ZingTruyen.Xyz

(F1) Đường Tình Em Thua Đường Đua Em Chấp - Công Việc - Dịch Thuật

(Lancarl) 【455】倒数日

Ductan234

Cp: Lando Norris x Carlos Sainz Jr

【455】 Ngày Đếm Ngược 
RoseKKyang 

Tóm tắt (tác giả):
Trước khi ngày tận thế đến, lựa chọn của Lando và Carlos. 

Nội dung:
Carlos cảm thấy mình muốn nôn, cảm giác buồn nôn kinh khủng, dạ dày anh như lộn nhào, rượu và tinh dịch cùng nhau lên men, lên men, rồi lại lên men. Lando ngồi cạnh anh, rõ ràng cũng chẳng khá hơn. Cậu ta xuất tinh ba lần lên người Carlos, ít nhất, đó chỉ mới là một đêm, bốn tiếng đồng hồ. Họ điên cuồng làm tình, tất nhiên cũng có nghỉ ngơi giữa chừng, như khoảng thời gian trơ sau khi lên đỉnh, khó mà nói là do tự nguyện hay bất đắc dĩ. Dương vật sau khi xuất tinh một lần mà cương lại sẽ ngắn đi, trở nên mềm oặt, như cơ bắp rã rời, nhưng thật ra đó chỉ là thể hang. Carlos nghĩ lung tung, anh cảm thấy mình bị địt thê thảm, mà cũng không đến nỗi thê thảm, có lẽ vì cực khoái tuyến tiền liệt quá mãnh liệt, hoặc có lẽ vì Lando trước đây chưa từng lên giường với anh. Dù sao thì giờ chân anh đau nhức kinh khủng. 

Duy trì tư thế mở toang bốn phía dĩ nhiên khiến chân đau, còn tê dại. Lần thứ hai gần xuất tinh, bắp chân Carlos bị chuột rút. Anh kêu lên, mặt nhăn nhó, nhưng đúng lúc đó Lando lại đang đâm rút từ phía sau. Rồi cậu hôn anh, hôn lên má anh, gọi tên anh, lần thứ một nghìn, lần thứ một vạn: “Carlos, Carlos, đợi em một chút.” Cậu thậm chí còn tưởng anh kêu vì sướng quá. 

Carlos cuối cùng chẳng nói gì. Bao năm nay, anh luôn bao dung Lando rất nhiều, cả trên giường lẫn ngoài đời. Dù thực tế đây là lần đầu anh và Lando làm tình, bởi nếu không làm ngay thì sẽ chẳng còn kịp nữa. Vũ trụ sắp nổ tung, ba, hai, một, pháo hoa rực rỡ, những mảnh vỡ đẹp đẽ của Trái Đất, mảnh nhỏ trong dải ngân hà, và trong mảnh nhỏ ấy là những cánh tay, chân tay cụt lủn. 

Lando có một ước nguyện, không quá cố chấp, không quá kiên định, nhưng trước ngày tận thế lại trở nên quá đỗi hiển nhiên. Vậy nên tại sao lại là Carlos Sainz và Lando Norris trên hòn đảo này, tại sao chỉ có họ, tại sao họ kiếm được cả đống tiền để cả một khách sạn nghỉ dưỡng sẵn lòng phục vụ họ. Dù chẳng mấy chốc đống tiền ấy sẽ hóa thành bọt biển. Hóa ra tất cả là để thỏa mãn ước nguyện của Lando. Quản gia nói với Carlos: “Thưa ngài, ngài có thể gọi món qua điện thoại nội bộ, số của chúng tôi là…” Quên rồi, cuộc nói chuyện đó diễn ra một tuần trước, khi mọi thứ còn trật tự, sự hủy diệt đến trong lặng lẽ, chưa ầm ĩ như bây giờ. 

Sau vài giờ ngủ, Lando tỉnh dậy. Cậu trở mình, thấy Carlos đang mở mắt nhìn mình, liền cười, đưa tay chạm vào lớp da mỏng trên mí mắt anh, rồi còn ra vẻ nghiêm túc nhận xét: “Hình như hơi sưng.” Sao không sưng cho được, tối qua cả hai sợ mất nước, không biết đã nốc bao nhiêu chất lỏng vào dạ dày, chẳng màng calo hay bệnh thủng dạ dày, kìm nén quá lâu luôn cần một lối thoát, và ngày tận thế đã cho họ một lý do tuyệt vời. Trước khi cái chết đến, chẳng phải nên thỏa mãn ước muốn sâu kín nhất sao? Dù giờ có đặt làm cúp WDC (World Drivers’ Championship) cũng chẳng kịp nữa. Huống chi danh dự không được vinh danh cũng giống như tấm băng vệ sinh thấm đầy máu, cuối cùng đều bị vứt vào thùng rác, thậm chí còn không bằng dục vọng tầm thường, thấp kém nhất: ham muốn tình dục, ham muốn ăn uống, và chút ít khao khát tình ái. 

Nhưng ít nhất cả hai đều vui, Lando rất vui, cực kỳ vui. Ban đầu, cậu nâng mặt Carlos lên để hôn, nhẹ nhàng như ảo giác, nhưng chẳng mấy chốc nụ hôn trở nên mãnh liệt hơn. Môi Carlos như hai miếng cá hồi dày mềm, đó là khoảnh khắc duy nhất Lando sẵn lòng tiếp xúc với sinh vật biển đáng sợ. Thật ra Carlos giống bạch tuộc hơn, cơ thể anh ôm lấy dương vật cậu chặt khít, ướt nóng đến thế, có khi anh đúng là cá thật. Lâu, rất lâu trước đây, Lando từng xem một video, không nhớ là hải cẩu hay sư tử biển, những con vật vừa đáng yêu vừa tàn ác ấy dùng cơ thể cá để làm Fleshlight (đồ chơi tình dục) cho chúng. 

Nhưng như thế thì tàn nhẫn quá, Lando tuyệt đối không đối xử với Carlos như vậy, cậu cũng chẳng muốn làm thế. Cậu địt Carlos vì cả hai đều thấy thỏa mãn và vui vẻ, thế thôi. Như việc làm đồng đội, giành chức vô địch, vô địch thế giới, đều là những thứ khiến adrenaline tăng vọt, chẳng khác gì nhau. Vậy nên nếu để Carlos phục vụ mình mà không lên đỉnh, như một chiếc Fleshlight xinh đẹp, thì đó là điều kinh tởm và đáng ghét nhất. Lando không muốn thế, chỉ nghĩ thôi đã thấy nổi da gà. Cậu nhẹ nhàng vuốt ve làn da Carlos để xác nhận anh vẫn là Carlos, dù mắt sưng hay mặt sưng cũng chẳng sao. 

Mà thật ra chỗ sưng thật sự là hậu môn bị cọ xát quá độ. Không chỉ Carlos thấy đau, Lando cũng khó nói liệu dương vật mình có bị trầy da không. Hình như có vài lần cậu không đeo bao cao su, chắc từ lần họ bôi quá nhiều gel bôi trơn đến mức bao cao su tuột ra khỏi dương vật và kẹt trong hậu môn. Cảm giác da thịt chạm nhau thật ra cũng chẳng khác gì, khoái cảm không vì cơ quan sinh dục có “mặc đồ” hay không mà giảm đi, hay đúng hơn là da thịt con người vốn chẳng nhạy cảm đến thế, trừ khi thật sự cọ xát quá nhiều lần mà rách da. 

Lando và Carlos đại khái đang ở tình trạng ngượng nghịu này, họ chẳng tiện làm tình nữa, chỉ có thể dạng chân ra như hai con cua mới bò lên bờ. Trong hộp sơ cứu có thuốc giảm đau và kem bôi, họ bôi thuốc cho nhau, chỉ bôi thuốc thôi, dù có muốn làm thêm vài chuyện điên rồ chắc cũng chẳng còn sức. Tiểu thuyết khiêu dâm đã mỹ hóa chuyện làm tình quá nhiều, cả hai đều biết con người không thể xuất tinh bảy lần một ngày. 

Mà chuyện đó đúng là đau thật, Lando nhăn mặt, để Carlos dùng ngón tay kẹp môi cậu làm cậu trông như con thú mỏ vịt. Thật ra cậu còn muốn bú cu cho Carlos một lần nữa, nhưng Carlos từ chối, nước đầy thì tràn, trăng rằm thì khuyết, dục vọng từ xương chậu dâng lên cổ họng thì chỉ còn cách nôn ra. Họ rất hợp nhau, nhưng điều đáng buồn là Lando có thể “chứa” được nhiều hơn trong chuyện tình dục, vì cậu trẻ hơn, hay vì cậu nồng nhiệt hơn, hay chỉ vì cậu không muốn lãng phí một giây phút cuối cùng được ở bên Carlos. 

“Anh thích không?” Họ lột tấm ga trải giường và chăn đẫm các loại chất lỏng lẫn lộn xuống sàn, trần truồng nằm trên nệm, may mà còn lại hai chiếc gối êm ái. Gối của Carlos màu trắng, còn gối của Lando là lồng ngực Carlos. Khi cậu áp má lên đó, cậu hỏi Carlos: “Anh thích không?” Mắt chớp chớp, lộ ra vẻ cầu xin trong trẻo. Lando hai mươi sáu tuổi rồi, nhưng Carlos vẫn thấy cậu trẻ như lúc họ mới quen, anh vẫn thích trêu chọc cậu, cũng thích bao dung cậu. 

Tách một cái, mất điện. 

Thật ra đáng lẽ đã mất điện từ lâu, nếu không thì chẳng có chút khí chất hủy diệt vũ trụ nào, giả tạo quá. Lando nép vào lòng Carlos, cậu cao lên chút, khiến cái ôm này không còn dễ dàng như trước. Hóa ra con người sau khi trưởng thành vẫn tiếp tục lớn lên từ từ, cho đến khi buộc phải dừng lại. Cậu lại hỏi lần nữa, một câu hỏi mơ hồ không rõ đối tượng, câu hỏi không có tân ngữ, Lando để quyền điền vào chỗ trống cho Carlos. 

“Anh thích không? Anh thích kỳ nghỉ này không? Anh thích làm tình với em không? Anh thích em làm anh lên đỉnh không? Anh thích em xuất tinh vào trong người anh không? Anh thích ôm em trong căn phòng tối đen này không? Anh thích câu hỏi này không? Anh thích em không?” 

Carlos ôm Lando, anh siết chặt vòng tay, chặt hơn, chặt hơn nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz