Giai Ma Nhung Bi Mat
Chương 7: Hành lang đỏ trong khách sạn ParisienneParis, ngày 14 tháng 11 năm 2020Khách sạn Grand Lune d'Or – Quận 7, ParisÁnh chiều muộn đổ dài xuống dòng sông Seine. Mặt nước phản chiếu ánh nắng vàng nhạt của mùa đông, khiến thành phố ánh lên sắc cổ tích giữa đời thật. Từ ban công tầng 5 của khách sạn Grand Lune d'Or, Vicky tựa tay lên lan can, đôi mắt khẽ nhắm lại tận hưởng làn gió nhẹ phảng phất hương hoa lavender.“Paris không tệ.” – Lucy kéo rèm cửa, tay cầm cuốn sách mỏng, lặng lẽ ngồi xuống chiếc ghế gần cửa sổ.
“Không tệ? Em nói như thể chúng ta đang ở Croydon ấy.” – Vicky cười khẽ. “Mẹ mà nghe thấy sẽ buồn đấy.”Lee Wonju, cựu diễn viên Hàn Quốc một thời, từng khiến cả thế giới say mê vẻ đẹp và có biệt danh "Tình đầu quốc dân". Năm 1995, bà làm diễn viên. Đến năm 1996, bà nhận được giải Oscar và nổi tiếng toàn cầu nhờ bộ phim hành động. Năm 2003, bà rời khỏi nghành giải trí và kết hôn với Justinian. Hiện tại bà là CEO quyền lực của công ty bất động sản Windsor & Étoile Real Estate Group. Bà bước vào phòng một cách tao nhã, bà bận váy tím oải hương, cổ tay đeo chiếc Cartier mảnh, khí chất vừa dịu dàng vừa sắc lạnh.Wonju: Các con chuẩn bị nhé. Tối nay mẹ đã đặt chỗ ở nhà hàng Bleu Ciel, rồi sẽ gặp lại một người bạn cũ. Tên anh ta là Romain Delacroix, chủ nhân khách sạn này.20:02, Nhà hàng Bleu CielBuổi tối diễn ra êm đềm. Tiếng đàn violin len lỏi giữa tiếng ly rượu va chạm và ánh đèn vàng dịu. Vicky ngồi giữa Aries và James, thi thoảng đưa mắt quan sát khách khứa, đôi mắt lấp lánh như luôn sẵn sàng giải mã mọi chi tiết bất thường.Romain Delacroix là một quý ông người Pháp lịch lãm ngoài 40 tuổi, mái tóc chải gọn và phong thái tao nhã. Ông ta không giấu được vẻ ngạc nhiên khi gặp lại Wonju. Họ bắt tay, rồi cùng ngồi xuống bàn trong sự tò mò kín đáo của mọi người.Bữa tối diễn ra vui vẻ… cho đến khi tiếng hét xé toạc hành lang bên ngoài.“Mon Dieu! Quelqu’un est mort!”
(Mọi người ơi! Có người chết!)Mọi ánh mắt trong nhà hàng đổ dồn ra cửa.Một nữ phục vụ trẻ, mặt tái mét, lao vào: “Ngài Delacroix! Một vị khách ở phòng 508 đã chết trong bồn tắm. Máu khắp nơi!”20:37 – Phòng 508, tầng nămCảnh tượng khiến bất kỳ ai cũng phải rùng mình.Một người phụ nữ khoảng 30 tuổi, Amélie Charvet, phóng viên điều tra, nằm bất động trong bồn tắm đá cẩm thạch. Chiếc áo choàng lụa vương đầy máu, đôi mắt mở to trong hoảng sợ. Không có dấu hiệu vật lộn. Không ai nhìn thấy người lạ ra vào.“Cánh cửa khóa từ bên trong. Ban công thì ở tầng cao, không dấu vết trèo vào.”Nhân viên lễ tân nói với giọng run rẩy.Vicky: Lại là một vụ án trong phòng kín.Vicky lẩm bẩm.Vicky: Mẹ à, mẹ cho phép con điều tra cùng cảnh sát Pháp chứ?Wonju gật đầu ngay, đôi mắt sắc bén hơn bao giờ hết.Wonju: Cảnh sát sẽ mất ít nhất 3 giờ để gọi đội pháp y Paris. Trong thời gian đó, ta không đứng yên được.21:10.Apollo kiểm tra hệ thống camera: không ai ra vào phòng 508 từ 18:00 đến 20:30.Lucy kiểm tra túi nạn nhân: phát hiện một thẻ nhớ ẩn trong túi áo choàng – ghi dòng chữ:
“R.D. – 2002 – Tape 3.1”Aries kiểm tra bồn tắm và thấy nước tắm vẫn hơi ấm. Cô ấy mới chết trong vòng 30 phút.Vicky, đứng bên chiếc giá đựng khăn, lặng lẽ mở chiếc tủ nhỏ. Bên trong là lọ kem dưỡng da, loại cao cấp của một thương hiệu bị cấm bán vì chứa chất phản ứng mạnh với thuốc an thần liều cao.21:37Gwyneth: Ngài Delacroix, tôi xin lỗi, nhưng ông có quen Amélie Charvet không?Gwyneth hỏi bằng tiếng Pháp trôi chảy.Ông ta do dự. “Tôi… từng gặp. Cô ấy từng viết bài về một vụ bê bối khách sạn năm 2002. Nhưng tất cả đã bị gỡ xuống.”Apollo: Băng ghi âm trong thẻ nhớ cho thấy ông là một trong những người liên quan.Apollo lạnh lùng đưa ra chiếc USB.Wonju nắm nhẹ tay Vicky.Wonju: Ông ấy từng là đối thủ cạnh tranh của mẹ trong ngành phim ảnh, từng tung tin mẹ moi tiền đầu tư. Có thể… còn giết người để bịt miệng.22:10Amélie đã nhận được một bản ghi âm cũ chứng minh Romain từng đưa hối lộ, tống tền và hại chết một diễn viên nữ ẩn danh. Cô tìm đến Paris, thuê phòng, và hẹn ông ta tối gặp để thương lượng.Nhưng ông ta ngụy trang bồn tắm bằng một hệ thống truyền thuốc qua vòi nước, kích hoạt khi cô bắt đầu tắm. Khi chất độc phát tán qua da, cô chết mà không để lại vết thương.22:50Romain Delacroix cố chạy trốn ra tầng thượng khách sạn. Nhưng Vicky cùng Aries và cảnh sát đã chặn trước.Wonju, từ xa, nhìn con gái mình với ánh mắt vừa lo lắng vừa tự hào. Bà lặng lẽ rút điện thoại, gửi tin nhắn cho Justinian Windsor:“Con bé trưởng thành thật rồi. Nhưng em không muốn nó phải đối mặt với tàn nhẫn quá sớm…”
“Không tệ? Em nói như thể chúng ta đang ở Croydon ấy.” – Vicky cười khẽ. “Mẹ mà nghe thấy sẽ buồn đấy.”Lee Wonju, cựu diễn viên Hàn Quốc một thời, từng khiến cả thế giới say mê vẻ đẹp và có biệt danh "Tình đầu quốc dân". Năm 1995, bà làm diễn viên. Đến năm 1996, bà nhận được giải Oscar và nổi tiếng toàn cầu nhờ bộ phim hành động. Năm 2003, bà rời khỏi nghành giải trí và kết hôn với Justinian. Hiện tại bà là CEO quyền lực của công ty bất động sản Windsor & Étoile Real Estate Group. Bà bước vào phòng một cách tao nhã, bà bận váy tím oải hương, cổ tay đeo chiếc Cartier mảnh, khí chất vừa dịu dàng vừa sắc lạnh.Wonju: Các con chuẩn bị nhé. Tối nay mẹ đã đặt chỗ ở nhà hàng Bleu Ciel, rồi sẽ gặp lại một người bạn cũ. Tên anh ta là Romain Delacroix, chủ nhân khách sạn này.20:02, Nhà hàng Bleu CielBuổi tối diễn ra êm đềm. Tiếng đàn violin len lỏi giữa tiếng ly rượu va chạm và ánh đèn vàng dịu. Vicky ngồi giữa Aries và James, thi thoảng đưa mắt quan sát khách khứa, đôi mắt lấp lánh như luôn sẵn sàng giải mã mọi chi tiết bất thường.Romain Delacroix là một quý ông người Pháp lịch lãm ngoài 40 tuổi, mái tóc chải gọn và phong thái tao nhã. Ông ta không giấu được vẻ ngạc nhiên khi gặp lại Wonju. Họ bắt tay, rồi cùng ngồi xuống bàn trong sự tò mò kín đáo của mọi người.Bữa tối diễn ra vui vẻ… cho đến khi tiếng hét xé toạc hành lang bên ngoài.“Mon Dieu! Quelqu’un est mort!”
(Mọi người ơi! Có người chết!)Mọi ánh mắt trong nhà hàng đổ dồn ra cửa.Một nữ phục vụ trẻ, mặt tái mét, lao vào: “Ngài Delacroix! Một vị khách ở phòng 508 đã chết trong bồn tắm. Máu khắp nơi!”20:37 – Phòng 508, tầng nămCảnh tượng khiến bất kỳ ai cũng phải rùng mình.Một người phụ nữ khoảng 30 tuổi, Amélie Charvet, phóng viên điều tra, nằm bất động trong bồn tắm đá cẩm thạch. Chiếc áo choàng lụa vương đầy máu, đôi mắt mở to trong hoảng sợ. Không có dấu hiệu vật lộn. Không ai nhìn thấy người lạ ra vào.“Cánh cửa khóa từ bên trong. Ban công thì ở tầng cao, không dấu vết trèo vào.”Nhân viên lễ tân nói với giọng run rẩy.Vicky: Lại là một vụ án trong phòng kín.Vicky lẩm bẩm.Vicky: Mẹ à, mẹ cho phép con điều tra cùng cảnh sát Pháp chứ?Wonju gật đầu ngay, đôi mắt sắc bén hơn bao giờ hết.Wonju: Cảnh sát sẽ mất ít nhất 3 giờ để gọi đội pháp y Paris. Trong thời gian đó, ta không đứng yên được.21:10.Apollo kiểm tra hệ thống camera: không ai ra vào phòng 508 từ 18:00 đến 20:30.Lucy kiểm tra túi nạn nhân: phát hiện một thẻ nhớ ẩn trong túi áo choàng – ghi dòng chữ:
“R.D. – 2002 – Tape 3.1”Aries kiểm tra bồn tắm và thấy nước tắm vẫn hơi ấm. Cô ấy mới chết trong vòng 30 phút.Vicky, đứng bên chiếc giá đựng khăn, lặng lẽ mở chiếc tủ nhỏ. Bên trong là lọ kem dưỡng da, loại cao cấp của một thương hiệu bị cấm bán vì chứa chất phản ứng mạnh với thuốc an thần liều cao.21:37Gwyneth: Ngài Delacroix, tôi xin lỗi, nhưng ông có quen Amélie Charvet không?Gwyneth hỏi bằng tiếng Pháp trôi chảy.Ông ta do dự. “Tôi… từng gặp. Cô ấy từng viết bài về một vụ bê bối khách sạn năm 2002. Nhưng tất cả đã bị gỡ xuống.”Apollo: Băng ghi âm trong thẻ nhớ cho thấy ông là một trong những người liên quan.Apollo lạnh lùng đưa ra chiếc USB.Wonju nắm nhẹ tay Vicky.Wonju: Ông ấy từng là đối thủ cạnh tranh của mẹ trong ngành phim ảnh, từng tung tin mẹ moi tiền đầu tư. Có thể… còn giết người để bịt miệng.22:10Amélie đã nhận được một bản ghi âm cũ chứng minh Romain từng đưa hối lộ, tống tền và hại chết một diễn viên nữ ẩn danh. Cô tìm đến Paris, thuê phòng, và hẹn ông ta tối gặp để thương lượng.Nhưng ông ta ngụy trang bồn tắm bằng một hệ thống truyền thuốc qua vòi nước, kích hoạt khi cô bắt đầu tắm. Khi chất độc phát tán qua da, cô chết mà không để lại vết thương.22:50Romain Delacroix cố chạy trốn ra tầng thượng khách sạn. Nhưng Vicky cùng Aries và cảnh sát đã chặn trước.Wonju, từ xa, nhìn con gái mình với ánh mắt vừa lo lắng vừa tự hào. Bà lặng lẽ rút điện thoại, gửi tin nhắn cho Justinian Windsor:“Con bé trưởng thành thật rồi. Nhưng em không muốn nó phải đối mặt với tàn nhẫn quá sớm…”
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz