Freenbecky Ly Do Em O Lai
Nàng không giám ngẩng đầu lên nhìn Freen nữa kìa, cái cảm giác thật khó tả. Chỉ là xem Freen như một người bạn thôi nhưng lại có những cảm xúc của một người yêu"Becky, cậu bị làm sao vậy, đứng gần một chút nữa mới đủ khung hình"Freen thấy vậy liền chủ động đứng gần hơn. Hai người nhìn thẳng vào máy ảnh rồi nở một nụ cười tươi rói tràng đầy hạnh phúcSau đó Yuki đem tấm ảnh ấy đưa cho Becky xem, nàng cư nhiên giành lấy và không cho hai người con lại xem cùng. Yuki bất mãn chề môi liếc mắt nhìn Becky, có vậy cũng giấuTự nhiên ngay lúc này Nop từ đâu chạy đến, trên tay anh cầm đoá hoa to đùng và ăn mặc rất bảnh bao"Xin lỗi anh đến trễ. Chúc mừng em đậu tốt nghiệp!"Nop nở một nụ cười rạng người hướng mắt nhìn mỗi Becky thôi, những người gần đó thì chả thèm để ý đến
Đáng lý ra là anh đã đến từ lúc bắt đầu buổi lễ rồi, trên đường đến thì bị kẹt xe. Thế là phải mất gần một tiếng mới thoát khỏi ùn tắc giao thôngBecky nhận lấy đoá hoa ấy ôm vào lòng, trong khi đó trên tay nàng còn đang giữ bó hoa của FreenNàng đưa mắt nhìn Freen, gương mặt ấy lại mang mác một nỗi buồn. Becky hiểu, có ai gặp tình địch mà vui được khôngFreen trở nên lạnh lùng, cô biết anh ta là ai mà, làm sao tránh khỏi chuyện anh ta đến đây chúc mừng BeckyThấy Nop vui vẻ nói chuyện với Becky làm con tim này thêm nhói đau. Có cần thể hiện sự thân mật ấy trước mặt cô hay khôngĐừng làm như thế với cô, nó chẳng khác gì một con dao nhọn đâm thẳng vào trái tim này. "Đây là ai vậy em?"- Nhất Nam chỉ tay về Freen hỏi"À. . .ừm. . .""Tôi là bạn của Becky, rất vui được gặp"- Freen ráng nặn nụ cười để trả lời. Đây cũng giống như lời chào hỏi khi gặp đối tác"Ra là vậy, tôi là Nop kiêm bạn trai của Becky!"Nop vô tư buông lời nói ấy ra một cách vui vẻ, nhưng đâu biết rằng có một người rất khó chịu khi nghe vậy. Cố nở nụ cười chua xót, biết làm sao bây giờ, tình yêu này không nên có Freen xen vào. Có vẻ như hai người họ đang rất yêu nhau"Hai người nói chuyện tự nhiên đi, tôi có việc riêng nên phải đi trước. Tạm biệt"Không biết từ lúc nào chỉ còn ba người đứng nói chuyện. Yuki đã chạy đi đâu mất tiêu, làm Freen trở thành bóng đènCô cũng không muốn làm gián đoạn cuộc vui của Becky, họ bây giờ đã là một cặp trời sinh. Đứng đây chỉ thêm đau lòng, tốt nhất là nên rời khỏiBecky lại không muốn Freen đi bỏ nàng ở lại. Nàng thấy tâm trạng cô hình như bắt đầu tồi tệ hơn so với ban đầuThật sự rất muốn giữ chân Freen lại nhưng với tư cách gì đây. Trong khi đó Nop còn đứng kế bên, anh ta dù sao cũng là người yêu của nàng.
Nhìn tấm lưng cao gầy bước đi khuất xa dần, niềm vui ấy cũng theo ai kia luôn rồi"Hôm nay là ngày vui của em, chúng ta đi ăn nha""Được" _______________________________________________________"Sếp ơi, dưới đây có một cô gái nói mình trúng tuyển vị trí thư ký vào nhận việc. Sếp có muốn gặp hay không?""Đưa cô ấy lên gặp tôi"Thế là cô nhân viên dẫn cô gái ấy lên gặp Freen. Trên đường đi cả hai nói chuyện rôm rả, cô nhân viên nói sơ qua về nơi này cũng như thái độ làm việc*Cốc cốc*Cô nhân viên mở cửa đi vào, phía sau lưng là cô gái vừa rồi. Sau đó cô nhân viên đóng cửa bước ra ngoàiFreen dời ánh mắt lên nhìn người phía trước, cô gật đầu rồi đến ghế sofa ngồi xuống. Cô gái kia có chút e thẹn trước vẻ đẹp của Freen"Cô giới thiệu đôi chút về bản thân đi"- Freen nhìn cô gái đó thầm đánh giáTheo những gì Freen được thấy thì cô gái này khá vừa mắt và một chút thu hút người khác. Cũng rất đẹp, đặc biệt là nét dễ thương và dịu dàng"Tôi tên Pan Jim, 23 tuổi. Tốt nghiệp đại học ngôn ngữ Anh và tài chính, tôi thông thạo 4 thứ tiếng""Ví dụ?"- Freen nhướn mày hỏiFreen có thể đánh giá Jim qua cách nói chuyện cũng như thái độ bấy giờ. Có vẻ là một người khá cứng rắn và tự tin với mọi thứVì tốt nghiệp ngôn ngữ Anh thì phải chuẩn bị cho bản thân một tinh thần vững chắc, tự tin giữa đám đông để thuyết trình"Tiếng Anh, Pháp, Trung Quốc và Tây Ban Nha""Vậy nói lí do tại sao cô chọn nộp hồ sơ vào công ty này?""Tôi nghĩ bản thân mình nên thử thách và với học lực hiện tại của mình, tôi có thể làm tốt công việc này một cách dễ dàng"
Lời nói rất thuyết phục, có khí chất của một người lãnh đạo. Xem như lần này Freen chọn không nhầm người. Nói chung là thư ký riêng của tổng giám đốc phải như thế, có thực lực và tài năng mới làm tốt mọi chuyện mà họ đưa raCó thể Jim sẽ làm tốt và hơn như vậy. Với lại Freen hay đi gặp đối tác người nước ngoài, cần một người giỏi giao tiếp sẽ đỡ hơnCô cũng là người nói giỏi tiếng anh đấy, tại sợ lâu quá không sử dụng nên quên thôi"Được rồi, ngay mai cô có thể bắt đầu công việc của mình. Phòng đối diện sẽ là của cô, còn công việc thì cô cứ trực tiếp hỏi trợ lý của tôi" "Vâng! Nếu không còn gì nữa thì tôi xin phép về trước""Ừ"Jim vừa ra khỏi phòng là nhảy múa các kểu vì vui sướng. Không ngờ là dễ dàng đến như vậy, cứ tưởng là phải trải qua thêm vài cuộc khảo sát nữa chứ
Vừa đi Jim lại ngẫm nghĩ về sếp mới của mình. Đúng là mới nhìn vào đã khiến con người ta mê mẩn rồi Cứ nghĩ ông sếp già hay bà nào khó tính không đấy. Jim phải công nhận một điều là tổng giám đốc còn rất trẻĐã vậy còn là tổng giám đốc của một công ty lớn nữa, đúng thật tuổi trẻ tài cao. Có một điều mà đến bây giờ Jim mới nhận ra"Ý chết, mình quên hỏi tên của sếp rồi. Đúng là ngu hết sức, bị sắc đẹp làm mờ mắt"Mới ban đầu khi mới bước vào công ty này, Jim cứ ngỡ là mình đi lộn vào công ty người mẫu. Ai ai cũng xinh đẹp hoàn hảo, cả trai lẫn gáiCách ăn mặc rất chỉnh chu và tôn lên vóc dáng của họ. Chiều cao ngất ngưởng, tầm 1m65 trở lênCoi bộ lần này chọn công ty này quả là quyết định đúng đắn. Phải tranh thủ hốt một anh đẹp trai mới được
_____________________________________________________
Becky cứ mãi trong phòng nằm, lâu lâu mới đi ra một chút cho giản gân cốt. Không được, nếu cứ mãi nằm ỳ ra đó đúng là phí
Đã lâu rồi không về thăm mẹ, chắc là mẹ nhớ nàng lắm. Chi bằng hôm nay về đó chơi một bữa, cũng như báo kết quả cho mẹ biết
Becky đến tủ đồ chọn một bộ sau đó đi nhanh vào thay. Về tay không thì kì lắm, phải mua một chút đồ ăn
Becky từ chối anh tài xế, nàng muốn đi một mình bằng xe buýt. Đầu tiên Becky đến siêu thị mua đồ về cùng mẹ nấu một bữa thịnh soạn
Hai tay một xách lùm xùm nhiều túi thức ăn, Becky không đi xe mà quyết định đi bộ. Dù sao cũng gần, đi bộ cũng tốt
Freen lái xe trên đường về nhà, cô nhìn thấy bóng dáng quen thuộc trên lề đường. Hai tay xách rất nhiều đồ
Đôi chân mày nhíu lại quan sát kĩ hơn, cô cho xe chạy gần một chút nữa. Giờ mới nhận ra đó là Becky
Tại sao lại mua nhiều đồ đến vậy đã thế còn không chịu cho người đến đón. Hay là mấy tên tài xế ở nhà lại giở chứng lười biếng
Freen cho xe tấp vào lề ngay trước mặt Becky, sững người nhìn. Nàng thấy xe này thật quen mắt, cái này là xe của Freen mà
Cô lập tức nhấn nút hạ kính xe xuống rồi chòm người qua nhìn nàng
"Lên xe!"
Becky như kểu chưa hiểu chuyện gì, não của nàng còn chưa kịp tiếp nhận dữ liệu. Freen nhìn vẻ mặt ngây ngốc của Becky thì chỉ biết cười trừ
Cô mở cửa xuống xe, đi vòng qua bên chỗ Becky sau đó lấy những túi đồ trên tay nàng đem ra phía sau cốp xe
Trở lên rồi mở cửa cho Becky, nàng mới định thần lại.
"Em đi đâu mà không kêu người đón, đã vậy còn xách nhiều thứ trên tay. Đã thế còn đi dưới trời nắng gắt nữa"- Giọng nói có chút giận dữ, như một lời trách mắng
"Chỉ là tôi muốn đi một mình thôi mà"- Becky nhỏ giọng trả lời, cảm thấy uất ức
Freen đang la mắng nàng hay sao? Có cần lớn tiếng như vậy không, người ta dù sao cũng là con gái đó. Nàng chỉ thích nói lời nhẹ nhàng và ngọt ngào thôi
"Em muốn đi đâu?"
"Về nhà mẹ của tôi"
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz