End.
Jimin ơi vào ăn thôi.Em đi ra ghế thì thấy hắn ta đang yên giấc ngủ.Hắn ta bây giờ thật đáng yêu.Em rón rén bước ra chỗ hắn đang ngủ.Em lén đưa tay lên mặt nhéo má hắn.Sao em nhéo má anh.Tại má anh mềm mà.Nói rồi em dìu gã ra bàn ăn.Hắn ngoan ngoãn khoác tay lên vai em.đoạn đường từ phòng khác vào bàn ăn chở lên khó khắn với hắ.Y/n để ý ngày xưa hắn cao hơn em hẳn 2 cái đầu khá lực lưỡng.Nhưng so với bây giờ hắn chỉ còn da bọc xương điệu bộ yếu ớt toàn phải dựa em để đi.Em và hắn cùng nhau ăn bữa cơm thanh đạm do em nấu.Hắn khá bất ngờ tại trước giờ em chưa từng nấu ngon như vậy.Liệu do em nấu không ngon như bây giờ hay do hắn đã quá lâu không ăn nhữg món em nấu.Y/n của anh bây giờ nấu ăn ngon quá.Ước gì anh có thể ăn cơm em nấu nhiều hơn.Anh ước cái gì chứ.Mai em lại nấu anh ăn.Em bỗng khựng lại vài giây.giả vờ cười trừ.Hắn nghe vậy cũng nở 1 nụ cười nhưng dù hai người họ có cười thì không gian cũng không vui lên được.
Hắn ước hắn có thể sống được qua ngày mai để đc thưởng thức những món ăn do em nấu.Con người tội tệ bội bạc ấy bây giờ lại trân trọng từng giây phút ở bên em.Jimin ơi sáng rồi.Jimin à.JiminJimin.Em gọi mãi hắn cũng không trả lời em thực sự hoảng rồi.Nước mắt em cũng bất giác lăn dài trên má.Bỗng nhiên có 1 bàn tay nào đó quẹt nhẹ những giọt nước mắt lăn dài trên má em.Thì ra bàn tay đó là của Jimin.em bỗng cảm an toàn khi hắn lau nước mắt cho em.Jimin ai cho anh đùa cái kiểu này vậy.Em lo gì chứ em vẫn còn chưa nấu đồ ăn cho anh mà.Lần sau cấm anh đùa kiểu này.Bà xã đại nhân sợ hả.Sợ cái đầu anh.Em vừa đỡ hắn dậy thì hắn liền nhào ra khỏi vòng tay của em mà ho lấy ho để.Thứ chất lỏng màu đen kèm máu của gã lại tuôn ra.Em hốt hoảng mà cố với lấy lọ thuốc ở trên bàn nhưng bỗng nhiên hắn líu tay em lại.Khô...ng anh ....khô...ng uốn..g thuố...c đâuJimin à ngoan uống thuốc đi mà xin anh đó.Em...la...là...thuốc....Xin em....ha..hãy nằm trên ....giường...vơ..với...anh 1 lúc.Em đâu biết thuốc từ lâu đã ko còn tác dụng đối với hắn.Em lau sạch tay cho hắn rồi sau đó leo lên giường mà ôm chặt hắn em chỉ sợ nếu bỏ hắn ra 1 giây thì sẽ hối hận cả đời.Hắn cũng dựa vào người em .Kang Y/n anh xin lỗi vì đã làm tổn thương emAnh xin lỗi vì đã phản bội em.Jimin à đưng nói nữa.Nước mắt em đã thấm đẫm áo hắn.Em lại khóc.Em khóc không thể ngừng.Nhưng Y/n à em biết ko.anh đã yêu em rất nhiều.ko phải là từ lúc em bỏ đi mà là từ lúc chúng ta mới bắt đầu.Nhưng anh lại ko nghĩ là anh yêu em.Anh rất hối hận về sự sai lầm của bản thân.
Nếu sau này anh còn nữa em hãy tái giá tìm 1 người nào đó đối sử thật tốt với em.Khối tài sản của anh là của em.Hãy chăm sóc bản thân thật tốt nhé
Nhưng anh mong en sẽ quên anh đi.Coi như anh chưa từng tồn tại mà tái giá nhé.Jimin à đừng nói nữa.Hãy đối sử thật tốt với bản thân nhé.em ko đc sử dụng cái gì hại đến sức khỏe đâu nhé.Anh yêu em..Cánh tay của Jimin đã buông thóc.Jimin tại sao anh lại bỏ em đi.Anh còn chưa ăn bữa sáng mà.Jimin à tỉnh dậy đi.Tỉnh dậy đi jimin.Em còn chưa nấu bữa sáng mà.Sao anh lại bỏ em lại.Em nở 1 nụ cười chua xót.Nước mắt em cứ thế rơi.Em gào tên hắn trong bất lực.Dù biết em đang nói chuyện 1 mình nhưng em ko thể ngừng gào khóc được.
Nhưng bây giờ dù em có gào thét cổ đi chăng nữa.Hắn vẫn ko thể quay lại nữa.sẽ chẳng còn ai lau đi nước mắt cho em nữa rồi.Em khômg thể chấp nhận sự thật là Park Jimin đã rời xa Kang Y/n mãi mãi.Em đã gào thét nhưng ko oán hận.em chỉ ôm lấy gã mà gào thét trong vô vọng.Park jimin đã mất vào rạng sáng ngày 30 tháng 7 năm ấy.Vào ngày ấy của 10 năm sau Kang Y/n cũng đã ra đi mãi mãi.Nhưng lúc đó em ko có ai bên cạch.Sau đó bạn bè hai bên đã tổ chức đám tang cho em và trôn em ở cạch Hắn.Từ bây giờ ko ai có thế tách em và hắn được nữa rồi.
Hắn ước hắn có thể sống được qua ngày mai để đc thưởng thức những món ăn do em nấu.Con người tội tệ bội bạc ấy bây giờ lại trân trọng từng giây phút ở bên em.Jimin ơi sáng rồi.Jimin à.JiminJimin.Em gọi mãi hắn cũng không trả lời em thực sự hoảng rồi.Nước mắt em cũng bất giác lăn dài trên má.Bỗng nhiên có 1 bàn tay nào đó quẹt nhẹ những giọt nước mắt lăn dài trên má em.Thì ra bàn tay đó là của Jimin.em bỗng cảm an toàn khi hắn lau nước mắt cho em.Jimin ai cho anh đùa cái kiểu này vậy.Em lo gì chứ em vẫn còn chưa nấu đồ ăn cho anh mà.Lần sau cấm anh đùa kiểu này.Bà xã đại nhân sợ hả.Sợ cái đầu anh.Em vừa đỡ hắn dậy thì hắn liền nhào ra khỏi vòng tay của em mà ho lấy ho để.Thứ chất lỏng màu đen kèm máu của gã lại tuôn ra.Em hốt hoảng mà cố với lấy lọ thuốc ở trên bàn nhưng bỗng nhiên hắn líu tay em lại.Khô...ng anh ....khô...ng uốn..g thuố...c đâuJimin à ngoan uống thuốc đi mà xin anh đó.Em...la...là...thuốc....Xin em....ha..hãy nằm trên ....giường...vơ..với...anh 1 lúc.Em đâu biết thuốc từ lâu đã ko còn tác dụng đối với hắn.Em lau sạch tay cho hắn rồi sau đó leo lên giường mà ôm chặt hắn em chỉ sợ nếu bỏ hắn ra 1 giây thì sẽ hối hận cả đời.Hắn cũng dựa vào người em .Kang Y/n anh xin lỗi vì đã làm tổn thương emAnh xin lỗi vì đã phản bội em.Jimin à đưng nói nữa.Nước mắt em đã thấm đẫm áo hắn.Em lại khóc.Em khóc không thể ngừng.Nhưng Y/n à em biết ko.anh đã yêu em rất nhiều.ko phải là từ lúc em bỏ đi mà là từ lúc chúng ta mới bắt đầu.Nhưng anh lại ko nghĩ là anh yêu em.Anh rất hối hận về sự sai lầm của bản thân.
Nếu sau này anh còn nữa em hãy tái giá tìm 1 người nào đó đối sử thật tốt với em.Khối tài sản của anh là của em.Hãy chăm sóc bản thân thật tốt nhé
Nhưng anh mong en sẽ quên anh đi.Coi như anh chưa từng tồn tại mà tái giá nhé.Jimin à đừng nói nữa.Hãy đối sử thật tốt với bản thân nhé.em ko đc sử dụng cái gì hại đến sức khỏe đâu nhé.Anh yêu em..Cánh tay của Jimin đã buông thóc.Jimin tại sao anh lại bỏ em đi.Anh còn chưa ăn bữa sáng mà.Jimin à tỉnh dậy đi.Tỉnh dậy đi jimin.Em còn chưa nấu bữa sáng mà.Sao anh lại bỏ em lại.Em nở 1 nụ cười chua xót.Nước mắt em cứ thế rơi.Em gào tên hắn trong bất lực.Dù biết em đang nói chuyện 1 mình nhưng em ko thể ngừng gào khóc được.
Nhưng bây giờ dù em có gào thét cổ đi chăng nữa.Hắn vẫn ko thể quay lại nữa.sẽ chẳng còn ai lau đi nước mắt cho em nữa rồi.Em khômg thể chấp nhận sự thật là Park Jimin đã rời xa Kang Y/n mãi mãi.Em đã gào thét nhưng ko oán hận.em chỉ ôm lấy gã mà gào thét trong vô vọng.Park jimin đã mất vào rạng sáng ngày 30 tháng 7 năm ấy.Vào ngày ấy của 10 năm sau Kang Y/n cũng đã ra đi mãi mãi.Nhưng lúc đó em ko có ai bên cạch.Sau đó bạn bè hai bên đã tổ chức đám tang cho em và trôn em ở cạch Hắn.Từ bây giờ ko ai có thế tách em và hắn được nữa rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz