#11 : Tao thích mày ! Mày có thích tao không ?
Hắn dẫn nó đến ngồi trên ghế đá...
Học sinh cũng dần lên lớp cả ? Tiết này không phải tiết chuyên môn nên hắn không muốn lên, mà dường như nó cũng như thế !
Nó ngước mặt lên thở dài một tiếng, nước mắt từ lúc nào đã chảy ra, như thế lặng lẽ mà bản thân nó cũng không hiểu tại sao mình lại khóc, lại còn khóc trước mặt hắn như thế. Nước mắt nó là cứ chảy, không có bất kì tiếng động nào, chỉ có gương mặt toàn bộ đều là đau lòng cùng bất đắc dĩ, đến hắn đứng ngay cạnh bên cũng không phát hiện ra
Nó hít sâu một hơi, không nhìn hắn, giọng khàn khàn lên tiếng, vệt nước còn vương lại cũng không lau đi.
"Duy này !"
"Sao ?"
Hắn quay sang nhìn nó, phát hiện gương mặt xinh đẹp đã lấm lem, không tin được xoay mạnh người nó đối diện với mình, khẩn trương hỏi...
"Sao vậy ? Sao mày lại khóc ?"
Hồi lâu, cuối cùng nói ra một câu làm hắn ngẩn người.
"Minh Duy ! Rốt cuộc mày có một chút nào thích tao không ?"
Chưa cần hắn trả lời nó tiếp tục tự mình độc thoại, giọng nói bình tĩnh trở lại, đều đều như đang kể lại câu truyện chẳng liên quan đến mình
"Hay là... năm ngoái, vì chuyện đó nên mày hận tao, mày không thích tao nữa hic ;-; !"
Tần suất nói dần nhỏ đi...
Nó ngước mặt nhìn thẳng vào đôi mắt đen lóng lánh, vẫn là ánh nhìn lạnh lùng và sắt bén như thường ngày nhưng nhìn rõ một chút, đáy mắt đều tràn ngập yêu thương.
Hít một hơi thật sâu, gần như lấy hết can đảm, lưu loát nói một câu...
"Tao thích mày mất rồi ? Mày... Mày có thích tao không ?"
Nó bắt đầu cúi gằm mặt xấu hổ trước câu hỏi quá thô thiễn của mình...
Nụ cười bên môi hắn càng sâu, nét cười trên mặt hắn càng đậm, vương tay ra đem cả người nó ôm chặt.
Bị cái ôm làm cho bất ngờ, người ngẩn ra, ngơ ngác trong lòng hắn, hai tay đặt trước vòm ngực hắn dần dần hạ xuống, một lúc sau lại cảm thấy trống trải đem tay vòng ra sau người hắn, hơi kiêng dè nắm lấy áo hắn...
"Mình quen nhau đi !?"
Câu nói của hắn làm tim nó thổn thức đến kì lạ...
Tuy rằng nó mong chờ lắm, những câu nói như "tao thích mày", "tao thích mày lâu lắm rồi", "thật ra tao đợi ngày này rất lâu rồi" mà hắn lại không nói ra. Nhưng nó cảm nhận thấy, hắn thật sự có thích nó, tuy rằng không biết nhiều hay ít nhưng nhất định là có, và lúc này hơn cả lời nói, thứ nó mong chờ là hành động của hắn, hắn sẽ yêu thương và cưng chiều nó đến mức nào đây ?
"Nói thật không ?"
"Tao từng nói dối mày à ?"
Nó cúi gằm mặt gạt những giọt nước mắt còn vương trên má...
"Mít ướt quá !?"
Hắn gạt tay nó ra, ôn nhu đưa tay lau đi những giọt nước mắt nóng hổi kia...
"Tại mày đấy !?"
Hắn nhìn nó ở trước mình như thiên thần có vầng hào quang vây quanh, lung linh chói mắt khiến thần thái hắn như bị thôi miên.
Báu vật ngay trước mắt đương nhiên không thể chỉ để ngắm rồi, hắn đặt tay sau gáy nó, không chút chần chừ, không cho phản kháng, rất nhanh tìm thấy môi nó hung hăng hôn xuống.
Nó ngạc nhiên mắt mở to, rồi ánh mắt vui vẻ bị mí mắt che đi, tay cũng ôm chặt lấy hắn, hưởng thụ nụ hôn ngọt ngào này.
Nụ hôn vốn là bắt đầu từ sự bá đạo và mạnh bạo của hắn khiến nó chẳng thể chống cự, dần dần biến thành nhẹ nhàng, như đang vuốt ve loại châu báu trân quý nhất.
Diệp Nhi bị hôn đến trời đất quay cuồng, một người chẳng có bất kì kinh nghiệm nào đành để mặc hắn dẫn dắt mình đi...
Không ngờ thằng bạn của nó lại có thể mạnh bạo đến như thế ?
---------------
Ad chẳng biết nói gì đâu ! Tự viết tự khóc, *hâu hâu*
Ngày đăng : 7/7/2017
Ngày đăng :
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz