ZingTruyen.Xyz

[FULL] Càng Béo Anh Càng Yêu - An Tựu

Chương 46

sodsholiday

Sau khi thẳng thắn nói xong, Quả Quả cuối cùng đã được giải đáp toàn bộ khúc mắc

Chỉ là Phương Cảnh Xán khiến có chút bận tâm, thời gian dài không thấy bóng dáng, hỏi tới thì thần thần bí bí bảo là muốn đem đến cho cô một cái kinh hỉ từ trước đến nay chưa từng có làm lễ vật xin lỗi


Nghĩ đến liền thấy đau đầu, thực sợ anh ấy lại làm ra cái chuyện kinh hãi thế tục gì đó

Càng làm cho cô nhức đầu là, gần đây trong vòng tròn lẩn quẩn lại truyền ra một vài tin đồn kỳ quái

Ngay từ đầu đã có người "nhàn ngôn toái ngữ" nói rằng quan hệ hai người bọn họ đang căng thẳng, căn bản không giống với biểu hiện tình tứ như bên ngoài. Được rồi, miễn cưỡng có một bộ phận xem như là sự thật, bọn họ vừa cãi nhau một trận

Sau đó lời đồn đãi lại diễn biến thành Phương Cảnh Xán chán ghét cô, muốn cùng cô chia tay. Giả thuyết này kỳ thật bình thường, từ lúc cô cùng anh ấy kết giao đến này, lời đồn cô bị vứt bỏ chưa từng dừng lại

Thẳng cho đến gần đây, lại có người nói cô quăng Phương Cảnh Xán, quả thật khiến cho Quả Quả nghĩ mãi không ra, lời như thế cũng có người tin sao?

Những người đó xác định không phải đang nói ngược sao?

Một ngày kia,tại một buổi tiệc từ thiện, cô rốt cục biết lời đồn này từ đâu truyền tới

Khi cô nghe được những người kia xì xào bàn tán, chỉ thấy một bóng nhỏ màu cam phong phong hỏa hỏa chạy đến đám phụ nữ bát quái kia, khí thế hung hăng hỏi "Ai nói với các người là anh họ tôi đá chị dâu?"

"Ách, cái kia là xảy ra chuyện gì?" Mọi người hỏi

"Rõ ràng là chị dâu đá anh họ tôi a! Anh hộ tôi lúc này đang rầu rĩ muốn chết..."

Lời này vừa nói ra tất cả mọi người điên rồi

"Cái gì! Làm sao có thể!"

"Giả đi!"

"Đừng nói giỡn!'

....

"Tôi lừa mọi người làm cái gì! Bởi vì anh họ tôi, anh ấy..." nghĩ đến mình đã hứa qua sẽ giữ bí mật, Chu Tiểu Nam dừng lại đúng lúc, lại nói tiếp một câu "Dù sao sự thật cũng chính là như vậy, các người không được nói xấu anh họ tôi, anh họ tôi đối với chị dâu vô cùng si tình! Anh ấy bình thưởng phản đối chị dâu giảm béo, làm sao có thể ghét bỏ chị ấy béo được!"

Nếu là người khác nói những lời này, khẳng định là không tin, nhưng người này lại chính là em họ ruột thịt của Phương Cảnh Xán, không có khả năng giả bổ

Vì thế, mọi người sau khi kinh ngạc, thì tất cả lập tức tin ngay, sôi nổi thảo luận Tiếu Quả Quả đầu óc có phải bị lừa đá hay không.

Có một người tự xưng là nhân sĩ biết chuyện đoán "Sẽ không phải là chuyện tình còn chưa dứt với Trầm Nham chứ?"

"Trầm Nham là ai a?"

"Là thanh mai trúc mã của Tiếu Quả Quả! Cô không biết? Vốn là đã đám hỏi cùng Diệp gia, bất quá gần đây không phải đồn thổi hai nhà Trầm Diệp đính hôn sao?"

"Woa, càng ngày càng kính bạo a!"

....

Quả Quả nghe trong chốc lát, bất đắc dĩ lắc lắc đầu đi tìm Trầm Nham

Chu Tiểu Nam đang đang ở chỗ kia vì anh họ đáng thương mà bi ai, nhìn thấy Quả Quả sợ tới mức nói không rõ ràng "Chị...chị dâu! Chị cũng tới nữa!"

Quả Quả đi thẳng vào vấn đề hỏi cô "Tiểu Nam, ai nói cho em biết chị với anh họ em chia tay?"

Chu Tiểu Nam chớp mắt, trả lời theo lẽ đương nhiên " Cái này còn cần hỏi sao? Mấy ngày nay anh họ đều không ở blog đăng mấy tin yêu đương!"

"..." Quả Quả bị câu trả lời này đáng bại, hít sâu một hơi hỏi "Vậy em có thể nói cho chị biết, vì sao em cho rằng chị chia tay anh trai em không?"

Chu Tiểu Nam vẻ mặt khó hiểu "Chẳng lẽ không đúng sao?"

Tiếu Quả Quả "Dĩ nhiên không phải"

Chu Tiểu Nam " Làm sao có thể không phải! Chẳng lẽ anh họ em chia tay chị! Anh họ em rõ ràng vô cùng yêu chị!"

Quả Quả "Như thế nào không có khả năng không phải? Chị với anh họ em vẫn tốt, căn bản không có chia tay!"

Chu Tiểu Nam nghe xong lập tức sửng sốt, sau đó vui vẻ không thôi "A, thật sao? Chị tha thứ cho anh họ em? Em đã nói rồi! Tuy rằng anh họ em lừa chị, là anh ấy không đúng nhưng anh ấy thích người béo, đối với chị dâu mà nói là chuyện cực tốt nha!"

Quả Quả "Em cũng biết việc này..."

Chu Tiểu Nam vội vã xua tay "Không đúng, không đúng! Em chưa từng cùng anh ấy cấu kết với nhau làm chuyện xấu lừa chị a! Là em mấy ngày hôm trước không cẩn thận nghe được! Chị dâu, chị yên tâm chuyện này em tuyệt đối không nói ra đâu, hừ, nếu những người đàn bà kia biết, khẳng định sẽ muốn tăng cân sau đó câu dẫn anh họ em!"

Thật là không phải là người một nhà không tiến vào cùng một cánh cửa, lúc trước cô hỏi Phương Cảnh Xán tại sao phải giấu diếm sở thích của mình, kết quả câu trả lời của anh giống y xì đúc Chu Tiểu Nam

Chu Tiểu Nam vẫn còn có chút kì quái, gãi đầu một cái hỏi "Nhưng mà, hai người không có chia tay, vì sao gần đây anh họ em dường như không thích hợp a?"

Quả Quả liếc mắt nhìn cô một cái "Em gọi cái không thích hợp là anh ấy không yêu đương ân ái trên blog?"

Chu Tiểu Nam trả lời " Trừ bỏ lý do này, em một nay đều không thể liên hệ với anh ấy, còn tưởng rằng anh ấy thất tình nên đi đâu đó bế quan chữa lành vết thương a!"

Quả Quả nghĩ tới anh nói cái gì đó kinh hỷ, chỉ qua loa lấy lệ nói một câu "Gần đây, anh ấy chỉ là có chút việc gấp"

"Thật xin lỗi chị dâu, em không rõ ràng tình huống đã đi nói lung tung, hại mọi người tất cả đều hiểu làm chị, anh họ nếu biết nhất định sẽ đánh chết em, làm sao bây giờ em lập tức đi giúp chị giải thích rõ..." Chu Tiểu Nam vẻ mặt lo lắng

Quả Quả an ủi "Tiểu Nam, không có chuyện gì, loại chuyện này càng giải thích càng đen, quay đầu chị cùng anh họ em đi ra ngoài vài vòng, lời đồn dĩ nhiên tự sụp đổ "

Chu Tiểu Nam cảm động không thôi "Chị dâu, chị thật tốt! Em chúc hai người trăm năm hạnh phúc, sớm sinh quý tử "

Ngay cả sớm sinh quý tử cũng có thể tất cả nói đi ra, Quả Quả muốn giết người mà "Cám ơn..."

*

Sau khi buổi tiệc kết thúc, Quả Quả chung quy vẫn có chút không yên lòng, quyết định đi xem Phương Cảnh Xán


Kết quả....

Cái này không xem không biết, vừa thấy đã giật mình

Trong đêm tối, ngọn đèn biệt thự trước mặt sáng choang, một góc nhà bốc lửa, khói mù mịt nồng nặc không ngừng từ bên trong bay lên

Trước cửa biệt thự là một chiếc xe cứu hỏa, cột nước to lớn hướng phía nóc nhà phun tới, vài nhân viên cứu hỏa mang theo bình chữa chạy vội vàng hướng vào trong nhà

Trước mắt là tình cảnh hỗn loạn, Quả Quả ngây người vài giây, sau đó thất kinh chạy tới kéo tay một nhân viên cứu hỏa hỏi "Xin hỏi nơi này xảy ra chuyện gì? Chủ nhà đâu? Người có bị thương hay không?"

"Chủ nhà? Cô hỏi cậu ta sao?" nhân viên cứu hỏa chỉ chỉ một phòng nghỉ cách đó không xa

Quả Quả theo cánh tay nhân viên cứu hỏa nhìn sang...

Phía bên kia, trên cái xích đu trên mặt cỏ, Phương Cảnh Xán ỉu xìu ngồi lên, trong tay còn dắt theo một con chó Husky cùng chủ nhân của nó vẻ mặt ủ rũ, giống như nhà có tang. Một người một chó đứng trước mặt một tiểu chính thái, trong lòng bế một con mèo, trên mặt thở phì phò...

Nhìn một lớn một nhỏ, một chó một mèo trong hình ảnh cúi đầu hối lỗi, Quả Quả nhẹ nhàng thở phào một cái, đồng thời có chút dở khóc dở cười "Mấy người này..."

Vừa nhìn thấy Quả Quả, anh bạn nhỏ Phương Nhạc Trừng lập tức oa một tiếng khóc lên, bước ngắn bước cao, ôm theo mèo đi phía sau là Husky trùng trùng điệp điệp hướng cô mà tới

"Oa hu hu - - chị Tiếu, em không ở chung một chỗ với chú hai ngu ngốc kia..."

Quả Quả ôm lấy toàn thân ướt đẫm của cậu bé vào ngực mình, vỗ vỗ phía sau lưng an ủi "Đừng sợ, đừng sợ, không sao mà"

Áo sơ mi của Phương Cảnh Xán gần như đã không nhìn ra màu sắc ban đầu, tóc còn cháy rụi một mảng, chằm chằm nhìn cái đứa cháu trai chiếm đoạt bạn gái, loại thời điểm này vẫn còn không quên đính chính lại "Không phải chị, là thím!"

"Đang tốt đẹp phòng kia thế nào lại đột nhiên phát hỏa?" Quả Quả hỏi

Phương Nhạc Trừng lập tức cáo trạng "Là chú hai đem phòng bếp đốt đi!"

Phương Cảnh Xán nghiến răng kèn kẹt "Con câm miệng, còn không phải con liên tục làm chú phân tâm! Phương Cảnh Thâm chết tiệt, tự mình mang bà xã ra ngoài nghỉ phép, tiêu dao khoái hoạt, đem con cùng vật nuôi cưng tất cả đều ném cho ta..."

"Chị Tiếu, chú hai ghét bỏ em! Em không muốn ở cùng chú ấy! Chị, chị dẫn em về nhà được không?" Phương Nhạc Trừng ngước đầu nhỏ nhìn Quả Quả, nước mắt lưng tròng

Quả Quả đối với một nhóc con đáng yêu như vậy tự nhiên sẽ không thể nói lên lời cự tuyệt, sau khi suy nghĩ một chút nói "Em xem ra đêm nay nhà này mọi người không có cách nào ở được, bằng không tới nhà em ngủ một đêm đi?"

Phương Nhạc Trừng dùng ánh mắt con ghẻ liếc nhìn Phương Cảnh Xán một cái "Chú hai cũng muốn đi cùng chúng ta sao?"

Phương Cảnh Xán nắm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu nhóc, kéo sang hai bên ""Xú tiểu tử, ánh mắt đó của con có ý gì? Chú còn chưa ghét bỏ con là cái bóng đèn đâu!"

Phương Nhạc Trừng "Chị Tiếu, chị Tiếu, cứu em...."

Quả Quả vội vã đem cậu nhóc bảo hộ bên người, oán giận nói "Phương Cảnh Xán, anh làm gì vậy, khí dễ một đứa nhỏ nha!"

Phương Nhạc Trừng hướng phía anh làm một cái mặt quỷ

Phương Cảnh Xán thương tâm "Rõ ràng là nó khí dễ anh! Vợ ơi, em cũng không yêu anh"

Quả Quả xoa nhẹ mi tâm "Đừng làm rộn, mọi người có bị thương chỗ nào hay không? Có cần đi bệnh viên kiểm tra một chút không?"

"Anh cùng xú tiểu tử này không việc gì, chỉ là tiểu mềm mại và quả thịt cầu không rõ ràng lắm, trên người đều là lông, cũng không biết bị thương đến đâu rồi!" Phương Cảnh Xán lộ ra bộ mặt lo lắng

Quả Quả "Tiểu mềm mại, quả thịt cầu?"

"Tiểu mềm mại là con mèo mễ này, anh nuôi bởi vì bình thường không rảnh chăm sóc nó, cho nên vẫn thường xuyên để chỗ anh hai, quả thịt cầu là chị dâu anh trước khi kết hôn nuôi, sau khi kết hôn thì dẫn theo về nhà" Phương Cảnh Xán giới thiệu với cô

"Cái này chúng ta trước hết đem đến bệnh viện thú cưng được không?" Quả Quả đề nghị

Phương Cảnh Xán gật đầu "Được"

Một lát sau, nhân viên cứu hỏa đã dập lửa xong, tới chỗ bọn họ tiến hành phổ cập khoa học về an toàn thường thức.

Quả Quả dẫn theo hai người đàn ông, một lớn một nhỏ cùng mèo và chó đang không ngừng áy náy nói "Hại mọi người tối khuya chạy tới đây, thật sự ngượng ngùng về sau chúng tôi nhất định sẽ chú ý!"

Nhân viên cứu hỏa cười giỡn nói "Có đôi khi người đàn ông nấu cơm còn nguy hiểm hơn phụ nữ lái xe, mọi người không phải là trường hợp đặc biệt, tháng này đã là lần thứ ba..."

Xe cứu hỏa đi rồi

Quả Quả bất đắc dĩ hỏi "Giỏi cho anh nghĩ như thế nào lại tự mình xuống bếp?"

Phương Nhạc Trừng đoạt lời nói "Chú hai muốn cho chị một cái ngạc nhiên!"

"Xú tiểu tử, cháu sao lại nói nhiều như vậy!" Phương Cảnh Xán ảo não gãi đầu, chậm một bước không kịp ngăn lại, khiến cho tiểu hỗn đản Phương Nhạc Trừng này trực tiếp cho phun ra.

Quả Quả cuối cùng đã suy nghĩ thấu đáo :"Ách.... nguyên lai đây chính là kinh hỉ anh chuẩn bị cho em?"

Kinh hỷ biến thành kinh sợ, Phương Cảnh Xán uể oải mãi không thôi "Lúc trước em không phải nói anh trai em sau ba tháng học, tài nấu ăn liền tăng lên cực hạn sao? Anh nghĩ dựa vào trí thông minh của anh, khẳng định có thể học nhanh hơn!"

"Được rồi, là em không nói rõ ràng, thật ra anh trai em từ nhỏ đã biết nấu ăn ba tháng kia chỉ là học hỏi chuyên tu một chút mà thôi, trình độ của anh còn ở dưới trình độ chỉ biết, làm sao có thể một bước lên trời..." Quả Quả nói xong an ủi "Nhưng mà tấm lòng của anh em nhận! Đừng làm ra những chuyện nguy hiểm này nữa..."

Tứ chi không siêng năng, đến ngũ cốc còn chả phân biệt được, mười ngón tay chưa từng dính nước- Phương Cảnh Xán nghe xong lập tức bị đả kích nặng nề, bi thương nói "Xem ra, kiếp này anh chỉ có thể dựa vào mặt..."

Còn muốn từ phái thần tượng chuyển thành phái thực lực

Quả Quả không nói nhìn anh một cái, sau đó hướng Phương Nhạc Trừng vẫy vẫy tay "Tiểu Trừng lại đây, chị mang em đi thay quần áo, cẩn thận bị ốm! Phương Cảnh Xán, anh cũng mau đem quần áo bẩn thay ra, sau đó đem thêm quần áo sạch, cả đồ dùng cá nhân cũng chuẩn bị đi, đúng rồi, còn thức ăn cho tiểu mềm mại và quả cầu thịt nữa..."

"Chị Tiếu, tự em đi thay!" rốt cục có người tâm phúc, cậu bạn nhỏ Phương Nhạc Trừng tràn trề cảm giác an toàn nghe lời chạy đi tìm quần áo thay.

Phương Cảnh Xán sờ sờ cằm một cái, thật ra chuyện này phát triển không tệ, Quả Quả sẽ dẫn anh về nhà ở! Kích động lòng người biết bao!

Đương nhiên, nếu như không có thêm ba kẻ nữa trong lời nói...

Phương Cảnh Thâm, em hận anh!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz