ZingTruyen.Xyz

Full Anh Ay La Gay Va Toi Se La Les

Chap 25.


Tôi quyết định quên hết tất cả chuyện của ngày hôm qua đi, cũng quên luôn rằng ở lớp ngồi cạnh tôi có một người không rõ giới tính.


-Hi, nhóc!


Không quan tâm, cô ta không tồn tại.


-Lại bơ anh đi hả? Bực đấy!


Không quan tâm, nhất định là không quan tâm, anh em hay nhóc con gì mặc kệ, không phải là nói với tôi, không phải là sự thật của tôi, cứ coi như ảo giác thôi.


-Còn cứng đầu anh hôn đấy, đừng trách!


Cái [***] gì vậy? Tôi chưa khi nào ch.ử.i thề đâu đấy, để tôi phải thế này là cô quá đáng quá rồi đấy nhé!


-CÔ MUỐN GÌ HẢ??? >"<

-Muốn nhóc!


Còn không thèm nghĩ trước khi trả lời. =_= Mà muốn cái gì??? >"< Gừ, con nhỏ này, sao cứ cái kiểu ăn nói vô kỉ luật như thế nhỉ? Sao không nói là muốn ăn tôi luôn đi! >"<


-Cô còn cái kiểu ăn nói thế...

-Thì nhóc tính hôn anh hả? ^-^

-NÀY!!!

-Ôi, sao mà nhóc khi nổi cáu lại đáng yêu thế nhỉ? Chết thật, cứ mỗi ngày trôi qua nhìn thấy nhóc nổi cáu với mình thế này anh lại càng yêu nhóc nhiều hơn! Phải làm gì mới tốt?


Cách ăn nói của cô ta thực sự làm tôi rất buồn nôn. >_<


-Bắt đầu từ ngày hôm nay anh sẽ bắt đầu chiến dịch cưa nhóc, chuẩn bị tinh thần đi vì anh đã đặt mục tiêu thì nhất định sẽ không bao giờ từ bỏ trừ khi đạt được mục tiêu đó. ^-^

-Phải làm sao thì cô mới chịu buông tha cho tôi?

-Sẽ không bao giờ buông tha!


Tôi muốn hét lên để xả bực tức. Sao trên đời lại có một kẻ thế này nhỉ? Thấy rất kì lạ khi tạo hóa lại ban tặng những kẻ dễ làm người khác phát điên thế này cho tôi. Tại sao???


-Sẽ không từ bỏ một khi đạt được mục tiêu phải không?

-Ờ. ^-^


Cô ta cứ cười đầy thích thú như thế, cứ như tôi sinh ra để làm trò cười mặc định cho cuộc đời của cô ta vậy. Mặc định là gì? Là cứ khi nhìn thấy tôi là y như rằng sẽ cười khoái trá mà chẳng cần biết lí do tại sao, nguyên nhân là gì và khi như thế mọi người nghĩ về mình ra sao. Tôi ghét cái mặc định chết ti.ệt đó!


-Vậy thì đi họp lớp cùng với tôi, tôi sẽ giới thiệu cô với mọi người rằng cô là người yêu tôi, là... bạn – gái tôi!


Tôi nhấn mạnh thật rõ hai tiếng "bạn gái" và đồng thời mỉm cười, cái nụ cười đáng ghét của cô ta, muốn lấy gậy ông đập lưng ông, cho cô ta biết cảm giác phải chịu đựng một nụ cười như thế ức chế đến thế nào.


Bạn gái?


Tôi đang muốn né tránh quá khứ...

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz