Forbidden Secretary
Đêm nay là buổi tiệc kín thường niên của tổ chức – nơi những kẻ quyền lực nhất thế giới ngầm tụ họp, và cũng là nơi mọi đôi mắt đổ dồn về Hansol Vernon Chwe – CEO lạnh lùng, độc tôn, chưa từng dẫn ai theo như “người hộ tống”.Nhưng năm nay…Cánh cửa lớn bật mở. Âm nhạc tắt phụt.Mọi ánh nhìn như đóng băng khi Seungcheol bước vào – bước chân vững vàng, tự tin, gợi cảm đến nghẹt thở.Chiếc croptop đen ôm sát, để lộ vòng eo thon gọn, từng đường nét cơ bụng như được tạc. Quần jean ống rộng phủ gần hết đôi giày gót 5 phân đen tuyền. Mái tóc đen vuốt nhẹ, mắt kẻ đậm, môi đỏ như rượu vang. Một nụ cười nửa miệng.> “Đó… là ai?”
> “Là thư ký mới của Vernon Chwe? Không thể nào…”
> “Không. Là người tình mới của hắn ta.”
Vernon đứng phía sau, không hề giấu giếm. Một tay anh đút túi quần, tay còn lại vòng qua eo Seungcheol – một cách tuyên bố chủ quyền công khai.> “Nếu còn ai định nói gì về người của tôi, thì nói thẳng với tôi đi.”
Không ai dám lên tiếng.Seungcheol quay đầu mỉm cười nhìn Vernon, khẽ nói:> “Tôi có làm cậu mất mặt không?”
Vernon ghé tai anh, thì thầm:> “Em làm anh muốn đá cả đám này ra để ôm em trên bàn hội nghị.”
Vài kẻ đứng gần đủ để nghe câu đó – mặt đỏ bừng, tim đập loạn.Seungcheol biết rõ ánh nhìn của mọi người, và anh không né tránh. Anh bước đến quầy bar, ngồi bắt chéo chân, gọi một ly tequila rồi… liếm muối bằng đầu lưỡi cực kỳ chậm rãi trước khi uống một hơi cạn ly.Vernon nhìn cảnh đó, rướn môi cười, mắt tối lại.> “Tối nay, không ai cứu được anh đâu.”
---📌 Sau bữa tiệc, trong chiếc xe limousine kéo rèm tối kín…Vernon kéo mạnh Seungcheol ngồi trên đùi mình, bàn tay luồn dưới lớp croptop lạnh lẽo, da chạm da.> “Em định quyến rũ cả thế giới hay sao?”
> “Chỉ quyến rũ người đang chạm em thế này thôi.”
Vernon ngửa đầu ra ghế, cười khàn:> “Tệ lắm. Nhưng lại khiến anh phát điên vì thèm.”
Tiếng va chạm, tiếng thở gấp, những câu rên nhỏ như gãi nhẹ thần kinh – và hơi thở Vernon trở nên không kiểm soát nổi nữa.> “Em là của anh. Dù mặc gì… hay không mặc gì.”
> “Ừ. Của anh. Mãi mãi.”
---
> “Là thư ký mới của Vernon Chwe? Không thể nào…”
> “Không. Là người tình mới của hắn ta.”
Vernon đứng phía sau, không hề giấu giếm. Một tay anh đút túi quần, tay còn lại vòng qua eo Seungcheol – một cách tuyên bố chủ quyền công khai.> “Nếu còn ai định nói gì về người của tôi, thì nói thẳng với tôi đi.”
Không ai dám lên tiếng.Seungcheol quay đầu mỉm cười nhìn Vernon, khẽ nói:> “Tôi có làm cậu mất mặt không?”
Vernon ghé tai anh, thì thầm:> “Em làm anh muốn đá cả đám này ra để ôm em trên bàn hội nghị.”
Vài kẻ đứng gần đủ để nghe câu đó – mặt đỏ bừng, tim đập loạn.Seungcheol biết rõ ánh nhìn của mọi người, và anh không né tránh. Anh bước đến quầy bar, ngồi bắt chéo chân, gọi một ly tequila rồi… liếm muối bằng đầu lưỡi cực kỳ chậm rãi trước khi uống một hơi cạn ly.Vernon nhìn cảnh đó, rướn môi cười, mắt tối lại.> “Tối nay, không ai cứu được anh đâu.”
---📌 Sau bữa tiệc, trong chiếc xe limousine kéo rèm tối kín…Vernon kéo mạnh Seungcheol ngồi trên đùi mình, bàn tay luồn dưới lớp croptop lạnh lẽo, da chạm da.> “Em định quyến rũ cả thế giới hay sao?”
> “Chỉ quyến rũ người đang chạm em thế này thôi.”
Vernon ngửa đầu ra ghế, cười khàn:> “Tệ lắm. Nhưng lại khiến anh phát điên vì thèm.”
Tiếng va chạm, tiếng thở gấp, những câu rên nhỏ như gãi nhẹ thần kinh – và hơi thở Vernon trở nên không kiểm soát nổi nữa.> “Em là của anh. Dù mặc gì… hay không mặc gì.”
> “Ừ. Của anh. Mãi mãi.”
---
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz