ZingTruyen.Xyz

Giả Heo Ăn Thịt Hổ(H)

chap 12 H siêu nhiều H +++++

NguynDng33304

   Chap này chỉ toàn H+++  thui nhoa, tui viết cái up liền, nên có bị sạn thì tui sẽ sửa sau nhá

Hôm nay Tô Vọng đặc biệt yếu mền cứ khóc mãi thôi, cứ nghĩ bản thân sẽ nắm gọn thế cục, một tay lợi dụng Nhất Sở, triệt để moi tiền của hắn, một bên khiến cho Chu Trịnh đau lòng không ngớt.Nhưng mới thực hiện kế hoạch được vài bữa, bản thân đã phải gánh nợ, người đau lòng lại là cậu, thân mình có lẽ còn chưa lo nổi.

    Chu Trịnh xấu tính như vậy,tại sao mọi chuyện với cậu ta đều suôn sẻ. Vì tức giận mà phát tiết lên hai hòn bi của Nhất Sở, đem thứ nọ của hắn xoắn chặt.Nước dâm nóng ẩm xối xả tràn xuống tinh hoàn hắn, lênh láng ướt đẫm cả nệm.Nhất Sở đau đến mức nhăn mặt,
mèo con lại phẫn nộ ghen tuông rồi.Đau thêm một chút, hắn lại vui thêm một chút.Tô Vọng cả người đều mền mại, ẩm mướt, rên rỉ vừa ngọt ngào lại dâm dục, trong miệng còn nghẹn ngào lẩm bẩm chửi rủa hắn. Mỗi lần hắn đáp lại Chu Trịnh một câu, hoa huyệt lại trở nên gắt gao, đem địa phương cả hai cọ sát càng kịch liệt,xúc cảm càng mãnh liệt, làm hắn từ gốc đến ngọn đều sướng đủ, thịt mu mền áp vào lông mu cứng ngắc, tưới ướt sũng.Phần quy đầu của hắn mỗi lần đỉnh đểu chạm tới một nơi tư mật đặc biệt, đem quy đầu cứng như đá cuội bú liếm rất sướng.

  Gậy thịt của hắn càng ngày càng dâm, vừa cứng rắn sung mãn nhiều gân, lỗ nhỏ của cậu vừa mền vừa chặt lại nhiều nước, giống như cả hai sinh ra đã dành cho nhau.

"Hôm nay về với em nha, tối nay có mưa dông, em sợ lắm"

Chu Trịnh đầu giây bên kia còn giở giọng mũi nũng nĩu với hắn.

  Về cái gì chứ, hôm may ông đây sẽ đem con cặc của chồng nhà mày vắt khô,nếu Chu Trịnh biết cậu đang ngấu nghiến cặc lớn của chồng cậu ta, tuy ý cưỡi lên người hắn, có lẽ Chu Trịnh sẽ tức chết đi
   Tô Vọng quyến rũ cắn môi, cũng chẳng biết bấy giờ bản thân có bao nhiêu dâm đãng, cậu biết hắn mỗi lần chuẩn bị bắn, cậu nhỏ của Nhất Sở sẽ đặc biệt trướng lên,giật giật,quy đầu sẽ chậm rãi rỉ tinh,mấy phút sau sẽ đột ngột phun trào, lỗ mãng khai mở hoa tâm, bắn vừa mạnh vừa dai dẳng khiến cậu sướng đến bất khóc nức nở vì tê dại.Vì thế vừa cảm nhận được điều này,Tô Vọng dứt khoát trượt khỏi cặc bự, xấu xa đem lồn non ấm mịn lướt nhẹ nhàng qua phần thân cậu em hắn. Nhất Sở sắp đến cao trào, tiếng thở dộc cũng chẳng thèm giấu diếm vợ hắn nữa, đem lồn non dập cho tơi bời.Đến khúc y sắp lên đỉnh mà bắn tinh, khoái cảm ngập tràn như sóng biển kéo tới bỗng nhiên vụt tắt chớp nhoáng.

   Nhất Sở phải tự thừa nhận, lần đầu tiên hắn cảm thấy khó chịu đến bức người như vậy.

"Anh à...em nhớ anh nhiều..."

"Bíp"

   Tô Vọng giận dỗi nhìn hắn, chỉ thấy y dứt khoát tắt máy, khuôn mặt lạnh lẽo nhìn y, bắp tay nổi lên gân xanh.

"Ngồi lên đi"

  Giọng Nhất Sở mang đầy ý ra lệnh,nhưng Tô Vọng mang theo ý chí phản nghịch, nhất quyết không nghe theo.Bàn tay mền mại nắm lấy đầu khấc của hắn, ngón cái chà xát quanh lỗ sáo.

"Ồ...được lắm..."

  Nhất Sở lao đến như con thú dữ đè chặt cậu dưới chiếc nệm cũ,cả trọng lực đều dồn lên người Tô Vọng bé bỏng , lớn đến mức cậu cảm thấy khó thở.

     Cặc bự tìm tới hoa huyệt múp míp quen thuộc, thô lỗ đâm sầm một cái.Tô Vọng khóc òa lên vì sướng.

"A..aa.aaa~~~~~"

   Cậu không những dâm, nếm qua rất dễ gây nghiện, mà rên cũng rất đã tai, kích thích tột độ năng lực dày vò của hắn.

"Bắn..a..ức..bắn..rồi..n....aa~~~~"

  Dâm thủy phụt ra, tinh dịch cũ trộn lẫn với nước lồn,bị cặc bự đẩy vào trong tử cung, rồi lại bị hắn dùng cặc moi ra ngoài, chuẩn bị cho đợt tinh mới tiếp theo.

"Nhất Sở...anh...em...với...Chu...Trịnh...ai sướng hơn...hả...ức.."

"Anh chưa bao giờ làm với cậu ta..."

"A...ha..a...vậy là...em..có lỗi với..bạn thân mình rồi...."

" Nhưng cặc..của chồng cậu ấy...sướng quá..."

  Nhất Sở liếm môi cậu, mất kiên nhẫn hỏi.

"Vậy có sướng bằng người yêu em không..."

Tô Vọng chần chừ một lúc mới trả lời.

"Anh...kĩ thuật..còn kém xa anh ấy.."

"Cũng không lớn bằng...sướng bằng...anh ấy...đã vậy còn thô lỗ...ức...hức.."

  Nhất Sở khóe môi giật giật, gằn từng chữ.

"Không lớn bằng......đã vậy còn thô lỗ ???..."

  Nhất Sở cười đến xán lạn, hắn vẫn nhớ như in lần đầu chơi cậu, tàn nhẫn đem màng trinh của cậu xé nát, giọt máu đỏ chảy ra khiến hắn hứng phấn, hắn biết hắn là lần đầu của cậu.Vậy mà y còn dám nói dối, chê hắn kỹ thuật kém, còn không lớn bằng tên kia, hai chữ không lớn cũng đủ khiến hắn nổi điển rồi. Nhất Sở trước đã xem qua cảnh Chu Trịnh với Trương khải gian díu, rõ ràng gã đó chỉ bằng 2 phần ba hắn thôi đấy.Nếu không phải hắn đã nắm rõ mọi thứ trong lòng bàn tay, thì tên Trương Khải kia đã mất đi bộ phận giữa hai chân rồi.Hắn là lần đầu tiên giận đến mức bật cười.

"Phải.."

"Anh..cũng không vào sâu..bằng..a..anh ấy..."

  Tô Vọng rõ ràng muốn chọc tức chết hắn, đối với đàn ông đó không khác nào một thứ sỉ nhục. Tô Vọng nói sướng mồn sướng miệng, Nhất Sở cũng chẳng thèm phản bác, hắn chỉ chậm chạp đẩy hông vào bên trong, chậm đến mức khiến cậu phát nứng.Cặc bự chậm rì rì tách mở từng khe thịt động ,chật hẹp đẫm nước.Lúc hắn thô bạo,dồn dập, khoái cảm dữ dội ấp đến, nhưng khi làm chậm chạp như vậy, dây thân kinh như tìm thấy điểm tụ, cậu có thể cảm nhận rõ nét nhất hình dạng cậu em của hắn,như in hình dáng của nó trong hoa huyệt mình,khiến lồn non càng trở nên nhạy cảm thèm khát.Nhất Sở rất lâu mới lút cán bên trong, đem điểm sâu nhất, giới hạn cuối cùng của cậu đẩy vào trong, thậm chí bụng nhỏ còn nhô lên một ngọn.Nhất Sở nhìn cậu nhướng mày, Tô Vọng tử cung bị ép đến khó thở, bức tức chỉ biết rên ư ư, mặt đỏ như trái cà chua,hắn rõ ràng là tên nhỏ mọn, muốn trả lời cậu bằng cách này, nhưng thật sự, là rất rất sâu rồi.

  Đêm còn dài, hắn cứ như vậy chậm chạp xỏ xuyên, cố tình đâm nửa chừng,  rút ra rồi đem cặc bự thô to cọ vào mép lồn đẫm nước. Khiến Tô Vọng khó chịu đến mức toàn thân ngứa ngày, nứng muốn điên lên, đem eo cọ tới có lui, tham lam trượt lên trượt xuống cậu em của hắn.Cả hai nhất quyết không chịu nhường ai, nhưng Tô Vọng đã nhịn được nữa rồi,vừa khóc vừa uất ức nói:

"Mau..đụ..em...không chịu...được nữa..."

"Mau lên....đi mà..."

  Nhất Sở cứ ngó lơ, tiếp chu trình hành hạ mèo con.

"Em...nứng..lắm rồi...mau...mau..đụ chết..em đi.."

"Của..anh là sướng...nhất...tuyệt...nhất...."

"Đi..mà..."

"Gọi chồng đi..."

"Chồng ơi...mau chịch chết em... đi.."

"Được.."

   Nhất Sở nhét cặc vào bên trong cậu, Tô Vọng thở gắt ra, dâm đãng đem hai đôi chân thon dài tuyệt đẹp quấn chặt lấy hông hắn, ưỡn mu thịt lên để hứng trọn từng cú nhấp của Nhất Sở.

****

  Lang Tranh rất nghiện cảm giác lăn giường với Trương Khải, nhưng đối với Trương Khải là một cực hình,vì thằng nhóc này mỗi lần đều rất thô lỗ, bạo lực, hơn nữa Lang Tranh nhìn ngây thơ non nớt mà rất thích chơi trò tình thú, bắt hắn phải mặc mấy bộ quần áo cosplay , dùng đủ loại sextoy trên đời, thậm chí hắn bị ốm cậu ta cũng không tha, còn nói khi ốm làm sẽ rất thích.

    "A~~~bên trong anh ấm quá sướng quá đi mất..."

"Ư..ức..a..a..."

  Lang Tranh rên rỉ như thể kẻ bị đụ là cậu ta.Trương Khải thật sự đã mệt lắm rồi, thở cũng không thở nổi.

"Nghiệp súc, chó chết.."

" Không bằng cầm thú..."

Lang tranh đấm một cú vào bụng hắn, khiến hắn ta nằm bệt ra giường, cậu ta cười ngây ngốc, chu mỏ hôn hắn.

"Cái miệng của anh hư lắm..."

"Nói đi thăm bà nội, hóa ra là đi chơi trai, tệ bạc..."

  Lang Tranh càng nghĩ càng nghĩ càng tức, khóe mắt cay cay.
Trương Khải hôm qua quả thật đi tìm một cậu trai bao xinh đẹp, nhưng hắn ta không dựng nổi, chơi hỗ thì cậu trai kia quá bé, cho vào mà tưởng như không.Lúc ra ngoài khách sạn bắt gặp Lang Tranh đi học nhóm với đám bạn trở về.Trái đất rất rộng, nhưng hắn số lại quá nhọ, vì thế bị ốm là vì Lang Tranh đêm qua hiếp hắn, tàn nhẫn nhấn đầu xuống bể nước, suýt nữa thì chầu trời, khí trời hàn, Trương Khải ngất trong bể nước lạnh, khi tỉnh lại liền phát sốt.

  Lang Tranh bỗng nhiên bật khóc,uất ức, phía dưới đem hoa huyết non mền của hắn đâm nát.

"Anh...lừa em...nếu như..anh mà còn lừa em...anh nhất định chết chắc..."

"Đĩ dâm, chịch anh..chịch chết anh.."

"Huhuhu..."

"Rõ ràng đã chấp nhận làm người yêu em rồi mà..."

   Lang Tranh khóc huhu, Trương Khải khốn khổ cầu xin cậu dừng lại, hắn không có đồng ý, hắn là bị cậu ép làm người yêu.

"Này..đừng..đừng..sâu như thế...tao..chịu không nổi...nữa...agh...."

"Van xin..mày đấy.."

   Trương Khải thấy cậu như phát dồ, hắn tưởng như sắp bị thọc đến tận ruột,con cặc đặc biệt khủng bố này cứ tàn nhẫn xuyên tới điểm mền yếu nhất của hắn,hoa huyệt bị kéo căng hết cỡ, mỗi lần nhấp đều thốn đến tận não. Đau thì đau đến mức muốn ngất đi nhưng sướng cũng sướng đến dục tiên dục tử.Lang Tranh khóc càng ngày càng to, lấy tay rụi rụi mắt có mấy phần đáng yêu, đối lập hoàn toàn với phía dưới ,từ đầu đến cuối vẫn dữ tợn khốc liệt không thay đổi.Trương Khải gào lên, bị đụ cho bắn tung tóe, cả người co rút run lẩy bẩy, không phải bắn một lần mà bắn hai lần liên tiếp, phun cả nước tiểu, ủy khuất đến bất khóc, thằng nhóc này như phát điên lên rồi, liền miệng trách móc hắn.Trương Khải liên tục bị ép bắn,bắn nhiều đến mức không  thể bắn được giọt nào nữa, lên đỉnh liên tục bằng lỗ hậu.Nhóc con hóa rồ, hắn không chịu được nữa.Trương Khải với lấy chậu hoa xứ gần đó, dùng hết sức bình sinh đập mạnh vào đầu Lang Tranh.

"Choang"

  Trương Khải sợ bản thân có thể  bị thằng nhóc này đụ chết, nên sức lực đập chậu hoa cũng lớn lắm.Lang Tranh tắt lịm, máu chảy đầm đìa, ngã xuống giường.Hắn ta chửi thể một tiếng, ngất rồi mà cặc vẫn cứng như đá, lút cán trong hoa huyệt hắn, khổ sở lắm Trương Khải mới rút ra được.

   Trương Khải chỉ muốn phòng thủ một chút, ai ngờ máu từ đầu Lang Tranh chảy ra nhiều đến mức, thấm ướt cả một khoảng lớn, khiến Trương Khải sợ hãi vô cùng, nếu để lâu, hắn sợ Lang Tranh sẽ mất máu mà chết.Hắn sẽ phạm phải tội giết người.Vì thế Trương Khải lại phải đem kẻ vừa đụ mình lên bờ xuống ruộng đi bệnh viện.

  Trương Khải ban đầu chỉ tính ném cậu ta tới bệnh viện, còn tự mình trả viện phí cho nhóc.Nhưng không hiểu sao trong lòng hắn lại bồn chồn không thôi.Trương Khải căn bản chưa bao giờ đánh ai ra nông nỗi này cả, cả một tuần cứ nghĩ mãi không thôi,nghĩ đến mức đau đầu nát óc.
Trương Khải đi một vòng quanh phòng lẩm bẩm.

"Với những thứ thằng cún con làm với mình, thì đấy cũng đáng đời..."

"Đúng vậy.."

Cuối cùng suy nghĩ thêm hai ngày nữa, vẫn là chuẩn bị một giỏ hoa quả lớn đến gặp cậu.

***
Hắn chỉ đến xem tình hình cậu như thế nào rồi về ngay, ngó qua cửa kính thấy Lang Tranh đang say giấc nồng, thoát nhìn nón nớt yếu mền lạ thường.Trương Khải rón rén mở cửa bước vào, đặt giỏ hoa quả tính về ngay,phía sau lại truyền đến âm thanh mền mại.

"Anh...là ai thế ạ.."

"Chúng ta quen nhau từ trước rồi..phải không ạ.."

Trương Khải hoảng hốt nhìn cậu, Lang Tranh ngây ngốc nhìn hắn, đầu quấn dải băng trắng tinh.

"Sao lại đem hoa quả đến cho em..."

  Trương Khải ồ một tiếng, đáp:

"Không nhớ anh là ai à"

"Vâng ạ.."
  Lang Tranh nhu mì gật gật đầu, vừa đẹp trai lại đáng yêu.

   Trương Khải đoán phỏng thằng nhóc này bị mất trí nhớ, trong bụng như mở cờ, sung sướng như muốn nhảy cẫng lên,nhóc con gặp nạn hắn lại thoát nạn, đúng là ông trời có mắt.

"Chúng ta á...không quen biết nhau đâu.."

"Anh thấy em gặp tai nạn,nên tốt bụng đưa em vào bệnh viện thôi.."

Lang Tranh vẫn cứ ngốc ngốc đáng yêu nhìn hắn, ngoan ngoãn đáp.

"Ô vậy sao..cảm ơn anh nhiều lắm"

  Trương Khải cũng chẳng muốn nói gì thêm,muốn chuồn đi gấp, Lang Tranh phía sau tự nhiên ôm đầu kêu oai oái.

"Anh ơi..anh..em..đau quá.."

  Trương khải vội vã quay lại, lo lắng nhìn cậu nói:

"Em..em có sao không...để anh gọi bác sĩ nhé.."

  Lời vừa dứt, cánh tay của hắn liền bị nhóc con giữ chặt lấy, kéo mạnh về phía trước, Trương Khải ngã chúi vào lòng Lang Tranh.Khuôn mặt ngây ngô ban nãy liền biến mất, cậu ta khẽ cười lạnh, ánh mắt sắc bén nhìn hắn.

"Em đã nói là nếu anh còn lừa em nữa, anh sẽ chết chắc mà.."

Trương Khải vừa từ trên thiên đường lại rớt xuống địa ngục,tức giận đến phát run lên, muốn đẩy thẳng nhóc này ra mà không được.

"Mày..mày...thằng quỷ...giả tạo.."

"Bụp"

Lang Tranh đấm mạnh vào bụng Trương Khải cười hì hì.
Cậu ta cọ cọ đũng quần đã nhô cao của mình lên hai cắp đào căng mọng của hắn chu chu mỏ, vui thích nói.

"Lần này phải nghiêm khắc trừng phạt anh mới được..."

"Anh đoán xem,chúng ta chịch trong bệnh viện, có sướng hơn không"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz