G I Dle Just Me I Dle
Chị là Cho Miyeon,chị là 1 cô gái độc thân và tràn đầy tự tinCông việc hiện tại của chị là đang bán bánh trong 1 chiếc xe được custom thành 1 chổ để bán bánh dễ thương và đơn giảnHằng ngày có vô vàn người đến tiệm của Miyeon để mua bánh và tiện thể ngắm nhìn nhan sắc xinh đẹp đến mức phải há hốc mồm mỏi khi nhìn thấy MiyeonMiyeon là 1 cô gái hoạt bát và mạnh mẽ,chị có tính cách dường như luôn ổn định và rất được lòng mọi ngườiCạnh chổ chiếc xe bán bánh của Miyeon cũng chính là nhà chị,1 ngôi nhà nhỏ và gọn-Oáp...huh,dậy mở tiệm nào- Miyeon vừa thức giấc và rời khỏi chiếc giường êm ái Thay cho mình 1 chiếc áo sơ mi và quần đen đơn giản,Miyeon đi ra ngoài xe bán bánh và đeo chiếc tạp dề màu xanh vào-Được rồi,làm bánh thôi-
___________-Miyeon,cháu đi đổ rác hộ bác được không?Hôm nay bác đau lưng quá- 1 người hàng xóm lớn tuổi của Miyeon đi ra và nhờ Miyeon đi đổ rác hộMiyeon cũng vui vẻ đồng ý-Bác vào nghỉ ngơi đi,cháu sẽ đổ giúp bác-Miyeon bước ra khỏi chiếc xe bán bánh khi đang trộn bột giở dangCầm cái bọc rác to đi về phía thùng rác Miyeon buồn bực than vãn-Làm gì mà để thùng rác xa vậy chứ?Mỗi lần đi đổ đúng là mệt mà- Miyeon bỏ rác vào trong thùng và khi vừa quay đầu lại cô đụng trúng 1 người khiến người đó ngả nhào ra đất-A!Ôi,tôi thật xin lỗi,cô không sau chứ?!- Miyeon hốt hoảng đưa tay về phía cô gái kia nhưng liền bị cô ấy hất tay raMiyeon lúc này mới nhận ra.Cô gái trước mặt trong cũng khá đáng yêu và xinh đẹp chỉ có điều là cô ấy mặc trên người 1 bộ đồ rách rưới và dơ bẩn-Eh?Ừm...xin chào!Tôi là Cho Miyeon,xin lỗi vì đã va vào cô- Miyeon lịch sự chào hỏi và tính đỡ người đó dậy thì liền bị gạt ra,cô gái đó tự đứng dậy-Đ-đói..- Cô gái đó bập bè 1 từ và Miyeon liền khó hiểu cùng với lo lắng nhìn cô ấy-Cô gì ơi?Cô tên gì và sau cô không về nhà mà đi lang thang như vậy?Mới có 5h sáng thôi mà cô?- Miyeon đặt câu hỏi và cái con người đó thì như 1 con thú bắt đầu gầm gừ -Song Yu..qi,k-không có nhà- Người kia dường như đang sợ hãi Miyeon -A!Lúc nãy cô bảo cô đói phải không?Cô theo tôi,tôi cho cô chút gì đó để ăn nhé?--Sợ..sợ lắm,đánh Yuqi,Yuqi đau..- Miyeon cảm thấy thương xót cho cô gái này.Ngũ quan cũng phải gọi là xinh đẹp chỉ có điều là thân hình gầy gò hốc hác,trên người còn có khá nhiều vết thương chằng chịt -Đừng sợ,tôi không làm gì cô đâu,đưa tay cho mình- Miyeon vương cánh tay về phía Yuqi,Yuqi sợ hãi run rẫy đưa tay về phía MiyeonMiyeon nhẹ nhàng nắm lấy,rất dịu dàng và ấm áp-Đi theo tôi,tôi cho cô ăn chút gì đó nha?Chịu không?-Yuqi sợ hãi nhưng vẫn gật đầu,cô thật sự đói lắm rồi
____________Miyeon đưa Yuqi về nhà khi mà tay vẫn đang nắm lấy tay Yuqi-Ngồi ở đây đợi tôi chút- Miyeon để Yuqi ngồi lên cái ghế mà Miyeon hay ngồi để trong tiệm rồi loay hoay làm bánhSau cỡ 20p thì 1 khay bánh sừng châu đơn giản đã ra lòMùi bánh thơm lừng lập tức khiến Yuqi sáng mắt muốn nhào vào ăn ngay-Ây,đợi chút,bánh vẫn còn nóng lắm- Miyeon đặt khay bánh xuống bàn rồi quay sang nhìn Yuqi-Có phải cô tên là Song Yuqi?-*Gật*-Cô có nhớ tên tôi không?--Ch..cho Miyeon..- Yuqi lấp bấp lặp lại tên Miyeon và Miyeon mỉm cười đưa tay xoa mái tóc côYuqi lần đầu được đối xử nhẹ nhàng và ân cần như vậy thì liền như 1 chú cún nhắm mắt hưởng thụ-"Thật dễ thương,giống như 1 chú cún nhỏ vậy"--Bánh đây,ăn từ từ thôi nha- Miyeon lau sơ tay của Yuqi bằng khăn giấy ướt rồi đưa 1 cái bánh cho YuqiNhư 1 con vật đói lâu ngày,Yuqi liền nhào vào xâu xé cái bánhTrong chóc lát thì cái bánh trên tay Yuqi đã biến mất-Haha,cô có vẻ rất đói,đây ăn thêm cái nữa đi- Miyeon đưa Yuqi thêm 1 cái nữa và lần này Yuqi ăn có chút chậm rãi và từ từ hơn -Ngon chứ?-*Gật đầu lia lịa*Yuqi cười híp cả mắt nhìn Miyeon và Miyeon cũng cười lại-Cô không có nhà,tôi cũng chẳng biết làm sau,lòng tốt của tôi có lẽ là cao quá rồi,cô ở lại đây với tôi đi nhé?- Miyeon đề nghị và Yuqi có chút ngơ ngác-Ở đây..?Cái này?..- Yuqi nghiêng đầu chỉ vào nhà của Miyeon và Miyeon đã gật đầuYuqi như vớ được vàng liền đứng phắc dậy ôm chặt Miyeon,chị cũng vui vẻ ôm lại-Hm...cô bao nhiêu tuổi?--Yuqi nhớ là...23--Ừm,chị lớn hơn em 2 tuổi,gọi chị là chị Miyeon nhé--Chị Miyeon--Ừ ngoan-
__________
___________-Miyeon,cháu đi đổ rác hộ bác được không?Hôm nay bác đau lưng quá- 1 người hàng xóm lớn tuổi của Miyeon đi ra và nhờ Miyeon đi đổ rác hộMiyeon cũng vui vẻ đồng ý-Bác vào nghỉ ngơi đi,cháu sẽ đổ giúp bác-Miyeon bước ra khỏi chiếc xe bán bánh khi đang trộn bột giở dangCầm cái bọc rác to đi về phía thùng rác Miyeon buồn bực than vãn-Làm gì mà để thùng rác xa vậy chứ?Mỗi lần đi đổ đúng là mệt mà- Miyeon bỏ rác vào trong thùng và khi vừa quay đầu lại cô đụng trúng 1 người khiến người đó ngả nhào ra đất-A!Ôi,tôi thật xin lỗi,cô không sau chứ?!- Miyeon hốt hoảng đưa tay về phía cô gái kia nhưng liền bị cô ấy hất tay raMiyeon lúc này mới nhận ra.Cô gái trước mặt trong cũng khá đáng yêu và xinh đẹp chỉ có điều là cô ấy mặc trên người 1 bộ đồ rách rưới và dơ bẩn-Eh?Ừm...xin chào!Tôi là Cho Miyeon,xin lỗi vì đã va vào cô- Miyeon lịch sự chào hỏi và tính đỡ người đó dậy thì liền bị gạt ra,cô gái đó tự đứng dậy-Đ-đói..- Cô gái đó bập bè 1 từ và Miyeon liền khó hiểu cùng với lo lắng nhìn cô ấy-Cô gì ơi?Cô tên gì và sau cô không về nhà mà đi lang thang như vậy?Mới có 5h sáng thôi mà cô?- Miyeon đặt câu hỏi và cái con người đó thì như 1 con thú bắt đầu gầm gừ -Song Yu..qi,k-không có nhà- Người kia dường như đang sợ hãi Miyeon -A!Lúc nãy cô bảo cô đói phải không?Cô theo tôi,tôi cho cô chút gì đó để ăn nhé?--Sợ..sợ lắm,đánh Yuqi,Yuqi đau..- Miyeon cảm thấy thương xót cho cô gái này.Ngũ quan cũng phải gọi là xinh đẹp chỉ có điều là thân hình gầy gò hốc hác,trên người còn có khá nhiều vết thương chằng chịt -Đừng sợ,tôi không làm gì cô đâu,đưa tay cho mình- Miyeon vương cánh tay về phía Yuqi,Yuqi sợ hãi run rẫy đưa tay về phía MiyeonMiyeon nhẹ nhàng nắm lấy,rất dịu dàng và ấm áp-Đi theo tôi,tôi cho cô ăn chút gì đó nha?Chịu không?-Yuqi sợ hãi nhưng vẫn gật đầu,cô thật sự đói lắm rồi
____________Miyeon đưa Yuqi về nhà khi mà tay vẫn đang nắm lấy tay Yuqi-Ngồi ở đây đợi tôi chút- Miyeon để Yuqi ngồi lên cái ghế mà Miyeon hay ngồi để trong tiệm rồi loay hoay làm bánhSau cỡ 20p thì 1 khay bánh sừng châu đơn giản đã ra lòMùi bánh thơm lừng lập tức khiến Yuqi sáng mắt muốn nhào vào ăn ngay-Ây,đợi chút,bánh vẫn còn nóng lắm- Miyeon đặt khay bánh xuống bàn rồi quay sang nhìn Yuqi-Có phải cô tên là Song Yuqi?-*Gật*-Cô có nhớ tên tôi không?--Ch..cho Miyeon..- Yuqi lấp bấp lặp lại tên Miyeon và Miyeon mỉm cười đưa tay xoa mái tóc côYuqi lần đầu được đối xử nhẹ nhàng và ân cần như vậy thì liền như 1 chú cún nhắm mắt hưởng thụ-"Thật dễ thương,giống như 1 chú cún nhỏ vậy"--Bánh đây,ăn từ từ thôi nha- Miyeon lau sơ tay của Yuqi bằng khăn giấy ướt rồi đưa 1 cái bánh cho YuqiNhư 1 con vật đói lâu ngày,Yuqi liền nhào vào xâu xé cái bánhTrong chóc lát thì cái bánh trên tay Yuqi đã biến mất-Haha,cô có vẻ rất đói,đây ăn thêm cái nữa đi- Miyeon đưa Yuqi thêm 1 cái nữa và lần này Yuqi ăn có chút chậm rãi và từ từ hơn -Ngon chứ?-*Gật đầu lia lịa*Yuqi cười híp cả mắt nhìn Miyeon và Miyeon cũng cười lại-Cô không có nhà,tôi cũng chẳng biết làm sau,lòng tốt của tôi có lẽ là cao quá rồi,cô ở lại đây với tôi đi nhé?- Miyeon đề nghị và Yuqi có chút ngơ ngác-Ở đây..?Cái này?..- Yuqi nghiêng đầu chỉ vào nhà của Miyeon và Miyeon đã gật đầuYuqi như vớ được vàng liền đứng phắc dậy ôm chặt Miyeon,chị cũng vui vẻ ôm lại-Hm...cô bao nhiêu tuổi?--Yuqi nhớ là...23--Ừm,chị lớn hơn em 2 tuổi,gọi chị là chị Miyeon nhé--Chị Miyeon--Ừ ngoan-
__________
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz