Fic Dich Every Little Thing She Does Is Magic By Monsterleadmehome
Họ không hề nói về nụ hôn. Khi Draco thức dậy vào sáng hôm sau, Hermione đã thu dọn xong đồ đạc. Anh vẫn đang mặc trên người áo sơ mi và quần tây, giờ đã hoàn toàn nhăn nhúm. Cô nói lan man gì đó về kế hoạch nên mua quà cưới cho Blaise và Ginny.
"Granger—""Và em thực sự nên quay lại để kiểm tra Crookshanks... có rất nhiều thứ để chuẩn bị trước buổi làm việc vào ngày mai nữa...""Granger—""Anh tự độn thổ về được chứ?" Cô trông gần như phấn khởi. "Không phải chúng ta nên rời đi cùng nhau à?" Anh dụi mắt xua đi cơn buồn ngủ."Chà, em nghĩ anh nói đúng." Cô dừng chuyển động quay cuồng, chống tay lên hông.Anh ra khỏi giường và bước đến chỗ cô, đặt tay lên vai cô. "Mọi thứ sẽ ổn thôi, Granger. Hãy hít thở đi ".Cô nghe theo lời anh. Đó đã là chuyện ba ngày trước. Anh nhận ra kể từ đó, Hermione hầu như luôn giữ những cuộc trò chuyện trong bữa trưa của họ thật giản đơn hời hợt. Có lẽ cô đã phát hiện ra cảm giác của anh, và cô vốn không muốn tiến thêm một bước. Có lẽ cô đang cố gắng ngăn cản sự gắn bó đang ngày càng tăng của chính mối quan hệ này. Anh cau mày trên món salad burrata."Hermione," anh mở lời, và cô ngẩng đầu lên vì anh hiếm khi sử dụng tên cô thế này. "Đã có chuyện gì vậy?"Cô nuốt miếng sandwich gà của mình. "Gì cơ? Không. Tại sao lại có chuyện gì? ""Em trở nên xa cách với anh mấy ngày qua." Anh hạ giọng thì thầm. "Em có muốn chấm dứt giao kèo của chúng ta sớm hơn không? Bởi vì nếu em không thoải mái, chúng ta— ""Không, không phải như thế đâu!" cô cắt ngang. "Chỉ là... chuyện này đang khó hơn một chút so với em nghĩ.""Nếu đó là về nụ hôn, thì anh xin lỗi. Anh có thể — không làm vậy nữa? " Draco hồi hộp gõ ngón tay lên bàn, chờ đợi phản ứng của cô."Không, nụ hôn thật ra rất dễ thương. Rất thuyết phục, có thể có chút quá thuyết phục ". Cô nhìn chằm chằm xuống đĩa đồ ăn của mình, không hề đón lấy ánh mắt anh. Tuyệt cmn vời luôn. Cô rõ ràng rất không thoải mái. Anh đã tấn công quá nhanh và doạ cô phát khiếp. "Có lẽ vậy, chà...lần sau anh sẽ không đi quá giới hạn đâu.""Draco, ý em không phải vậy." Cô với lấy tay anh và anh giật phắt lại."Anh không muốn cãi nhau ở nơi công cộng. Mọi người sẽ nghĩ rằng mối quan hệ của hai ta đang rạn nứt.""Tốt thôi." Họ kết thúc bữa ăn trong im lặng và khoác tay nhau rời đi.****
Vài ngày sau đó, anh nhận được một bức thư cú từ Pansy yêu cầu anh gặp mặt để uống trà. Vì Draco đã không gặp cô từ năm một ngàn chín trăm hồi ấy, anh quên cmn mất cô bạn cùng nhà này khó chịu đến thế nào và đồng ý."Em cần một bạn hẹn cho đám cưới của Blaise," cô rên rỉ, mắt nhìn chằm chằm vào anh đầy khẩn cầu."Ồ, Pans, anh không thể. Anh sẽ đi với Hermione... em biết đấy, bạn gái anh. ""Hai người vẫn còn bên nhau á?" cô châm biếm. "Em đã đọc bài của hai người trên Nhật Báo, nhưng em không nghĩ rằng nó sẽ đi đến đâu.""Chà, bọn anh vẫn ở bên nhau. Sao em không mời đại một Weasley? Merlin ơi, một đại đội luôn mà. "Pansy rên rỉ. "Em không thể đi cùng một người vốn đã mặc định được mời. Anh biết tất cả anh em của Ginny sẽ ở đó. Em đã hứa mình sẽ đi cùng một bạn hẹn cả thế kỷ trước vì nghĩ rằng không thể nào có chuyện đến tận bây giờ em vẫn độc thân."Anh cẩn thận khuấy tách trà của mình. "Anh chắc chắn em sẽ nghĩ ra ai đó khác mà. Em luôn luôn giải quyết được mấy vụ này.""Anh nói đúng. Em vẫn còn một tuần." Cô ngả người ra ghế. "Giờ nghĩ lại, em đoán em đã nhìn ra được gì đó từ nghìn năm trước.""Hmm?""Anh và Granger ấy. Anh luôn để ý cô ấy còn gì. "Draco hắng giọng. "Tại sao mọi người cứ nói vậy thế?"Pansy nhếch mép. "Vì đó là sự thật." Cô nhăn mũi và đặt tách trà xuống. "Ôi trời, hai người sắp kết hôn và có con đến nơi rồi, phải không?"Draco chế giễu. "Anh thậm chí không nghĩ rằng đã đến lúc để bắt đầu nghĩ về điều đó." Đó là chưa kể đến việc anh hoàn toàn đơn phương trong mối quan hệ này...Cô cười nham hiểm. " Coi bộ câu trả lời là "đúng" rồi. "
********
Vì tình yêu của Salazar, Draco không hiểu nổi tại sao Blaise Zabini lại chọn trở về dinh thự của gia đình mình ở Ý để kết hôn. Thật cmn bất tiện. Điều này có nghĩa là họ phải chuẩn bị một loạt khóa cảng quốc tế cho tất cả các khách mời trong đám cưới. Tuy nhiên, điều này đã thu gọn đáng kể danh sách khách mời vì rất nhiều người không tiện rời khỏi Anh. "Em cá rằng đó là ý tưởng của Ginny," Hermione trầm ngâm khi anh đến đón cô và nói lên suy nghĩ của mình. "Sao lại thế?" "Cả gia đình Weasley sẽ phải rời khỏi sân nhà của họ. Gia tộc phía Molly đôi lúc có hơi quá sức chịu đựng và âm lượng của đội quân Weasley có thể áp đảo ngay cả đối với những phù thủy mạnh mẽ nhất. Trong khi Blaise chỉ có một mình và mẹ anh ấy, đúng không? " "Đúng," Draco nói, tò mò về cách nghĩ của cô. "Chà, vậy nên lần này họ có ưu thế hơn rồi, đúng không nào? Bởi vì khách mời bên phía chú rể sẽ dễ dàng tham dự hơn cô dâu — đó thực sự là một động thái quyền lực ". "Hermione Granger, có ai từng nói với em rằng em sẽ là một Slytherin xuất sắc chưa?" Cô mỉm cười véo cánh tay anh. "Có thể một hoặc hai lần... như một lời khen, em cho là vậy." Anh nhếch mép. "Ồ, đó chắc chắn là một lời khen." Anh đưa cánh tay ra, và thầm mừng rỡ vì cô nắm lấy nó. Họ đến Hang Sóc để sử dụng khóa cảng cùng với gia đình Weasley. Draco không thích thú gì điều đó, nhưng ít nhất nó sẽ nhanh chóng kết thúc thôi. Anh có thể hiểu ý Hermione về khái niệm choáng ngợp ngay khi ngôi nhà tồi tàn xuất hiện trong tầm mắt. Những đầu tóc đỏ tràn khắp mọi nơi. Tại sao Blaise lại chọn Weasley, ngay cả khi cô ấy là người ít khó chịu nhất, vẫn nằm ngoài sức phán đoán của anh. Thế nhưng họ đã gặp nhau tại một trong những sự kiện Quidditch VIP của Ginny. Khi Blaise tập trung quan hệ với những phù thủy ưu tú thuần chủng trong giới, anh chàng thấy mình bị thu hút bởi Ginny. Họ bắt đầu một mối tình thầm lặng sau đó, nhưng nó nhanh chóng trở nên nghiêm túc hơn khi Blaise dần bỏ hết những cô nàng của mình để dành tất cả thời gian cho Ginny. Người mà anh ít muốn gặp nhất lại để ý đến anh trước. Ron bước tới, Luna đi sau anh vài bước. "Malfoy," chàng trai tóc đỏ lầm bầm."Weasley." Draco choàng tay qua eo Hermione một cách chiếm hữu. Anh cố đợi tên ngốc trước mặt nói điều gì đó thật sự không cần thiết để anh có thể đáp lại bằng một câu châm chọc, nhưng thay vào đó Ron dường như đang bận nhai má của mình, mắt anh chàng hơi co giật. "Rất vui vì cậu có thể tham gia cùng chúng tôi," Ron lẩm bẩm bằng một giọng căng thẳng. Luna cười với anh. "Làm tốt lắm, Ron. Tốt hơn nhiều so với anh đã luyện tập."Cô vỗ vai anh một cách âu yếm - nhưng chả khác gì người ta cưng nựng con cún của họ vì đã thực hiện một trò bịp. "Rất vui được gặp hai người, Hermione và Draco. Hai người trông xứng đôi quá ". "Cảm ơn em," Hermione nói khi anh nhìn cô đỏ mặt lần nữa. Anh thích cái cách màu sắc ùa về trên má cô như vậy. "Mọi người đến đủ cả rồi chứ?" Molly xông ra khỏi nhà và la hét khắp sân. Bà trông có vẻ mệt mỏi nhưng rất biết kiểm soát. Nhìn là biết ngay ai làm chủ gia đình này. Khóa cảng được kích hoạt và mọi người tập trung xung quanh để chạm vào một phần của nó. Draco hít vào một hơi rồi nín thở, anh luôn có cảm giác chông chênh khi di chuyển theo cách này. Anh thích độn thổ hơn nhiều. Ở phía bên kia, họ thấy mình đang đứng trong một cánh đồng xanh tốt trước một biệt thự sắc màu rực rỡ. "Chà, giờ anh hiểu tại sao họ muốn tổ chức ở đây," anh thì thầm với Hermione khi họ đi trước những người khác. "Chắc chắn rồi. Nó thật đẹp." Chiếc váy hoa của cô tung bay trong làn gió êm đềm và anh không thể rời mắt khỏi cô trong giây lát. "Thực sự là như vậy," anh đồng ý, không hoàn toàn nói về cảnh vật xung quanh.Không thể cưỡng lại khao khát chạm vào cô thêm một phút nữa, anh nhanh chóng nắm lấy tay cô và đan tay họ vào nhau khi cất bước lên đồi.******
Phía sau ngôi biệt thự hoành tráng có một vườn nho khá rộng. Thay cho bữa tối trước hôn lễ là một buổi thử rượu. Khu vực ngoài trời được trang trí đẹp mắt, những dây đèn tỏa ra ánh sáng ấm áp soi lên các khách mời. Vườn nho nằm liền kề để mọi người có thể nhìn vào những khóm cây đâm chồi nảy lộc. Mẹ của Blaise đang thử một vài loại vang đỏ mới, mấy loại mà bây giờ Draco đã quên béng mất tên của nó - anh biết nhiều hơn về rượu vang Pháp, dĩ nhiên rồi. Hermione hiện đang trò chuyện với Ginny, và anh quan sát hai người họ từ vị trí của anh từ bên ngoài đám đông rộn ràng. Cô nhấp một ngụm rượu, đưa chiếc ly lên đôi môi hồng hào đầy đặn và liếm giọt rượu vương lại bằng lưỡi. Những ngày này, anh nghĩ về môi và lưỡi của cô rất nhiều — về việc hôn cô một lần nữa và thậm chí là hơn thế. Chiếc váy màu kem của cô thực sự phù hợp với dịp này, anh thầm tưởng tượng rằng mình đang luồn tay lên bên dưới chiếcváy của cô, khuôn miệng ngạc nhiên của cô khi anh chạm vào cô ở đó. Cô mỉm cười, Ginny đột nhiên nhìn sang chỗ anh và nháy mắt không mấy tinh tế. Họ đang nói về anh ư? Anh phải thừa nhận rằng, trong chiếc váy màu đỏ tía đi kèm bông hoa trên tóc, Weasley trông như thuộc về nơi đây. Ngay sau đó, Blaise đến gần và choàng tay qua vai cô, Draco có thể ngay lập tức nhìn thấy điều đó. Tình yêu bền chặt họ dành cho nhau. "Em đã đề nghị cho anh ấy một thỏa thuận hôn nhân, nhưng không nhé, tên khốn ấy cứ nhất quyết phải đắm mình trong tình yêu vô ích. Thật là bất tiện cho em quá sức". Pansy đến bên cạnh anh mà anh không hề nhận ra. "Merlin, Pans. Làm ơn cảnh báo một anh chàng trước khi em tới gần nhé. Em suýt làm anh đau tim ". "Ồ, thư giãn đi nào, anh chàng họ lố. Em đã ở đây được năm phút — do anh quá bận rộn với việc nhìn chằm chằm vào Granger nên không nhận ra đấy nhé. Em thề là cả đám tụi anh từ hồi có người yêu đều mềm nhũn ra hết rồi!" Anh quay sang và nhận thấy cô nàng trông khá ổn. Cô mặc một chiếc váy nhung màu ngọc lục bảo với phần tay áo trễ vai. "Và bạn hẹn của em đang ở đâu thế?" Pansy đảo mắt gật đầu về phía những Gryffindor đang tập trung một góc. "Cô ấy ở đằng kia, trò chuyện với Weasley nào đó chắc luôn." "Cô ấy?" Draco thắc mắc, bối rối. "Đúng. Nếu anh phải biết, thì đó là Cho Chang. Cô ấy đã đánh mất thiệp mời của mình trước khi có thể trả lời và đã định không tham gia. Nhưng rồi cổ tình cờ gặp em ở văn phòng Nhật Báo Tiên tri, em đã hỏi cô ấy có muốn đóng giả làm bạn gái em không. Em nghĩ mình có thể khuấy động không khí một chút." Pansy nhăn mũi khi cô uống một ngụm rượu mạnh. "Vớ vẩn. Em thích cô ấy." "Ôi tha cho em giùm. Em không thích ai hết, ít nhất là trong tất cả bọn anh. Em đã nói với cổ nếu có ai hỏi gì, thì cứ bảo em xài c* giả xịn lắm. " Draco khịt mũi. "Ờ, hẳn rồi." Anh thích thú với tin tức này đến nỗi anh gần như bỏ lỡ việc Hermione đến bên cạnh anh và trượt cánh tay cô quanh eo anh. "Anh đây rồi, anh yêu." Cô hôn lên má anh và anh cảm nhận được hơi ấm tràn ngập khắp người. "Ồ, chào Pansy." "Granger," Pansy chào cô với chiếc ly gần cạn. "Được rồi, hai người rõ ràng sắp trở nên dễ thương hay gì đó, nên tôi sẽ tìm người khác để làm phiền." "Có phải chỉ em thấy vậy không hay Pansy có vẻ hạnh phúc thật vậy?" Hermione hỏi. "Ồ, chắc chắn là vậy. Anh nghĩ cô ấy yêu Cho ". "Huh, thú vị thế." Cả hai nhìn thấy Pansy lấy một ly rượu khác và đưa một ly về phía Cho, cô ấy mỉm cười chấp nhận. "Anh chắc chắn không ghét tính thẩm mỹ của mối quan hệ này." Hermione đập vào tay anh. "Gì cơ?." "Em đúng, Granger," anh nói, ôm cô vào lòng. "Em là người phụ nữ duy nhất anh muốn hình dung cảnh khỏa thân." Cô đỏ mặt giận dữ và mở miệng định đáp lại, nhưng anh đã cắt đứt cô bằng một nụ hôn. Cô có vị rượu vang và hy vọng — quyết tâm của Draco dần tuột dốc. Anh muốn cô vô cùng, không cần biết mối quan hệ của họ là thật hay giả. Tuy nhiên, anh lùi lại, vuốt ngón tay cái qua quai hàm cô. "Em uống thêm chứ?" Cô hắng giọng và liếm môi. "Ừm, vâng. Em chưa thử Zinfandel. " "Lựa chọn thông minh đấy." Anh nắm lấy tay cô và nhấc hai chiếc ly từ một gia tinh đi ngang qua. Sau đó, họ đi lang thang khỏi khu tiệc và bước vào vườn nho. Hermione đan tay họ vào nhau và tựa đầu lên vai anh khi họ bước đi. Anh quyết định không hỏi han thêm gì, chỉ tận hưởng cảm giác đơn giản từ từng động chạm của cô. "Em không hề biết Blaise có một khu vườn đẹp như vậy ở đây." "Anh cũng vậy, thành thật mà nói. Nó chưa bao giờ nói về mình nhiều. Anh rất ấn tượng." Cô dừng bước và quay lại nhìn anh. Bằng ánh mắt của cô, anh có thể nhận ra rằng cô đang hơi say, vừa đủ để cô hé mở đôi môi ngập tràn những bí mật. "Anh thực sự hình dung em khỏa thân ấy hả?" Đó không phải là những gì anh mong đợi. "Granger, anh thậm chí không thể ngừng tưởng tượng điều đó." Anh nốc cạn ly rượu và ném nó xuống đất trước khi kéo cô vào lòng hôn cô mãnh liệt. Anh có thể thưởng thức hương vị của rượu vang trên lưỡi cô và mút nhẹ. Cô thả chiếc ly xuống và vòng tay ôm lấy anh, rên rỉ vào miệng anh. Không cần suy nghĩ gì thêm, Draco rút đũa phép từ trong túi ra và độn thổ về phòng, đè cô lên cửa. "Hermione," anh gầm gừ bên tai cô. "Em sẽ không biết anh khao khát chuyện này đến mức nào." Anh mút lấy làn da ngay dưới tai cô, khơi gợi âm thanh ngon lành nhất từ miệng cô. Những ngón tay cô cào vào da đầu anh khi cô lướt chúng qua tóc anh. "Draco," cô thở ra. Anh kéo dây váy của cô xuống, hôn lên vai cô. "Anh rất thích khi em gọi tên anh như vậy. Và anh sẽ khiến em hét nó lên. " Ngay lập tức, cô thở hổn hển khi anh mút mát đùa giỡn với làn da cô, đầu gối anh đẩy hai chân cô ra khi anh áp sát mình vào cô. Anh đưa một tay xuống và bắt đầu kéo váy của cô lên, để các đốt ngón tay của anh lướt qua làn da mịn màng từ đùi cô đến quần lót. "Bảo anh dừng lại đi," anh cầu xin, biết rằng họ sắp vượt qua điểm mấu chốt không thể nào quay lại. Đôi mắt cô mở ra, và cô nhìn anh một cách sắc bén. "Anh dám dừng thử xem," cô ra lệnh trước khi bắt lấy môi anh. Với lời mời gọi của cô, anh kéo lớp ren sang một bên và luồng một ngón tay vào trong. "Em ướt quá rồi, Granger." Cô cắn môi và cong lưng lên, giúp anh có thể tiếp cận nơi ấy tốt hơn. Anh xoa quanh âm vật của cô nhiều lần trước khi bắt đầu ra vào bên trong cô. Ngay sau đó, Draco nhanh chóng thêm ngón thứ hai vào, tận hưởng cách cô sướng khoái trên tay anh. Cuối cùng, anh rút ngón tay ra và nhếch mép cười trước khi liếm sạch nó. "Ôi, chết tiệt!" cô nguyền rủa. "Thật là một đôi môi hư hỏng," anh thì thầm trước khi hôn cô lần nữa, hất mông cô lên và buộc chân cô quấn quanh eo anh. Kéo cô khỏi cánh cửa và bế cô lên giường, anh đặt cô xuống nhẹ nhàng nhất có thể. "Em muốn gì đây, em yêu?" anh hỏi khi trượt ngón tay qua chân cô xuống tận đến mắt cá, đẩy gót giày màu đỏ của cô ra khỏi bàn chân. "Yêu em đi, Draco." Anh hôn lên mắt cá chân của cô. "Rất hân hạnh, tình yêu của anh." Tuy vậy, anh không chỉ muốn yêu cô. Anh muốn cô cầu xin điều đó. Anh dành cho mình thật nhiều thời gian, tháo chiếc giày còn lại và hôn lên chân cô. Chiếc váy bó sát bụng và cô chống khuỷu tay lên, nhìn anh với ánh mắt khao khát. Cô thốt lên kinh ngạc khi anh nắm lấy chân cô và kéo cô về phía mép giường. "Chiếc quần lót này thật đáng yêu, nhưng ta sẽ cởi nó ra, được chứ em?" Anh kéo lớp ren đỏ xuống, cuối cùng cũng để lộ nơi riêng tư nhất của người con gái, dành riêng cho anh. Cô rên lên vì khoái cảm khi anh đặt một nụ hôn lên đùi trong của cô."Anh không cần phải -" cô kêu lên nhưng anh đã cắt đứt lời cô bằng cách đưa lưỡi liếm qua từng nếp gấp ngọt ngào. "Anh đã nói rồi, Granger. Anh sẽ khiến em hét lên tên anh ". Anh tách hai chân cô ra xa hơn và khuỵu gối xuống. "Merlin, Hermione. Em thật hoàn hảo." Draco khá thích khẩu giao — những bạn tình trước luôn nói rằng anh khá giỏi trong chuyện đó — nhưng đối với Hermione Granger, nó giống như một trải nghiệm tôn giáo. Hương vị của cô ngọt ngào và thanh khiết như cơn mưa mùa hạ. Anh cảm thấy mình không muốn vội vàng, vậy nên anh để lưỡi của mình lang thang khắp các khe rãnh của cô trước khi luồn vào bên trong cánh cửa. Mũi anh lướt qua vùng da nhạy cảm và tiếng rên của cô ngày càng trở nên tuyệt vọng. Cô dùng ngón tay vần vò những vòng tròn điên cuồng trên tóc anh, cơ thể cô ưỡn lên và chùng xuống theo nhịp điệu của anh và những cái mút mát điệu nghệ. Cơn cực khoái đầu tiên đánh úp lại, một dòng chất lỏng chảy ra khi cô rên lớn. Ngay lập tức, anh cho một ngón tay vào bên trong cô, cảm nhận sự siết chặt của từng lớp cơ. Nó thật tinh tế. "Làm ơn đi, cho em," cô thì thầm. "Mmm, anh không nghĩ vậy. Em vẫn chưa gọi tên anh." Anh đẩy ngón tay vào sâu bên trong cô, từng lớp cơ của cô vẫn còn co giật. Anh uốn cong ngón tay để chạm đến những điểm khác nhau, đồng thời lần nữa áp môi mình lên làn da ẩm ướt. Vật bên trong quần anh đang đau đớn kêu gào, nhưng nhìn cô tan rã trong sướng khoái như thế này thật đáng để chờ đợi. Draco ngâm nga trong cô, biết rằng cô có thể cảm nhận được từng rung động, những ngón tay anh tăng tốc độ. Hermione ngã xuống giường lần nữa. "Em không chịu nổi nữa, anh cần phải—" Anh mút mạnh âm vật của cô, ngón tay anh lần lượt ấn lên điểm G. Cô nắm chặt tóc anh và hét lên, "Draco!" khi cô lên đỉnh lần nữa, anh biết nó mãnh liệt hơn cả lần trước nếu xem sức mạnh mà cô siết chặt anh là một loại dấu hiệu nhận biết. Anh chậm rãi liếm sạch cơn cực khoái và chợt nghe âm thanh của tiếng cười. Ngước nhìn lên, anh thấy cô đang lấy tay che mặt, co giật và bật cười khe khẽ trong khi nước mắt chảy dài trên má cô. Anh trườn qua người cô và kéo tay cô ra khỏi mặt. "Hermione, em ổn chứ?" Cô thở ra một hơi dài. "Em chưa bao giờ cảm thấy thỏa mãn đến vậy trong suốt cuộc đời mình. Em-em chưa bao giờ có phản ứng như vậy trước đây." "Ồ." Anh lau miệng, tiếp tục nhìn cô chằm chằm. "Em làm anh lo đấy." "Xin lỗi anh," cô đáp lại, có vẻ hơi ngượng ngùng. "Anh thực sự giỏi việc này quá." Anh hôn cô một lần nữa khi tay cô lướt xuống người anh và bắt đầu cởi chiếc quần dài. Cảm thấy mất kiên nhẫn, Draco biến mất quần áo của cả hai. "Nằm xuống cho anh nào," anh hướng dẫn. Cô lùi lại và ngả đầu trên gối, mỉm cười với anh hệt như một thiên thần. Sau tất cả những gì họ đã trải qua, anh chưa bao giờ dám mong đợi sẽ được ở đây với cô, nhưng cảnh cô khỏa thân và sẵn sàng đón nhận anh là điều đẹp đẽ nhất mà anh từng thấy trong đời. "Chết tiệt, Hermione. Anh không xứng đáng với điều này. " Thế nhưng, cô vẫn ở đây và anh biết mình sẽ không để cô rời đi nữa. Anh cúi xuống và giữ tay cô trên đỉnh đầu. Đó là lúc cô giật mình mở to mắt. "Draco, anh lớn quá..."Cô đang nhìn chằm chằm vào thằng bé của anh, cương cứng và sẵn sàng áp vào bụng cô. "Hm?" Cái ý tưởng đánh bại Weasley ở chỗ này cứ thế tiến thẳng vào đầu anh. "uhm..." cô đảm bảo với anh. Cô trông như thể sẽ nói thêm gì đó, nhưng rồi anh ngậm lấy một bên ngực cô và bất cứ từ ngữ nào cô có thể nghĩ đến cứ vậy chuyển sang rên rỉ. Anh mút và hôn ngực cô cho đến khi cô quằn quại bên dưới anh, nhanh chóng thực hiện một bùa tránh thai, anh ngay lập tức đặt mình ở lối vào của cô. Anh rên rỉ khi đẩy vào bên trong cô, vô cùng chậm rãi ngay cả khi cô đã sẵn sàng và ướt át. "Em chặt quá." Draco nhắm mắt lại, cảm nhận sự ấm áp mềm mại như nhung của cô. Cô thật hoàn hảo, và anh thậm chí không thể tưởng tượng nổi việc phải ái ân với bất kỳ một phù thủy nào khác sẽ trống rỗng đến nhường nào. Cuối cùng khi anh đã được bao bọc hoàn toàn bên trong cô, họ âu yếm nhìn nhau. Chưa bao giờ anh có cảm giác như thế này trước đây. Anh đan từng ngón tay của họ vào nhau khi anh di chuyển, hông anh từ từ đẩy về phía cô.Mọi thứ hoàn toàn vượt xa khỏi một cuộc truy hoan thoả mãn xác thịt. Draco biết mình sẽ không thể nào kiềm được lâu. Anh thúc mạnh vào cô, kéo một chân cô lên để tiến vào sâu hơn. Hermione phát ra những tiếng rên tán thưởng, miệng cô mở to đầy sung sướng. Khi cảm thấy mình đang ở trên bờ vực mất cương, anh rút khỏi người cô. "Xoay người và vịn vào đầu giường đi em." Đôi mắt cô tối lại, và cô làm theo yêu cầu của anh. Khi anh tiến vào cô lần nữa từ phía sau, cô thở hổn hển và anh cắn vào vai cô, lao vào cô như một con thú. Anh cảm thấy như mình hoàn toàn chiếm hữu cô, anh nắm chặt hông cô thô bạo và nhìn chằm chằm vào cặp mông hoàn hảo không ngừng lắc lư khi anh ra vào.Anh chắc chắn sẽ không bao giờ chạm vào bất kì ai khác được nữa. Anh biết điều đó. Đầu giường đập vào tường và Draco choáng ngợp với ý nghĩ rằng những vị khách khác hoàn toàn biết rõ họ đang làm gì ở đây. Anh hy vọng Weasley đang ở gần đây. Anh đưa một tay mình ra phía trước và vuốt ve âm vật của cô, hoà nhịp với những cú thúc không ngừng của anh. "Đến với anh đi, Granger." Các khớp ngón tay của cô trắng bệch trên mép gỗ của đầu giường khi cô ngã ra lần nữa, tên anh trên môi cô. Lần này, anh cảm nhận rõ những bức tường của cô siết chặt lấy vật cương cứng của anh và anh theo sát phía sau, thúc sâu vào cô nhiều lần trước khi anh sững sờ dừng lại. Những con sóng khoái cảm vô tận được kéo ra trong cơn đau đớn ngon lành sâu trong cơ thể anh, và anh vòng tay ôm chặt lấy cô. Khi cô buông ra, cả hai đều ngã quỵ xuống giường, vẫn còn trong nhau. "Ôi, chết tiệt!" cô lẩm bẩm. "Anh biết," anh thì thầm đáp lại.*************
Draco ngồi bên Hermione trong nhà thờ bằng đá cổ kính thuộc khu đất của gia đình Zabini. Nó thực sự rất lớn và trang nghiêm, những tấm kính màu tinh xảo và mấy bức tượng Gargoyl đáng sợ. Anh có thể đã tự hỏi tổ tiên của Zabini bắt nguồn từ đâu — nếu bàn tay của Granger không đặt trên chân anh. Nó hầu như vô tội, chỉ nằm yên ở đó, gần đầu gối hơn là đùi trên của anh. Nhưng nó vẫn gây mất tập trung y nguyên. Anh đã ở bên trong cô đêm qua, và kệ mẹ hết những gì mấy cuốn tiểu thuyết lãng mạn phù thủy ca tụng (không phải do anh đâu nhé, ai bảo mẹ anh cứ để chúng khắp nơi), anh chưa bao giờ cảm thấy việc ái ân với phụ nữ là một kinh nghiệm thay đổi cuộc đời... cho đến khi anh gặp Hermione Granger. Blaise đang đọc lời thề để tôn vinh và trân trọng cô gái nó yêu. Ginny trông hệt như một thiên thần nào đó trong chiếc váy trắng và khăn voan che mặt.Thế nhưng, tất cả những gì anh có thể nghĩ đến là người phụ nữ ngay bên cạnh anh - liệu cô có nguyện chung sống cả đời với anh không? Liệu cô có thể tha thứ cho tất cả mọi sai lầm trong quá khứ của anh và đứng đối diện anh để nói những lời thề nguyền tương tự một ngày nào đó? Anh nắm lấy tay cô, đan những ngón tay của họ vào nhau rồi đưa nó lên miệng và hôn từng khớp ngón tay của cô một cách lưu luyến. Cô ngước nhìn anh mỉm cười. Tim anh đập mạnh vào lồng ngực, và anh nhận ra suy nghĩ của mình đã đi bao xa. Tiếng la hét vỗ tay chúc mừng cho cặp đôi hạnh phúc vừa đủ lớn để Draco quay về thực tại. Anh vỗ tay, theo sau đám đông đến phòng khiêu vũ bên trong biệt thự. Anh chỉ rời khỏi Hermione trong một vài khoảnh khắc bắt buộc của bữa tiệc, thậm chí bỏ qua hết việc kết thân với các Slytherin khác. Anh độc chiếm những cuộc trò chuyện với cô suốt bữa tối và cướp lấy tất cả thời gian của cô trên sàn nhảy. Cho đến khi Ginny tới kéo cô đến nhà vệ sinh. Blaise cuối cùng cũng ngồi xuống bên cạnh anh. "Chúc mừng," Draco chào hỏi. "Cảm ơn, anh bạn. Mày đã bao giờ nghĩ rằng tao sẽ nhảy vào phần mộ hôn nhân như vầy chưa?" Blaise mang một vẻ mặt kinh hãi, giống như chính anh vẫn còn khó tin. "Không hẳn, không, phải gọi là đéo luôn." Draco nhếch mép. Blaise bật cười lắc đầu. "Tao đoán tiếp theo tụi tao sẽ được mời dự lễ đính hôn của mày." "Ồ, tao không biết, có một chút—" "Gì, sớm hả?" Blaise thay anh hoàn thành câu nói. "Nhìn tao nè, Drake. Khi thời điểm đến, mày tự khắc sẽ biết."Anh chộp lấy ly sâm panh từ một gia tinh đi ngang qua và trầm ngâm nhấm nháp. "Lúc đầu ấy, tao nghĩ chắc mày và Granger đang giả vờ thôi — như kiểu hai đứa mày cần một bạn hẹn và không muốn đi một mình." Draco nuốt nước bọt. Blaise không biết mình gần với sự thật đến mức nào. "Nhưng sau đó tao thấy mày nhảy với cô ấy. Cách mày nhìn cô ấy — à, tao cho rằng nó rất giống cách tao nhìn Ginny. Mày thực sự yêu cô ấy, phải không? " Ngay sau đó, Draco bắt gặp ánh mắt của Hermione khi cô vào phòng với một Ginny đang cười khúc khích theo sau. Cô vẫy tay chào anh và anh đưa tay lên để đáp lại. "Ừ," anh thừa nhận. "Hẳn là vậy, tao yêu cô ấy."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz