Fcng
Cuối tháng tám, học sinh đầu cấp phải nhập học trước, bắt đầu hai tuần học quốc phòng.Thái Nhã Lan và Uông Thục Phân cùng đưa ba đứa nhỏ vào trường học."Nghị Nghị, Ngao Thụy Bằng, mình xin đổi ký túc xá được không vậy?", Tiền Văn Kiệt có chút uể oải, hắn lần đầu tiên nhận ra, thì ra thành tích cao thấp lại có khác biệt đến như vậy!Cách phân chia ký túc xá của trường khá đơn giản, cơ bản dựa theo điểm thi đầu vào mà xếp thứ tự, Tiền Văn Kiệt kém một chút so với Lý Hoành Nghị và Ngao Thụy Bằng, không có cơ hội chung phòng.Kế hoạch ba người ở chung cứ như vậy mà bị hiện thực tàn nhẫn đánh vỡ tan tành."Mình không biết trường có cho đổi hay không nữa." Lý Hoành Nghị bất đắc dĩ trả lời.Đương nhiên cậu cũng muốn cả ba ở chung, nhưng mà trường quản lý rất nghiêm, khả năng cao sẽ không đồng ý.Đang nói, bọn họ đã đến lầu 3."301 bên tay phải, 304 thì đối diện với phòng kế bên hai đứa mình." Kiếp trước Lý Hoành Nghị đã đến đây tìm đàn anh một lần nên khá quen thuộc. "Vào sắp xếp hành lí trước đi, lát nữa còn ăn cơm chung."Ký túc xá phân loại hai một bên chẵn, một bên lẻ, bọn họ ở rất gần nhau.Lý Hoành Nghị mở cửa ký túc 301 ra, hai người bạn cùng phòng kia còn chưa tới, trên 4 chiếc giường đều đã được dán tên.Trên là giường, dưới là bàn, trái phải mỗi bên 2 cái.Cậu và Ngao Thụy Bằng đứng đầu, nên giường hai người ở cạnh nhau.Thái Nhã Lan vốn định chuẩn bị giường chiếu cho Lý Hoành Nghị, lại bị cậu quyết đoán cự tuyệt, đành phải đứng một bên nhìn hai đứa nhỏ nhanh nhẹn sắp xếp đồ dùng của mình.Mấy năm nay bà rất ít khi bầu bạn với con mình, không ngờ chớp mắt nó đã lớn như vậy rồi.Lý Hoành Nghị cùng Ngao Thụy Bằng loay hoay nửa tiếng thì xong, hai người bạn kia vẫn chưa tới.Cậu tùy ý liếc mắt về phía đầu giường một chút, lập tức bất ngờ.Ngao Thụy Bằng nhìn theo ánh mắt cậu.Một giường là Triệu Tư Khâm, một giường là Đỗ Trạch, vừa khéo."Nghị Nghị, Ngao Thụy Bằng, mình xong rồi", giọng Văn Kiệt vang lên ngoài hành lang, "Bọn mình đi ăn cơm thôi!"Mặc dù chán nản vì không được ở chung một phòng, nhưng hắn bước sang một môi trường mới, hơn nữa đây là lần đầu rời nhà ở lại trường, rốt cuộc cũng nảy sinh vài cảm giác mới mẻ, cả người có vẻ rất háo hức.Cơm nước xong xuôi, Thái Nhã Lan và Uông Thục Phân dặn dò thêm vài câu rồi mới lên xe rời đi."Nghị Nghị, cậu ở cùng phòng với ai vậy?"Ba người đi về ký túc xá, Văn Kiệt tò mò hỏi."Triệu Tư Khâm với Đỗ Trạch, người cậu cũng quen.""Gì chứ!" Văn Kiệt kinh ngạc la lên, "Không ngờ thành tích bọn họ cao vậy luôn."Lý Hoành Nghị cười hói: "Đỗ Trạch luôn đứng đầu Đệ Thất mà.""Đệ Cửu vẫn lợi hại hơn, hơn bọn họ một bậc mà!", Văn Kiệt kiêu ngạo nói: "Nghị Nghị, Ngao Thụy Bằng, hai cậu phải cố lên, ngàn lần không được để bọn họ soán ngôi đó."Ba người vừa đi vừa trò chuyện, rất nhanh đã về tới phòng."Nghị Nghị, chiều nay các cậu định làm gì vậy? Mình đi chung về phòng các cậu được không?"Lý Hoành Nghị gật gật đầu "Được."Còn chưa đến nơi, bọn họ đã thấy cửa phòng 301 mở rộng, bên trong còn có tiếng người. Chắc là những người khác đã đến rồi.Ba người bọn họ đi vào, liền thấy một thiếu niên quỳ gối trên ván giường trải chiếu, một người lớn tuổi hơn đang đứng sát cạnh bàn, miệng vẫn còn đang lải nhải gì đó."Chào chú Đỗ!" Tiền Văn Kiệt mỉm cười, mở lời chào hỏi trước.Người đàn ông quay đầu lại nhìn, hơi giật mình, ý cười phủ đầy khuôn mặt thành thật trung hậu, "Ai da, là mấy đứa sao! Ba đứa ở phòng này hết hả?"Ông vẫn luôn tay luôn chân giúp con mình sắp xếp đồ đạc, không chú ý tới mấy cái tên dán trên giường khác.Đỗ Trạch trèo từ trên thang xuống, chào hỏi: "Không ngờ bọn mình ở chung phòng luôn đó, trùng hợp ghê."Anh ta lớn lên thanh thanh tú tú, dáng vẻ rất thư sinh, cả người lịch sự giản dị, làm người khác cảm thấy như đang tắm mình trong gió xuân vậy.Lúc ở Nông Gia Nhạc, ấn tượng của Lý Hoành Nghị với người này không tồi."Trùng hợp thôi, cậu có cần giúp gì không?" Lý Hoành Nghị hỏi.Chú Đỗ vội vàng xua xua tay: "Không cần, không cần đâu, chút nữa là xong rồi." Nhìn không tự nhiên chút nào.Nhà bọn họ tuy không nghèo, nhưng cũng không thể so với hào môn thế gia, có kết bạn cũng cẩn thận thêm vài phần.Lý Hoành Nghị nhận ra được điều đó, liền thuận miệng hỏi: "Đỗ Trạch, cậu nhận đồng phục chưa? Nếu chưa thì lát nữa đi chung luôn không?""Được." Đỗ Trạch cong mắt cười đáp.Tính cách anh ta rất tốt, tâm tính cũng không tầm thường, dù lớn hơn bọn Lý Hoành Nghị hai tuổi nhưng vẫn không cảm thấy có gì đó không thoải mái, lời nói ra cũng rất tự nhiên.Cha con Đỗ gia động tác nhanh nhẹn, chỉ trong chốc lát đã sắp xếp xong.Bốn người vừa định cùng nhau đi ra ngoài, một nam sinh kéo vali bước vào ký túc xá.Kiểu tóc cùng quần áo rất đẹp, quả nhiên là Triệu Tư Khâm."Các cậu đến sớm vậy!" Trên mặt anh tràn đầy sắc xuân tươi cười, dường như không bất ngờ khi thấy đám Lý Hoành Nghị.Người đến đông đủ cả rồi.Triệu Tư Khâm biết bọn họ đi nhận quần áo, lập tức vứt vali lại, cũng không vội sửa sang lại chỗ nằm, trực tiếp đi theo luôn.Cuộc sống cấp ba bắt đầu rồi đây!Trường học thực sự rất nghiêm khắc, nhưng điều kiện ký túc xá không tệ chút nào.Ngày hôm sau phải học quân sự, bốn người sớm rửa mặt xong, đều nằm trên giường chuẩn bị ngủ.Trường học vào buổi đêm yên tĩnh vô cùng.Lý Hoành Nghị nằm trên giường đơn hẹp, quạt điện trên đỉnh đầu không biết mệt mỏi mà cứ quay đều, quay đều, phát ra chút âm thanh của máy móc.Nhất thời, cậu lại cảm thấy khó ngủ.Đêm hè hơi nóng, cũng có chút phiền lòng.Nhưng cậu chỉ có thể cưỡng ép bản thân mình nhắm mắt lại, thả lỏng đầu óc, chậm rãi chìm vào mơ màng.Nhiệt huyết học tập ở đây rất nồng đậm, mặc dù đang học quốc phòng, rất nhiều học sinh tối tối vẫn thắp đèn học bài như thường.Phòng 301 cũng không thua kém chút nào.Tiền Văn Kiệt mỗi lần muốn tìm Lý Hoành Nghị và Ngao Thụy Bằng chơi, đều sẽ bị học bá cùng phòng khuyên ngăn.Phàm nhân như hắn thì sống một cuộc sống bình thường vẫn tốt hơn.Trong lúc học quốc phòng, các bạn học đã quen biết nhau nhiều hơn, nam sinh trong ký túc xá 301 lại càng trở thành đề tài nóng trong miệng của các nữ sinh.Nơi này chính là ký túc xá của học bá, là nơi soái ca tụ tập mà.Phòng Lý Hoành Nghị mỗi người một vẻ, rất nhiều nữ sinh rảnh rỗi âm thầm lập bảng xếp hạng cho bọn họ trong lòng.Chỗ Hách Lộ ở cũng là ký túc xá của học bá, nhưng học giỏi không có nghĩa là không hóng chuyện.Có hai nữ sinh vẫn luôn vì ai đẹp trai hơn mà suốt ngày tranh chấp với nhau.Các nàng không ai thuyết phục được ai, đành phải đi tìm người ngoài."Hách Lộ, cậu cảm thấy ai đẹp trai nhất?"Hách Lộ ngẩng lên từ xấp tài liệu, thuận miệng đáp: "Không biết.""Dù sao cậu cũng phải chọn một người chứ, lúc trước cậu học chung lớp với Lý Hoành Nghị và Ngao Thụy Bằng đúng không? Tính cách hai người bọn họ thế nào vậy? Có phải là rất lạnh lùng không?"Hách Lộ dừng một chút: "Được rồi, nếu các cậu đến hỏi bài, hai cậu ấy sẽ giúp đỡ các cậu."Nàng lúc nào cũng như vậy, nên người khác cũng không hỏi thêm gì nữa,"Trưởng xá à, cậu nói xem, ai đẹp hơn?" Hai người lại hỏi nữ sinh tóc ngắn đang nhàn nhã cắt móng tay.[Mỗi phòng sẽ bầu ra một người như trưởng phòng nên mình để là trưởng xá luôn nhé ^^]Trưởng xá lặng lẽ ngẩng đầu lên, từ mắt kính phản ra một ánh nhìn kì dị, nàng nhe răng cười đầy biến thái."Tại sao lại so ai đẹp hơn?""Ý cậu là sao chứ?" Hai người không hiểu.Trưởng xá buông kiềm cắt móng tay xuống, đẩy đẩy mắt kính, không hề trả lời mà lại mở sách toán ra, nhìn như đang học rất nghiêm túc.Thấy Hách Lộ và trưởng xá bắt đầu học hành, hai nữ sinh kia cũng không hỏi thêm gì nữa.Không nghĩ tới, giữa quyển tài liệu của trưởng xá lại kẹp một cái điện thoại.Nàng bấm mở album, trên màn hình xuất hiện một tấm ảnh.Trong hình, một nam sinh mặc áo ngụy trang đang đưa nước cho một nam sinh khác, nam sinh kia mỉm cười nhận lấy, gió thổi tóc mái tung bay, nắng trời sáng bừng trong ánh mắt.Nam sinh môi hồng răng trắng, xinh đẹp vô cùng.Trong đầu trưởng xá dùng vô số từ ngữ để khen ngợi vẻ đẹp này, mà những từ này đa phần đều nằm trong tiểu thuyết ngôn tình kinh điển.Hơn nữa còn dùng để diễn tả vai chính.Nàng không thèm quan tâm ai đẹp hơn ai, nàng chỉ biết, Lý Hoành Nghị lớn lên thật sự rất đáng yêu nha nha nha!Mấu chốt là, cậu với bạn học Ngao Thụy Bằng còn rất tình thương mến thương nữa a a a!Trong ký túc xá nam sinh, Lý Hoành Nghị đột nhiên hắt hơi mấy cái liền.Ngao Thụy Bằng lập tức đứng dậy, rót một ly nước ấm mang lại, thấp giọng nói: "Học quân sự đổ mồ hôi nhiều, dễ bị cảm lạnh lắm.""Ừ."Lý Hoành Nghị ngoan ngoãn nhận lấy ly nước, vừa uống mấy ngụm đã thấy Triệu Tư Khâm dịch ghế qua trêu ghẹo."Phải chi mình cũng có tri kỉ như vậy thì tốt quá."Lý Hoành Nghị liếc anh một cái, sau đó lại nhìn một vòng qua Đỗ Trạch, không thèm trả lời.Triệu Tư Khâm nhìn theo ánh mắt cậu xong liền lập tức im miệng.Mãi đến khi kết thúc đợt học quân sự, các nữ sinh vẫn chưa tranh cãi xong rốt cuộc ai mới thật sự là nam thần của trường.Đương nhiên, này cũng chỉ là chuyện để tán gẫu lúc rảnh rỗi thôi, chuyện các nàng quan tâm nhất vẫn là học tập.Sau khi học kì chính bắt đầu, việc học nặng nề phức tạp hầu như đã chiếm trọn tâm trí mọi người, nam thần hay không nam thần cũng không quan trọng nữa.Nhưng việc Tiền Văn Kiệt vẫn thường xuyên tìm Hách Lộ để trao đổi bài tập nên lại trở thành đề tài bàn luận sôi nổi của người khác.Dù sao Tiền Văn Kiệt cũng được xem như một tiểu soái ca trong lớp đứng đầu, hơn nữa rõ ràng còn có quan hệ thân thiết với mấy người Lý Hoành Nghị, cho nên không ít nữ sinh thầm thích hắn.Có điều, Nhất Trung coi trọng nhất chính là thành tích học tập, thành tích Hách Lộ rất nổi bật, các nữ sinh khác cũng rất bội phục nàng nên không ganh ghét nhiều đối với việc nàng gần gũi với Văn Kiệt.Ngược lại, các nàng còn xem Hách Lộ như mục tiêu để phấn đấu.Thời gian trôi thật nhanh, chớp mắt đã đến lúc thi học kỳ rồi.Ngao Thụy Bằng mười bốn tuổi vừa cao vừa nảy nở. Tuy tuổi nhỏ, nhưng so với nam sinh cùng lớp, chiều cao đã nổi bật lắm rồi, càng ngày càng nhiều thư tình nhét đầy trong hộc bàn của hắn.Trong ký túc xá, Lý Hoành Nghị lật lật một xấp phong thư màu hồng nhạt, ngồi trên ghế cười trêu chọc: "Càng ngày càng thu hút đó nha.""Cậu cũng có rất nhiều mà." Ngao Thụy Bằng nhìn về phía chồng thư chất đống trên bàn cậu.Lông mi dài cong vút, che khuất nửa cặp mắt, càng nhìn càng sâu thăm thẳm.Lý Hoành Nghị hoảng hốt cảm thấy, Ngao Thụy Bằng kiếp trước, giờ phút này đang đứng ngay trước mặt mình.Dường như càng lớn, đứa nhỏ này càng giống với người kia trong trí nhớ của mình."Mình đi tìm Bút chì chút, cậu đi tắm trước đi." Lý Hoành Nghị tránh tầm mắt của hắn, đứng dậy rời khỏi phòng.Ngao Thụy Bằng giật mình đứng ngơ người hơn một phút, sau đó lấy quần áo rồi bước vào tắm rửa.Đang tắm, hắn nghe thấy tiếng cửa mở, dựa vào tiếng bước chân mà đoán, chắc là Triệu Tư Khâm.Triệu Tư Khâm ngân nga ca hát yêu thích, ngồi ở trước bàn.Thấy trong phòng không có ai, trong phòng tắm có người, anh liền lén lấy điện thoại ra, đeo tai nghe lên, đầu tiên kiểm tra xem âm thanh có lộ ra ngoài hay không, sau đó mới gấp gáp mở một cái video, chờ đến lúc người trong phòng tắm đi ra tắt cũng không muộn.Ngao Thụy Bằng tắm rửa xong, từ trong bước ra ngoài.Hắn trước giờ tay chân nhẹ nhàng, Triệu Tư Khâm mải đắm chìm trong video, căn bản không phát hiện ra có người đang đi sau lưng mình.Ngao Thụy Bằng vốn không để ý anh xem cái gì, chỉ thuận mắt liếc qua một cái, lập tức đứng như trời trồng.Trên màn hình điện thoại, hình ảnh khó coi đập ngay vào mắt hắn, khắc sâu trong đại não.Nếu là một nam một nữ, hắn sẽ không kinh ngạc đến mức như vậy.Nam sinh tuổi này giống như Triệu Tư Khâm, cơ bản đều đã xem qua chút phim nóng rồi.Nhưng trong video, rõ ràng là hai đứa con trai.Video tuy có hơi mờ, nhưng không khó nhận ra, hai người con trai đó đang làm loại chuyện kia, làm rất kịch liệt.Triệu Tư Khâm còn xem đến kích động nữa chứ.Hắn quyết đoán xoay người rời khỏi phòng, nhẹ nhàng khép cửa lại.Lưng dính sát trên vách tường lạnh lẽo, ngọn lửa nóng hừng hực trong lồng ngực nhất thời không thể dập tắt được.Chỗ nào đó, khó chịu như sắp nổ tung đến nơi.Đúng lúc này, Lý Hoành Nghị đột nhiên từ trong 304 bước ra, nhìn lướt qua liền thấy Ngao Thụy Bằng đang dựa lưng vào tường, mặt mày nhíu hết lại."Cậu sao vậy?"Cậu bước nhanh đến gần Ngao Thụy Bằng, hắn ta lại đột nhiên bước sang ngang, chủ động cách xa cậu một đoạn.Đèn hành lang lờ mờ, Lý Hoành Nghị cũng không chú ý tới những chỗ khác của hắn, chỉ biết hiện tại hắn đang rất khó chịu."Mình đi vào phòng thôi."Cậu nói xong, liền kéo tay Ngao Thụy Bằng lôi vào."Không", Ngao Thụy Bằng hất tay ra theo bản năng, không dám đối diện với Lý Hoành Nghị, "Khoan hãy vào."Lý Hoành Nghị trầm mặc vài giây, rồi giọng nói ôn hòa vang lên trong hành lang yên tĩnh: "Rốt cuộc thì cậu làm sao vậy?""Mình hơi nóng nên ra hóng gió chút thôi." Ngao Thụy Bằng nỗ lực đè nén cơn xúc động trong lòng, ngước mắt nhìn về phía Lý Hoành Nghị."Được, vậy mình vào trước."Lý Hoành Nghị thấy hắn không muốn nói thì không hỏi thêm nữa, đang định xoay người mở cửa, lại bị một lực lớn nắm chặt lấy cổ tay.Trên hành lang, giọng Ngao Thụy Bằng vang lên rất nhẹ, tựa như đã dùng hết sức lực để đè nén và chịu đựng rồi vậy."Đừng vào, bây giờ khoan đừng vào."37.Lòng bàn tay nóng đến dọa người.Lý Hoành Nghị rõ ràng cảm thấy được hắn có gì không đúng lắm, lo lắng hỏi: "Cậu sốt hả?"Nói xong đưa tay định sờ lên trán Ngao Thụy Bằng.Ngao Thụy Bằng lập tức lùi ra sau một bước, buông tay Lý Hoành Nghị ra, quay mặt đi.Hai người đứng im lặng vài giây, cửa phòng đột nhiên mở ra.Triệu Tư Khâm phá vỡ im lặng, nhìn về phía Ngao Thụy Bằng tóc còn ướt, dùng vẻ mặt áy náy nói: "Vừa nãy, xin lỗi nha."Trời mới biết, anh xem xong phát hiện trong phòng tắm không có ai, trong nháy mắt đã xấu hổ biết bao nhiêu.Lẽ ra nên chờ người khác tắm xong rồi hãy lén xem chứ!Đầu độc em trai nhỏ là lỗi của anh rồi."Không có gì." Ngao Thụy Bằng cúi đầu bước vào trong."Cậu lại làm gì nữa à? Sao tự nhiên lại xin lỗi?" Lý Hoành Nghị nhíu mày chất vấn Triệu Tư Khâm.Vừa rồi, bộ dáng của Ngao Thụy Bằng thật sự rất kì lạ.Đối mặt với sự dò hỏi của Lý Hoành Nghị, Triệu Tư Khâm nhịn không được thở dài.Anh cũng chỉ là một thiếu niên mười mấy tuổi đầu, đột nhiên phát hiện ra mình thích con trai, nói không sợ thì đúng là nói dối.Bí mật này đã được anh giấu trong lòng rất lâu, đôi khi không chịu được, liền liều mạng làm bài để bản thân bình tĩnh trở lại.Anh đã tìm đọc rất nhiều tư liệu ở trên mạng, còn cố ý tìm thêm mấy video, muốn xác nhận xem mình rốt cuộc là cong hay không cong.Sự thật chứng minh anh có phản ứng với đống video đó.Bây giờ bị bạn cùng phòng phát hiện, anh biết Ngao Thụy Bằng sẽ không đi nói lung tung, nhưng chưa bao giờ anh mãnh liệt muốn nói ra hết tâm tình của mình như lúc này cảĐóng cửa phòng lại, anh chán nản ngồi trên ghế, đối mặt với nghi ngờ của Lý Hoành Nghị, cuối cùng gian nan mở miệng: "Hồi nãy tôi ở trong phòng xem phim xxx, bị Ngao Thụy Bằng nhìn thấy."Lý Hoành Nghị: "..... À"Cho nên nói, đứa nhỏ này bởi vì lỡ mắt xem chút phim kích thích nên cả người mới nóng bừng lên vậy sao?Thật ra chuyện này dừng ở đây là được rồi.Nhưng Triệu Tư Khâm lại tiếp tục: "Là cái loại phim.... đồng tính."Ngao Thụy Bằng vốn định cản không cho Triệu Tư Khâm ăn nói bậy bạ, nhưng lời đến bên miệng lại bị hắn nuốt ngược vào trong.Hắn đột nhiên rất muốn biết, Lý Hoành Nghị đối với loại chuyện này, sẽ có thái độ thế nào.Đương nhiên Lý Hoành Nghị biết Triệu Tư Khâm xem thể loại gì, hơn nữa cậu còn lo lắng đến cảm xúc của Tư Khâm, thế nên bình tĩnh đáp: "Ừ, lần sau xem một mình là được rồi, đừng ảnh hưởng đến người khác."Chỉ vậy thôi sao?Triệu Tư Khâm có chút kinh ngạc, Ngao Thụy Bằng cũng không khỏi quay đầu sang nhìn."Cậu không thấy chán ghét hả?" Tiểu Triệu cảm thấy thế này thì bình yên quá, thích nghi không kịp.Lý Hoành Nghị không chút để ý: "Cậu thích ai thì có liên quan gì đến tôi không?"Trong phòng im lặng vài giây, Triệu Tư Khâm đột nhiên sang sảng cười ha hả, anh chân thành ấm áp nhìn Lý Hoành Nghị chằm chằm, nói: "Cảm ơn cậu."Nội tâm giãy giụa lâu như vậy rồi, không dám nói ra với ai, bây giờ lời đã nói hết, cũng được người khác ủng hộ, chỉ cảm thấy trong lòng vui sướng vô cùng."Mai là thứ bảy, tôi mời hai cậu ăn cơm."Lý Hoành Nghị không từ chối, lại hỏi: "Đỗ Trạch đâu?""Nhà cậu ấy có chút chuyện, xin nghỉ rồi, thứ hai tuần sau mới quay lại."Triệu Tư Khâm vừa nói vừa nghĩ thầm, nếu không phải Đỗ Trạch không có ở đây, anh cũng không dám xem mấy thứ đó trong phòng đâu.Lý Hoành Nghị trầm mặc trong chốc lát, cuối cùng vẫn đề nghị: "Triệu Tư Khâm, cho dù cậu thích ai cũng không liên quan gì đến tôi, nhưng bây giờ cậu vẫn còn đang đi học, phải đặt chuyện học lên đầu. Hơn nữa, đồng tính, không phù hợp với chuẩn mực bây giờ đâu."Lời cậu nói không dễ nghe, nhưng câu nào câu nấy là quan tâm thật lòng, Triệu Tư Khâm cũng không phải đứa ngốc, nghe xong đã hiểu, chân thành cười đáp: "Cậu yên tâm, tôi sẽ không hại người hại mình đâu."Trong lòng anh lại thân thiết thêm một chút với Lý Hoành Nghị và Ngao Thụy Bằng.Tuy Ngao Thụy Bằng đến bây giờ một câu cũng chưa nói, nhưng tắm rửa xong liền yên lặng bước ra ngoài, hành động này làm Triệu Tư Khâm rất cảm kích.Nếu gặp phải kẻ lắm chuyện, có khi anh đã bị thầy cô và gia đình chất vấn nãy giờ rồi.Nghĩ đến đây, anh nhịn không được, quay đầu nhìn sang Ngao Thụy Bằng.Thiếu niên đang cúi đầu đọc sách, sườn mặt được ánh đèn bàn bao phủ, đúng là y như trên diễn đàn miêu tả, một thiếu niên tinh tế xinh đẹp.Nhưng mà tính cách cũng lạnh quá rồi.Nghĩ đến diễn đàn, anh lại nhớ tới nhiệm vụ Lý Hoành Nghị giao cho.Lúc vừa khai giảng, Lý Hoành Nghị mời anh tham gia một diễn đàn, đây là nơi học bá tập hợp, cao thủ nhàn rỗi xuất đầu lộ diện, trên diễn đàn xuất ra đao kiếm, quyết phân cao thấp.Anh xem vài trang, thấy quản lý diễn đàn quá hỗn loạn, liền ra tay sửa sang lại một chút.Còn chưa mở miệng nói gì, Lý Hoành Nghị đã chủ động đưa quyền hạn, thêm anh làm quản lý viên.Anh tham gia đến vui vẻ, đôi khi còn kéo cả Đỗ Trạch xem chung.Đỗ Trạch cũng là một học bá không hơn không kém, cũng thích yêu cầu khiêu chiến nâng cao cấp bậc, bị diễn đàn thu hút, nhìn vài lần xong cũng ôm diễn đàn không buông.Đôi khi, Triệu Tư Khâm thật sự cảm thấy mình còn không bằng cái diễn đàn kia nữa.Trải qua một đợt tuyên truyền nhỏ, hiện giờ trên diễn đàn đã có không ít người, số học bá bị dính vào đây cũng không ít chút nào.Dù sao trường nào cũng có người chung chí hướng với nhau, bọn họ cảm thấy đối thủ của mình quá ít, đấu đá không đã tay, cái diễn đàn này tụ tập nhiều nhân vật trâu bò như vậy, sao mà không tham gia cho được?Triệu Tư Khâm tiện tay bấm mở diễn đàn ra, tạm thời không qua chỗ đề khó tìm ngược, vì thế quyết định đi xem vài tin linh tinh.Nhóm học bá cũng không phải là thần, trong sinh hoạt hằng ngày cũng có chút phiền não, nhưng lại không muốn nói ra nên lên mạng tâm sự với người lạ.Dù sao cách nhau một cái màn hình, không ai biết ai là ai.Anh nhàm chán lướt lướt, gặp được tiêu đề thú vị thì bấm vào xem, một lát sau mới tùy ý tải lại trang chủ.Lập tức đứng hình.Triệu Tư Khâm nhíu mày bấm vào, càng xem, sắc mặt càng tệ."Lý Hoành Nghị, trên diễn đàn này có cả học sinh trường mình đúng không?"Vì đề thi mỗi trường mỗi khác nên mọi người thường đem bài khó của trường mình ra làm đề tài trao đổi với người khác.Mấy người Lý Hoành Nghị kết luận như vậy vì có vài người thường xuyên lấy đề của Nhất Trung đăng lên đây, chính là học sinh chung trường bọn họ."Sao vậy?" Lý Hoành Nghị thấy sắc mặt anh kì lạ, nghi hoặc hỏi.Triệu Tư Khâm đem màn hình để trước mặt cậu, "Cậu xem này."[ Tôi thật sự không muốn sống nữa ]Đây chính là tiêu đề, nội dung phía dưới càng đọc càng thấy ghê người.Bài này vừa đăng cách đây 5 phút, có rất nhiều người vào bình luận, đa số mọi người đều nhiệt tình khuyên ngăn, ai ủi, dặn chủ thớt phải biết quý trọng sinh mạng của mình.Lý Hoành Nghị tiếp tục lướt xuống, nhìn thấy một câu của người đăng.[Sân thượng cách mặt đất khoảng 21m. Đề bài rất đơn giản: Tính xem vận tốc lúc tôi tiếp đất là bao nhiêu.], đề vừa ra, đã có vài người lập tức nhẩm ra đáp án.Lý Hoành Nghị đột nhiên đứng bật dậy, "Đi qua khu giảng đường xem thử!"Nếu dựa vào một tầng 3m mà tính, từ sân thượng khu giảng đường đến mặt đất đúng là khoảng 21m.Mặc kệ là thật hay giả, cậu đều muốn qua xem.May là còn chưa tới giờ giới nghiêm, cổng ký túc xá còn chưa đóng, ba người bọn họ lập tức chạy qua khu giảng đường.Bên trong tòa nhà vẫn còn mở đèn, không đến mức làm cho bọn họ phải mò mẫm.Vẫn còn vài học sinh còn đang đi dạo bên trong.Bọn họ cũng không phải là người đầu tiên phát hiện ra trên sân thượng có người.Lúc họ đến nơi, dưới lầu đã tụ tập không ít giáo viên và học sinh rồi.Quản lý giảng đường đến mở cửa, mang theo vài giáo viên cùng chạy lên lầu.Lý Hoành Nghị thấy chủ nhiệm lớp mình cũng ở đây, vội hỏi: "Thầy ơi, đã báo cảnh sát chưa thầy?"Giáo viên nôn nóng gật đầu, sau đó mới trách mắng: "Các em ở đây làm gì? Mau về phòng đi!"Đương nhiên là không ai về rồi, ngón tay nhanh chóng phản hồi bài viết trên diễn đàn,[Admin T: Đề này dễ quá rồi, ảnh hưởng đến cấp bậc đấy, ra đề khó hơn chút đi.]Triệu Tư Khâm cũng nhanh chóng để lại bình luận.Ngao Thụy Bằng móc điện thoại ra, lạnh nhạt phụ họa theo.Cái người đăng bài này, trước khi chết còn để lại đề bài trên diễn đàn, hẳn là một người khá coi trọng danh hiệu của mình, dùng cách này có lẽ sẽ có thể trì hoãn được tốc độ nhảy lầu của cậu ta.Quả nhiên, nam sinh trên sân thượng bất động, cậu ta cúi đầu, không biết có phải đang xem điện thoại hay không.Bảo an và giáo viên đã lên đến sân thượng, cậu ta vừa nhìn thấy, lập tức trở nên kích động, không biết rít gào cái gì, bước ra sau một bước, suýt nữa thì ngã xuống dưới.Đám người vây xem giật mình hét chói tai.Giáo viên cố gắng sơ tán nhưng không thành, mọi người vẫn cố nán lại xem náo nhiệt.Chỉ trong chốc lát, mẹ cậu ta vội vội vàng vàng chạy vào trường, cảnh sát cũng đã đến nơi.Phía dưới bắt đầu trải đệm, cảnh sát cũng bắt đầu khuyên giải, hai mẹ con trên sân thượng kia khóc đến thảm thương."Con không muốn tiếp tục sống như thế nữa!" Nam sinh kích động đến đỏ hết mắt, gào lên với mẹ cậu, lại bước về sau một bước.Người mẹ đứng một bên vừa khóc lóc, vừa xin lỗi: "Sau này mẹ sẽ không quản con nữa, con muốn làm gì cũng được..."Hiện trường là một đám lộn xộn, nhưng vẫn có thể đoán ra được, cậu ta muốn tự tử bởi vì cảm thấy mẹ quản lý quá khắt khe, ép đến không thể thở được.Sau một hồi nỗ lực, nam sinh cuối cùng cũng được giải cứu, vừa gào khóc vừa đi xuống lầu.Trên diễn đàn đã náo loạn được một lúc lâu, Tiền Văn Kiệt định tìm mấy người Lý Hoành Nghị cùng nhau đến xem, kết quả là cả phòng 301 không còn một ai, thế nên đành tự chạy tới, nửa đường liền gặp ba người họ."Nghị Nghị, Ngao Thụy Bằng, hai cậu thế mà không thèm gọi mình!"Lý Hoành Nghị áy náy nói: "Tại vội quá, không kịp qua kêu cậu."Trên diễn đàn vẫn còn người lo lắng cho cái nam sinh kia, Triệu Tư Khâm phản hồi: "Đã không sao rồi.", trấn an cảm xúc của mọi người.Yên bình xong, lại nghĩ đến gì đấy, trên diễn đàn lại sôi nổi hết cả lên: "Chẳng lẽ admin K cùng trường với chủ thớt hả?"Càng ngày càng nhiều người tò mò, dò hỏi gắt gao.Triệu Tư Khâm quyết định làm lơ.Bốn người cùng quay về phòng, Tiền Văn Kiệt thở dài: "Tìm ra danh tính cậu ta rồi, ở bên lớp 2, thành tích cũng không tệ."Triệu Tư Khâm bỗng nhiên mở miệng: "Tôi từng gặp cậu ta rồi.""Gặp qua cũng là chuyện bình thường, lớp 2 ngay kế bên lớp mình, đụng mặt nhau trên hành lang cũng không phải chuyện lạ."Lý Hoành Nghị và Ngao Thụy Bằng biết anh còn có ý khác.Quả nhiên, Triệu Tư Khâm tiếp tục nói: "Là ở Dạ Sắc."Dạ Sắc, một quán bar có tiếng, Lý Hoành Nghị trước kia đã nghe nói qua, hình như là một gay bar."Dạ gì cơ?" Tiền Văn Kiệt nghe không rõ.Ngao Thụy Bằng bắt đầu tra xem Dạ Sắc là chỗ thế nào."Con nít con nôi, không cần hỏi nhiều." Triệu Tư Khâm biết Tiền Văn Kiệt đơn thuần nên không muốn cho hắn biết những việc này.Lý Hoành Nghị cũng bắt đầu đuổi khách: "Khuya rồi, cậu về ngủ sớm chút đi, mai Tư Khâm đãi cơm đấy.""Thật hả?" Tiền Văn Kiệt quả nhiên bị đồ ăn thu hút, "Ăn gì vậy?"Triệu Tư Khâm có chút rã rời: "Mai rồi tính."Chờ Văn Kiệt quay về xong, anh dựa vào ghế, thở ra một hơi nặng nề: "Bạn học kia có khi nào là do phát hiện cậu ta đồng tính không? Lúc tôi mới nhận ra, suýt nữa thì tưởng mình bị thần kinh, khó chịu chết đi được."Anh cùng lắm cũng chỉ là một đứa nhỏ, những việc này cứ đè mãi trong lòng không nói ra được, nói không đau khổ thì đúng là nói dối.Một bên là áp lực học tập, một bên dằn vặt vì phát hiện mình đồng tính, học tập dù sao còn có thể giải quyết, nhưng đồng tính thì người nhà sao có thể thấu hiểu và tha thứ được?Cậu học sinh kia nhất thời luẩn quẩn mà nghĩ đến chuyện nhảy lầu cũng là có lý do đằng sau. Lý Hoành Nghị nghĩ đến kiếp trước, Triệu Tư Khâm và Đỗ Trạch cũng nếm qua mùi vị đấy rồi, không khỏi khuyên nhủ: "Cho nên bây giờ phải học cho tốt, sau này công thành danh toại, không ai dám tùy ý chỉ trích đời sống cá nhân của cậu nữa.""Cậu nói đúng." Triệu Tư Khâm nghiêm túc gật gật đầu, rồi lại hỏi một câu: "Nếu hai người các cậu thích một người không nên thích thì các cậu sẽ làm sao?"Lý Hoành Nghị liếc hắn một cái: "Thế nào là người không nên thích?"Triệu Tư Khâm đương nhiên không dám lấy việc mình thích Đỗ Trạch ra làm ví dụ, vì thế chớp chớp mắt, nghiêm túc trả lời: "Ví dụ như, Ngao Thụy Bằng thích Lý Hoành Nghị, Lý Hoành Nghị thích Văn Kiệt."Lý Hoành Nghị: "..."Ngao Thụy Bằng: "...""Sao vậy? Hai cậu nhìn mình làm gì?" Triệu Tư Khâm bị hai cặp mắt liếc qua liền bày ra vẻ mặt vô tội.Lý Hoành Nghị cười lạnh một tiếng: "Giống ví dụ như cậu thích Đỗ Trạch sao?"Triệu Tư Khâm: "!!!". Mình bị lộ rồi sao?Ngao Thụy Bằng lạnh lùng nhìn anh: "Không đâu."Nghị Nghị làm sao thích Văn Kiệt được?"Không cái gì?" Triệu Tư Khâm bắt lấy cọng rơm cứu mạng, định lảng sang chuyện khác.Ngao Thụy Bằng nhìn về phía Lý Hoành Nghị, ánh mắt hai người chạm nhau, lặng yên vài giây.Không thể phủ nhận, vừa rồi hắn nghe Triệu Tư Khâm nói câu kia, tim đã nhảy đến cổ họng rồi.Thích Nghị Nghị sao? Đương nhiên là thích rồi! Sao có thể không thích được?Nghị Nghị thích Văn Kiệt sao? Đương nhiên cũng thích!Nhưng hai loại thích này, căn bản không giống nhau.Hắn cũng từng giày vò bản thân giống như Triệu Tư Khâm, cái gì cũng không dám nói, cũng không dám biểu hiện quá phận.Chỉ vì có thể giữ lấy một vị trí nhỏ bên cạnh Lý Hoành Nghị thôi.Nhưng, nếu Lý Hoành Nghị cũng như vậy thì sao?Đôi khi hắn nghĩ, năm đó Lý Hoành Nghị gọi tên mình trong lúc mơ, có khi nào cậu ấy cũng thích mình.Có điều hắn không dám hy vọng xa vời, cũng không dám hỏi.Triệu Tư Khâm thấy hắn sững sờ, nhịn không được tò mò hỏi: "Rốt cuộc là không cái gì vậy?""Bọn mình sẽ không yêu sớm."Triệu Tư Khâm: "..."Tình cảm mà khống chế được sao? Nói không yêu sớm thì sẽ không yêu sớm à?Tư duy của bạn học Trần đúng là kì diệu quá rồi đó.Ngày hôm sau, Triệu Tư Khâm dẫn ba người đi ăn một bữa thịnh soạn.Tiền Văn Kiệt ăn đến vui vẻ, vừa ăn vừa tám chuyện: "Các cậu biết gì không? Nghe nói cái cậu tối hôm qua muốn chuyển trường đó."Ầm ĩ đến như vậy, mặt mũi cũng mất hết, chuyển đi là đương nhiên.Lý Hoành Nghị gật gật đầu: "Ăn nhiều một chút."Tiền Văn Kiệt lại ăn một lát, sau đó nhìn xung quanh một lần, thần thần bí bí nói: "Mình còn nghe được một chuyện, nói ra hù chết các cậu. Tối qua biết xong mình đã định nói cho các cậu rồi, mà nghĩ lại chắc không còn ai thức nên thôi.""Chuyện gì?" Triệu Tư Khâm hỏi.Tiền Văn Kiệt cúi thấp đầu, ép giọng càng thấp hơn, "Nghe nói cậu ta là gay đó."Ba người dừng đũa, nhìn hắn chằm chằm không chớp mắt."Sao vậy? Nghe không hiểu hả?" Văn Kiệt nhanh chóng phổ cập kiến thức "Gay chính là...""Cậu nghe ở đâu ra vậy? Sao cậu lại biết cái này?" Lý Hoành Nghị hoang mang hỏi.Tiền bút chì tiếp xúc với những thứ này từ bao giờ?"Gì chứ", Văn Kiệt ngượng ngùng cười cười, "Không phải mình vẫn thường tìm Hách Lộ hỏi bài sao? Bạn cùng phòng với cậu ấy biết hết. Mối quan hệ này chính là các cậu ấy biết cái gì thì mình biết cái đó."Nói tới đây, hắn bỗng dưng áy náy: "Thật ra mình vẫn luôn giấu các cậu một chuyện, vì sợ các cậu sẽ không vui."Lý Hoành Nghị lập tức có dự cảm bất thường.Chỉ thấy Văn Kiệt móc di động ra, bấm vài cái rồi đặt trước mặt bọn họ.Một tiêu đề vừa đen vừa to đập thẳng vào mắt Lý Hoành Nghị.[Cẩu lương! Hôm nay phát cẩu lương! Cặp đôi nam thần lại phát đường rồi!!!]———-Em Kiệt dính vào cộng đồng hủ sớm quá mọi người ạ :v Trong khi cũng là nam thần hẳn hoi như ai nhưng trong lúc các bạn còn chưa biết gì thì em nó bước thẳng vào hố luôn rồi 🤣🤣38.Cặp đôi nam thần là cái quỷ gì vậy?Lý Hoành Nghị từng trải qua thời đại bùng nổ thông tin ở kiếp trước, các thể loại ghép cặp video linh tinh loạn xà ngầu đều đã xem qua.Nhưng cậu không hiểu, sao tự nhiên mình lại thành vai chính thế này.Tiền Văn Kiệt thấy sắc mặt cậu không đúng lắm, vội an ủi: "Nghị Nghị, cậu khoan hãy tức giận, các cậu ấy thật sự không có ác ý đâu, tuy xằng bậy như vậy sẽ ảnh hưởng đến danh dự của cậu, nhưng đại nhân đại lượng, cậu ngàn lần không được tức giận nha."Người khôn không nói tiếng lóng, hắn thật sự cảm thấy cẩu lương các loại rất thơm, ăn chung với cơm rất ngon đó!Vì không để cho cái trang này biến mất, hắn đành phải đi cửa sau vậy.Ngao Thụy Bằng xem qua tên trang chủ, nửa chữ chưa nói đã bắt đầu lấy điện thoại ra tìm.Triệu Tư Khâm chậm nửa nhịp, cũng tìm theo để tự phổ cập kiến thức bản thân.Nhìn nhìn, anh bỗng nhiên không thể tin được, trừng Tiền Văn Kiệt: "Mẹ nó, mắt bọn họ nhìn kiểu gì vậy? Ghép tôi với cậu?"Tiền Văn Kiệt đồng cảm gật gật đầu: "Lúc tôi đọc cũng cảm thấy như tam quan vỡ nát rồi vậy."Lý Hoành Nghị: "..." Năng lực tiếp thu của người trẻ tuổi đúng là lớn thật.Cậu nhìn Ngao Thụy Bằng, vốn tưởng lấy tính cách của đứa nhỏ này mà nói, có lẽ sẽ biểu hiện rất bình tĩnh, lại nhìn thấy đầu ngón tay khẽ run run và ... thái độ có chút không thích hợp lắm."Ngao Thụy Bằng, cậu giận sao?" Lý Hoành Nghị khuyên nhủ, "Bút chì nói không sai, các cậu ấy không có ác ý gì đâu, nếu cậu không thích thì cứ báo cáo xóa bài đi là được mà."Ngao Thụy Bằng nỗ lực đè nén kích động trong lòng, quay đầu nhìn về phía Lý Hoành Nghị, đôi mắt tràn ngập ý cười, hắn vốn định kìm nén bớt, nhưng làm thế nào cũng kìm không nổi."Mình không tức giận đâu, mình biết bọn họ không có ý gì mà."Có trời mới biết, lúc nhìn thấy có người đem hắn với Nghị Nghị ghép thành một cặp, trong lòng hắn vui vẻ biết bao nhiêu.Nếu không phải hắn cố kìm, có lẽ niềm vui còn tràn ra ngoài nhiều hơn.Đến mức, Văn Kiệt x Ngao Thụy Bằng, Tư Khâm x Ngao Thụy Bằng, Ngao Thụy Bằng x Văn Kiệt các thứ, hắn quyết định bỏ qua.Chỉ cần một người thôi, mặc kệ là Ngao Thụy Bằng x Lý Hoành Nghị hay Lý Hoành Nghị x Ngao Thụy Bằng, hắn đều thích hết.Cái trang này phải giữ lại mới được.Thấy hắn đã trở nên bình tĩnh, Lý Hoành Nghị thoáng thở nhẹ ra, "Vậy là tốt rồi."Triệu Tư Khâm vẫn còn đang cuồng nhiệt lướt diễn đàn, đột nhiên nhìn thấy một cặp đôi ít được để ý đến, hoàn toàn không thể hiểu nổi."A Trạch sao có thể ghép cặp với Ngao Thụy Bằng vậy? Quá kinh khủng!"Tiền Văn Kiệt cầm đũa như đang hút thuốc, vẻ mặt tang thương nói: "Chỉ có cậu không tưởng tượng được, không có vụ bọn họ không ghép được.""... Thật đáng sợ."Mặc dù có vài cặp không nhìn nổi, nhưng cái trang này vẫn nên lưu lại, về sau hắn với A Trạch chăm chỉ phát cẩu lương một chút, cố gắng đem cặp đôi Triệu Đỗ trở thành cặp nhiều fan nhất mới được.Tất nhiên là không thể để cho người khác nhìn ra mình thật sự thích A Trạch rồi. Sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến cậu ấy mất.Sau khi lén lút quyết định xong, Triệu Tư Khâm đem điện thoại bỏ vào trong túi, khóe miệng tràn ngập ý cười, giống như là sắp cưới hỏi đến nơi rồi vậy."Ăn xong chưa?" Lý Hoành Nghị vờ như không nhìn thấy anh, "Ăn xong rồi thì về ký túc xá thôi."Triệu Tư Khâm cũng muốn về phòng để trốn trên giường từ từ xem, lập tức đứng dậy, "Đi, về phòng nào!"Quay về được một lúc lâu sau, Văn Kiệt đang muốn lấy cặp sách đi tìm Hách Lộ, lại bị Ngao Thụy Bằng cản lại.Ngao Thụy Bằng đưa cho hắn một tấm thẻ, bình tĩnh nói với hắn một câu: "Năm ngoái cậu đưa mình một vạn, tất cả đều nằm trong này."Tiền Văn Kiệt cầm lòng không được nuốt nước miếng: "Bao nhiêu vậy?""Không nhiều lắm, mười lăm vạn mà thôi." Ngao Thụy Bằng nhẹ nhàng bâng quơ đáp.[15 vạn là hơn 500 triệu tiền Việt đó =)) ]Tiền Văn Kiệt: "...." Mười lăm vạn!!!Nếu không có Ngao Thụy Bằng, bây giờ hắn chỉ có mười lăm năm tiền mừng tuổi của mình thôi! Mấu chốt là, ba đã nói tiền mừng tuổi chỉ đến năm mười tám là hết rồi.Còn chưa đầy một năm, đã gấp mười lần, oa, cái đùi này phải ôm cho chắc mới được!"Đây đều do một mình cậu kiếm được sao?" Văn Kiệt bỗng nhiên nhớ tới gì đó, "Công sức do cậu bỏ ra, cùng lắm mình lấy thêm năm vạn được rồi, còn lại đều là của cậu hết!"Ngao Thụy Bằng lắc đầu: "Không cần."Nói xong liền tiêu sái bỏ đi.Thật ra hắn có thể giúp Văn Kiệt kiếm nhiều hơn nữa, nhưng Lý Hoành Nghị lúc trước đã nhắc nhở rồi.Nếu cứ tiếp tục giúp Văn Kiệt, để cậu ấy "ngồi mát ăn bát vàng" mãi cũng không tốt.Một vạn năm ngoái là để Ngao Thụy Bằng thử sức mà thôi, qua gần một năm đã thu được lợi lớn rồi.Hắn có con đường riêng của mình, Văn Kiệt cũng thế.Mười lăm vạn tuy không quá nhiều, nhưng cũng đủ để Văn Kiệt theo đuổi giấc mơ. Nếu cứ sống quá an nhàn, đối với Bút chì mà nói một chút tốt cũng không có, ngược lại sẽ làm quyết tâm của hắn ngày một yếu dần đi.Ngao Thụy Bằng cảm thấy rất có lý, thế nên đưa số tiền đó cho Văn Kiệt.Về lại phòng, Tư Khâm đã lên giường nằm, còn thường xuyên cười ngây ngốc.Lý Hoành Nghị ngước đầu nhìn Ngao Thụy Bằng một cái: "Đưa tiền cho Bút chì rồi sao?""Ừ."Ngao Thụy Bằng lên tiếng, đoan chính ngồi vào bàn, mười giây sau mới tùy ý hỏi: "Nghị Nghị, cậu đọc mấy bài viết đó xong, thật sự không tức giận sao?"Thật ra hắn muốn biết, nhìn thấy người khác ghép bọn họ thành đôi, Lý Hoành Nghị có cảm thấy chán ghét hay không.Lý Hoành Nghị lắc đầu: "Không đâu."Kiếp trước chính cậu còn lên mạng ghép đôi ghép cặp mà.Ngao Thụy Bằng nở nụ cười đầy ý tứ: "Vậy là tốt rồi.""Bên câu lạc bộ có người qua tìm, lát nữa mình phải ra ngoài một chuyến." Lý Hoành Nghị nói xong liền bắt đầu thu dọn đồ đạc.Sau khi vào cấp 3, bọn họ ngoài học tập còn có rất nhiều câu lạc bộ để tham gia, ngoại trừ Ngao Thụy Bằng.Hắn gấp gáp học tập, còn dùng tiền sinh ra tiền.Cho nên tuy ở cùng phòng, nhưng lại không giống như mong đợi trước kia của hắn, có thể ở bên cạnh Lý Hoành Nghị suốt ngày suốt đêm.Lúc đầu còn không quen, nhưng dù sao cũng gần một năm rồi, hắn cũng dần dần tiếp nhận điều đấy.Bọn họ đều phải lớn lên, mỗi người có một công việc riêng, chính mình cũng không có khả năng lúc nào cũng kè kè bên cạnh Lý Hoành Nghị được.Chỉ cần Lý Hoành Nghị thường xuyên ở nơi hắn có thể với tay tới, hắn đã cảm thấy mãn nguyện rồi.Sau khi Lý Hoành Nghị rời đi, Ngao Thụy Bằng tĩnh tâm định sẽ đọc sách làm bài, nhưng mà phía sau lưng, bạn học Triệu không ngừng phát ra tiếng cười kỳ quái.Nếu là ngày thường, Ngao Thụy Bằng hoàn toàn có thể làm lơ.Nhưng hắn biết Triệu Tư Khâm đang xem cái diễn đàn kia, nghĩ đến cảnh có người đem Nghị Nghị với Tư Khâm ghép thành một cặp, hắn liền đứng ngồi không yên.Càng nghĩ, trong đầu càng loạn.Qua một lúc lâu sau, Ngao Thụy Bằng rốt cuộc cũng lấy điện thoại ra, bấm mở diễn đàn lần nữa.Nhìn thấy tổ hợp Lý Hoành Nghị với người khác, hắn liền lạnh xuống mấy độ, nhìn đến bài của Lý Hoành Nghị với chính mình liền không nhịn được mà nở nụ cười.Chờ đến lúc hắn đem cẩu lương của mình với Lý Hoành Nghị đọc đi đọc lại năm lần, thời gian đã qua được một lúc lâu.Cổ và mắt có chút đau, không khỏi ngẩng đầu lên giãn cơ một lúc."Xem xong rồi sao?" Một âm thanh từ phía sau truyền tới.Triệu Tư Khâm ngồi trên giường, trùm tấm chăn mỏng, nhìn hắn không rõ lí do.Ngao Thụy Bằng thu nụ cười lại, bình tĩnh nhìn thẳng: "Xem xong rồi.""Thích cặp nào nhất?"Trong phòng nháy mắt rơi vào một khoảng không yên lặng.Một lúc sau, Triệu Tư Khâm cười nói: "Người thông minh không nói tiếng lóng, tôi cảm thấy cậu với Lý Hoành Nghị không hợp."Ngao Thụy Bằng không nói chuyện, ánh mắt lạnh đi vài phần, nếu Triệu Tư Khâm không giữ kín miệng, có khi Ngao Thụy Bằng sẽ liều mạng với anh.Triệu Tư Khâm cũng không sợ, chỉ liếc mắt qua con khỉ miệng rộng trên giường Ngao Thụy Bằng, nói: "Nghe Tiền bút chì nói, con khỉ này là quà sinh nhật năm ngoái Lý Hoành Nghị tặng cậu, bình thường ngoài cậu với Lý Hoành Nghị ra, ai cũng không cho đụng vào, đúng là xem như bảo bối."Anh nói xong, cố ý tìm kiếm chút xấu hổ trên mặt Ngao Thụy Bằng.Nhưng mà, cái gì cũng không có, vẫn là khuôn mặt lạnh tanh kia.Anh cảm thấy không thú vị nữa, định nằm xuống ăn cẩu lương tiếp, đột nhiên Ngao Thụy Bằng lại đáp lời."Cậu thích Đỗ Trạch, nhưng cậu ta còn không biết."Triệu Tư Khâm ngồi bật dậy, trên mặt có mấy phần sửng sốt, nhưng rất nhanh đã được giấu hết đi."Đã như vậy, chúng ta nước sông không phạm nước giếng," anh xoa xoa cằm, "Cậu theo đuổi người của cậu, tôi theo đuổi người của tôi, nhưng đừng cho Đỗ Trạch biết."Anh dừng một chút rồi lại nói: "Nhưng mà tôi cảm thấy, với tính cách này của cậu, rất khó theo đuổi được Lý Hoành Nghị."Triệu Tư Khâm không nói đến năng lực, chỉ nói tính cách, bởi vì ở chung gần một năm, anh biết rõ khả năng của Ngao Thụy Bằng.Lý gia bồi dưỡng là một chuyện, nhưng chủ yếu là thiên phú và nỗ lực của chính Ngao Thụy Bằng."Cậu theo đuổi được Đỗ Trạch rồi à?" Ngao Thụy Bằng hỏi lại.Triệu Tư Khâm nghẹn lời, nhanh chóng phản bác: "Không phải tôi còn chưa bắt đầu theo đuổi sao? Tôi không muốn ảnh hưởng đến việc học của A Trạch thôi."Ngao Thụy Bằng lẳng lặng nhìn anh, không nói chuyện."Cậu đừng có mà không tin!" Triệu Tư Khâm lập tức đứng trước mặt hắn, gọi điện cho Đỗ Trạch, chờ bên kia nhấc máy liền giả vờ đáng thương, khóc lóc kể lể nói: "A Trạch à, mình không cẩn thận làm đổ nước ra giường rồi, hôm nay không có chỗ ngủ, mình mượn giường cậu ngủ một chút được không?"Đầu bên kia điện thoại nói mấy câu, Triệu Tư Khâm tức khắc mặt mày hớn hở, nhướng mày khoe khoang với Ngao Thụy Bằng.Chờ nói chuyện xong, anh quay ra khoe khoang: "A Trạch đồng ý cho tôi ngủ trên giường cậu ấy rồi nè!"Đạt được chút thành tựu rồi!Khóe môi Ngao Thụy Bằng hiện lên một ý cười thật nhạt, xoay người đi không thèm để ý đến anh.Đêm đó, Triệu Tư Khâm hạnh phúc ngủ yên trên giường của Đỗ Trạch, Lý Hoành Nghị tuy cảm thấy kỳ lạ, nhưng nghĩ đến tâm tư của bạn học Triệu, mọi thứ trở nên bình thường.Chỉ có thể chờ lúc người không có ở đây mà lén sờ giường người ta, thật sự quá đáng thương.Gần một tuần sau, mặt trời chói chang treo trên đỉnh đầu.Sáng sớm, Ngao Thụy Bằng ôm hết chăn ra ngoài phơi nắng, hơn nữa còn đem cả drap nệm đi phơi luôn.Việc này rất bình thường, ba người kia cũng chưa cảm thấy việc này có gì không đúng cả.Mãi đến tiết cuối buổi chiều, thời tiết thay đổi đột ngột, gió nổi mây phun, mưa tạt ầm ầm, khiến người khác không cách nào đề phòng kịp.Lý Hoành Nghị đang nghe giảng bài, đột nhiên nhớ tới Ngao Thụy Bằng sáng nay, vội viết giấy nhỏ để nhắc hắn.Nhận lấy tờ giấy kia xong, Ngao Thụy Bằng bình tĩnh trả lời: "Ướt rồi, cứ kệ đi."Chờ đến lúc tan học, mưa đã tạnh.Lý Hoành Nghị cùng Ngao Thụy Bằng quay về ký túc xá, quả nhiên, đồ đạc phơi trên ban công đã bị mưa làm ướt hết cả rồi, hoàn toàn không xài được."Đúng là nên xem dự báo thời tiết mà, buổi sáng rõ ràng nắng lớn như vậy, chiều thì mưa to, thời tiết kiểu gì vậy." Lý Hoành Nghị nhíu mày nhỏ giọng phàn nàn.Rồi đêm nay đứa nhỏ kia ngủ thế nào!Nếu biết có hôm nay, hai ngày trước cậu đã không đem chăn dơ gửi về nhà giặt rồi."Không sao, biết đâu Tư Khâm với Đỗ Trạch còn dư." Ngao Thụy Bằng nhẹ nhàng an ủi Lý Hoành Nghị"Cũng chỉ có thể như vậy thôi."Lúc này, Tư Khâm cùng Đỗ Trạch vừa chạy về vội, đều thông cảm với Ngao Thụy Bằng, nhưng thương mà không giúp được gì."Mình hỏi Bút chì một chút." Lý Hoành Nghị lấy điện thoại ra.Triệu Tư Khâm nhìn Ngao Thụy Bằng một cái thật thâm sâu, nói: "Văn Kiệt chắc chắn cũng không có."Kế hoạch của người nào đó tỉ mỉ như vậy, sao có thể xảy ra sai sót được.Quả nhiên, điện thoại vừa kết nối, giọng Văn Kiệt oang oang vang lên: "Nghị Nghị, mấy người các cậu chuông vừa reo đã chạy nhanh như vậy làm gì? Mình đuổi theo không kịp luôn.""Bút chì, chăn Ngao Thụy Bằng bị mưa xối ướt hết rồi, cậu còn dư cái nào không?""Hả? Thảm vậy sao!" Tiền Văn Kiệt nháy mắt hiểu ra sao bạn mình lại gấp gáp như vậy, "Nhưng mà chăn mình cũng vừa gửi về nhà để giặt rồi, hay cậu gọi dì Tôn mang lên một bộ đi.""Dì Tôn xin nghỉ, mai mới về." Lý Hoành Nghị thở dài.Đúng là đã nghèo còn gặp cái eo mà."Vậy phải làm sao đây?" Tiền Văn Kiệt có chút buồn rầu, "Các cậu còn chưa ăn cơm đúng không? Hay là ăn uống xong đi rồi tính, để mình hỏi xem có ai còn chăn dư không.""Không cần đâu." Lý Hoành Nghị quyết đoán từ chối.Bọn họ cũng không thân thiết gì với những người khác, dù sao chăn cũng là đồ dùng khá riêng tư, mất công lại làm nhau bối rối."Buổi tối cậu nằm chung giường với mình đi," Lý Hoành Nghị nhìn về phía Ngao Thụy Bằng, dò hỏi, "Có được không?"Mặt mày Ngao Thụy Bằng giãn ra trong nháy mắt, hai mắt sáng bừng lên."Được."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz