Full Quyen 6 Sau Khi Dai Lao Ve Huu
Editor: Đào Tử______________________________"Đợi đã ——"Bùi Diệp đột ngột dừng bước, ánh mắt hướng về phía xa."Có chuyện gì vậy?"An Đát Hương cũng dừng lại theo, cúi người xuống bóp chân đang sưng cứng vì đi bộ nhiều.Cô chỉ mặc một chiếc váy hoa cúc nhỏ, đi một đôi sandal đế mềm màu trắng.Đây là trang phục cô mua theo trend trên Xiaohongshu.Quần áo thì đẹp thật, nhưng hoàn toàn không phù hợp với việc sinh tồn ngoài trời.Sandal cũng rất "mát", đi qua bụi cây một hồi, mu bàn chân và bắp chân bị muỗi cắn đầy mẫn đỏ, ngứa ngáy phồng lên, không gãi thì ngứa, mà gãi trầy da cũng không hết ngứa.Tuy nhiên, cô không dám kêu ca gì.Sợ rằng Bùi Diệp sẽ bỏ mặc cô.Đi theo quốc bảo còn có chút đảm bảo an toàn, nếu bị bỏ lại, giữa chốn hoang vu không một bóng người, khả năng sinh tồn của cô gần như bằng không, có lẽ không chết đói thì cũng bị dã thú xé xác. Đương nhiên, cũng có thể gặp phải thú nhân đực như Thanh rồi bị hãm hiếp.Bùi Diệp nói: "Người phía trước không có ý tốt."Phía trước chính là điểm hẹn, thú nhân của bộ lạc Mộc Mộc đã đến trước.Nhưng, Bùi Diệp chưa đến gần đã ngửi thấy mùi khó chịu.Mùi của bọn họ...Làm Bùi Diệp muốn đánh người.An Đát Hương lo lắng: "Bọn họ đến bao nhiêu người?"Bùi Diệp nói: "Tính cả tiền trạm, chắc khoảng mười hai người."Toàn bộ đều là những thú nhân đực trẻ tuổi khỏe mạnh.Bùi Diệp liếc nhìn An Đát Hương, mùi hương trên người cô nhạt đi nhiều so với hôm qua, nhưng vẫn ảnh hưởng đến thú nhân đực. Nếu trong đám thú nhân đực có ai đó đạt đến ngưỡng hoặc sắp bước vào giai đoạn phát tình, khả năng bị ảnh hưởng rất cao.An Đát Hương hỏi: "Vậy cô có đánh lại không?""Một chọi hai mươi cũng không thành vấn đề."An Đát Hương yên tâm hẳn.Đó là sức chiến đấu của quốc bảo.Tuy người ta tên là gấu trúc, nhưng thật không phải gấu hiền, sức chiến đấu của họ hàng nhà gấu xếp hàng đầu."Vậy sợ gì, chơi bọn chúng đi!"An Đát Hương chỉ tay về phía trước, hào khí ngút trời.Bùi Diệp lạnh lùng liếc nhìn cô: "Tôi chơi bọn chúng thì không vấn đề, tôi sợ chúng... Ừm, cô hiểu mà."An Đát Hương: "..."Đây là liêm sỉ của thế giới thú nhân đó à?Thật như giẻ rách.Ngay cả quốc bảo cũng có thể thản nhiên nói điều không đứng đắn..."Thân hình tôi nhỏ bé này... chỉ có một cái eo, hỏng rồi khó sửa... vẫn không nên tham gia náo nhiệt, hay là ngồi đây đợi cô quay lại?"Bùi Diệp lắc đầu.Theo tình tiết thường gặp trong loại tiểu thuyết này, một khi nữ chính và nhân vật có sức mạnh đỉnh cao tách ra, chắc chắn sẽ có một nhân vật nam khác can thiệp, sau đó lại là những cảnh mô tả sáo rỗng lặp đi lặp lại.Không sắp xếp như vậy, làm sao phát triển hậu cung?Trường hợp may mắn, Bùi Diệp quay lại có thể thấy nữ chính và một trong những hậu cung của cô đang vui vẻ bên nhau.Trường hợp xấu hơn, nữ chính đã bị một cỗ sức mạnh không trong sáng làm ngất, bị nhân vật nam mang đi.Sau khi tiếp diễn kịch bản, nhiệm vụ lan tỏa làn gió trong sạch đến toàn bộ đại lục thú nhân của Bùi Diệp sẽ thất bại."Cô đi theo nó."Bùi Diệp lấy ra một người gỗ nhỏ đưa cho An Đát Hương.Người gỗ nhỏ vẫy tay chào cô ấy.An Đát Hương: "..."Ha ha...Một thế giới mà thú có thể biến thành người, gỗ thành tinh cũng không quá bất ngờ."Tộc trưởng, có người đến... chỉ là..."Một con quạ từ trên trời đáp xuống đất, hóa thành người."Chỉ là gì?"Kim Sư mài móng vuốt của mình, giọng nói lạnh lùng mang vài phần sát ý."Chỉ là... là hai con thú nhân cái, dường như một con còn chưa trưởng thành."Thú nhân đực nghe vậy, mắt sáng lên.Hai con thú nhân cái?Có một con chưa trưởng thành?Wao, thật không thể tin được.Phải biết rằng thú nhân cái là tài nguyên quý hiếm nhất trên lục địa thú nhân.Dù là bộ tộc thú nhân mạnh mẽ nhất cũng thiếu thú nhân cái, chứ đừng nói đến những bộ tộc nhỏ bé vùng biên giới như bọn họ. Bộ tộc đã lâu không có thú nhân cái mới xuất hiện, con thú nhân cái cuối cùng là do bọn họ mua từ chợ giao dịch thú nhân ba năm trước."Chúng không có thú nhân đực bảo vệ theo cùng?"Thú nhân quạ lắc đầu.Hắn cũng cảm thấy rất kỳ lạ, bay cao quan sát từ trên không.Ngoài Thanh bị bắt bởi hai người đó, không có dấu hiệu của thú nhân đực khác gần đó."Có lẽ chỉ là đi ngang qua? Nhưng hai con thú nhân cái lạc đàn, thật là..."Phụ tá của Kim Sư lẩm bẩm đoán, có chút động lòng.Thú nhân quạ nói: "Chúng đang dắt Thanh."Trong lúc nói chuyện, Bùi Diệp và An Đát Hương đã tiến lại gần hơn.Thú nhân đực có khứu giác nhạy bén có thể ngửi thấy hương thơm ngọt ngào trong không khí.Đây là một mùi hương bọn họ chưa từng ngửi qua.Chỉ cần ngửi hương thơm đã có thể tưởng tượng ra một thú nhân cái ngọt ngào, dễ thương và xinh đẹp đến nhường nào."Tộc trưởng, ngài xem..."Phụ tá ra hiệu cho Kim Sư.Kim Sư giơ tay ra hiệu cho bọn họ bình tĩnh.Khi hai thú nhân cái xuất hiện trong tầm nhìn, vài thú nhân đực kể cả Kim Sư đều nhíu mày.Thú nhân cái trưởng thành (An Đát Hương), mùi hương quyến rũ.Thú nhân cái chưa trưởng thành (Bùi Diệp) lại có mùi như dung nham, dường như không khí xung quanh đều mang một lớp hơi thở của lưu huỳnh và lửa cháy. Càng đến gần, không khí càng toát ra vẻ nóng bức nguy hiểm. Loại đe dọa và cảm giác bài xích mạnh mẽ này, bọn họ chỉ từng cảm nhận được từ thú nhân đực, đặc biệt là những thú nhân đực có thù địch... Nhưng trước mắt bọn họ, rõ ràng là một thú nhân cái."Người, tôi đã mang đến rồi."Bùi Diệp kéo dây thừng, Thanh đói đến mức không còn sức, bị kéo lảo đảo về phía trước.Hắn xấu hổ cúi đầu, không dám nhìn tộc nhân khác và tộc trưởng đã đặt kỳ vọng lớn vào hắn.Kim Sư hỏi: "Thú nhân đực của các cô không đi cùng?"Bùi Diệp: "Không có cái giống đó.""Trong thư này nói, Thanh đột nhiên bước vào giai đoạn phát tình, vô tình xúc phạm một thú nhân đực mạnh mẽ..." Kim Sư giơ bức thư nhỏ mà người gỗ nhỏ đưa tới, ánh mắt quét qua hai người Bùi Diệp và An Đát Hương, trầm giọng nói: "Đây là lỗi của Thanh, bồi thường là điều nên làm. Nhưng —— trong những tình huống như thế này, thú nhân đực nên đứng ra, thú nhân cái không có tư cách tham gia... Hay, các cô có thể đến bộ tộc chúng tôi ngồi một lát, đợi thú nhân đực của các cô đến?"An Đát Hương trốn sau lưng Bùi Diệp, ôm người gỗ nhỏ xem kịch.Lúc đầu nhìn thấy nhóm thú nhân đực này, phản ứng đầu tiên của cô là "trời ơi"!Mười mấy gã cao chừng một mét chín hoặc hai mét, cơ bắp lộ rõ, vai rộng eo thon, trông rất hoang dã mạnh mẽ. Đặc biệt là người đứng đầu, làn da màu bánh mật, cơ bắp rắn chắc, ngực phập phồng, nhìn là biết rất đàn hồi. Tóc vàng ngắn, trán buộc dây đỏ, ngũ quan góc cạnh, hai má có râu ngắn.Điều hấp dẫn nhất là đôi mắt hai màu của hắn.Một bên như viên pha lê đỏ mê hồn, bên kia như đại dương xanh thẳm.Rõ ràng là khuôn mặt nghiêm túc đứng đắn, nhưng lại toát lên sức hút kì lạ.Chỉ đứng thôi mà hormone lan tỏa khắp nơi.Ánh mắt An Đát Hương dò từ trên xuống dưới, cuối cùng bị cơ ngực đang phập phồng cuốn hút.Trong đầu cô chỉ còn lại một câu ——Tôi có thể sờ vào ngực của anh được không?Có điều ý nghĩ này chưa kịp dừng lại vài giây đã bị lời nói quá mức ung thư gia trưởng của người đàn ông phá vỡ.An Đát Hương khoanh tay, bĩu môi.Cho đến bây giờ, thế giới thú nhân vẫn chưa có người đàn ông nào bình thường.Cô kiêu ngạo ngẩng đầu lên, chỉ vào Bùi Diệp: "Mấy tên dã man ăn lông ở lỗ kia, tôi thấy các người đọc sách quá ít. Không có văn hóa thì đọc nhiều vào, hai thú nhân cái ở cùng nhau có gì lạ? Cô ấy là chủ của tôi, mọi việc lớn nhỏ đều do cô ấy quyết định!"
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz