Fanfic Creepy Hello My Brother
Một buổi sáng à đờ mờ nhầm, một buổi tối (chắc tuôi hút nhiều cần quá nên nhầm :"v ), Jeff lại giở quyển nhật ký - giờ đã là món quà sinh nhật được cậu vô cùng coi trọng ra và tiếp tục đọc. Quyển nhật ký dày cộp, Liu đã viết nó trong suốt 2 năm trời mà, không dày mới lạ 🐧Jeff liếc sang Liu, xem ảnh còn ngồi gõ máy tính lách ca lách cách với chiếc áo phông màu mận tím và tóc tai rối bù nữa không, ai ngờ ảnh đang ngồi ngay cạnh Jeff và nhìn chằm chằm.
- ĐÙ MÁ! - Jeff hét toáng, - LÀM HẾT HỒN!
- Hể?
Liu chẳng hiểu sao thằng em mình lại hét toáng lên (like a girl 🐧 ) như vậy.
- Buồn ngủ quá~ ngủ thôi Jeff
Jeff vẫn còn bực bội, cậu ném gối vào mặt thằng anh mình ngay khi ảnh vừa bò vào chỗ. Tắt đèn. Ngô Tất Tố. Jeff để lại cuốn nhật ký lên đầu giường, với lấy cái bịt mắt và chuẩn bị cho chuyến tàu giấc mộng đầy máu me. Được khoảng hơn mười phút, sự tĩnh mịch bao trùm lên cả căn phòng, Jeff chuẩn bị chìm vào giấc ngủ sâu, thì Liu lay:
- Jeffy, Jeffy, ngủ chưa?
- Suýt ngủ, đờ mờ.
- Xời! Hở cái là lại chửi! - Liu cười cho qua và hỏi tiếp, - Em đọc quyển nhật ký tới đâu rồi?
- Một nửa.
- Ồ, nhanh ghê...cứ như em đã nắm được một phần hai quãng đời anh ấy nhỉ.
- Nếu là vậy thì tóc anh chuyển màu trắng hết rồi.
Liu cười haha trong bóng tối, khẽ đẩy nhẹ cánh cửa sổ, thò tay ra mân mê bụi dương xỉ đang đập đập vào cửa. Đêm nay không có trăng, bỗng Liu nhớ tới những thi nhân thưởng trăng từ châu Á, rồi lại quay sang nhìn Jeff. Đã lâu rồi mà anh em họ mới có thể cùng ngủ chung với nhau như thế này. Lần ngủ chung cuối cùng trước khi mọi chuyện xảy ra là khi...
- Này, còn nhớ lần cuối chúng ta ngủ chung không?
- ...
- Hôm đấy, anh bị mẹ mắng vì làm vỡ bình hoa mà mẹ dành dụm bao nhiêu ngày mới mua được, tối đó, em sang ngủ với anh, để...
- Làm gì có chuyện đó. Chính em mới làm vỡ và anh nhận tội thay em...
- Nghĩa là đã lâu, ngày đó hai đứa còn nhỏ - Liu cảm thấy buồn rầuSở dĩ Jeff không ngủ chung với thằng anh mình nữa bởi cậu không muốn anh mình phải gánh thêm trách nhiệm nữa, cho dù có là anh em với nhau. Đã từng có một thời gian cậu phải dựa dẫm vào Liu rất nhiều, nhưng rồi cậu nhận ra, và giữ khoảng cách với Liu hơn, muốn mình mạnh mẽ hơn...
.
.
.Sáng hôm sau, Jeff thức dậy trước, gãi gãi lưng, ngáp ngắn ngáp dài rồi quay sang anh mình... Liu vẫn ngủ như chết, đồng thời còn chảy dãi ra gối nữa ="=
Jeff nhìn anh một lúc, rồi quay đi, đứng lên khỏi giường, tới phòng vệ sinh. Câu chuyện cũ quanh quẩn trong đầu cậu cả đêm, cậu thở dài:
- Làm em thật khó...
- Còn nữa - 👏🐧
- ĐÙ MÁ! - Jeff hét toáng, - LÀM HẾT HỒN!
- Hể?
Liu chẳng hiểu sao thằng em mình lại hét toáng lên (like a girl 🐧 ) như vậy.
- Buồn ngủ quá~ ngủ thôi Jeff
Jeff vẫn còn bực bội, cậu ném gối vào mặt thằng anh mình ngay khi ảnh vừa bò vào chỗ. Tắt đèn. Ngô Tất Tố. Jeff để lại cuốn nhật ký lên đầu giường, với lấy cái bịt mắt và chuẩn bị cho chuyến tàu giấc mộng đầy máu me. Được khoảng hơn mười phút, sự tĩnh mịch bao trùm lên cả căn phòng, Jeff chuẩn bị chìm vào giấc ngủ sâu, thì Liu lay:
- Jeffy, Jeffy, ngủ chưa?
- Suýt ngủ, đờ mờ.
- Xời! Hở cái là lại chửi! - Liu cười cho qua và hỏi tiếp, - Em đọc quyển nhật ký tới đâu rồi?
- Một nửa.
- Ồ, nhanh ghê...cứ như em đã nắm được một phần hai quãng đời anh ấy nhỉ.
- Nếu là vậy thì tóc anh chuyển màu trắng hết rồi.
Liu cười haha trong bóng tối, khẽ đẩy nhẹ cánh cửa sổ, thò tay ra mân mê bụi dương xỉ đang đập đập vào cửa. Đêm nay không có trăng, bỗng Liu nhớ tới những thi nhân thưởng trăng từ châu Á, rồi lại quay sang nhìn Jeff. Đã lâu rồi mà anh em họ mới có thể cùng ngủ chung với nhau như thế này. Lần ngủ chung cuối cùng trước khi mọi chuyện xảy ra là khi...
- Này, còn nhớ lần cuối chúng ta ngủ chung không?
- ...
- Hôm đấy, anh bị mẹ mắng vì làm vỡ bình hoa mà mẹ dành dụm bao nhiêu ngày mới mua được, tối đó, em sang ngủ với anh, để...
- Làm gì có chuyện đó. Chính em mới làm vỡ và anh nhận tội thay em...
- Nghĩa là đã lâu, ngày đó hai đứa còn nhỏ - Liu cảm thấy buồn rầuSở dĩ Jeff không ngủ chung với thằng anh mình nữa bởi cậu không muốn anh mình phải gánh thêm trách nhiệm nữa, cho dù có là anh em với nhau. Đã từng có một thời gian cậu phải dựa dẫm vào Liu rất nhiều, nhưng rồi cậu nhận ra, và giữ khoảng cách với Liu hơn, muốn mình mạnh mẽ hơn...
.
.
.Sáng hôm sau, Jeff thức dậy trước, gãi gãi lưng, ngáp ngắn ngáp dài rồi quay sang anh mình... Liu vẫn ngủ như chết, đồng thời còn chảy dãi ra gối nữa ="=
Jeff nhìn anh một lúc, rồi quay đi, đứng lên khỏi giường, tới phòng vệ sinh. Câu chuyện cũ quanh quẩn trong đầu cậu cả đêm, cậu thở dài:
- Làm em thật khó...
- Còn nữa - 👏🐧
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz