ZingTruyen.Xyz

Finding Where the Light Falls

CHAPTER 1: Khởi Nguyên

Thichdroptruyen


#Lucian: Đứa Con Của Hận Thù

Thế giới này là một lời nói dối. Một bức tranh được vẽ nên bằng lớp sơn bình yên giả tạo, một sự sắp đặt quá đỗi hoàn hảo để có thể là sự thật.

Bề ngoài, mọi thứ là một bản giao hưởng hài hòa: Người thường– những kẻ chỉ có xương thịt và lý trí – chung sống cùng Phù thủy – những người mang trên mình cả lời nguyền lẫn phước lành của phép thuật. Họ cùng nhau xây dựng thị trấn, cùng nhau lập luật. Nhưng đó chỉ là lớp vỏ ngoài mỏng manh, bên dưới là một vết nứt vô hình đang xé toạc nền móng.

Đối với Người thường, phép thuật chưa bao giờ là điều kỳ diệu. Nó là một bí ẩn không thể kiểm soát, một nỗi sợ hãi lạnh lẽo len lỏi trong từng góc khuất. Họ nhìn Phù thủy với đôi mắt vừa ngưỡng mộ đến điên cuồng, lại vừa nghi ngờ đến tận cùng.

Sự hòa bình chỉ là một thỏa thuận tạm thời, một giao kèo mong manh được duy trì bởi những ánh mắt lảng tránh, những lời nói dối tử tế, và một sự cảnh giác không bao giờ ngủ yên.

Phép thuật luôn có hai mặt, và mặt tối đã bắt đầu nuốt chửng ánh sáng.

---

#Vết Nứt Lan Rộng

Trong bóng đêm, những Phù thủy sa ngã đã chà đạp lên mọi thỏa thuận. Những hành động giết chóc vô cớ, những nghi lễ hắc ám, và sự tàn phá công khai trở thành đòn chí mạng, xé toạc tấm màn kìm nén cuối cùng. Nỗi sợ hãi ban đầu của Người thường đã biến thành căm ghét nồng đậm. Họ không còn đủ tỉnh táo để phân biệt giữa phù thủy tốt và xấu; tất cả đều là một mối họa, một giống loài cần phải bị tiêu diệt.

Sự kỳ thị, xa lánh và ác cảm không thể che đậy đã thay thế cho sự cảnh giác im lặng. Các Phù thủy bị trục xuất, bị tước bỏ quyền công dân, bị săn lùng như những con thú hoang.

Chiến tranh nổ ra. Không phải là một cuộc chiến quy ước, mà là những cuộc đụng độ tàn khốc nơi phép thuật hủy diệt áp đảo súng đạn và chiến thuật thông thường. Người thường nhanh chóng nhận ra sự yếu thế kinh hoàng của mình. Họ có quân số, có công nghệ cơ khí, nhưng trước một quả cầu lửa khổng lồ hay một lời nguyền vô hình, mọi thứ đều trở nên vô dụng.

Trong tuyệt vọng, Chính phủ Người thường đã bí mật kích hoạt "Dự án Chimera".

Với những tài liệu bị đánh cắp từ kho lưu trữ cổ xưa và phòng thí nghiệm Phù thủy, các nhà khoa học đã bắt đầu một hành trình rùng rợn. Mục tiêu duy nhất: tạo ra một loại Huyết thanh Phép thuật. Bằng cách chiết xuất và tinh chế máu Phù thủy, họ tin rằng có thể "vay mượn" sức mạnh siêu nhiên. Họ không tìm kiếm hòa bình. Họ tìm kiếm sự trả đũa.

Chiến tranh đã biến con người thành những kẻ săn mồi tàn nhẫn. Khi nhận thấy Phù thủy Sa ngã quá khó để bị đánh bại,Chimera đã quay sang những người vô tội. Các Phù thủy trung lập, kể cả những người từng chiến đấu bên cạnh Người thường, đều bị dồn vào những nhà giam kim loại lạnh lẽo – nơi họ không phải là tù nhân, mà là ngân hàng máu di động.

---

#Ánh Sáng Trong Hố Sâu

Trong địa ngục tăm tối đó, một sự sống đã nảy mầm. Mẹ cậu, một Phù thủy bị giam cầm, đã mang thai sau những hành động lạm dụng tàn bạo của những cai ngục ở đây.

Khi đứa trẻ cất tiếng khóc chào đời giữa tiếng xích sắt và mùi máu, người mẹ yếu ớt đặt tên cậu là Lucian – nghĩa là "Ánh sáng".

Trong những tháng ngày đầu tiên, người mẹ ôm ấp đứa con trong bóng tối, hơi thở mệt mỏi thì thầm bên tai cậu bé:

Người mẹ:"Con trai yêu dấu của mẹ. Hãy nhớ lấy hơi ấm này. Đó là thứ duy nhất mẹ có thể cho con, trước khi... chúng lấy đi mọi thứ. Con phải sống sót. Con phải trở nên mạnh mẽ. Hãy dùng thứ ánh sáng này để đốt cháy những kẻ đã tạo ra bóng tối..."

Lucian lớn lên trong sự tủi nhục và cô lập. Cậu bé mang vẻ ngoài của một sự điềm báo: mái tóc xám trắng như tro tàn của một linh hồn bị thiêu rụi, đôi mắt đen sâu thẳm hằn lên nỗi đau và sự hận thù không thể xóa nhòa. Ngay khi cậu vừa dứt sữa mẹ, bi kịch cuối cùng kéo đến.

Mẹ cậu bị đưa đi vĩnh viễn để phục vụ cho nhu cầu máu ngày càng tăng của Dự án Chimera.

Cảnh tượng cuối cùng đó đã khắc sâu vào trái tim non nớt của Lucian, khiến nó méo mó vì căm hận. Sức mạnh Phù thủy trong cậu không chỉ là phép thuật; nó là **sự oán giận đang rực cháy**, lớn dần trong một đứa trẻ đã mất đi tất cả vì bàn tay của con người.

Thời gian trôi đi, mỗi ngày ở nơi giam cầm đều là một tiếng báo tử vang vọng. Cậu bé với mái tóc màu tro ngày nào giờ đã là một thiếu niên gầy gò, cao lớn, nhưng nỗi đau và sự tuyệt vọng trong đôi mắt đen vẫn sâu thẳm như vực thẳm. Cậu lớn lên trong mùi máu tanh và âm thanh kim loại, biết rõ số phận mình: một ngày nào đó, họ sẽ vắt kiệt giọt máu Phù thủy cuối cùng trong người cậu.

Nhưng Lucian không chờ đợi cái chết được định sẵn.

---

#Giao Kèo Với Quỷ Dữ

Trong sự cô độc tột cùng, cậu đã phát hiện ra một thực thể luôn bám theo mình, một cái bóng mờ ảo không hình dạng, lơ lửng trong góc khuất căn phòng. Đó là một Bóng Quỷ cổ xưa, bị thu hút đến đây bởi ngọn lửa hận thù không vụ lợi, không hề lay chuyển của Lucian – cháy sáng hơn bất kỳ phép thuật nào.

Một đêm nọ, Lucian thì thầm vào khoảng không vô định, giọng nói lạnh lẽo như thép:

Bóng quỷ:"Ngươi luôn ở đó. Ngươi thèm khát thứ gì từ ta?"

Cái bóng Quỷ khẽ rung động, phát ra một âm thanh như tiếng gió rít qua những ngôi mộ cổ.

Bóng quỷ:"Ta thèm khát SỰ SỐNG. Cái vỏ thịt thô kệch của nhân loại là chìa khóa để ta đến với thế giới rực rỡ này. Và... ta thèm khát KHẢ NĂNG HỦY DIỆT trong ngươi."

Lucian cười nhạt, một nụ cười không hề có niềm vui, chỉ có sự điên cuồng của kẻ bị dồn vào chân tường

Lucian:"Ta muốn sức mạnh. Tất cả những gì ngươi có. Đổi lại, ta cho ngươi thứ ngươi muốn: cơ thể này. Ta sẽ mở đường cho ngươi, trở thành vật chứa của ngươi, nếu ngươi biến ta thành vũ khí. Một vũ khí đủ mạnh để... đốt cháy mọi thứ của chúng."

Cậu nhắm mắt lại, khắc ghi hình ảnh cuối cùng của mẹ mình bị kéo đi. Lời nói của người mẹ năm xưa vang vọng:"…Hãy dùng thứ ánh sáng này để đốt cháy những kẻ đã tạo ra bóng tối…"

Bóng quỷ:"Một giao kèo thú vị, hỡi đứa trẻ của Hận Thù. Ngươi muốn sức mạnh, nhưng phải trả giá bằng linh hồn và ý chí của chính mình. Sau giao dịch, ngươi không còn là Lucian nữa, mà là Vật chứa của ta. Ngươi sẽ có tất cả quyền năng, nhưng ta sẽ là người cầm lái."

Lucian không chút do dự. Cậu nhìn thẳng vào cái bóng, đôi mắt đen của cậu rực lên một tia sáng tăm tối, chính là lời đáp.

Lucian:"Ta không cần ý chí. Ta chỉ cần sự hủy diệt. Hãy đến, Quỷ. Hãy cho ta thấy sức mạnh thật sự của bóng tối."

Cái bóng Quỷ gầm lên một tiếng thỏa mãn. Nó cuộn xoáy như một cơn lốc đen. Chỉ trong khoảnh khắc, Thực thể đó lao thẳng vào Lucian, xâm chiếm thân xác cậu. Thiếu niên Lucian oằn mình, cảm giác như hàng ngàn lưỡi kiếm lạnh lẽo đang xé nát tâm trí và mạch máu.

**Giao kèo đã được thiết lập.**

Khi cơn đau qua đi, Lucian vẫn đứng đó, nhưng cậu đã khác. Đôi mắt đen giờ đây có những vệt máu đỏ lấp loáng như nham thạch nóng chảy. Cậu đã có được sức mạnh, và cái bóng Quỷ cũng có được thân xác – một thân xác trẻ tuổi, mang dòng máu Phù thủy và Con người cùng nỗi căm thù cháy bỏng làm nhiên liệu.

Lucian đã trở thành đứa con của Hận Thù, kẻ cầm lái của Quỷ.

---

#Khởi Đầu Của Cơn Ác Mộng

Ngay khi Bóng Quỷ hoàn toàn hòa nhập, một tiếng cười điên cuồng, sâu độc vang lên trong căn phòng giam. Đó không phải là tiếng cười của một thiếu niên bị tổn thương, mà là âm thanh của sự tự mãn và thèm khát đã bị kìm nén hàng thiên niên kỷ.

Đôi mắt đỏ rực như máu của kẻ vừa chiếm hữu nhìn xuống cơ thể mới của mình, sự hài lòng trào dâng.

Morrick:"Cuối cùng... cuối cùng cũng được tự do. Cái thân xác non nớt này... thật hoàn hảo! Ta là Morrick, và thế giới này, hãy chuẩn bị cho một cơn lũ tuyệt vọng."

Mục tiêu của Morrick không phải là trả thù đơn thuần, mà là một nhu cầu sinh tồn nguyên thủy. Hắn muốn gieo rắc nỗi đau khổ, sự sợ hãi và tuyệt vọng cho muôn nơi – đó chính là nguồn thức ăn tối thượng để nuôi dưỡng sức mạnh và giữ vững thân xác vật lý này.

Morrick đưa bàn tay gầy gò của Lucian lên xoa cằm, một động tác thích thú và ác ý lạ lùng trên gương mặt vốn đã hằn lên bi kịch. Hắn nhìn chằm chằm vào những bức tường thép lạnh lẽo.

Morrick:"Ngôi nhà mới của ta lại là một cái lồng chuột bẩn thỉu. Nhưng không sao. Chúng ta sẽ bắt đầu một bữa tiệc ngay tại đây."

Hắn nhếch mép. Morrick là một Quỷ cổ xưa, hắn biết rằng sự hủy diệt thực sự cần có kế hoạch. Hắn bước đi trong hành lang tối tăm, ánh đỏ từ mắt hắn rọi sáng những tài liệu và ống dẫn máu bị vứt lăn lóc.

Morrick trong thân xác Lucian đang lập một kế hoạch tàn độc: một sự trả thù cá nhân nhằm vào những kẻ đã giam giữ cậu bé, đồng thời là một đòn thức tỉnh đối với cả thế giới, báo hiệu sự trở lại của Morrick.

Nơi giam giữ này sẽ trở thành điểm khởi đầu cho cơn ác mộng mới…

***
END CHAPTER 1

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz