Fanfic BBB: Otp t muốn có hết ở đây :3
GemBoi (2)
Thời gian đúng là không phụ hắn, sau hai tuần từ khi Boboiboy biết điểm chuẩn, em đã xách vali đi lên thành phố lớn để ở chung với Gempa.Từ khi không có Gempa bên cạnh, tính cách của em đã trở nên trầm ổn hơn trước, thay vì là lưu manh và thích quậy phá khi mọi thứ không theo ý muốn em (bé không có đánh nhau nhưng không có nghĩa bé không quậy tung trường), giờ đây, Boboiboy đã không cần ép cũng đã ngồi xuống bàn học hành trước sự ngạc nhiên của các bậc phụ huynh. Bố mẹ em biết lực học của em không tệ, nhưng em chính vì sự chủ quan đó mà luôn lười học, hay đi chơi la cà cùng những đám bạn xấu, nếu không có Gempa trấn áp bé cam nhỏ này, chắc chắn sau này bé sẽ thành giang hồ báo làng báo xóm a. Sau này Gempa rời đi, mang theo những lời dặn dò, từ khi lên cấp ba, em đã chăm chỉ hơn trước, mái tóc vàng hoe em từng đã nhuộm để đú đởn nay đã quay về mái tóc nâu đậm quen thuộc, trở nên hiền lành và đối xử tử tế với mọi người hơn, nhưng em lại khá lowkey nên cũng ít bạn chơi cùng lắm dù bé cũng nổi tiếng không thua kém gì thời Gempa trị vì nha.Tuy vậy, Boboiboy rất nhớ hắn, vì hắn không những là thanh mai trúc mã của bé, mà còn là tấm gương khiến bé muốn học theo sau khi đã qua thời trẻ trâu năm cấp hai. Em nhận ra, việc không có hắn bên cạnh khiến em cô đơn lạc lõng đến mức nào, và nhận ra độ nghiêm trọng của việc chơi cùng đám bạn ngổ ngáo mà chả giúp ích được gì cho tương lai của em. Em như tỉnh ngộ, đem theo nỗi nhớ đấy, bé không còn giao du với đám người đó nữa (bé cũng bị bầm dập một trận), rồi cố gắng học chăm chỉ để đỗ vào ngôi trường Gempa đã theo học, chỉ khác mỗi ngành. Khi cầm trên tay giấy báo tốt nghiệp, em mừng đến nỗi mà lăn trên giường không biết bao nhiêu lần, mơ mộng về một cuộc sống sinh viên, được học hành, vui chơi, tham gia các câu lạc bộ của trường, về nhà được Gempa yêu thương như cậu em trai bé bỏng và được ăn đồ anh nấu.Chỉ cần nghĩ thôi đã hạnh phúc rồi, còn thực hiện được bao nhiêu thì phải hỏi đứa nằm trên.Trước khi lên thành phố lớn một tuần, bé đã dành thời gian sắp xếp vali nhỏ đựng quần áo của mình, vì Gempa dặn rằng không cần mang nhiều đồ gia dụng đến, căn hộ của anh có đủ để cho em tha hồ xài. Bé thắc mắc duy nhất một điều là từ khi Gempa lên thành phố, số lần hắn gọi video cho em đã thuyên giảm đi, riêng chỉ có tin nhắn nhiều lên. Lí do Gempa nói ra là hắn rất bận do bận học và kiếm việc làm nhưng kể cả hắn đã có công việc ổn định dù ở độ tuổi còn trẻ, việc gọi cho bé thật sự rất hiếm hoi. Gempa cũng ít đăng bản thân mình lên mạng xã hội cũng khiến bé không nhận ra hắn đã thay đổi như nào. Lí do không thể gọi được thì chỉ có Gempa biết được mà thôiHắn sợ việc bản thân mình sẽ mất kiểm soát trước em, việc hắn cố gắng học để lên thành phố là vì hắn còn một chút lí trí việc không đè em ra chịch tới tấp khi em còn nhỏ. Gempa nghĩ rằng việc rời xa em lên thành phố sẽ khiến hắn giảm ham muốn đó xuống, nhưng hắn lầm rồi, lầm to.Boboiboy xách vali tạm biệt phụ huynh của mình, ngoài ra bố mẹ của Gempa cũng dặn dò cậu việc phải để ý Gempa một chút, họ sợ việc Gempa chìm đắm trong công việc khiến hắn có thể bị kiệt sức nên trăm sự nhờ em hỗ trợ."Oaa...thành phố có thể to như vậy sao?"Lần đầu tiên lên thành phố khiến Boboiboy có chút bất ngờ với sửng sốt với sự phồn hoa và hiện đại, khác xa so với khi em ở nhà. Đường xá nhiều và hỗn loạn đến mức em choáng váng, may mà khí hậu bây giờ khá lạnh nên bé vẫn ổn. Bé đang đứng ngay ở trọ của Gempa, mà bé không nghĩ đây là trọ mà bé tưởng tượng...?Cái tòa nhà cao đến mức bé ngước lên mỏi cả cổ còn chưa hết tầng nữa, được bao phủ bởi màu đen bóng loáng nhưng thiết kế khá đơn giản bên ngoài nhưng vào bên trong sảnh ta nói là sang quá trời ơi...đối diện bé là quầy tiếp tân, nơi có một chị gái xinh gái hơn bé bốn-năm tuổi gì đó, miệng vẫn nở một nụ cười công nghiệp chào Boboiboy:"Chào quý khách, quý khách muốn tìm ai vậy ạ?""Em...em tìm một anh tên là Gempa ạ...Gempa Earthquake ý ạ." - tự nhiên bé bối rối trả lời, chắc do đến môi trường mới khiến bé đôi khi có chút lạ lùng khi mở lời đáp lại chị nhân viên ấyCó một chàng trai đi ngang qua sảnh, lướt qua một vòng rồi đập vào mắt hắn là người con trai hắn hằng mong nhớ, đôi mắt chocolate như mật ngọt, quyến rũ và luôn bám vào giấc mơ hắn hằng đêm. Hắn chỉ hận không thể ôm em ngay bây giờ để thỏa lòng mong nhớ, chỉ cố gắng thu hẹp tất cả mọi thứ bằng sự giả trân"Oboi.""Gempa...?"Boboiboy biết bốn năm sẽ có sự thay đổi, nhưng em không nghĩ người anh trai kết nghĩa của mình lại thay đổi nhiều đến mức em không nhận ra. Mái tóc màu nâu sáng được vuốt ngược một nửa, đeo mắt kính trắng cùng với chút quầng thâm mệt mỏi do thiếu ngủ cùng đôi mắt critine từng tỏa sáng bao nhiêu giờ có chút đậm màu hơn. Gempa mặc chiếc áo sweater nâu kèm thêm áo sơ mi trắng bên trong, kết hợp với quần jean xanh nhạt rất đơn giản. Đôi môi nở một nụ cười nhẹ nhàng, cùng với bàn tay lớn, ấm áp vẫy chào em bé đang đội chiếc mũ khủng long màu cam kia.Gempa cũng có ấn tượng không nhỏ với trái cam hắn đã rời xa bốn năm. Khác với ngoại hình cùng với khuôn mặt toát ra sự ngổ ngáo trước đây, cậu bây giờ mang cái khí chất dịu dàng, thư sinh hơn cùng với thân hình trắng nõn, gương mặt có chút ửng hồng do ngại ngùng, đôi môi căng mọng cùng với đôi mắt chocolate đầy sự bối rối khi đang nói chuyện với chị tiếp tân.A, muốn đè ra quá.Do lần đầu gặp lại sau bốn năm xa cách khiến em và hắn nói chuyện phiếm rất ít, em và Gempa khi ở trên thang máy khá trầm và không hé với nhau một lời nào, cho đến khi đến tầng 15, Gempa mở cửa và Boboiboy vẫn còn đang choáng ngợp về độ xa hoa của căn phòng, hắn mới từ tốn nói:"Chung cư này ở trung tâm thành phố, rất tiện để em đi lại đến trường và các quán khác mà không cần phương tiện, nhưng nếu em muốn đi xa thì không cần thuê xe, chỉ cần bảo anh một câu là đủ rồi.""Dạ...""Em ngồi xuống đi, anh sẽ pha nước cho em bớt mệt nhé.""Nhưng mà Gempa..."Bé chưa kịp nói thì Gempa tặng bé một nụ cười rồi đi vào nhà bếp pha tí nước cam cho em. Boboiboy khá buồn, đây không phải bầu không khí mà em muốn khi em gặp lại thanh mai của mình. Em nghĩ rằng lúc gặp lại thì Gempa và em sẽ có một câu chuyện dài, Boboiboy sẽ kể rất nhiều chuyện và Gempa sẽ lắng nghe, rồi cả hai sẽ cười phá lên. Bây giờ thứ em cảm nhận được chỉ là khoảng cách của đối phương mang lại, quýt nhỏ không hề muốn điều này.Bốn năm không gặp, Gempa đã thay đổi rất nhiều, to lớn hơn, em còn tưởng tượng những cơ tay, cơ bụng săn chắc khiến em có cảm xúc khá lạ về vụ này, phía dưới có thứ gì đó ươn ướt chảy ra khiến em giật mình thon thót, vội đỏ mặt che đi khiến Gempa hoang mang hỏi thăm"Em không sao chứ? Em bị ốm à?""Em ổn, em ổn ạ, hì hì. Cảm ơn anh nhé." - bé ta uống nước cam hắn đưa, đôi môi hồng hào đang ngậm thành cốc mà khiến Gempa nhìn cháy cả cái cốc thủy tinh đó, còn đang ước người ngậm cốc nước đó phải ngậm con cặc hắn, liếm mút cho đến khi hắn ra đầy miệng em và bắn lên mặt em dòng sữa đặc nóng nổi của mình.Ôi thôi cứu hắn trời ơi.Boboiboy chưa nhận thức vấn đề đang xảy ra, sau khi uống nước xong, nhờ sự đồng điệu của cả hai mà cả hắn cả bé đã nói chuyện với nhau rất suôn sẻ, như những gì trước đây mà bé muốn. Thoáng cái đã gần 5h tối, hắn giới thiệu phòng ngủ của em và phòng tắm, Gempa phải nấu cơm nên Boboiboy được tắm trước. Bé chui tọt vào căn phòng được chuẩn bị riêng cho bé, bật bình nước nóng rồi mười phút sau bước vào. Boboiboy rũ bỏ tất cả quần áo đang ở trên người mình, đến khi quần nhỏ được tụt xuống thì bất ngờ thay, ngoài chú chim nhỏ thì có một cái lồn hồng múp rụp ngọt ngào, lại còn dễ nứng nữa. Boboiboy phát hiện mình là trường hợp song tính từ lúc còn nhỏ, bé tự ti vì nam không giống nam, nữ không giống nữ nhưng nhờ sự yêu thương của bố mẹ và sự dịu dàng của Gempa mang lại cho em, em đã có thể rũ bỏ sự tự ti đó. Do phản ứng sinh lí của cái lồn dâm này không quá đáng kể, nhưng bé không hiểu sao khi nhìn thấy Gempa, lồn xinh bắt đầu rỉ nước khiến Boboiboy vô cùng xấu hổ và đan xen chút khoái cảm trong đó. Bé dùng một ngón tay miết xuống cái lồn nhỏ đó, đầu tưởng tượng Gempa sẽ nâng niu và dùng con cặc gân guốc, cứng ngắc của anh đâm vào cái lỗ nhỏ đó khiến bé chảy nước dâm ngày càng nhiều hơn. Boboiboy miết nhẹ hột le để cho nước dâm hòa quyện với ngón tay nhỏ, rồi nhẹ nhàng xoa đều cho lỗ nhỏ lỏng ra và đưa ngón tay vào."Ah...ưm, Gempa...nhớ anh..."Boboiboy rên rỉ ngọt ngào bên trong phòng tắm, ngón tay đang khuấy đảo bên trong vách thịt hồng non mềm, mỗi lần bé run là mỗi lần nước dâm chảy như là chất dẫn dụ khiến ai mà nhìn thấy là chỉ muốn đè em ra đụ chết. Âm thanh trong phòng tắm chỉ còn vọng tiếng nhóp nhép đầy dâm dãng hòa quyện với tiếng thở dốc của em. Boboiboy tuy có ngốc nghếch, nhưng không có nghĩa là em không dâm. Em có thừa nhận mình dâm và dễ nhạy cảm nha, nhưng em chắc chắn không nói điều này với ai đâu. "Hah...Oboi của anh...nứng chết mất..."Gempa định gọi em xuống ăn cơm, khi anh lên trên tầng và thấy có âm thanh lạ, toan mở cửa thì nghe thấy có tiếng rên dâm đãng đang dội vào tai anh, khiến anh run rẩy trong sự nhạy cảm dù không cần chạm tay vào, người khẽ khuỵu xuống đất, đủ nhẹ để con mèo nhỏ dâm đãng trong phòng tắm không nghe thấy. Hắn thật sự muốn vào trong đó, tụt con cặc mình xuống và đâm rút mạnh bạo cho đến khi Boboiboy sống không thể nào thiếu cặc hắn, lúc nào cũng phải giơ chân ra cho hắn địt tới tấp, đến khi em sưng bụng thì thôi. Nhưng mà hắn biết hắn không thể rút dây động rừng. Đang không biết nên làm như nào thì Gempa thoáng nhìn qua cái quần lót nhỏ đang nằm la liệt xuống sàn, hắn tụt nhanh con cặc dài, nóng ẩm và đầy gân guốc ra, trên đầu khấc to như quả trứng đang rỉ chảy nước, hắn bọc quần lót của Boboiboy vào con cặc bự của hắn, vừa sục vừa kêu:"Oboi a...lồn nhỏ cắn anh thật chặt, anh thích lắm...siết mạnh nữa đi..."Trong đầu hắn bây giờ chỉ hiện ra khung cảnh dâm mỹ, Oboi của hắn đang khỏa thân, liếm môi dâm đãng và dùng cái lỗ dâm kia đâm một tiếng "ót" để con cặc thô dài của hắn vào cái động nhỏ ẩm ướt, hắn thì cố gắng vừa chịch, vừa khai phá hết động nhỏ của em, bắt em nói những từ thô tục nhất và..."Ư...anh ra vào cái lồn xinh của vợ nhé...mang thai con của anh đi, con mèo nứng của anh...urgh...""Ah...ưm..." - Boboiboy bên trong phòng không khá hơn là bao, em cứ tưởng tượng Gempa sẽ thấy khung cảnh dâm mỹ này, sẽ đè em ra đụ chết, đến khi tinh dịch của hai đứa và nước dâm của em hòa quyện vào với nhau, hai quả trứng dái sẽ cứ đập vào hai cái môi lồn của em đến mức bị mụ mị. Bên trong phải đâm rút như cách nhóm lửa cơ bản nhất, rồi tưới cho em những đứa con nóng hổi nhất của hắn, và hắn sẽ dùng con cặc mình giữ nguyên trong đó để tinh hoa của hắn không được trào ra ngoài.Nghĩ mà Boboiboy phát nứng, lồn nhỏ ra dâm thủy nhiều đến mức thay thế cả dung dịch bôi trơn. Em thở hổn hển, lồn sướng đến mức giật giật mấy phát, lỗ nhỏ cứ co rút do thèm cặc bự chiếm hữu, miệng nhỏ cứ nói tên:"Gempa...thích anh...muốn chịch quá...""Ư...hah..." - âm thanh từ hai con người một trong một ngoài đều ra, Oboi thở hổn hển, đôi chân bị tê dại đi, nhưng sướng đến nỗi mà không khép lại nổi. Còn Gempa đã ra nhiều đến mức, vừa nhiều vừa đặc quánh lên quần lót của em. Đôi mắt vàng nhìn lên chiếc quần lót đang ướt đẫm tinh dịch tanh tưởi của hắn, thật sự chỉ muốn Oboi phải dùng quần lót này, vừa để ngấm tinh dịch của hắn, vừa không dám chổng mông lên gạ chịch người khác nữa.Hai con người này, vừa cuồng si vừa dâm đến đáng sợ.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz