ZingTruyen.Xyz

Esports Abo Duong Giua Toan Nang

11:30 2/7/2024 HN
__________
Đọc lâu có hại cho mắt, các bạn đọc xong 1 chương nhớ cho mắt nghỉ ngơi mấy phút nhé!
________________

Thời gian thi đấu cuộc chiến tranh đoạt bảo rương là 20 phút, khi Diệp Thiếu Dương trở về Điểm Sống Lại đội đỏ, thời gian vừa lúc 19 phút, còn 1 phút nữa mới kết thúc.

Nhưng mà, đội vàng cùng đội xanh dù có sống lại chạy tới, cũng không có biện pháp đối với hắn.

Trên đầu Diệp Thiếu Dương viết chữ màu vàng [ bảo rương ×85]. 5 người đội vàng cùng 5 người đội xanh vừa sống lại, đứng ở cách đó không xa vây xem vị Boss cuối cùng này.

Chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn độc chiếm 85 cái bảo rương, lại không cách nào giết được hắn, đây mới là tức nhất!

Đội vàng cùng đội xanh cho dù đánh như thế nào, số lượng bảo rương cũng không thể vượt qua 85, ván này phải thua.

Theo thời gian thi đấu dừng lại ở phút thứ 20, kết quả cuối cùng cũng xuất hiện trên màn hình lớn.

Xếp thứ nhất: Đội đỏ, số lượng bảo rương ×85 cái;

Xếp thứ hai: Đội vàng, số lượng bảo rương ×65 cái;

Xếp thứ ba: Đội xanh, số lượng bảo rương ×0 cái.

Một ván thi đấu tổng cộng có 160 cái bảo rương, một đợt bảo rương ngẫu nhiên rơi ra cuối cùng mọi người chưa kịp nhặt xong, Rồng lớn trước cửa đội xanh cũng không giết, bởi vậy, tổng số chỉ có 150.

Đội xanh mở màn vẫn luôn dẫn đầu, kết quả, một đợt cuối cùng bị đội đỏ đánh lén, bảo rương nháy mắt mất sạch.

Đáng thương vô cùng bị cạo trọc đầu.

Diêu Mộc nén cười nói: "Chúc mừng đội đỏ đạt được thắng lợi cuộc chiến tranh đoạt bảo rương!"

Đông ca khen: "Chiến thuật đội đỏ thật là ngoài dự đoán của mọi người. Giai đoạn đầu bị đoàn diệt một lần, sau bọn họ học được giấu tài, không tham dự tranh đoạt bảo rương, xếp hạng nhất đếm ngược, hạ thấp trào phúng bản thân."

"Late game, khi đội xanh và đội vàng kịch liệt tranh đoạt bảo rương, đội đỏ vẫn luôn tỏ thái độ 'việc chẳng liên quan đến mình', mãi đến một đợt Rồng lớn đổi mới cuối cùng, bọn họ đoán chắc số lượng bảo rương, đột nhiên đánh lén, diệt đoàn đội xanh, cướp đi toàn bộ bảo rương đội xanh, nháy mắt nghịch tập, xoay chuyển chiến cuộc!"

"Chúng ta hãy dành một tràng pháo tay cho đội đỏ, đồng thời cũng cảm ơn đội xanh và đội vàng tham dự!"

Dưới sân khấu vỗ tay như sấm dậy.

Diệp Thiếu Dương gỡ tai nghe xuống, đồng đội ngồi ở bên cạnh sôi nổi hướng hắn giơ ngón tay cái lên, Triệu Tân An nhịn không được vỗ đùi: "Tuyệt đẹp! Tiểu Bạch chỉ huy rất tốt, tôi cuối cùng cũng không phải biểu diễn."

Các tuyển thủ đội xanh, đội vàng cũng gỡ tai nghe xuống đứng lên, vẻ mặt rất là bất đắc dĩ.

Diêu Mộc nói: "Mời các vị tuyển thủ trở lại sân khấu lớn."

Mọi người một lần nữa đứng thành một hàng ở giữa sân khấu, 5 người đội đỏ chiến thắng được Diêu Mộc mời tới đằng trước.

Diêu Mộc đem microphone đưa cho Diệp Thiếu Dương, phỏng vấn: "Cuộc chiến tranh đoạt bảo rương vừa rồi là Dương Dương chỉ huy sao?"

Diệp Thiếu Dương tươi cười đầy mặt: "Đúng vậy."

Diêu Mộc: "Như thế nào lại nghĩ đến loại đấu pháp tập kích bất ngờ cướp bảo rương này vậy?"

Diệp Thiếu Dương nói: "Bởi vì chúng tôi mở màn bất lợi, số lượng bảo rương thua kém quá nhiều, đi nhặt từng tí một khẳng định không cách nào thắng nổi, chỉ có thể đánh cuộc một phen. Thời điểm cuối cùng giết Boss, chúng tôi sẽ biến thành Boss."

Diêu Mộc một bên vỗ tay một bên nói: "Loại sách lược này quả thật hữu hiệu! Chúc mừng đội đỏ chiến thắng vòng thứ nhất trò chơi Toàn Minh Tinh, chúng tôi đã chuẩn bị một ít phần thưởng dành cho tuyển thủ đội thắng!"

Cô gái lễ tân nâng phần thưởng đi lên sân khấu lớn.

Phần thưởng vòng thứ nhất cho đội ngũ chiến thắng chính là chân dung mới ra mùa giải S10, gối ôm tướng [ Rừng Rậm Sứ Giả ].

Trên gối ôm in tiểu cô nương đáng yêu song đuôi ngựa, mặc váy bánh kem màu xanh lục, là vú em có năng lực trị liệu mạnh nhất trong trò chơi, tướng này rất được hoan nghênh, tỷ suất lên sân khấu cũng vô cùng cao.

Diệp Thiếu Dương nhận lấy gối ôm cẩn thận quan sát một chút, cái gối ôm này lông xù xù, chất liệu khá tốt, sờ lên cảm giác mềm mại, không bằng trở về cho meo nhà mình dùng làm gối đầu?

Tiểu Bạch chắc chắn rất thích ngủ ở trên này.

Nghĩ đến đây, khóe miệng Diệp Thiếu Dương treo lên nụ cười, đem gối ôm gắt gao ôm vào trong ngực.

Diêu Mộc nói: "Tiếp theo, đến phân đoạn trừng phạt vạn người chờ mong. Tôi tuyên bố một chút quy tắc phần trừng phạt. Đội đỏ là bên chiến thắng, có tư cách trừng phạt bất cứ một tuyển thủ nào của đội xanh và đội vàng. Đội xanh và đội vàng là bên chiến bại, phải thỏa mãn hết thảy yêu cầu tuyển thủ đội đỏ nêu ra."

Triệu Tân An nghe đến đó, kích động nói: "Tôi có thể báo thù, ha ha ha."

Diệp Thiếu Dương nghi hoặc mà nhìn về phía hắn, nhẹ giọng hỏi: "Anh muốn báo thù ai?"

Triệu Tân An: "Đương nhiên là chị của tôi! Tôi từ nhỏ đến lớn bị chị ức hiếp, năm ngoái tôi thua Toàn Minh Tinh, cũng là chị ý chỉ định tôi phải khiêu vũ, lần này tôi có thể chỉ định chị. Hắc hắc hắc, vừa lúc có lý do quang minh chính đại cho chị ý biết mùi."

Thanh âm Diêu Mộc truyền đến bên tai: "Như vậy, tiếp theo, mời các đội viên đội đỏ sử dụng quyền năng của mình trừng phạt đi! Chú ý, chỉ có thể áp dụng đối với một người."

Đông ca quay đầu lại nhìn về phía 5 người đội đỏ: "Mọi người ai tới trước đây?"

Mắt thấy Triệu Tân An gấp không chờ nổi, Diệp Thiếu Dương liền chủ động nói: "Phóng viên Triệu đến trước đi."

Triệu Tân An cũng không chối từ, tiến lên một bước, hưng phấn mà nói: "Tôi chỉ định Triệu Tân Bình đội xanh!"

Triệu Tân Bình mặt không biểu tình đứng ra, lạnh lùng mà liếc mắt nhìn em trai một cái.

...... Ánh mắt kia đầy sát khí.

Diệp Thiếu Dương cảm thấy, Tiểu Triệu sau khi trở về phỏng chừng phải bị trừng trị, dưới đáy lòng hắn yên lặng thắp ngọn nến cho Tiểu Triệu.

Triệu Tân An nói: "Chị năm ngoái bắt em khiêu vũ, năm nay, không bằng chị cũng nhảy một đoạn đi!"

Triệu Tân Bình nhướng mày: "Nhảy?"

Triệu Tân An: "Không sai!"

Dưới đài vang lên một trận thét chói tai.

Diêu Mộc cũng chờ mong mà nhìn về phía Triệu Tân Bình: "Chị Tân Bình biết nhảy sao?"

Triệu Tân Bình đi đến giữa sân khấu, nhàn nhạt nói: "Dù sao không thể cự tuyệt yêu cầu của người thắng, nếu Tiểu Triệu điểm danh tôi, tôi đành tùy tiện nhảy một đoạn đi." Cô một bên nói, một bên đem tóc tùy ý cột cao thành cái đuôi ngựa ở sau đầu, hướng nhân viên công tác dưới sân gật đầu nói: "Phiền ban nhạc đệm chút âm thanh, cảm ơn."

Hiện trường rất nhanh vang lên tiết tấu âm thanh cực mạnh. Triệu Tân Bình đi đến giữa sân khấu, dừng hình 2 giây, cô tìm đúng tiết tấu, thân thể lập tức theo âm nhạc bắt đầu nhảy.

Cô nhảy thật sự thoải mái, tư thế vũ đạo dứt khoát lưu loát, đôi tay, hai chân, mỗi cái khớp xương thân thể gần như đều được cô khống chế hoàn toàn, một đoạn Street Dance nhảy cũng tương đối chuyên nghiệp.

Dưới đài vang lên tiếng thét đinh tai nhức óc, trong đó phá âm gọi hỗn loạn "Chị gái cưới ta!"

Diệp Thiếu Dương cũng cảm thấy đoạn vũ đạo này Triệu Tân Bình nhảy thật sự có hương vị, động tác vừa ngầu vừa soái, sức bật mười phần, khí tràng cường đại, không hổ là chị gái nhỏ nữ A.

【 Chị gái thật soái, muốn gả cho chị Triệu tới đây xếp hàng nào 】

【 ta vẫn luôn là fan não tàn của chị gái Triệu, ta chỉ muốn vì chị sinh một đội Esports ~】

【 Tiểu Triệu năm ngoái nhảy một đoạn vũ đạo, Weibo mất 10 vạn fans; hôm nay chị Triệu nhảy, Weibo tăng 10 vạn fans? Ha ha ha, đây là chênh lệch! 】

【 đều là họ Triệu, chênh lệch làm sao lại lớn như vậy đây? 】

【 Tiểu Triệu vẻ mặt hoang mang cười chết ta, có vẻ hắn cũng không nghĩ tới chị hắn lại còn biết nhảy? 】

Triệu Tân An lúc này quả thật là trạng thái hoang mang.

Vốn định chỉnh chị một chút, kết quả ngược lại giúp chị kéo nhân khí?!

Triệu Tân An thấp giọng xỉ vả: "Chị học nhảy khi nào? Chị còn có bao nhiêu sự việc gạt em chứ!"

Bên cạnh, Tạ Vi Vũ nhỏ giọng hỏi: "Dương Dương, cậu muốn trừng phạt ai hả?"

Diệp Thiếu Dương nhớ tới lúc trên xe chiều nay, Khúc Giang nói Trì Sóc hát rất êm tai, trong lòng hắn sớm đã có chủ định, ghé bên tai Tạ Vi Vũ nói: "Tôi chọn Trì Sóc."

Tạ Vi Vũ thực rối rắm: "Tôi đây làm sao bây giờ? Tôi có thể từ bỏ trừng phạt không?"

Diệp Thiếu Dương kiến nghị: "Cậu điểm danh Từ đội không phải tốt sao?"

Tạ Vi Vũ nói: "Tôi không biết hắn có thể ca hát khiêu vũ hay không, để hắn nếm mùi, không tốt lắm đâu?"

Diệp Thiếu Dương cười nói: "Không có việc gì, Toàn Minh Tinh chính là giải trí, Từ đội là người hào sảng như vậy, chắc chắn sẽ không nổi nóng với cậu. Cậu với hắn thân nhất, để cho hắn lên đây đi."

Nếu Diệp Thiếu Dương ở đội xanh hoặc đội vàng, Tạ Vi Vũ chắc chắn sẽ chọn Diệp Thiếu Dương lên biểu diễn, dù sao hai người bọn họ lén chơi thân, hắn cũng biết Dương Dương rất thoáng, sẽ không để ý này nọ.

Nhưng Từ đội? Tạ Vi Vũ vẫn còn có chút do dự, dù sao cũng là tuyển thủ mà mình thực kính trọng.

Chẳng qua, hắn và người của chiến đội khác quả thật không thân, chỉ có thể căng da đầu tìm Từ Trác.

Thanh âm kích động của người dẫn chương trình lại lần nữa vang lên: "Triệu đội đã học qua vũ đạo khi còn nhỏ sao?"

Triệu Tân Bình nói: "Không có học qua, khoảng thời gian trước vì tập thể hình, nhìn theo video nhảy bừa."

Diêu Mộc mở to hai mắt: "Luyện tập bừa, mà có thể nhảy tốt như vậy sao?"

Đông ca cảm khái: "Đại khái là có thiên phú ha!"

Diêu Mộc cười nói: "Cảm ơn Triệu đội trưởng mang đến cho chúng ta màn vũ đạo xuất sắc!"

Hiện trường vỗ tay như sấm dậy, Triệu Tân Bình lễ phép hướng về khán giả cúi chào, xoay người trở lại đội xanh.

Đông ca nói ngay: "Tiếp theo, mời đội đỏ tiếp tục sử dụng quyền năng trừng phạt."

Diêu Mộc nói: "Tiếp theo bạn nào tới đây?"

Tạ Vi Vũ bị Diệp Thiếu Dương đẩy ra. Vị Beta này tính cách hướng nội, thời điểm đối mặt màn ảnh không khỏi thẹn thùng, còn chưa nói lời nào, mặt đã hơi đỏ lên.

Đông ca nhịn không được trêu chọc: "Cũng không phải bạn nhận trừng phạt. Tiểu Vũ đừng khẩn trương, bạn muốn chỉ định ai đây?"

Tạ Vi Vũ cầm microphone, lắp bắp nói: "Vậy chỉ định Từ, Từ ca đi."

Diêu Mộc ngẩn người, chợt phản ứng lại hắn nói là ai, liền quay đầu lại nhìn về phía phương hướng đội vàng: "Mời Từ đội!"

Từ Trác đã đi tới, bất đắc dĩ nói: "Cậu muốn tôi biểu diễn cái gì? Ca hát khiêu vũ tôi thật sự không biết."

Tạ Vi Vũ rối rắm mà nghĩ nghĩ, mới nói: "Hay là, anh COS vài động tác của [ Công Phu Đại Sư ]?"

Từ Trác: "......"

Hiện trường vang lên một tràng cười.

Công Phu Đại Sư, tướng Top rất khó thao tác trong trò chơi, cũng là tướng bản mạng của Từ Trác. Tướng này thời điểm flash xử lý hàng sau bùng nổ tương đối cao, trong trò chơi động tác tướng cũng rất soái khí.

Trong tiếng hoan hô ở hiện trường, hai nhân viên công tác cầm một bộ quần áo đi lên sân khấu lớn.

Từ Trác cạn lời: "Tổ đạo cụ các anh còn chuẩn bị đầy đủ hết ha? Quần áo cosplay cũng có sẵn?"

Diêu Mộc mỉm cười nói: "Đó là đương nhiên. Từ đội mặc quần áo vào, biểu diễn sẽ càng thật hơn một chút."

Vì thế, Từ Trác bất đắc dĩ mà tròng lên một thân chiến bào [ Công Phu Đại Sư ], thuận tay nhận lấy đại đao chói lọi nhân viên công tác đưa cho hắn. Âm nhạc trò chơi vang lên, giọng nói [ Công Phu Đại Sư ] rõ ràng phóng đại ở hiện trường Toàn Minh Tinh.

"Trong thiên hạ này, không ai có thể đỡ được đao của ta."

Vừa dứt lời, Từ Trác liền khiêng lên đại đao, bắt chước động tác trảm phách [ Công Phu Đại Sư ] trong trò chơi, hắn còn đột nhiên tiến về phía trước nhảy lên 1 mét, giọng nói chú giải: "Giả vờ tôi dùng cái flash."

Kết quả, hắn vừa "nhân thể flash" một cái, mũ trên đầu lập tức bay rớt.

Khán giả hiện trường cười gần chết, Tạ Vi Vũ cũng bị hắn chọc cho cười ra tiếng. Từ Trác nhanh chóng khom lưng nhặt mũ lên đội vào, đao chói lọi trong tay ngang dọc chém lung tung, chiêu thức liên tiếp thật ra lại thập phần soái khí lưu sướng.

Hiển nhiên, hắn đối với động tác của tướng này rõ như lòng bàn tay.

Sau khi kết thúc một đoạn biểu diễn, Từ Trác thay quần áo, nhìn về phía Tạ Vi Vũ: "Tôi như này có tính thông qua chưa?"

Tạ Vi Vũ nghiêm túc gật đầu: "Diễn rất tốt!"

Khán giả cũng vì Từ đội không màng hình tượng biểu diễn mà nhiệt liệt vỗ tay.

Đến phiên Tạ Viễn, hắn không chút do dự điểm danh: "Phương đội đến đây đi."

Phương Chính Thanh đi đến giữa sân khấu, đỡ mắt kính nói: "Ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp, thủ hạ lưu tình."

Tạ Viễn cười tủm tỉm nói: "Phân đoạn trừng phạt yêu cầu biểu diễn tài nghệ, anh có cái tài nghệ gì? Có thể tự tiến cử một chút."

Phương Chính Thanh nói: "Biết chăm mèo, có tính tài nghệ không?"

Tạ Viễn nói: "Mèo của anh hôm nay không có đây, anh muốn biểu diễn chăm mèo như thế nào?"

Phương Chính Thanh tự hỏi một lát, nói: "Tôi có thể bắt chước mèo kêu."

Tạ Viễn nhìn về phía khán giả: "Phương đội nói, hắn muốn bắt chước tiếng mèo kêu, mọi người đồng ý không?"

Khán giả hiện trường cùng hô lớn: "Đồng ý!"

Phương Chính Thanh mỉm cười tiếp nhận microphone, bắt đầu bắt chước tiếng mèo Ragdoll kêu.

"Meo meo...... Meo o o......"

Thanh âm mèo nhỏ dễ thương như trẻ con từ trong miệng Phương Chính Thanh phát ra, khán giả hiện trường đều sợ ngây người.

Đây còn là Alpha?

Diệp Thiếu Dương ở bên cạnh cố nén cười, không nghĩ tới, tiếng kêu của mèo nhà Phương đội với mèo Tiểu Bạch nhà hắn giống nhau thế, nghe cứ như bé con đang làm nũng.

Đúng là làm khó Phương Chính Thanh, nghiêm túc mà phát ra loại thanh âm này.

【 quan dọn phân Liên Minh, trình độ miêu ngữ (ngôn ngữ loài mèo) đã đạt tới cấp 10? 】

【 Phương Chính Thanh thế mà lại kêu meo meo làm nũng, trời ơi, tam quan của ta vỡ nát ~】

【 đừng kêu, kêu liền đi mua đồ hộp cho ngươi 】

【 một tên Alpha kêu đến mất hồn như thế, ta hoài nghi hắn bị hồn xuyên 】

【 này mà cũng coi là biểu diễn tài nghệ? Đm ta cũng làm được, ta có thể bắt chước chó sủa [ đầu chó.jpg]】

【 Viên Viên giữ mặt mũi cho hắn mà thôi, nếu không, bắt Phương Chính Thanh ca hát, hắn có thể hát chạy mất 50 vạn fans 】

【 Phương Chính Thanh hát sai nhịp sao? 】

【 hắn là tìm không thấy nhịp điệu, không nhớ được từ, có thể hát mỗi một bài hát thành ca khúc nguyên sang độc nhất vô nhị ~】

Trong phòng phát sóng trực tiếp cư dân mạng đang trêu chọc, Phương Chính Thanh tẩy não âm thanh mèo kêu cuối cùng kết thúc.

Diêu Mộc dở khóc dở cười mà cho hắn tràng vỗ tay, cũng không bắt bẻ hắn, thả hắn trở về.

Đội đỏ còn lại Trần Khiêm Hoa và Diệp Thiếu Dương chưa có sử dụng quyền năng trừng phạt.

Diệp Thiếu Dương để Trần Khiêm Hoa tới trước, chiến đội Băng Hồn năm nay chỉ có Trần Khiêm Hoa vào Toàn Minh Tinh, hắn không có cách nào điểm danh đồng đội tiếp nhận trừng phạt, do dự một lát, mỉm cười nói: "Vậy tôi chọn Sean, để bạn bè quốc tế cũng tham gia một chút."

Sean không nghĩ tới đột nhiên bị người điểm danh, vẻ mặt ngây ngốc mà đứng ra, chỉ vào mũi của mình: "Tôi? Tôi không biết tài nghệ khác, ca hát nhảy múa đều không được á. Tôi có thể đọc một đoạn khẩu lệnh 'xoắn lưỡi' cho mọi người không? Vừa mới học."

Trần Khiêm Hoa nói: "Có thể."

Sean cầm lấy microphone, thanh thanh giọng, ngay sau đó bắt đầu nghiêm trang đọc khẩu lệnh 'xoắn lưỡi': "Bốn là bốn, mười là mười, mười bốn là mười bốn, 40 là 40, đừng đem chữ bốn nói thành mười, đừng đem chữ mười nói thành bốn......"

Ngay từ đầu còn có thể nghe rõ, lúc đọc đến câu thứ hai, chính hắn cũng hôn mê. Trong miệng bốn, mười, là, lung tung rối loạn, đầu lưỡi cơ hồ đều cuốn thành một cục.

Khán giả xem phát sóng trực tiếp cười gần chết.

【 Sean tại chỗ biểu diễn cho chúng ta một cái: Vỡ ra 】

【 bốn với mười, ngây ngốc phân không rõ, khẳng định đây là Tiểu Triệu dạy hắn 】

【 Sean, đầu lưỡi ngươi có khỏe không? Không cần làm khó đầu lưỡi của mình 】

【 đọc rất tốt, lần sau đừng đọc 】

Sean cũng biết chính mình đọc sai vài cái rồi, gãi gãi đầu nói: "Tôi đã cố hết sức."

Diêu Mộc chủ động giải vây nói: "Tiếng Trung của Sean nói được đã đủ tốt, chúng ta hãy vỗ tay cho nỗ lực học tập tiếng Trung của Sean!"

Sean hướng khán phòng khom lưng, nhanh chóng lui trở về.
__________
Đọc lâu có hại cho mắt, các bạn đọc xong 1 chương nhớ cho mắt nghỉ ngơi mấy phút nhé!
________________

Đội đỏ chỉ còn Diệp Thiếu Dương chưa sử dụng quyền năng trừng phạt, Diêu Mộc đem microphone đưa cho hắn, hỏi: "Liệt Dương, đến phiên bạn, người bạn muốn trừng phạt là ai đây?"

Diệp Thiếu Dương nhìn về phía đội xanh, không chút do dự: "Trì đội nha."

Trì Sóc cũng không ngoài ý muốn, lúc đi đến giữa sân khấu biểu tình cũng vô cùng bình tĩnh.

Diệp Thiếu Dương nói: "Hát một bài cho mọi người thế nào, nghe nói Trì đội hát rất dễ nghe?"

Trì Sóc trầm mặc một chút, gật gật đầu nói: "Được thôi."

Diêu Mộc chủ động hỏi: "Trì đội muốn hát bài gì đây?"

Trì Sóc nói: "《 Không Thể Thay Thế 》, phiền ban nhạc cho một chút nhạc đệm."

Ban nhạc hiện trường rất nhanh liền tìm được nhạc đệm bài hát này, âm nhạc nổi lên.

Hiệu quả âm thanh hiện trường Toàn Minh Tinh rất tốt, dù sao cũng là trung tâm Esports tổ chức trận chung kết, thiết bị đều là loại một.

Trì Sóc muốn hát bài《 Không Thể Thay Thế 》này Diệp Thiếu Dương cũng chưa từng nghe, sau khi hắn xuyên qua đến thế giới này, phần lớn thời gian đều huấn luyện ở chiến đội, đối với ca khúc trên mạng, phim truyền hình tương đối hot, đều không quá chú ý.

Nhưng từ nhạc dạo mà phán đoán, hẳn là không phải ca khúc của thế giới hắn.

Đây là lần đầu tiên hắn nghe Trì Sóc hát, Diệp Thiếu Dương tràn đầy chờ mong mà nhìn về phía Trì Sóc.

Trì Sóc cầm microphone đứng ở giữa sân khấu, chung quanh toàn bộ tối lại, ánh sáng đèn chiếu vào trên người hắn, như là mạ lên một tầng viền sáng nhu hòa trên thân thể hắn.

Khúc nhạc dạo thật chậm rãi, là nhạc đệm dương cầm vô cùng dễ nghe, tươi mát, kỳ ảo linh hoạt, sau khi khúc nhạc dạo kết thúc, thanh âm trầm thấp của Trì Sóc chậm rãi phát ra, xuyên qua microphone phóng to lướt qua bên tai khán giả hiện trường.

Lần đầu gặp em ngày đó

Ánh mặt trời thực loá mắt

Em tươi cười ấm áp thế giới

Lòng anh đã vì em mà nhảy lên

......

Về sau anh cũng phát hiện

Có em ở bên người

Mỗi một ngày đều như là trời nắng

......

Cho dù thời gian trôi đi, dung nhan già đi

Trong đáy lòng anh

Em cũng vĩnh viễn không thể thay thế

Thanh tuyến Trì Sóc vốn là thiên về âm thanh nam thần lãnh đạm, nhưng mà hôm nay, lúc hắn hát, biểu tình rất nhập tâm, thanh âm cố tình đè thấp, như là ở bên tai người yêu nhẹ nhàng kể ra tiếng lòng của mình.

Không hề lãnh đạm, ngược lại lộ ra một cảm giác ôn nhu đi vào lòng người.

Thời điểm hát đến câu ca từ "trong đáy lòng anh, em vĩnh viễn không thể thay thế", ánh mắt Trì Sóc đột nhiên vô tình cố ý mà nhìn về phía Diệp Thiếu Dương.

Diệp Thiếu Dương đứng ở mặt bên sân khấu, khoảng cách vừa lúc ngay gần vị trí camera, Trì Sóc liếc mắt nhìn hắn kia một cái, chỉ có không đến 1 giây thời gian, ngắn ngủi đến gần như không cách nào bắt giữ.

Từ góc độ khán giả mà xem, Trì Sóc chỉ là nhìn về phía máy quay phim. Bởi vì camera thấy được, màn hình lớn phát sóng trực tiếp chụp được, cũng là thẳng mặt Trì Sóc.

Không có người biết, Diệp Thiếu Dương vừa lúc đứng trong mảnh bóng tối trên sân khấu.

Ánh mắt hai người xa xa giao nhau.

Trái tim Diệp Thiếu Dương như là bị cái gì dùng sức mà gõ một chút, bỗng nhiên run lên.

Là tuyển thủ được đánh giá hạng S các thí nghiệm thiên phú, năng lực thị giác bắt giữ động thái của Diệp Thiếu Dương vô cùng xuất sắc, tuy rằng chỉ nhìn nhau không đến 1 giây, nhưng trong chớp mắt ánh mắt giao nhau kia, Diệp Thiếu Dương xác định, Trì Sóc chính là đang nhìn hắn.

Là trùng hợp sao?

Vừa lúc hát đến câu ca từ "em không thể thay thế", thì nhìn về phía hắn?

Trì Sóc vì sao đột nhiên nhìn hắn đây?

Tiếp theo, Trì Sóc hát thêm cái gì, Diệp Thiếu Dương hoàn toàn không nghe rõ.

Trong đầu hắn lặp đi lặp lại tiếng vọng câu kia của Trì Sóc - "trong đáy lòng anh, em vĩnh viễn không thể thay thế".

So với loại lời ca trắng ra "anh yêu em", ca từ《 Không Thể Thay Thế 》của bài hát này, kỳ thật miêu tả cũng tương đối mập mờ, viết ra một mối tình thuở niên thiếu chớm nở, ngây ngô nhưng tình cảm lại thuần túy.

Trì Sóc hát rất êm tai, quả thực là đi vào lòng người.

Diệp Thiếu Dương nghe thấy thanh âm trái tim mình kịch liệt nảy lên. Hắn cứng đờ ở đó, trong đầu rối như tơ vò.

Trì Sóc sẽ không phải là thích hắn chứ? Hắn vẫn luôn xem Trì Sóc như chiến hữu, anh em. Tuy rằng bởi vì nguyên nhân thuốc ức chế, Trì Sóc đã từng đánh dấu hắn vài lần, nhưng đó là bất đắc dĩ.

Lúc ấy dưới loại tình huống này, bên cạnh chỉ có một Alpha là Trì Sóc có thể tin tưởng, hắn cần Trì Sóc hỗ trợ, Trì Sóc xuất phát từ chiến đội mà suy xét, cố gắng mà đánh dấu hắn.

Diệp Thiếu Dương biết cách làm của mình thật đểu, đã để Trì đội và hắn xảy ra quan hệ thân mật, nhưng hắn cũng không phải cố ý, thể chất hắn dị ứng thuốc ức chế không có biện pháp á, huống chi lúc ấy hắn căn bản không hiểu ý nghĩa việc đánh dấu!

Khoảng thời gian trước hai người đã nói rất rõ ràng, hết thảy lấy thi đấu làm trọng.

Trì đội sẽ không phải là đánh dấu đánh dấu, rồi đối với hắn động tình đi? Không thể nào!

Diệp Thiếu Dương càng nghĩ càng đau đầu.

Có lẽ chỉ là mình suy nghĩ nhiều? Thời điểm hát liếc hắn một cái không thể hiện được điều gì ha?

Toàn bộ hội trường mười mấy vạn khán giả lặng ngắt như tờ, thanh âm Trì Sóc được microphone phóng đại vô hạn.

Ca từ rõ ràng ở bên tai khán giả chậm rãi chảy xuôi.

"Dù thời gian trôi đi, dung nhan già đi

Trong đáy lòng anh

Em cũng vĩnh viễn không thể thay thế"

Đoạn điệp khúc lặp lại vài lần.

Giai điệu bài hát này vốn ôn hòa chậm rãi, cũng không khó hát, Trì Sóc từ đầu tới cuối hát thật nghiêm túc, không sai nhịp, hô hấp cũng không loạn chút nào, gần như so được với hiện trường buổi biểu diễn của ca sĩ chuyên nghiệp.

Cho đến khi bài hát kết thúc, khán giả dưới sân khấu cuối cùng mới phản ứng lại.

Hiện trường vang lên tiếng vỗ tay cùng tiếng thét đinh tai nhức óc.

Diệp Thiếu Dương lấy lại tinh thần, nhanh chóng "nhân tiện flash" một cái bước qua bên cạnh, chờ một khắc trên sân khấu lớn sáng đèn lên, hắn đã chạy tới giữa Tạ Vi Vũ và Trần Khiêm Hoa, ra vẻ trấn định mà đứng thẳng thân thể, cùng những người xung quanh vỗ tay.

Diêu Mộc kích động nói: "Cảm ơn Trì đội mang đến cho chúng ta bài hát 《 Không Thể Thay Thế 》này! Không ngờ, Trì đội thâm tàng bất lộ, thế mà hát hay như vậy?"

Đông ca vui đùa nói: "Không suy xét đi làm ca sĩ sao?"

Trì Sóc nói: "Ca hát là hồi còn nhỏ học cùng mẹ, tôi thích nhất vẫn là Esports. Trước nay không nghĩ làm ca sĩ, chút trình độ này của tôi, đặt ở trước mặt ca sĩ chuyên nghiệp căn bản không đủ trình."

Diêu Mộc hiếu kỳ nói: "Bài《 Không Thể Thay Thế 》này là hát cho người chỉ định sao?"

Trì Sóc bình tĩnh mà nói: "Chỉ là tùy tiện tìm một ca khúc, bài tôi biết hát, vốn dĩ cũng không nhiều lắm."

Đông ca nói: "Tốt, một lần nữa vỗ tay cho Trì đội!"

Dưới sân khấu vỗ tay như sấm dậy, làn đạn trong phòng phát sóng trực tiếp càng là lướt chi chít --

【 hát quá hay, lần sau lại hát một bài! 】

【 ta đã lấy ra một đoạn này làm nhạc chuông 】

【 có thế nào nói thế ấy, Trì Sóc hát thật sự rất hay, hát live không sai nhịp không dễ tí nào á 】

【 không hề kém so với hát gốc chứ! 】

【 hôm nay phân đoạn trừng phạt, chị Triệu nhảy mở màn, Trì đội hát kết thúc, ở giữa phụ trách tấu hài? 】

【 tuyển thủ Esports đảm đương tài nghệ là Triệu Tân Bình, Trì Sóc! 】

【 kỳ thật ta rất chờ mong Dương Dương biểu diễn tài nghệ cơ ~】

Mà lúc này, khu siêu thoại # Nhật Nguyệt Đồng Huy # , các fans CP cắn đường cắn đến điên rồi.

【 Trì đội hát bài này rõ ràng là hát cho Dương Dương đê? 】

【 không thể thay thế, địa vị Dương Dương ở trong lòng Trì đội chính là không thể thay thế! 】

【 hắn không dễ công khai nói đây là hát cho Liệt Dương, nhưng ta cảm thấy rất rõ ràng, cần hiểu đều hiểu 】

【 Dương Dương cái tên đầu gỗ, đã hiểu hay chưa hử? 】

Diệp Thiếu Dương bị các fans CP gọi là "đầu gỗ", lúc này đang đứng ở giữa Tạ Vi Vũ cùng Trần Khiêm Hoa, mặt mang nụ cười, dùng sức vỗ tay.

Trì Sóc trở lại đội xanh, xoay người nhìn về phía Diệp Thiếu Dương, lại phát hiện Dương Dương đang tránh né ánh mắt hắn.

Vừa rồi, hát đến đoạn cao trào, hắn theo bản năng nhìn về phía Diệp Thiếu Dương, sân khấu xung quanh tuy rằng tối đen một mảnh, nhưng hắn biết Diệp Thiếu Dương ở chỗ đó.

Hai người ánh mắt giao nhau, Trì Sóc đứng dưới ánh đèn, Diệp Thiếu Dương đứng ở bên trong bóng tối, nhưng bọn hắn quả thật thấy được nhau. Nếu không phải xung quanh có nhiều tuyển thủ và khán giả như vậy, Trì Sóc rất muốn tiến lên mà gắt gao ôm lấy người kia.

Nhưng mà, Trì Sóc cũng không làm như vậy, hắn nhanh chóng khống chế được cảm xúc, cũng dời tầm mắt đi.

Diêu Mộc hỏi hắn, bài hát này có phải hát cho người chỉ định hay không?

Đương nhiên, chính là hát cho Thiếu Dương nghe. Nhưng hắn không thể nói thẳng. Hắn dùng "chọn ca khúc ngẫu nhiên" có lệ cho qua, tránh cho truyền thông viết linh tinh. Nếu không, truyền thông đoàn đội Thiên Hoàn sẽ đau đầu chết, sư phụ cũng sẽ mắng hắn không hiểu chuyện.

Hiện tại còn chưa phải lúc thông báo công khai.

Một ngày nào đó, hắn sẽ tự mình đem lời nói trong lòng nói cho Diệp Thiếu Dương --

Em là của anh không thể thay thế.

Cũng là anh nhận định, muốn cộng độ cả đời chí ái.
__________
Đọc lâu có hại cho mắt, các bạn đọc xong 1 chương nhớ cho mắt nghỉ ngơi mấy phút nhé!
________________
PS: 5400 từ
Chương này hài thật, cười đau bụng!

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz