, yên bình.Phòng Đỉnh Đỉnh - Liễu Nham
Trái ngược với phòng bên cạnh, phòng của hai cô gái này im lặng hơn, ánh sáng dịu mờ lan tỏa không gian. Cả hai không ngồi trên giường mà chọn chiếc ghế sofa cạnh cửa sổ.Đỉnh Đỉnh (tay đan lại, hơi cúi đầu): "Tớ biết mini date của tớ không khiến cậu rung động. Nhưng... cậu có thể cho tớ biết, lúc cậu chọn Hạo Vũ, cậu nghĩ gì không?"Liễu Nham (im lặng một chút rồi nhìn Đỉnh Đỉnh): "Tớ không chọn Hạo Vũ vì cô ấy thích tớ. Tớ chỉ nghĩ... nếu tớ còn do dự, tớ sẽ không rõ lòng mình."Đỉnh Đỉnh: "Vậy cậu đã rõ rồi chứ?"Liễu Nham (chậm rãi): "Không rõ ràng tuyệt đối, nhưng tớ biết... tớ không muốn làm ai tổn thương."Đỉnh Đỉnh (gật đầu, mím môi): "Cảm ơn vì đã nói thật."Không khí tuy có phần căng thẳng, nhưng cũng là lúc hai người đối diện với cảm xúc thật sự.☄ Phòng bình luận lúc này như một nồi lẩu cảm xúc sôi sục:Đỗ Hải Đào (cười lớn): "Tôi thật sự phục Mạc Hàn luôn, nhận phòng mà chọn cái 'tèn tèn' như thể tuyên bố chủ quyền vậy đó!"Dương Thừa Lâm: "Đúng là chị đại! Nhưng mà... tôi lại lo cho Đỉnh Đỉnh, bầu không khí bên đó có phần căng á!"Ngôn Thừa Húc (trầm ngâm): "Đỉnh Đỉnh đang thật sự nghiêm túc, không đùa đâu. Cô ấy chọn cách đối diện thay vì lùi lại."Hebe (S.H.E): "Mà thật ra Liễu Nham cũng rất đáng thương, ở giữa hai người 1 người mình động lòng, 1 người trong mắt chỉ có mình."Ella: "Nhưng tớ thích kiểu người như Đỉnh Đỉnh, không vì bị từ chối mà rút lui. Tình cảm đâu phải cứ ai đến trước là thắng."Selina: "Liệu Đỉnh Đỉnh có thể lay chuyển trái tim Liễu Nham? Hay trái tim ấy đã thực sự nghiêng về phía khác rồi?"Nhà tâm lý học tình yêu (gật đầu):
"Cảm xúc của con người không cố định, đặc biệt khi có người đủ kiên nhẫn ở lại. Đỉnh Đỉnh chưa thua-cô ấy mới bắt đầu đi một con đường rất dũng cảm."🌠 Ánh đèn vàng ấm áp từ trong phòng hắt ra ban công, nơi Ân Như và Hoài Cẩn đang đứng cạnh nhau. Trên cao, bầu trời Thượng Hải rực rỡ ánh sao, tiếng gió nhẹ thổi qua mái hiên mang theo mùi cỏ ẩm và gỗ thông.Hoài Cẩn tựa tay lên lan can, lặng lẽ nhìn lên bầu trời:
"Hiếm khi nào ở Thượng Hải thấy sao rõ thế này..."Ân Như mỉm cười, hơi nghiêng người lại gần:
"Hay là do chúng ta đang nhìn chung một bầu trời, nên nó trở nên đặc biệt hơn?"Hoài Cẩn quay sang nhìn Ân Như, mắt ánh lên tia xúc động:
"Cậu vẫn vậy... Luôn biết cách khiến người khác rung động bằng những lời rất nhẹ nhàng."Ân Như nhìn thẳng vào mắt cô, giọng chậm rãi nhưng chắc chắn:
"Vì người đó là cậu, nên tớ mới nói ra được những điều thật lòng."Một khoảng lặng dịu dàng trôi qua. Gió khẽ đưa tóc Hoài Cẩn bay lòa xòa, Ân Như khẽ giơ tay vén nhẹ giúp. Hành động nhỏ khiến Hoài Cẩn hơi khựng lại, rồi từ từ tựa đầu lên vai Ân Như. Không lời nào được thốt ra thêm, nhưng ánh sao như rực rỡ hơn trong mắt cả hai người.🎯 Phòng bình luận:Dương Thừa Lâm: "Quá rồi, quá rồi, ban công ngắm sao và tựa vai luôn là combo đốn tim!" Ngôn Thừa Húc: "Không cần nhiều lời... hai người này chỉ cần một ánh mắt cũng đủ rõ rồi."Ella (S.H.E): "Ai bảo nghệ sĩ thì không biết yêu ngọt ngào? Nhìn đi, như phim điện ảnh luôn!" 🌃Cảnh chuyển sang phòng của Hạo Vũ và Văn Tịnh.Không gian yên tĩnh, ánh đèn ngủ dịu nhẹ phủ lên căn phòng tone gỗ ấm cúng. Cả hai ngồi dựa lưng vào đầu giường, mỗi người cầm một cốc trà nóng vừa được pha từ góc bếp nhỏ của homestay.Hạo Vũ xoay nhẹ cốc trà trong tay, ánh mắt lặng lẽ nhìn ra cửa sổ:
"Hôm nay, vừa vui... vừa có chút áp lực."Văn Tịnh quay sang, nhẹ gật đầu:
"Chị hiểu. Chị cũng nhìn thấy được ánh mắt em nhìn Liễu Nham trong xe. Nhưng cũng chính em là người nắm tay chị khi xuống tàu."Hạo Vũ mỉm cười, có chút bất ngờ vì sự tinh tế của Văn Tịnh:
"Chị luôn thấy được những điều người khác không nói ra."Văn Tịnh nghiêng người về phía Hạo Vũ, giọng nhỏ hơn:
"Không phải ai cũng đủ dũng cảm để chọn con đường trái tim mình thật sự muốn đi. Em đã chọn. Vậy thì... đừng nghi ngờ nó nữa."Hạo Vũ quay sang nhìn, trong mắt là sự nghiêm túc:
"Em chọn chị không phải vì chị theo đuổi em trước. Mà vì ở cạnh chị, em thấy mình được là chính mình."Văn Tịnh không nói gì, chỉ lặng lẽ đặt tay lên mu bàn tay của Hạo Vũ - không quá mãnh liệt, nhưng chắc chắn và ấm áp.🎯 Phòng bình luận:Ngôn Thừa Húc: "Trưởng thành thật đấy, cả hai đều không cần nói nhiều nhưng từng câu đều có trọng lượng." Đỗ Hải Đào: "Tôi thấy Hạo Vũ đã thật sự trưởng thành từ sau ngày hôm nay. Ánh mắt không còn mơ hồ nữa." Selina (S.H.E): "Văn Tịnh đúng là người biết cho người khác cảm giác an toàn. Không lạ gì khi Hạo Vũ chọn cô ấy." 🌃 Khung cảnh đêm ở homestay - những khoảnh khắc riêng đầy xúc cảm.Ánh đèn vàng dịu tỏa khắp khu vườn, những làn gió đêm mát lành khẽ đung đưa những bông hoa giấy rực rỡ như tô điểm thêm chất thơ cho màn đêm.🔹️Góc sau vườn.
Kiki nắm tay Mạc Hàn, thì thầm:
"Chị biết không, chỗ này làm em nhớ đến một cảnh trong phim em từng xem... Cặp đôi cũng đứng dưới hoa giấy như thế này, rồi quyết định ở bên nhau."Mạc Hàn nhìn Kiki, ánh mắt dịu dàng, không nói gì - chỉ siết nhẹ bàn tay đang nắm.
Không cần lời hứa, không cần hoa mỹ. Cái nắm tay này đã là một lời khẳng định.🔹️Góc sân bên kia.
Hạo Vũ đang đứng phía sau, nhẹ nhàng đẩy chiếc xích đu, Văn Tịnh ngồi trên đó khẽ ngửa đầu nhìn lên bầu trời đầy sao:
"Em nhớ có lần chị nói: nếu có người đẩy xích đu cho mình, thì người đó chắc chắn muốn thấy nụ cười của mình."Hạo Vũ bật cười, cúi xuống nói nhỏ:
"Em chỉ muốn nghe giọng cười của chị thôi. Ngày mai, ngày kia, và lâu hơn nữa."🔹️Trong nhà, bên cây đàn piano trắng.
Ân Như và Hoài Cẩn đang cùng nhau đánh một bản nhạc quen thuộc. Ngón tay đan xen phím đàn, tiếng piano vang vọng trong không gian, nhẹ nhàng như một lời thì thầm.Ân Như cười nghiêng đầu:
"Lần đầu tiên mình đánh đàn chung mà không cãi nhau."
Hoài Cẩn liếc yêu:
"Vì lần đầu tiên cậu không cố chơi nhanh để thắng tớ."🔹️Trên ban công tầng hai.
Liễu Nham khẽ nghiêng người cười, chiếc khăn lụa mỏng bị gió cuốn bay xuống vườn.
Đỉnh Đỉnh bên cạnh ngay lập tức đi xuống nhặt. Khi ngẩng đầu lên, Liễu Nham đang tựa vào lan can, nhìn xuống.Khoảnh khắc ấy - Đỉnh Đỉnh đứng dưới, tay cầm chiếc khăn, ánh mắt nhìn lên, Liễu Nham phía trên cũng nhìn xuống.
Gió đêm lướt qua giữa hai người, hoa giấy rơi xuống nhẹ nhàng như một phân cảnh điện ảnh.Đỉnh Đỉnh không nói gì, chỉ giơ khăn lên cao, mỉm cười dịu dàng như muốn nói:
"Tớ vẫn luôn ở đây. Nhìn cậu."Phòng bình luận bùng nổ:Dương Thừa Lâm: "Tôi nói rồi! Khoảnh khắc này mà là phim điện ảnh thì khán giả khóc sạch nước mắt luôn ấy!" Ella (S.H.E): "Đỉnh Đỉnh si tình quá, ánh mắt khi ngẩng lên khiến tôi cũng ngẩn người..." Đỗ Hải Đào: "Đêm hôm nay, không có ai cô đơn cả." 🎬 Phòng bình luận lúc này tràn ngập sự phấn khích, xúc động và cả những tiếng hét phấn khích không giấu nổi cảm xúc:Ngôn Thừa Húc: "Tôi không biết nên cảm thán ở cảnh nào trước nữa! Mỗi cặp đều có 'phim' của riêng họ luôn!"Selina (S.H.E): "Khoảnh khắc Kiki dắt Mạc Hàn ra vườn, hoa giấy rơi như cảnh kết phim ngôn tình! Kiki đúng kiểu công chúa chủ động nắm tay hoàng hậu vậy đó!"Ella: "Nhưng đỉnh cao drama tình yêu tối nay là... Đỉnh Đỉnh - Liễu Nham! Trời ơi ánh mắt Đỉnh Đỉnh nhìn lên tầng, tôi mà là Liễu Nham tôi rớt khỏi ban công luôn á!"Đỗ Hải Đào: "Đúng kiểu từng khung cảnh đều là poster! Còn Hạo Vũ - Văn Tịnh, ai cho hai người vừa ngọt vừa sâu sắc vậy chứ? Cảnh đẩy xích đu tưởng bình thường mà lại rất rung động."Dương Thừa Lâm (tay ôm ngực): "Tôi biết Hoài Cẩn và Ân Như sẽ ngọt, nhưng cái cảnh cùng chơi piano giữa đêm như vậy... nó vượt xa mong đợi. Không nói lời yêu mà vẫn nghe như đang tỏ tình từng phím một."Nhà tâm lý học tình yêu: "Thật sự hôm nay là một bước ngoặt lớn về cảm xúc cho tất cả các cặp đôi. Giao tiếp không chỉ bằng lời mà còn qua ánh mắt, hành động và cả sự lặng im."🎯 Phòng bình luận tổng kết vui vẻ:"Nếu hôm nay là phim chiếu rạp thì tôi mua vé 3 lần để xem 3 couple chính và 1 couple chưa thành!"
"Đỉnh Đỉnh hôm nay là nữ chính của 'Hạ chí chưa tới', nhưng Liễu Nham sẽ là mùa thu hay mùa đông trong lòng cô ấy?"
"Chuyến đi này không chỉ là trải nghiệm, mà là giai đoạn xác lập vị trí trong tim nhau!"
"Lần đầu tiên tớ đi tàu ở Thượng Hải đó, nhìn lãng mạn ghê!"Kiki (nhìn quanh):
"Như phim điện ảnh ấy, ai mà có tỏ tình ở đây chắc khó từ chối lắm luôn..."Mạc Hàn (trêu):
"Câu đó là có ẩn ý đúng không?"KHÔNG KHÍ TRÊN TÀU - NHỮNG CẢM XÚC GỢN SÓNG Các thành viên lên tàu, chia thành từng nhóm nhỏ ngồi ở khoang ngắm cảnh. Tàu bắt đầu rời bến, lướt nhẹ trên mặt nước.🔹️Ân Như & Hoài Cẩn Hai người ngồi cạnh nhau ở boong tàu tầng hai, phía sau không có ai.Hoài Cẩn (tựa đầu ra sau, mắt lim dim):
"Gió ở đây thật dễ chịu..."Ân Như (nhìn sang):
"Nhưng vẫn không dễ chịu bằng khi ở cạnh cậu."Hoài Cẩn (bật cười):
"Dạo này thả thính tiến bộ nha."Ân Như (giả vờ ngượng):
"Không, tớ chỉ đang nói thật thôi."Tay Hoài Cẩn khẽ chạm vào tay Ân Như, lần đầu tiên hai người không né tránh.🔹️Mạc Hàn & Kiki Ngồi ở khoang dưới, bên khung cửa kính lớn.Kiki (vừa ăn bánh vừa nhìn sông):
"Chị thấy tụi mình giống một cặp trong phim không?"Mạc Hàn (giả vờ đắn đo):
"Ừm... giống cặp đôi chính, nhưng chị sợ chúng ta là vai phụ."Kiki:
"Nếu em là vai phụ thì em sẽ cướp vai chính."Mạc Hàn (bật cười rồi nhìn Kiki trìu mến):
"Không cần đâu, chị nhường vai chính cho em rồi."🔹️ Văn Tịnh, Hạo Vũ, Liễu Nham, Đỉnh Đỉnh Bốn người chọn vị trí gần lan can tầng hai, không gian thoáng đãng.Liễu Nham (lặng nhìn mặt sông):
"Nơi này yên bình ghê. Dù ở cạnh ai, em cũng muốn được như thế này mãi."Văn Tịnh (nhẹ nhàng):
"Ừ, yên bình... nhưng chị nghĩ cuối cùng cũng phải quyết định."Hạo Vũ (im lặng vài giây, rồi nói):
"Tớ đã quyết định rồi, chỉ là không muốn ai bị tổn thương."Liễu Nham (mỉm cười nhẹ):
"Không ai đi trên một con tàu mãi đâu. Có khi phải xuống ở bến tiếp theo..."Câu nói ấy khiến cả ba người trầm ngâm một lúc. Nhưng ánh chiều vẫn dịu dàng chiếu lên vai họ, như xoa dịu.Đỉnh Đỉnh tay cầm máy ảnh chụp phong cảnh nhưng ánh mắt vẫn lén nhìn về nhóm của Liễu Nham.Dương Thừa Lâm (bình luận):
"Đỉnh Đỉnh đúng kiểu người không lên tiếng nhưng lại sâu sắc nhất. Có cảm xúc nhưng luôn đứng xa một chút..."Ngôn Thừa Húc:
"Cô ấy vẫn hy vọng, nhưng lại sợ mất mặt. Tôi thấy chính mình ở cô ấy ngày trước."🌆MẶT TRỜI LẶN - MỘT KHOẢNH KHẮC ĐẶC BIỆT Tàu cập vào đoạn giữa sông, dừng lại trong 15 phút để các thành viên ngắm hoàng hôn. Mặt trời lặn từ từ phía sau những tòa nhà cao tầng, nhuộm vàng cả mặt sông.Mọi người dần tụ lại ở boong chính.MC Đỗ Hải Đào (từ phòng bình luận):
"Khoảnh khắc này như một điểm dừng cảm xúc vậy. Ai đang yêu sẽ rõ hơn tình cảm của mình, ai còn lưng chừng... sẽ bắt đầu thấy tim mình rung động."🔥 BỮA TỐI SAU CHUYẾN ĐI TÀUSau chuyến tàu lãng mạn trên sông Hoàng Phố, đoàn tám người cùng đến một nhà hàng Trung Quốc có phong cách cổ điển ven sông. Không gian đèn lồng vàng ấm, bàn gỗ lớn được chuẩn bị sẵn với thực đơn phong phú.Khi vừa bước vào, Đỉnh Đỉnh nhìn quanh một chút rồi nhanh chân kéo ghế ngồi xuống bên trái của Liễu Nham, khiến không khí quanh bàn hơi "dừng lại" trong một nhịp.Phòng bình luận bật cười:Dương Thừa Lâm: "Đỉnh Đỉnh quyết rồi nha, hôm nay phải sát cánh bên người ta bằng được!" Ngôn Thừa Húc: "Cố lên Đỉnh Đỉnh! Không nói nhiều, hành động là chính!" Chuyên gia tâm lý: "Đây là chiến lược tiếp xúc liên tục. Dù có là người im lặng nhưng vẫn tạo được áp lực cảm xúc." Hebe cười nhẹ: "Đỉnh Đỉnh là người đi chậm, nhưng không bỏ lỡ đâu." Bên trái bàn: Hạo Vũ - Văn Tịnh - Đỉnh Đỉnh - Liễu Nham
Bên phải bàn: Ân Như - Hoài Cẩn - Mạc Hàn - Kiki 💞 Bên phải bàn: "Thế giới màu hồng" -
Ân Như và Hoài Cẩn ngồi cạnh nhau, thỉnh thoảng gắp đồ ăn cho nhau, ánh mắt đầy ý cười.Kiki (nhìn Ân Như - Hoài Cẩn rồi chọc Mạc Hàn):
"Nhìn bên này như nhóm bạn vừa đi tuần trăng mật về vậy."Mạc Hàn (bình thản):
"Chúng ta thì giống cặp vợ chồng về ra mắt họ hàng."Kiki (mắt tròn):
"Ra mắt vậy sớm lắm đó nha!"Hoài Cẩn (nhìn sang):
"Nhưng bên này vẫn thắng khoản thả thính đó."Ân Như:
"Bên kia có cặp nào đâu mà thắng, người ta đang... thăm dò nhau á."💥Bên trái bàn: "Không khí vừa nhẹ vừa căng" Liễu Nham thỉnh thoảng mỉm cười gắp món cho Đỉnh Đỉnh, nhưng ánh mắt vẫn nhiều lần vô thức liếc về phía Hạo Vũ đang ngồi đối diện.Đỉnh Đỉnh (bình thản nhưng sâu sắc):
"Em từng nghe người ta nói... Có những người mãi không biết mình được người khác thích, cũng có người lại biết rõ mà vẫn không quay đầu."Câu nói khiến Hạo Vũ hơi sững lại, còn Văn Tịnh đặt đũa xuống khẽ hỏi:Văn Tịnh:
"Vậy Đỉnh Đỉnh là kiểu người nào?"Đỉnh Đỉnh (mắt không rời Liễu Nham):
"Là người chờ một ánh mắt quay lại."Liễu Nham lúc này khẽ cười, không đáp, chỉ gắp miếng gà cay bỏ vào bát Đỉnh Đỉnh. Không khí trong khoảnh khắc ấy, như đông cứng trong im lặng mềm mại.Phòng bình luận nổ tung:Đỗ Hải Đào: "Trời ơi câu nói đó như bắn thẳng vào tim luôn á!" Dương Thừa Lâm: "Liễu Nham ơi, phản ứng gì đi chứ!" Chuyên gia tâm lý: "Liễu Nham đang rất mâu thuẫn. Cô ấy hướng về Hạo Vũ nhưng lại không nỡ để Đỉnh Đỉnh tổn thương." 🎬 CẢNH TIẾP THEO - ĐẾN HOMESTAY BÊN BẾN THƯỢNG HẢIKhi trời đã chạng vạng, cả ba chiếc xe lần lượt dừng lại trước cổng một homestay cổ kính ven sông, mang phong cách Shikumen - lối kiến trúc đặc trưng pha trộn giữa Trung Hoa truyền thống và ảnh hưởng châu Âu, rất đặc trưng của Thượng Hải.Cánh cổng lớn bằng gỗ sơn đỏ mở ra, trước mắt tám thành viên là một khu nhà 2 tầng được ốp gạch xám, mái ngói cong uốn lượn, ban công bằng sắt uốn tinh tế và đèn lồng treo cao lấp lánh trong gió.Phòng khách bên trong vô cùng rộng rãi với sàn gỗ bóng loáng, sofa lớn kiểu cổ điển màu xanh rêu, lò sưởi nhỏ đang cháy nhẹ, tường treo các tranh thủy mặc và gương cổ viền gỗ. Một chiếc đàn piano trắng được đặt bên góc, kế bên là một kệ sách nâu cao ngất ngưởng.Nhà bếp mở liền kề, trang bị hiện đại nhưng vẫn giữ nét truyền thống với kệ gỗ treo chén dĩa thủ công, bàn ăn dài bằng gỗ nguyên khối có thể ngồi được cả nhóm tám người. Trên bàn có sẵn trái cây tươi, trà hoa khô, cùng một ấm trà gốm xanh men rạn được ủ sẵn như thể chủ nhà đã chuẩn bị từ sớm.Phòng ngủ được chia làm 4 phòng đôi, mỗi phòng đều có cửa sổ lớn nhìn ra vườn hoặc sông, giường king size với chăn ga lụa, đèn ngủ vàng ấm và một lọ hoa tươi đặt ở đầu giường. Từng chi tiết từ bình gốm, thảm len, đến sách cũ đặt ngẫu nhiên trên đầu giường đều tạo cảm giác vừa lãng mạn vừa hoài cổ.Sân sau của homestay là một khoảng vườn nhỏ lát đá, có ghế tre, xích đu gỗ, và một giàn hoa giấy đang rực rỡ. Xa xa là dòng Hoàng Phố lấp lánh ánh đèn phản chiếu từ các tòa nhà cao tầng phía đối diện.👀Phản ứng của các thành viên:Hoài Cẩn (mắt tròn xoe): "Chỗ này giống mấy bộ phim điện ảnh xưa ghê á!" Ân Như: "Tối nay tụi mình pha trà chơi đàn cũng hợp vibe lắm luôn." Hạo Vũ (nhìn quanh): "Cảm giác như mình sắp có một đêm thật đặc biệt vậy." Mạc Hàn (đẩy vali): "Nếu homestay nào cũng như này chắc em dọn tới ở luôn." Đỉnh Đỉnh (nhìn sân sau): "Chỗ này mà ngồi nói chuyện dưới đèn lồng thì... dễ thổ lộ lắm đó." 📍Phòng bình luận bật cười thích thú:S.H.E (Ella): "Cái homestay này giống phim ngôn tình bản điện ảnh lắm luôn." Ngôn Thừa Húc: "Không khí thế này mà không có cảnh lãng mạn chắc phí mất trời đêm." Dương Thừa Lâm: "Ai mà rủ người kia ra vườn sau dưới đèn hoa giấy là tôi nghi ngay!" 🔥 BẦU KHÔNG KHÍ VỪA HỒI HỘP VỪA HÀI HƯỚCKiki đứng giữa phòng khách, ánh đèn vàng dịu phủ lên nụ cười tươi rói của cô.Kiki: "Trước hết, chúng ta đến mục chia phòng nha. Có 4 phòng đôi, mỗi tầng 2 phòng. Mọi người muốn nhận phòng theo cặp luôn không hay là bốc thăm thử vận may?"Không khí trong phòng rộn ràng lên hẳn.Mạc Hàn (cười nhếch mép): "Nhận phòng đi, đừng làm tim tôi đập loạn nữa." Hoài Cẩn: "Phải rồi, bốc chi nữa, mọi người ai cũng có phần rõ quá rồi." Ân Như (nhìn quanh giả bộ nghiêm túc): "Cũng phải để cơ hội cho ai đó 'vô tình' thành cặp... phải không Đỉnh Đỉnh?" Đỉnh Đỉnh (lúng túng, cười ngượng): "Tớ... không có ý kiến, sao cũng được mà..." Liễu Nham (nhìn Hạo Vũ và Văn Tịnh): "Có người bốc thăm xong lại ngủ giữa phòng cũng nên." Hạo Vũ (bật cười): "Lần này tớ chọn yên ổn thôi..." Văn Tịnh (bình thản nhưng ánh mắt nhẹ nhàng nhìn Hạo Vũ): "Nếu được chọn thì chị muốn ở tầng trên." 🔥Phòng bình luận sôi sục:Đỗ Hải Đào: "Thế này mà bốc thăm là mất hết hint tình cảm luôn á." Ngôn Thừa Húc: "Tôi chờ ai đó gan chọn ngủ với người không phải mình thích xem sao." Ella (S.H.E): "Văn Tịnh vừa nhẹ nhàng vừa kiên định nha... ai dám giành phòng với chị ấy?" Selina: "Thôi chứ chắc chia phòng theo cặp thôi, khỏi diễn nữa." Cuối cùng, mọi người đồng thuận chia phòng theo gợi ý tự nhiên:🔸️Phòng 1 (tầng dưới): Mạc Hàn - Kiki 🔸️Phòng 2 (tầng dưới): Đỉnh Đỉnh - Liễu Nham
🔸️Phòng 1 (tầng trên): Ân Như - Hoài Cẩn
🔸️Phòng 2 (tầng trên): Hạo Vũ - Văn Tịnh Một số ánh mắt giao nhau nhẹ nhàng khi quyết định xong.
Đỉnh Đỉnh lặng lẽ nhìn Liễu Nham đang xách vali bước đi phía trước.
Hạo Vũ quay đầu lại, bắt gặp Văn Tịnh cũng đang nhìn mình, rồi cả hai khẽ cười.💫CÁC PHÒNG SAU KHI NHẬN Phòng Mạc Hàn - Kiki
Ánh đèn vàng nhẹ chiếu xuống chiếc giường đôi được phủ ga trắng kem tinh khôi. Mạc Hàn và Kiki ngồi sát bên nhau, lưng tựa vào thành giường. Kiki chống cằm, nhìn Mạc Hàn với nụ cười ngọt ngào.Kiki (nhẹ giọng): "Chuyến đi này... giống như mình đang tách khỏi chương trình vậy ha, chỉ còn hai đứa thôi."Mạc Hàn (nghiêng đầu nhìn Kiki): "Vì lúc bên em, chị quên mất mình đang bị quay."Kiki (mỉm cười ngượng): "Lúc nãy chị nói câu kia trước mặt mọi người... em bất ngờ lắm á."Mạc Hàn: "Chị không giỏi giấu lòng mình. Em nghe rõ là tốt rồi."Bầu không khí giữa họ như tan chảy, nhẹ nhàng, yên bình.Phòng Đỉnh Đỉnh - Liễu Nham
Trái ngược với phòng bên cạnh, phòng của hai cô gái này im lặng hơn, ánh sáng dịu mờ lan tỏa không gian. Cả hai không ngồi trên giường mà chọn chiếc ghế sofa cạnh cửa sổ.Đỉnh Đỉnh (tay đan lại, hơi cúi đầu): "Tớ biết mini date của tớ không khiến cậu rung động. Nhưng... cậu có thể cho tớ biết, lúc cậu chọn Hạo Vũ, cậu nghĩ gì không?"Liễu Nham (im lặng một chút rồi nhìn Đỉnh Đỉnh): "Tớ không chọn Hạo Vũ vì cô ấy thích tớ. Tớ chỉ nghĩ... nếu tớ còn do dự, tớ sẽ không rõ lòng mình."Đỉnh Đỉnh: "Vậy cậu đã rõ rồi chứ?"Liễu Nham (chậm rãi): "Không rõ ràng tuyệt đối, nhưng tớ biết... tớ không muốn làm ai tổn thương."Đỉnh Đỉnh (gật đầu, mím môi): "Cảm ơn vì đã nói thật."Không khí tuy có phần căng thẳng, nhưng cũng là lúc hai người đối diện với cảm xúc thật sự.☄ Phòng bình luận lúc này như một nồi lẩu cảm xúc sôi sục:Đỗ Hải Đào (cười lớn): "Tôi thật sự phục Mạc Hàn luôn, nhận phòng mà chọn cái 'tèn tèn' như thể tuyên bố chủ quyền vậy đó!"Dương Thừa Lâm: "Đúng là chị đại! Nhưng mà... tôi lại lo cho Đỉnh Đỉnh, bầu không khí bên đó có phần căng á!"Ngôn Thừa Húc (trầm ngâm): "Đỉnh Đỉnh đang thật sự nghiêm túc, không đùa đâu. Cô ấy chọn cách đối diện thay vì lùi lại."Hebe (S.H.E): "Mà thật ra Liễu Nham cũng rất đáng thương, ở giữa hai người 1 người mình động lòng, 1 người trong mắt chỉ có mình."Ella: "Nhưng tớ thích kiểu người như Đỉnh Đỉnh, không vì bị từ chối mà rút lui. Tình cảm đâu phải cứ ai đến trước là thắng."Selina: "Liệu Đỉnh Đỉnh có thể lay chuyển trái tim Liễu Nham? Hay trái tim ấy đã thực sự nghiêng về phía khác rồi?"Nhà tâm lý học tình yêu (gật đầu):
"Cảm xúc của con người không cố định, đặc biệt khi có người đủ kiên nhẫn ở lại. Đỉnh Đỉnh chưa thua-cô ấy mới bắt đầu đi một con đường rất dũng cảm."🌠 Ánh đèn vàng ấm áp từ trong phòng hắt ra ban công, nơi Ân Như và Hoài Cẩn đang đứng cạnh nhau. Trên cao, bầu trời Thượng Hải rực rỡ ánh sao, tiếng gió nhẹ thổi qua mái hiên mang theo mùi cỏ ẩm và gỗ thông.Hoài Cẩn tựa tay lên lan can, lặng lẽ nhìn lên bầu trời:
"Hiếm khi nào ở Thượng Hải thấy sao rõ thế này..."Ân Như mỉm cười, hơi nghiêng người lại gần:
"Hay là do chúng ta đang nhìn chung một bầu trời, nên nó trở nên đặc biệt hơn?"Hoài Cẩn quay sang nhìn Ân Như, mắt ánh lên tia xúc động:
"Cậu vẫn vậy... Luôn biết cách khiến người khác rung động bằng những lời rất nhẹ nhàng."Ân Như nhìn thẳng vào mắt cô, giọng chậm rãi nhưng chắc chắn:
"Vì người đó là cậu, nên tớ mới nói ra được những điều thật lòng."Một khoảng lặng dịu dàng trôi qua. Gió khẽ đưa tóc Hoài Cẩn bay lòa xòa, Ân Như khẽ giơ tay vén nhẹ giúp. Hành động nhỏ khiến Hoài Cẩn hơi khựng lại, rồi từ từ tựa đầu lên vai Ân Như. Không lời nào được thốt ra thêm, nhưng ánh sao như rực rỡ hơn trong mắt cả hai người.🎯 Phòng bình luận:Dương Thừa Lâm: "Quá rồi, quá rồi, ban công ngắm sao và tựa vai luôn là combo đốn tim!" Ngôn Thừa Húc: "Không cần nhiều lời... hai người này chỉ cần một ánh mắt cũng đủ rõ rồi."Ella (S.H.E): "Ai bảo nghệ sĩ thì không biết yêu ngọt ngào? Nhìn đi, như phim điện ảnh luôn!" 🌃Cảnh chuyển sang phòng của Hạo Vũ và Văn Tịnh.Không gian yên tĩnh, ánh đèn ngủ dịu nhẹ phủ lên căn phòng tone gỗ ấm cúng. Cả hai ngồi dựa lưng vào đầu giường, mỗi người cầm một cốc trà nóng vừa được pha từ góc bếp nhỏ của homestay.Hạo Vũ xoay nhẹ cốc trà trong tay, ánh mắt lặng lẽ nhìn ra cửa sổ:
"Hôm nay, vừa vui... vừa có chút áp lực."Văn Tịnh quay sang, nhẹ gật đầu:
"Chị hiểu. Chị cũng nhìn thấy được ánh mắt em nhìn Liễu Nham trong xe. Nhưng cũng chính em là người nắm tay chị khi xuống tàu."Hạo Vũ mỉm cười, có chút bất ngờ vì sự tinh tế của Văn Tịnh:
"Chị luôn thấy được những điều người khác không nói ra."Văn Tịnh nghiêng người về phía Hạo Vũ, giọng nhỏ hơn:
"Không phải ai cũng đủ dũng cảm để chọn con đường trái tim mình thật sự muốn đi. Em đã chọn. Vậy thì... đừng nghi ngờ nó nữa."Hạo Vũ quay sang nhìn, trong mắt là sự nghiêm túc:
"Em chọn chị không phải vì chị theo đuổi em trước. Mà vì ở cạnh chị, em thấy mình được là chính mình."Văn Tịnh không nói gì, chỉ lặng lẽ đặt tay lên mu bàn tay của Hạo Vũ - không quá mãnh liệt, nhưng chắc chắn và ấm áp.🎯 Phòng bình luận:Ngôn Thừa Húc: "Trưởng thành thật đấy, cả hai đều không cần nói nhiều nhưng từng câu đều có trọng lượng." Đỗ Hải Đào: "Tôi thấy Hạo Vũ đã thật sự trưởng thành từ sau ngày hôm nay. Ánh mắt không còn mơ hồ nữa." Selina (S.H.E): "Văn Tịnh đúng là người biết cho người khác cảm giác an toàn. Không lạ gì khi Hạo Vũ chọn cô ấy." 🌃 Khung cảnh đêm ở homestay - những khoảnh khắc riêng đầy xúc cảm.Ánh đèn vàng dịu tỏa khắp khu vườn, những làn gió đêm mát lành khẽ đung đưa những bông hoa giấy rực rỡ như tô điểm thêm chất thơ cho màn đêm.🔹️Góc sau vườn.
Kiki nắm tay Mạc Hàn, thì thầm:
"Chị biết không, chỗ này làm em nhớ đến một cảnh trong phim em từng xem... Cặp đôi cũng đứng dưới hoa giấy như thế này, rồi quyết định ở bên nhau."Mạc Hàn nhìn Kiki, ánh mắt dịu dàng, không nói gì - chỉ siết nhẹ bàn tay đang nắm.
Không cần lời hứa, không cần hoa mỹ. Cái nắm tay này đã là một lời khẳng định.🔹️Góc sân bên kia.
Hạo Vũ đang đứng phía sau, nhẹ nhàng đẩy chiếc xích đu, Văn Tịnh ngồi trên đó khẽ ngửa đầu nhìn lên bầu trời đầy sao:
"Em nhớ có lần chị nói: nếu có người đẩy xích đu cho mình, thì người đó chắc chắn muốn thấy nụ cười của mình."Hạo Vũ bật cười, cúi xuống nói nhỏ:
"Em chỉ muốn nghe giọng cười của chị thôi. Ngày mai, ngày kia, và lâu hơn nữa."🔹️Trong nhà, bên cây đàn piano trắng.
Ân Như và Hoài Cẩn đang cùng nhau đánh một bản nhạc quen thuộc. Ngón tay đan xen phím đàn, tiếng piano vang vọng trong không gian, nhẹ nhàng như một lời thì thầm.Ân Như cười nghiêng đầu:
"Lần đầu tiên mình đánh đàn chung mà không cãi nhau."
Hoài Cẩn liếc yêu:
"Vì lần đầu tiên cậu không cố chơi nhanh để thắng tớ."🔹️Trên ban công tầng hai.
Liễu Nham khẽ nghiêng người cười, chiếc khăn lụa mỏng bị gió cuốn bay xuống vườn.
Đỉnh Đỉnh bên cạnh ngay lập tức đi xuống nhặt. Khi ngẩng đầu lên, Liễu Nham đang tựa vào lan can, nhìn xuống.Khoảnh khắc ấy - Đỉnh Đỉnh đứng dưới, tay cầm chiếc khăn, ánh mắt nhìn lên, Liễu Nham phía trên cũng nhìn xuống.
Gió đêm lướt qua giữa hai người, hoa giấy rơi xuống nhẹ nhàng như một phân cảnh điện ảnh.Đỉnh Đỉnh không nói gì, chỉ giơ khăn lên cao, mỉm cười dịu dàng như muốn nói:
"Tớ vẫn luôn ở đây. Nhìn cậu."Phòng bình luận bùng nổ:Dương Thừa Lâm: "Tôi nói rồi! Khoảnh khắc này mà là phim điện ảnh thì khán giả khóc sạch nước mắt luôn ấy!" Ella (S.H.E): "Đỉnh Đỉnh si tình quá, ánh mắt khi ngẩng lên khiến tôi cũng ngẩn người..." Đỗ Hải Đào: "Đêm hôm nay, không có ai cô đơn cả." 🎬 Phòng bình luận lúc này tràn ngập sự phấn khích, xúc động và cả những tiếng hét phấn khích không giấu nổi cảm xúc:Ngôn Thừa Húc: "Tôi không biết nên cảm thán ở cảnh nào trước nữa! Mỗi cặp đều có 'phim' của riêng họ luôn!"Selina (S.H.E): "Khoảnh khắc Kiki dắt Mạc Hàn ra vườn, hoa giấy rơi như cảnh kết phim ngôn tình! Kiki đúng kiểu công chúa chủ động nắm tay hoàng hậu vậy đó!"Ella: "Nhưng đỉnh cao drama tình yêu tối nay là... Đỉnh Đỉnh - Liễu Nham! Trời ơi ánh mắt Đỉnh Đỉnh nhìn lên tầng, tôi mà là Liễu Nham tôi rớt khỏi ban công luôn á!"Đỗ Hải Đào: "Đúng kiểu từng khung cảnh đều là poster! Còn Hạo Vũ - Văn Tịnh, ai cho hai người vừa ngọt vừa sâu sắc vậy chứ? Cảnh đẩy xích đu tưởng bình thường mà lại rất rung động."Dương Thừa Lâm (tay ôm ngực): "Tôi biết Hoài Cẩn và Ân Như sẽ ngọt, nhưng cái cảnh cùng chơi piano giữa đêm như vậy... nó vượt xa mong đợi. Không nói lời yêu mà vẫn nghe như đang tỏ tình từng phím một."Nhà tâm lý học tình yêu: "Thật sự hôm nay là một bước ngoặt lớn về cảm xúc cho tất cả các cặp đôi. Giao tiếp không chỉ bằng lời mà còn qua ánh mắt, hành động và cả sự lặng im."🎯 Phòng bình luận tổng kết vui vẻ:"Nếu hôm nay là phim chiếu rạp thì tôi mua vé 3 lần để xem 3 couple chính và 1 couple chưa thành!"
"Đỉnh Đỉnh hôm nay là nữ chính của 'Hạ chí chưa tới', nhưng Liễu Nham sẽ là mùa thu hay mùa đông trong lòng cô ấy?"
"Chuyến đi này không chỉ là trải nghiệm, mà là giai đoạn xác lập vị trí trong tim nhau!"
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz