ZingTruyen.Xyz

Frozen Edit Melting Diem Vu

Anna nhớ tới cái hôn buổi sáng hôm đó, giống như một món quà giáng sinh thời thơ ấu mong đợi đã lâu rốt cuộc được như ý nguyện mở ra trước mặt nàng. Khát vọng nàng chờ thật lâu được thực hiện ở trước mắt, một loại cảm giác hạnh phúc to lớn, ấm áp sáng rỡ dồi dào trong lòng.

Khó mà hình dung được cảm giác kỳ diệu ở nơi mà cái hôn đó rơi xuống bắt đầu mọc rễ nảy mầm, vừa giống như một con sông một mực quanh co chảy vào trong lòng.

Giống như là mùa xuân trên sườn núi xanh biếc của Thiên Sơn, giống như là con sông hòa hợp với bến tàu, giống như là bầu trời xanh thẳm và lá xanh du dương.

Thời điểm khi môi của Elsa rơi vào trên cổ nàng, nàng thật giống như nhìn thấy một tương lai, một hy vọng, một khát vọng và nguyện vọng mà cho tới nay nàng mong đợi cũng chưa từng biết.

Ái mộ, khát vọng, tiếp xúc thân cận, muốn được gặp Elsa, muốn cùng Elsa chung một chỗ, thích Elsa.

Thích nhất là Elsa, cả thế giới gồm sung sướng ban ngày, người dân, bạn bè, ba mẹ và tất cả sự mới lạ hết thảy đều chung với một Anna tò mò, mà ánh trăng của vô số năm tháng đều chỉ thuộc về một người là Elsa.

Tất cả nhớ nhung, lưu lại, quyến luyến, khao khát, ngưỡng mộ, nũng nịu và không muốn rời xa, toàn bộ đều thuộc về một người là Elsa.

Muốn lúc vui sướng cùng chị chia sẻ, muốn lúc bi thương ở trong ngực chị khóc lóc tỉ tê, bất kể là dạng tương lai gì cũng muốn cùng chị cùng nhau đối mặt.

Không có cách nào tưởng tượng, thế giới không có Elsa.

Cho dù ở sau cửa không thể gặp nhau, cũng tin tưởng từ đầu đến cuối, một ngày nào đó Elsa sẽ mở cửa.

Một ngày nào đó, có thể gặp lại chị, phải nói cho chị biết chua xót và nhớ nhung trong lòng nàng mấy ngày nay, phải nói cho chị vịt của gia nhân nuôi sinh rất nhiều con, nói cho chị biết con chó Mục Dương bị thương đã bình phục, em đi lên núi hái được rất nhiều hoa đẹp. Nói cho chị khí trời mỗi ngày rất tốt em rất nhớ chị, nói cho chị biết em vừa học được đồ gì mới, chuyện hài kiến thức tình yêu.

Nói cho Elsa biết, em có bạn mới chờ chị đi ra chúng ta cùng đi gặp mấy cô ấy. Nói cho chị biết tất cả mọi người đều biết em có một người chị hoàn mỹ, tất cả mọi người đều biết em yêu chị rất nhiều.

Nói cho chị, em đang một mực chờ đợi chị.

Nói cho chị biết là cả thế giới, đều chỉ là chị.

Cho dù là ai, đều không có cách nào có thể thay thế Elsa, bất kể là ai, cũng không quan trọng bằng Elsa.

Điểm này rõ ràng như vậy, nhưng tại sao lại chưa từng phát hiện ?

Tại sao lại cho là mình còn có thể thích những người khác ? Có thể cùng những người khác kết hôn, có thể cùng những người khác chia sẻ cả đời ?

Nàng thật quá ngu xuẩn...

Trong sinh mạng của nàng, Elsa đã sớm lấp đầy, chỉ có Elsa mà thôi.

"Chị biết không... Elsa..."

"Em yêu chị... Elsa."

"Em không có cách nào cùng người khác lập gia đình, bởi vì chỉ có chị là người nhà của em. Em cũng không có cách nào đi cùng ai khác chung cả đời, bởi vì em chỉ muốn cùng chị vượt qua cả đời... Nếu như cả đời dài như vậy, em phải cùng với ai đó vượt qua, như vậy chỉ có chị."

"Em không thể nào... Cho dù là chị. Bởi vì chị mới là quan trọng nhất..."

"Chị biết không Elsa..."

**********

Yên lặng giằng co một mực kéo dài đến rạng sáng, cả buổi tối Anna không ngừng nói chuyện, nói đến giọng cũng khàn.

Cổ họng nàng bây giờ rất đau, như thiêu như đốt, hơn nữa cũng rất mệt mỏi.

Nàng dựa ở trên cửa, thật rất lạnh, nàng biết Elsa nhất định sẽ mở cửa, đây chỉ là vấn đề thời gian thôi.

Có lẽ do nàng quá mệt mỏi, có lẽ nàng đã ngủ mê man một hồi, có thể là mấy phút, hoặc cũng có thể là mấy tiếng đồng hồ, đến khi nàng tỉnh lại trên người đã được đắp một lớp chăn dày, trong tay còn có một ly trà nóng.

Kai cũng khoác chăn ngồi bên cạnh, trong tay xách một ngọn đèn.

"Kai... Cảm ơn." Anna cảm kích nhận lấy trà trong tay tổng quản để thấm giọng cho cổ họng đau đớn như bị xé rách, cổ họng nàng nhất định đang bị sưng rất nghiêm trọng.

"Ngài không sao là tốt rồi. Tình hình dường như so với trước kia còn nghiêm trọng hơn, Bệ Hạ làm cả phòng đều bị đông lại hết, ngay cả các cửa ngầm để người làm ra vào cũng bị đóng băng thật dày, cũng tạm là thần đã cho người đốt lò lên làm ấm, không lâu sau lối đi đóng băng đã tan ra -- chỉ cần Bệ Hạ không làm đông cứng chúng lại lần nữa."

"Wait... Ngươi nói gì ? Cửa ngầm ? Lối đi ?" Anna nhảy cỡn lên: "Đó là cái gì ?"

"Oh... Chỉ có ở phương diện này thì ngài mới biểu hiện giống một công chúa nhất." Kai lắc đầu nói: "Điện hạ, ngài cũng chưa từng nghĩ tới người hầu gái của ngài vào lúc nửa đêm dưới tình huống làm sao có thể ở đây để vào phòng của ngài cho thêm nước thêm củi mà không mở cửa chứ ? Còn giúp ngài nhặt chăn lên nữa..."

"Ngươi nói là..."

"Dĩ nhiên, thần nói là, chuyên môn cung cấp cho người làm ra vào. Phải biết là, không để cho chủ nhân phát hiện ra sự tồn tại của ngươi mới là người phục vụ tốt nhất, mỗi lâu đài đều có một lối đi như vậy, từ nhà bếp, phòng người làm, phòng nghỉ của người làm đi thông đến phòng ngủ của các chủ nhân, phòng khách, phòng ăn, phòng tiệc gì đó, dĩ nhiên còn bao gồm cả phòng tắm và..." Kai
còn chưa nói hết liền bị Tiểu công chúa hấp tấp níu lại một cái: "Tại sao lại không nói sớm cho ta ! Còn chờ gì nữa mau dẫn ta đi đi !"

"Chậm một chút..."

**********

Nhà bếp của lâu đài nàng đã tới rất nhiều lần, chủ yếu là để trộm ăn chút điểm tâm. Nhưng mà các người làm cho tới bây giờ đều không để cho nàng chạy khắp nơi, nhiều nhất chỉ để cho nàng ngồi ở cái bàn ngay cửa nhà bếp ngồi một chút. Khi nàng nhìn thấy cái lối đi rộng mở các hướng, nhỏ hẹp u ám đó liền ảo não phải đem mình ăn tiếp !

"Cho nên những năm gần đây các ngươi cũng từ nơi này đưa thức ăn và đồ dùng cho chị ấy ?" Anna nhướng mi chỉ chỉ lối đi kia.

Kai gật đầu: "Dĩ nhiên cũng bao gồm cả sách và tấu chương mà quan thư ký cần trình lên báo cáo cho nữ vương."

"WELL !" Anna gật đầu một cái, thuận tay cầm lên một nồi đun nước cạnh cái xẻng.

"Điện hạ ngài tính làm gì ?"

"Phá băng !"

Khi Anna đang quanh co ở đó, có vô số lối đi ngã ba làm khó khăn lắm rốt cuộc mới tìm được phòng của Elsa, khi đi vào con đường kia trong nháy mắt nàng gần như liền kết luận có thể khẳng định được đây chính là phòng của Elsa --- bởi vì những chỗ khác đều không lạnh như vậy.

Ánh đèn mờ tối trong lối đi để cho nàng thấy được cánh cửa đóng băng kia, nàng thử đi mở nó ra, có điều hiển nhiên là không thành công. Vì vậy nàng giơ xẻng lên hướng về lớp băng kia hung hăng đập một cái !

"Ầm !" Đá cục đổ rào rào rơi xuống, nàng lại đập mấy cái.

"Gerda... Đừng vào, ít nhất không phải bây giờ."

Bên kia cửa vang lên âm thanh của Elsa.

Anna bỗng nhiên ý thức được chị nàng vậy mà lại biết sự tồn tại của cái lối đi này và cửa ngầm --- oh ! Thật giỏi, chỉ có nàng là không biết...

"Ầm ! Bịch !"

"Gerda... Ta rất ổn, ngươi chờ ta một lát nữa được không..."

"Ầm -----!" Cửa được mở ra, Anna thở hổn hển vứt xẻng ra ngoài, vòng qua màn che và tấm thảm treo tường chắn đường, toàn bộ đều bị đóng băng, căn phòng sương kết đầy hiện ra trước mắt nàng.

"Chị một chút cũng không tốt..."

**********

Đó giống như một giấc mộng. Hoặc là ảo giác.

Elsa nhìn thấy Anna xuất hiện trước mặt cô, mười ba năm ở đó chưa từng có bóng người màu xanh của em trong phòng.

Nàng vẫn còn búi tóc đỏ được búi đẹp đẽ một ngày trước lúc cùng mình tham gia dạ hội, chẳng qua là bị gió tuyết thổi cho rối loạn. Dây chuyền trên cổ nàng không biết tung tích, bộ váy trang trọng bị kéo thành rất nhiều nếp nhăn, hai vai nàng phơi bày ra, ở trong phòng này gò má bị đông cứng đến đỏ bừng.

Mà ánh mắt nàng, giống như một viên đá quý trong suốt như nước, tràn đầy sinh cơ nhìn cô.

"Ít gạt người lại đi, chị một chút cũng không tốt ! Hơn nữa nếu để cho chị ở chỗ này đợi tiếp, cả Arendelle đều sẽ bị tuyết lấp hết mất !"

Elsa kinh ngạc nhìn nàng, cô dựa lưng vào cửa ngã ngồi dưới đất, ôm lấy mình, ít nhất Anna chưa bao giờ thấy qua dáng vẻ chật vật yếu ớt như vậy của cô.

Trên mặt tràn đầy nước mắt trắng như tuyết, không tưởng tượng nổi nhìn nàng, giống như là một giấc mộng không thể tiếp xúc được ngay lúc mình nửa tỉnh nửa mơ.

Nhưng mà tại sao lại phải lộ ra biểu cảm như vậy chứ ? Anna cau mày, nàng không phải là một giấc mơ, nàng đang ở đây.

Nàng đi tới, ngồi xổm người xuống, lau mặt của Elsa: "I'm here."

Giống như khi Elsa an ủi nàng khi bị giấc mơ đánh thức vậy, nàng nâng mặt Elsa lên dùng giọng ôn nhu nhất nói: "Elsa, I'm here."

"Đừng chạy trốn nữa, Elsa, just... I love you."

Elsa che mặt mình lắc đầu một cái, nước mắt giống như sao rơi từ bên tai cô trượt xuống, cô nhắm mắt lại giống như đem bản thân mình đều buông tha hết.

Sau đó mặc cho Anna ôm lấy cô.



P/S: 1ph quảng cáo, mọi người ghé page mình ủng hộ truyện mới nhé, thanks mọi người nhìu nàaaaa 😘😘

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz