Exo Sm High School Host Club
- Xin lỗi đã phá vỡ giây phút hạnh phúc của hai người...Chen che miệng cười. Anh tiến lại gần cặp KrisTao đang đỏ bừng mặt như bị bắt quả tang ăn vụng.Kris lúng túng.- Chào... Chen, về bao giờ thế?- Vừa rồi... Đủ để chứng kiến một câu chuyện thật lãng mạn...- Uhm... cậu về thật đúng lúc... Chuyện tớ với Barbie... - Kris vỗ vai Tao, đánh trống lảng.- Không phải lo chuyện đó, Barbie là trẻ con, biết cái gì. Chuyện đính hôn ngay từ đầu ba mẹ tớ đã coi như là chuyện đùa vui thôi.- Vậy sao...Chen lại cười, nụ cười của anh đẹp nhưng luôn làm cho người đối diện phải chột dạ.- Chẳng qua là tớ muốn gặp Luhan.- Muốn gặp Luhan???Tao gần như hét lên... Những lời Chen nói qua điện thoại vẫn còn vang vọng trong đầu anh.- Luhan làm gì không phải với cậu đâu mà cậu cứ bám theo hyung ấy thế?- Không làm gì cả! - Chen lắc đầu.Kris nheo mắt nhìn Chen, Chen hơn anh một tuổi, tuy vẻ ngoài có vẻ trẻ con nhưng ở anh luôn toát ra vẻ tự tin và thâm trầm. Kris chơi với Chen cũng là vì nể cái trầm tĩnh đến đáng sợ của anh. Chen tuy mang tiếng là cassanova nhưng thực sự Kris chưa bao giờ thấy anh theo đuổi một ai đến mức phải kỳ công "bày binh bố trận" như thế này.Bắt gặp cái nhìn của Kris, Chen mỉm cười.- Tớ biết chắc là nếu cậu đến thì sẽ dẫn theo bầu đoàn thê tử của cậu nữa...- Bà nội tớ biết chuyện này không? Chuyện đính ước chỉ là trò đùa ấy.- Huhm... Tớ không biết. Tớ hơi ngạc nhiên khi bà dễ dàng đồng ý sắp xếp cho cậu đến đây...- Thôi được rồi! - Tao nóng nảy xen ngang vào cuộc "đấu mắt" của hai anh chàng. - Nhưng mà Chen ah, xem ra cậu đã hoài công rồi, Luhan hyung và Sehun hyung là một cặp, cậu không xen vào được đâu...- Tớ biết.Chen vẫn giữ nguyên nụ cười tự mãn. Rồi, như muốn chọc tức KrisTao, anh quay lưng đi về phía dãy nhà gỗ.- Thôi không đôi co với hai cậu nữa... Tôi phá đám xong rồi, tôi đi đây..- Yahh.. cái tên Kim Jong Dae kia!!!Kris hét lên và đuổi theo Chen, anh đập mạnh vào lưng Chen làm Chen nhăn mặt vì đau.- Yah, đồ gấu chồn, cậu mạnh tay quá đấy!- Ai bảo cậu xấu tính.Kris le lưỡi trêu, rồi anh lại cười tít mắt, nụ cười mà không ai có thể "kháng cự" được.- Này cái games XYZ cậu lại lên level rồi à...Câu chuyện nhanh chóng được chuyển sang đề tài mới: games, games và games... Tao ngán ngẩm nhìn theo hai anh bạn, tự nhủ kiểu này chắc khó chen vào được chuyện gì rồi.Vừa lúc đó, Tao thấy Chanyeol hùng hổ đi ra. Anh đang cầm... cái gì đó giống như là kiếm tre... Tao nhớ là Chanyeol đâu có học kendo nhỉ?- Chanyeol hyung...- Tao, thấy Kai-D.O-Kris đâu không?- Ah.. Kai-D.O đi đâu em không rõ, còn Kris thì đi làm ngoại giao với chủ nhà rồi.-Huhm... đừng hòng thoát khỏi tay ta!Chanyeol nheo mắt đe dọa, Tao cười cười nhìn anh lóng ngóng khua khua cây kiếm tre. Kiểu này lại gây phiền toái đây, không biết chừng lại bị tống cổ cả lũ ấy chứ. Tao đang băn khoăn nghĩ cách ngăn Chanyeol gây rối thì Baekhyun chạy ra với dáng vẻ hết sức vội vã.- Chanyeol hyung, Khoai Lang Nhỏ đói rồi.- Baekie cho Khoai Lang Nhỏ ăn đi, anh mắc bận công chuyện rồi.- Nhưng Khoai Lang Nhỏ đang dỗi, nó chỉ muốn hyung cho nó ăn thôi.- Uhm... uhm... thôi được rồi... - Chanyeol suy nghĩ giây lát rồi quay sang Tao- Giữ giùm hyung cây kiếm, hyung về cho Khoai Lang Nhỏ ăn đã.Tao mắt chữ O mồm chữ A nghe "gia đình ChanBaek-Khoai Lang Nhỏ" đối thoại... Ai không hiểu rõ chắc tưởng Khoai Lang Nhỏ là đứa con sơ sinh của hai người chứ không phải một con rùa-dễ-thương-không-biết-nói nữa.Sau khi ChanBaek đi được một lúc, Tao mới hồi tỉnh, anh quăng cây kiếm đi và đi về phòng.****Sau bữa tối, mọi người quây quần ngoài hành lang... Gió biển đêm mát rượi... lồng lộng thổi tung những mái tóc xanh...Chanyeol sau một hồi cầm kiếm tre đuổi Kai-D.O khắp nhà thì ngồi bệt xuống sàn gỗ thở phì phò. Hai tên cá khỉ thì vẫn sung sức như thường, thậm chí còn lấy kiếm của Chanyeol ... đánh nhau tiếp.- Bây giờ có đông đủ ở đây, Chen, cậu nói rõ mục đích của cậu đi!Tao nhìn thẳng vào đôi mắt sâu thẳm của Chen, nghiêm nghị nói. Chen cũng đáp lại anh bằng ánh nhìn thẳng.- Okie, trước sau gì cũng phải nói.Sehun vòng tay qua kéo Luhan ngả vào vai mình. Luhan ngước nhìn anh và nhẹ nhàng dựa vào anh.Kai mắt sáng rỡ, vội buông kiếm và chạy đến bên Chen hỏi:- Chen hyung thích Hannie hyung nhà em hả???- Rất thích. - Chen cười.- Nhưng mà Hannie hyung đã có Sehun hyung rồi. - D.O lắc đầu, cậu ta cũng lon ton chạy lại ngồi giữa Chen và Kai.- Không phải theo ý đó.- Là sao??? - Cả 6 cái miệng đồng thanh hỏi, Host Club trừ HunHan ra kẻ nào cũng ngửi thấy mùi "thú vị" trong chuyện này!Chen thản nhiên lại gần Luhan và Sehun, anh đứng trước mặt Luhan, nói.- Hãy đấu với tôi đi!- Cái gì??? - Lần này thì đủ 8 cái miệng.- Luhan là đối tượng mà tôi hướng đến, đối tượng mà tôi phải chiến thắng!Luhan lắc đầu tỏ ý không hiểu.- Tại sao lại muốn thắng tôi?- Vì Xiumin.- Xiumin? - Luhan mở to cặp mắt nâu.- Uhm.. Xiumin mở miệng là nói về "ông anh họ ngoài hành tinh", người duy nhất có thể chiến thắng Xiumin, người mạnh nhất trong mọi lĩnh vực... Tôi ghét điều đó, nếu có ai đó hơn Xiumin, thì chỉ có thể là Chen này thôi.Những kẻ tò mò lại càng tò mò hơn. D.O ngóc cổ hỏi Luhan.- Xiumin là ai ạ?- Xiumin, em họ của hyung. - Luhan mỉm cười, bây giờ anh đã hiểu vì sao nghe tên Chennie lại thấy quen quen - Ra cậu là Chennie- người duy nhất khiến Xiumin khâm phục sao?- Uhm.. em ấy có nói vậy à ?- Suốt ngày chỉ nói về cậu thôi, Chennie giỏi cái này, Chennie thiên tài cái kia, không có việc gì Chennie không làm được...Kai le lưỡi, quả là ớn...- Nhưng em ấy... em ấy khi ở cạnh tôi lại toàn kể về cậu. - Ánh mắt Chen chợt thay đổi - Cho nên tôi chính thức thách đấu với cậu, nếu tôi thắng Xiumin sẽ phải công nhận tôi.- Nhưng Xiumin và Luhan chưa hề đấu với nhau một trận nào.Kris nãy giờ im lặng nghe cuộc nói chuyện của Chen và Luhan, giờ mới lên tiếng. Anh có hơi bất ngờ khi biết Minmin mà Chen vẫn hay nói tới lại là Xiumin em họ của Luhan. Nhưng rồi anh nhanh chóng hiểu ra được lý do của Chen. Chỉ vì muốn được Xiumin công nhận mà cậu phải vất vả quá, Chen à. Kris thích thú nghĩ.- Nhưng.. rõ ràng Xiumin nói em ấy luôn luôn thua cậu...Chen nhíu mày khó hiểu. Sau một vài giây suy nghĩ, Luhan ngập ngừng- Không phải chuyện đấu võ...Luhan lúc nào cũng kêu ca là không thể thắng được tớ về khoản này, chắc là em ấy muốn nói tới chuyện đó- Chuyện đó là chuyện gì ? - Chen nôn nóng- Luhan thua cậu về cái gì ? Hãy nói cho tôi biết, tôi nhất định thắng cậu !- Về khoản này thì cậu không thắng được đâu.Sehun nhìn Chen ... thương cảm.- Tôi tự tin về bất cứ lĩnh vực nào !- Riêng về...Sehun chưa nói hết câu thì bị gián đoạn bởi tiếng cười của Kai-D.O, hai tên ngốc đang ôm nhau cười lăn cười bò trên cái ghế bành...- Ah ha ha.. hiểu rồi.. Đúng là có một lĩnh vực mà Luhan hyung đúng là vô địch thiên hạ !!! Ah ha ha...- Là cái gì hả ?Chen nóng bừng mặt, anh nói lớn.- Ăn bánh kem..Luhan lí nhí, hai gò má anh ửng hồng vì ngượng.- Cái gì ? -Chen chết sững.- Xiumin luôn tìm cách thách đấu tôi ăn bánh kem, nhưng lần nào cậu ấy cũng thua cả, nên cậu ấy gọi tôi là « người ngoài hành tinh », vì chẳng có ai trên trái đất này có thể ăn nhiều bánh kem liền một lúc như vậy cả, đấy là Xiumin nói thế.Chen đứng như trời trồng giữa phòng...Anh tự tin về mọi lĩnh vực...Nhưng...Anh biết Xiumin ăn nhiều như thế nào...Và anh có thể đoán một người mà Xiumin phải chịu thua và kêu lên là người ngoài hành tinh về cái khoản ăn uống thì phải như thế nào...Chen thẫn thờ ngồi xuống ghế.Luhan nhoài người qua vỗ vỗ lên lưng anh.- Cậu không cần phải thắng tôi thì vẫn luôn là người hùng trong mắt Xiumin mà.Chen ngước lên nhìn Luhan bằng ánh mắt trìu mến, khi anh định đưa tay ôm lấy chàng trai dễ thương ấy vào lòng thì bị một bàn tay khác chặn lại.Sehun kéo Luhan về chỗ cũ và không quên tặng cho Chen cái nhìn đe dọa.- Okie, vậy là mọi chuyện ổn thỏa cả...Tao nói chưa dứt câu thì một bóng người chạy vụt vào ôm chầm lấy Luhan.- Luhan oppa, Barbie nhớ oppa quá !!!
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz