ZingTruyen.Xyz

Fairy Trap

51. Sử dụng đúng cách

AlverCrossman

Một vị mặn kỳ lạ mà anh chưa từng nếm trải trước đây lan tỏa trong miệng Sethian, nhưng kỳ lạ thay, anh không cảm thấy ghê tởm hay nghĩ rằng nó bẩn thỉu chút nào. Thay vào đó, với sự thôi thúc mãnh liệt muốn tiêu thụ mọi thứ về Joo Yi-Gyeol ở đây và ngay bây giờ, anh ta muốn nuốt chửng tất cả, nếu có.

Yi-Gyeol, người đang dựa vào vòng tay của Sethian, điên cuồng nắm lấy cổ tay anh ấy bằng cả hai tay.

"Anh k-không thể nuốt cái đó!"

Yi-Gyeol bối rối nhìn xung quanh rồi cởi chiếc áo sơ mi để hở phía trước và lau tay cho Sethian. Đôi mắt hơi ươn ướt của anh nhăn lại như chực trào nước mắt.

"Thực xin lỗi... Thực sự xin lỗi. . . . . ."

Những lời xin lỗi không ngừng tuôn ra từ môi Yi-Gyeol khi anh cẩn thận lau đến từng kẽ ngón tay.

Sethian cho biết anh không có gì không thích từ cậu, nhưng dù sao đó vẫn là chất dịch cơ thể của người khác và có mùi tanh. Ngay cả khi không nếm nó, anh cũng biết nó sẽ tệ và mặn ( vl bản eng kêu cay, làm như ăn tốc búc ki không bằng 😒 )như thế nào.

'Anh ấy có thể thấy nó kinh tởm và không thích nó. Không, anh ấy chắc chắn sẽ ghét nó.'

Anh ấy đã đích thân cầm nó trên tay, ngửi và nếm nó. Nhưng không đời nào anh ấy thích nó khi nó chẳng có gì ngọt ngào cả.

Nghĩ đến đó, Yi-Gyeol cảm thấy lạnh sống lưng như thể bị dội một gáo nước đá, lạnh đến mức cổ anh cứng đờ. Nỗi lo lắng tột độ mà anh đã tự mình kìm nén trong 5 năm, và sự chán nản như rơi xuống vực thẳm không đáy đã đồng thời ập đến và bao trùm lấy Yi-Gyeol.

Khuôn mặt đỏ bừng của anh ta chuyển sang trắng bệch từng lớp mỗi khi anh ta lau chất dịch cơ thể của mình trên tay Sethian. Đôi mắt và đôi môi của anh ấy run lên không kiểm soát được, và đôi vai xương xẩu của anh ấy co lại như thể phải đối mặt với một nỗi sợ hãi kinh hoàng.

Sau khi lau đi lau lại nhiều lần, lòng bàn tay của Sethian trở nên đỏ như những vết khắc trên cơ thể Yi-Gyeol. Thậm chí cho đến lúc đó, Sethian chỉ lặng lẽ chìa tay về phía anh mà không nói bất cứ điều gì, vì vậy anh vô cùng sợ rằng anh có thể nổi giận với mình.

Yi-Gyeol bất ngờ được Sethian ôm vào vai. Nhiệt độ cơ thể dễ chịu nhanh chóng bao phủ lấy bờ vai vốn đã lạnh cóng vì căng thẳng của cậu. Sau đó, đôi môi của Sethian mấp máy chạm vào má anh.

Đó là một nụ hôn khác hẳn với những lần anh để lại dấu vết rõ ràng trên cơ thể mình. Nó dường như được thực hiện một cách vô thức với mục đích dỗ dành và xoa dịu anh ấy. Ngoài ra, những nụ hôn hướng theo bản năng cũng đi qua má, tai và xuống cổ anh ấy.

Sethian vẫn chưa nói gì, nhưng sự căng thẳng trong cơ thể Yi-Gyeol vì sợ hãi đã từ từ nới lỏng. Chỉ với một vài nụ hôn ngắn ngủi từ anh, tâm trí vốn đã bị đám mây đen dày đặc ăn mòn của cậu đã được giải tỏa phần nào, và nỗi sợ hãi bao trùm lấy toàn bộ cơ thể anh đã biến mất.

"Em còn tưởng rằng ta sẽ không thích nó sao?"

Đó là một giọng nói trầm mê hoặc thay vì giọng nói đầy đam mê đe dọa chỉ một lúc trước đó. Yi-Gyeol không ngừng gạt tay Sethian như thể có thứ gì đó đang gặm nhấm anh bên trong, từ từ dừng lại.

"Ta nói rồi, em không có điểm nào mà ta không thích cả. "

( đm cưới luôn anh êy )

Nó thực sự kỳ lạ. Ngay khi Sethian trấn an anh ta, nhịp tim, nước da, cơ thể run rẩy và thậm chí cả hơi thở của anh ta cũng đã thay đổi. Hơi ấm bao bọc lấy cơ thể anh mang lại cho anh cảm giác yên tâm và bình yên đến mức không thể nào đo lường được.

"Dù em có làm gì, ta sẽ không bao giờ không thích em. Em có thể làm bất cứ điều gì mà em muốn. Em không cần phải thu mình lại và cảnh giác với bất cứ điều gì hết."

Lời nói của Sethian luôn giống như một loại bùa chú. Lời nói của anh ấy dường như không chỉ kiểm soát hành động của Yi-Gyeol mà còn cả cảm xúc của anh ấy. Nó có thể hơi lạ, nhưng cảm giác ổn định mà nó mang lại cho anh ấy thực sự quá tốt.

********

Sethian đi vào nhà tắm với Yi-Gyeol để rửa sạch tinh chất ướt đẫm trong quần của cậu ấy, nhốt cậu ấy vào giữa hai chân của mình và ngồi sau cậu ấy. Khi tấm lưng gầy guộc của Yi-Gyeol chạm vào ngực anh, anh cảm thấy nhịp tim của mình đập hơi nhanh hơn.

Khi Sethian nhìn xuống, những vết cắn yêu dày đặc mà anh để lại trên cổ Yi-Gyeol hiện rất rõ ràng. Chúng đỏ tươi và sống động như thể khao khát mãnh liệt của anh được khắc sâu vào cậu. Anh không thể rời mắt khỏi những dấu hiệu đầy thỏa mãn đó, nhưng anh chợt nhớ đến những gì đã xảy ra trong phòng ngủ trước đó.

Đôi vai teo tóp lại vì lòng tự trọng của cậu chạm đáy, trông thật nhỏ bé và yếu ớt. Anh nghĩ Yi-Gyeol đã tiến bộ rất nhiều, nhưng ngay khi nhìn thấy bóng dáng run rẩy đó, anh cảm thấy mình thật mong manh. Giống như vô tình chạm vào bất kỳ chỗ nào không đúng sẽ khiến cậu tan vỡ và tan biến vào không khí ngay lập tức.

Do đó, cuối cùng anh ấy đã làm một việc hoàn toàn khác với tính cách của mình. Anh chưa bao giờ nghĩ mình lại có thể trao những nụ hôn nhẹ nhàng, nhột nhột như vậy.

Vào lúc đó, Yi-Gyeol quay đầu lại và ngước nhìn Sethian.

"Seth... Có ổn không khi anh không...?"

( này dịch đúng nha )

Sự xấu hổ theo sau câu nói của anh ta. Khi Sethian nhìn anh ấy và hỏi ý anh ấy là gì, Yi-Gyeol ngập ngừng và thêm vào.

“Anh đã nói trước đó rằng anh đang sử dụng phản ứng của tôi... như chất dinh dưỡng... Umm, ý tôi là...."

Đôi má vốn đã hồng hào vì tắm nước nóng nay càng trở nên gợi cảm hơn. Mắt anh liếc xuống vai.

"... Không. Chẳng có gì cả."

"Ta chỉ đang kìm mình lại thôi."

Cánh tay của Sethian nắm lấy eo Yi-Gyeol và kéo anh lại gần mình. Yi-Gyeol không hề hay biết, thậm chí chỉ cần tiếp xúc với anh ấy như thế này thôi cũng đã khiến máu anh ấy dồn hết xuống phần dưới cơ thể khiến Sethian phải cố gắng kìm nén bản thân.

Thậm chí cho đến thời điểm Yi-Gyeol được giải phóng và anh nếm được chất lỏng của mình, anh vẫn muốn đẩy cậu xuống giường và đóng mạnh vật cứng của anh vào bên trong cậu một cách mù quáng.

( quá trời quá đất thằng con rể này rồi =]]]]] )

Anh muốn mạnh mẽ bóp mở cái lỗ nhỏ rõ ràng đó và không ngừng lấp đầy bên trong ấm áp của mình cho đến khi nó nôn ra hạt giống của chính mình. Chỉ cần có thể làm như vậy, cảm giác tê rần và kích thích trong người sẽ nhẹ đi dù chỉ một chút.

Tuy nhiên, khoảnh khắc anh nhìn thấy Yi-Gyeol run lên vì sợ hãi, cảm giác đó nhanh chóng biến mất. Mặc dù cậu ấy đã có một lượng da thịt kha khá, đã sử dụng cái đầu của mình khá nhiều và học được cách trở nên can đảm và hành động táo bạo; đúng như dự đoán, cậu ấy vẫn còn mỏng manh và yếu đuối.

Chỉ với một hành động và một phản ứng duy nhất từ ​​cậu ta, Sethian sẽ trở thành một kẻ vô cùng yếu đuối. Cho dù hắn thường làm theo ý mình mà không quan tâm đến người khác, thậm chí nếu hắn thật sự thích người này có chút quá mức, hắn cũng rất miễn cưỡng đè ép và cưỡng đoạt hắn, người như vật trang trí bằng thủy tinh. ( mong manh dễ vỡ )

'Thật buồn cười.'

Từ khi nào anh ấy quan tâm đến người khác nhiều như vậy? Hơn nữa, đối phương là người sẽ chấp nhận tất cả chỉ cần không vứt bỏ hắn. Cho dù cơ thể của anh ta bị hỏng, hoặc không thể đứng dậy khỏi giường do làm tình quá mức.

"Có ổn không... Chỉ làm vậy thôi sao?"

Yi-Gyeol hỏi một cách ngây thơ bất chấp sự ngại ngùng của anh. Những gì Sethian nghĩ và những gì anh ấy muốn rõ ràng là khác nhau, nhưng Yi-Gyeol cũng không biết điều đó.

Sethian vuốt tóc Yi-Gyeol và bắt cậu dựa vào mình. Sau đó, anh ta nhẹ nhàng quấn cánh tay kia lên ngực. Anh ta tạo áp lực lên cánh tay có thể cảm nhận được xương và nhịp tim của người trong vòng tay anh ta. Anh ấy nghĩ rằng nếu anh ấy thậm chí còn tác dụng thêm một chút lực như thế này, xương của cậu ấy sẽ gãy với một âm thanh răng rắc quen thuộc.

"A, ngột ngạt quá!"

Chỉ với một lời phàn nàn duy nhất của Yi-Gyeol, người không thể vượt qua áp lực, sức mạnh của Sethian tự nhiên yếu đi. Dù biết rằng cậu đang hành động kỳ lạ một cách đáng kinh ngạc, nhưng anh thích tiếng thở dễ chịu của Yi-Gyeol, nên anh cẩn thận và nhẹ nhàng ôm cậu vào người mình.

Tiếng nhịp tim của họ đập mạnh vào nhau, như thể say sưa với sức nóng của bồn tắm.

**********

Khi trở về phòng ngủ sau khi tắm, Kirsty, người đang canh gác, và Roa, với vẻ mặt khá lo lắng, đang đứng trước cửa. Chỉ sau đó Sethian mới nhớ ra rằng anh ta đã triệu tập cậu để kiểm tra tình trạng của Yi-Gyeol.

"Thái tử điện hạ, có chuyện gì sao? !"

Anh ấy hẳn đã rất ngạc nhiên trước sự triệu tập đột ngột của hoàng tử. Khi Sethian bảo anh ta khẩn trương đến và kiểm tra tình trạng của Yi-Gyeol, anh ta dường như đã vội vàng nghĩ rằng chắc chắn có điều gì đó không ổn với cơ thể mình.

Roa không thể thư giãn vẻ mặt lo lắng của mình ngay cả khi anh nhìn chằm chằm vào Yi-Gyeol, người đang đứng yên hoàn toàn ngoài dự đoán của anh. Bởi vì trái ngược với vẻ bên ngoài, nếu có vấn đề bên trong, không ai có thể phát hiện ra nó chỉ bằng mắt thường trừ khi dòng mana của anh ta được kiểm tra ngay lập tức.

Roa ngay lập tức đi theo Sethian và Yi-Gyeol vào phòng ngủ và lớn tiếng yêu cầu kiểm tra tình trạng của anh ấy ngay lập tức.

"Thân thể của cậu ấy không có vấn đề gì, bình tĩnh đi."

"Nhưng sự thật là Điện hạ vội vàng triệu ta tới...!"

"Thực xin lỗi, là do tôi. "

Yi-Gyeol xin lỗi Roa và tỏ vẻ ngượng ngùng.

"Là lỗi của tôi khi khiến Seth lo lắng..."

"Không có việc gì cho cậu xin lỗi."

Yi-Gyeol, người đã xin lỗi Roa vì điều mà cậu ấy không cố ý làm, cảm thấy không hài lòng và nhăn mặt với Sethian. Hậu quả là Sethian trừng mắt nhìn Roa đang ngơ ngác.

Khuôn mặt lo lắng của Roa có một chút nhẹ nhõm. Nếu tình trạng của Yi-Gyeol thực sự trở nên đặc biệt, anh ấy sẽ phải chịu sự tàn ác không thể diễn tả từ Sethian, nhưng hơn thế nữa, anh ấy sẽ vô cùng thất vọng nếu mẫu vật quý giá đầu tiên được tạo ra bởi phép thuật vàng của Golden Art bị hư hại.

Ngay khi anh vừa thở phào nhẹ nhõm với trái tim dường như đã phải chịu đựng mười năm, anh nghe thấy giọng nói thận trọng của Yi-Gyeol.

"Ừm, thưa ngài. Trước đây ngài đã từng nói rằng ngài từng chế tạo thuốc bằng thuật giả kim phải không?"

"Vâng đúng vậy."

Ở thế giới này, phép thuật và thuật giả kim là hai thực thể không thể tách rời dù muốn cũng không được.

Ban đầu, hầu hết ma thuật phát triển tập trung vào việc trộn các vật thể hoặc tái tạo các vật thể bằng thuật giả kim.

Cơ thể mà Yi-Gyeol đang di chuyển cũng bắt nguồn từ việc tạo ra các sinh vật, ban đầu được tạo ra bằng cách kết hợp các chất khác nhau thông qua thuật giả kim.

“Vậy có loại thuốc nào uống vào là có thể ngủ ngay được không?”

"Cậu đang nói về thuốc ngủ à?"

Trước câu hỏi của Roa, Yi-Gyeol lắc đầu ngay lập tức. Thuốc ngủ ở thế giới này không khác gì ở Hàn Quốc. Bạn sẽ tự nhiên chìm vào giấc ngủ sau vài phút uống thuốc, nhưng đó không phải là điều Yi-Gyeol muốn.

"Tôi cần một loại thuốc sẽ khiến anh ngủ ngay lập tức khi anh uống nó, giống như bất tỉnh."

"Tại sao em lại cần nó?"

Lần này, Sethian là người hỏi và nắm lấy tay Yi-Gyeol. Anh ấy dường như ngủ ngon mỗi đêm mà không bị gián đoạn, nhưng bây giờ anh ấy lo lắng rằng thực tế không phải vậy và Yi-Gyeol đã không thông báo cho anh ấy.

"Ang không bao giờ biết điều gì sẽ xảy ra đâu."

"Đó là lý do tại sao ta muốn biết lý do."

Một nụ cười khẽ nở trên khóe môi Yi-Gyeol.

"Tôi chỉ muốn sử dụng khả năng của mình thật đúng cách."



Note : hehe

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz