ZingTruyen.Xyz

fakenut | người giữ bí mật

[8]

dyelune

- Người Trong Cuộc -

Thông tin từ Lee Mirae đã làm sáng tỏ mọi thứ, nhưng đồng thời cũng đẩy Lee Sanghyeok vào một trạng thái sốc sâu sắc. Gia đình Han. Gia đình của Han Wangho. Mối liên hệ này không chỉ phức tạp mà còn đầy rẫy sự kinh hoàng, biến Wangho từ một nhân chứng tiềm năng thành trung tâm của toàn bộ vụ án. Sanghyeok cảm thấy một cơn lạnh chạy dọc sống lưng, không chỉ vì sự dã man của Seo Junho, mà còn vì sự sắp đặt tàn nhẫn của số phận. Anh biết rằng anh phải bảo vệ Wangho bằng mọi giá, không chỉ vì cậu là chìa khóa để phá án, mà vì cậu là một nạn nhân, một con người đang bị kéo vào một cuộc báo thù bệnh hoạn.

Sanghyeok lập tức cử đội điều tra về gia đình Han, đặc biệt là những người thân trực tiếp của Han Wangho. Anh muốn biết liệu Seo Junho có liên lạc với họ trong những năm qua, hay có bất kỳ dấu hiệu bất thường nào mà gia đình đã bỏ qua. Anh cũng ra lệnh tăng cường bảo vệ cho Wangho tại bệnh viện, mặc dù anh biết Wangho sẽ không bao giờ chấp nhận sự bảo vệ đó. Wangho là một người kiên cường, và cậu sẽ tìm cách tự mình đối mặt với nguy hiểm.

Tại bệnh viện, Han Wangho dần hồi phục. Mặc dù cơ thể còn yếu ớt, nhưng tâm trí cậu đã tỉnh táo hơn bao giờ hết. Cuốn sổ tay của Jihye, những dòng ghi chép về "hiến tạng trái phép" và cái tên Seo Junho, tất cả đã củng cố niềm tin của cậu. Cậu biết Seo Junho không chết. Một kẻ điên rồ và xảo quyệt như hắn ta sẽ không dễ dàng bỏ cuộc. Hắn ta đã trốn thoát, và có lẽ đang lên kế hoạch cho bước đi tiếp theo. Wangho cảm thấy một sự thôi thúc mạnh mẽ phải rời khỏi bệnh viện, phải tiếp tục truy tìm. Cậu biết hắn ta muốn gì. Hắn ta muốn một "kiệt tác", một sự hoàn hảo mà hắn ta ám ảnh, và Wangho, với gen di truyền độc đáo của gia đình cậu, chính là mục tiêu cuối cùng của hắn.

Khi Sanghyeok đến thăm Wangho tại bệnh viện, anh thấy Wangho đang cố gắng ngồi dậy, gương mặt vẫn còn xanh xao nhưng ánh mắt đã ánh lên sự quyết tâm.

"Thanh tra Lee, tôi không thể nằm đây được nữa" Wangho nói, giọng cậu khàn khàn. "Tôi phải tìm hắn ta. Hắn ta sẽ không dừng lại cho đến khi hắn đạt được mục đích của mình."

Sanghyeok nhìn Wangho, đôi mắt anh đầy vẻ phức tạp. Anh biết Wangho đã nắm được một phần sự thật, nhưng anh không chắc liệu Wangho đã biết toàn bộ câu chuyện kinh hoàng về gia đình mình hay chưa. "Bác sĩ Han, cậu cần nghỉ ngơi. Cậu đã bị thương nặng."

"Anh biết không, thanh tra Lee," Wangho bỏ qua lời khuyên của Sanghyeok. "Tôi đã nghĩ rất nhiều. Những gì Jihye ghi lại, những gì tôi đã thấy ở Bệnh viện Seoul Quốc tế, tất cả đều có mối liên hệ. Và hắn ta, Seo Junho, hắn ta là một kẻ ám ảnh. Hắn ta tin vào 'cải thiện gen', vào việc tạo ra 'những con người hoàn hảo' bằng cách hoán đổi nội tạng."

Sanghyeok chậm rãi gật đầu. "Lee Mirae đã kể cho tôi nghe mọi chuyện. Về những gì Seo Junho đã làm tại bệnh viện đó. Về việc hắn ta nhắm đến những người không có thân nhân, những bệnh nhân yếu thế để thu hoạch nội tạng. Và...về việc hắn ta đã nhắm đến một gia đình có vấn đề di truyền phức tạp để tạo ra một 'kiệt tác'."

Wangho nhìn Sanghyeok, ánh mắt anh ta dò xét. "Anh biết gia đình đó là ai rồi, phải không?" Giọng Wangho trầm xuống, một sự đau đớn thoáng qua trong đôi mắt anh ta. "Tôi đã nghi ngờ từ lâu, nhưng tôi không dám tin. Liệu có phải...gia đình tôi?"

Sanghyeok thở dài. Anh không thể giấu giếm sự thật này. Wangho xứng đáng được biết. "Đúng vậy, bác sĩ Han. Lee Mirae đã xác nhận. Hắn ta đã nhắm đến gia đình cậu , đặc biệt là cậu, từ rất lâu rồi. Cậu là một phần trong kế hoạch bệnh hoạn của hắn ta."

Wangho nhắm mắt lại, một dòng cảm xúc phức tạp lướt qua khuôn mặt cậu – sốc, tức giận, và một nỗi buồn sâu sắc. Cậu nhớ lại những cuộc kiểm tra sức khỏe định kỳ kỳ lạ khi còn nhỏ, những lời thì thầm của cha mẹ về một căn bệnh hiếm gặp trong gia đình, một căn bệnh mà họ không bao giờ nói rõ ràng. Cậu nhớ đến sự ám ảnh của mẹ về việc phải khỏe mạnh, phải tránh xa mọi rủi ro. Tất cả những mảnh ghép nhỏ bé đó bỗng chốc khớp vào nhau, tạo thành một bức tranh kinh hoàng. Cậu không chỉ là một người bị đe dọa. Cậu là con mồi của Seo Junho suốt một đời.

"Hắn ta muốn tôi" Wangho thì thầm, giọng cậu gần như không nghe thấy. "Hắn ta muốn nội tạng của tôi. Hắn ta muốn 'hoàn thành' cái 'kiệt tác' mà hắn ta đã ám ảnh suốt bao nhiêu năm."

Sanghyeok đặt tay lên vai Wangho. "Chúng tôi sẽ bảo vệ cậu, bác sĩ Han. Cậu là mục tiêu của hắn, nhưng cũng là chìa khóa để chúng tôi bắt được hắn ta."

Wangho lắc đầu. "Không, thanh tra Lee. Hắn ta sẽ không ngừng lại. Hắn ta sẽ không bao giờ để tôi yên. Tôi phải đối mặt với hắn ta. Chỉ có tôi mới có thể hiểu được suy nghĩ của hắn, vì hắn đã theo dõi tôi suốt bao nhiêu năm. Hắn biết mọi thứ về tôi. Tôi là người duy nhất có thể dụ hắn ra mặt."

"Điều đó quá nguy hiểm!" Sanghyeok phản đối. "Cậu không thể tự mình hành động. Hãy để chúng tôi làm việc của mình."

"Và để hắn ta tiếp tục trốn thoát, tiếp tục giết người sao?" Wangho nhìn thẳng vào mắt Sanghyeok, ánh mắt cậu kiên định đến đáng sợ.

"Tôi biết anh là người chính trực, Thanh tra Lee. Nhưng tôi cũng biết hắn ta. Hắn ta sẽ không để mình bị bắt dễ dàng. Chúng ta cần một cái bẫy. Và tôi chính là mồi nhử."

Sanghyeok nhìn Wangho, hiểu rằng anh không thể lay chuyển quyết tâm của người này. Nỗi ám ảnh của Wangho với vụ án không chỉ là công việc, mà còn là sự chuộc lỗi cho quá khứ, cho cái chết của Jihye, và cho cả chính gia đình cậu.

"Nếu cậu muốn làm vậy" Sanghyeok nói, giọng anh cuối cùng cũng chịu thua. "Chúng ta sẽ làm theo cách của chúng ta. Không có bất kỳ hành động đơn độc nào. Chúng ta sẽ cùng nhau lập kế hoạch."

Trong những ngày tiếp theo, Sanghyeok và Wangho, với sự hỗ trợ của những thành viên đáng tin cậy nhất trong đội điều tra, đã cùng nhau vạch ra một kế hoạch tỉ mỉ. Wangho sẽ đóng vai trò là "con mồi", công khai xuất hiện ở những nơi mà Seo Junho có thể tiếp cận, hoặc gửi những tín hiệu ngầm mà chỉ Seo Junho mới hiểu. Sanghyeok và đội của anh sẽ theo dõi sát sao, chuẩn bị cho một cuộc đối đầu cuối cùng.

Kế hoạch này đầy rủi ro. Seo Junho là một kẻ thông minh, xảo quyệt và điên loạn. Hắn ta đã trốn thoát khỏi mọi sự truy đuổi trong suốt một thập kỷ. Nhưng họ không còn lựa chọn nào khác.
Wangho bắt đầu để lộ những thông tin về bản thân, về vị trí và lịch trình của mình một cách "vô tình", thông qua những bài đăng trên mạng xã hội hoặc những cuộc nói chuyện điện thoại công khai. Cậu cũng bắt đầu gửi những tin nhắn được mã hóa, sử dụng ngôn ngữ y khoa mà Seo Junho từng sử dụng trong các ghi chép cũ của hắn ta tại Bệnh viện Seoul Quốc tế. Cậu biết rằng Seo Junho sẽ theo dõi từng bước đi của mình.

Một ngày nọ, một thông điệp được mã hóa xuất hiện trên một diễn đàn y khoa ẩn danh mà Wangho đã tạo ra. Đó là một câu đố, một thách thức từ Seo Junho, được viết bằng những thuật ngữ y học phức tạp nhưng lại ẩn chứa một địa điểm cụ thể.

"Tìm ta tại nơi sự sống được tạo ra và cái chết bị thách thức. Nơi ánh sáng chiếu rọi những bí mật được chôn sâu nhất. Nơi con người cố gắng trở thành Chúa."

Wangho lập tức nhận ra đó là địa điểm. Đó là một khu nghiên cứu sinh học cũ của Bệnh viện Seoul Quốc tế, nằm sâu dưới lòng đất, một nơi mà ngay cả các nhân viên bệnh viện cũng hiếm khi đặt chân đến. Một khu vực từng được đồn đại là nơi Seo Junho thực hiện những thí nghiệm ghê rợn nhất của mình.

Sanghyeok và đội điều tra đã được thông báo. Họ đã chuẩn bị kỹ lưỡng, trang bị đầy đủ vũ khí và thiết bị liên lạc. Sanghyeok đã cảm thấy một sự căng thẳng tột độ. Đây sẽ là cuộc đối đầu cuối cùng.

Cả nhóm di chuyển đến khu vực đó trong đêm tối, dưới lớp vỏ bọc kín đáo. Đó là một tòa nhà bỏ hoang, trông giống như một đống đổ nát từ bên ngoài, nhưng bên dưới là một hệ thống đường hầm và phòng thí nghiệm phức tạp. Mùi ẩm mốc và kim loại nặng nề hơn bao giờ hết.

Wangho đi đầu, với Sanghyeok và đội hình sự theo sau. Cậu là người duy nhất có thể dẫn đường trong mê cung này. Từng bước chân vang vọng trong không gian tĩnh mịch, chỉ có tiếng hơi thở dồn dập của những người cảnh sát và tiếng tim đập mạnh của Wangho.

Khi họ đến một cánh cửa thép kiên cố, bị khóa bằng một hệ thống bảo mật cũ kỹ, Wangho mỉm cười cay đắng. "Đây là nơi hắn ta đã giấu những bí mật kinh hoàng nhất. Nơi hắn ta đã giết Jihye."

Đội cảnh sát nhanh chóng phá cửa. Bên trong là một hành lang dài, tối tăm, dẫn sâu vào lòng đất. Ánh đèn pin của họ chiếu sáng những bức tường ẩm ướt, phủ đầy rêu phong. Khi họ tiến sâu hơn, một giọng nói vang vọng từ cuối hành lang, lạnh lẽo và đầy điên loạn.

"Chào mừng, Han Wangho. Cậu cuối cùng cũng đến rồi. Tôi đã chờ đợi cậu rất lâu."

Đó là Seo Junho. Hắn ta đứng đó, giữa một căn phòng thí nghiệm cũ kỹ, đầy rẫy những thiết bị y tế đã han gỉ, những lồng kính trống rỗng và những bình hóa chất bụi bặm. Ánh mắt hắn ta sáng lên một cách bệnh hoạn khi nhìn thấy Wangho.

Sanghyeok lập tức chĩa súng vào Seo Junho. "Seo Junho! Giơ tay lên! Anh đã bị bao vây!"

Hắn ta chỉ cười một cách ghê rợn. "Bao vây? Cảnh sát chúng mày nghĩ có thể bao vây tao sao? Tao là người mang lại sự sống! Tao là Chúa tể của cơ thể người!" Hắn ta giơ lên một chiếc kim tiêm lớn, bên trong chứa một chất lỏng trong suốt, và một con dao mổ sáng loáng trong tay kia.

"Tao sẽ hoàn thành kiệt tác của mình, Han Wangho.  Mày sẽ là bước cuối cùng. Và mày sẽ thấy, cái chết không phải là kết thúc, mà là sự khởi đầu của một sự sống mới... hoàn hảo hơn!"

Sanghyeok biết đây là giây phút quyết định. Hắn ta không còn là một con người bình thường, mà là một kẻ điên rồ đang bị ám ảnh bởi quyền năng tuyệt đối. Hắn ta sẵn sàng làm bất cứ điều gì để hoàn thành kế hoạch bệnh hoạn của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz