ZingTruyen.Xyz

End So Tay Sinh Ton Cua Tinh Linh

Khu đạo cụ ma pháp hệ thủy nghênh đón một đợt càn quét.

Mặc kệ là thuật cầu nước cấp một hay là Thuật Thủy Liệu cấp bốn, chỉ cần là đạo cụ ma pháp hệ thủy thì đều bị các thương nhân này càn quét không còn thứ gì.

Tư thế kia làm ngay cả Ivesta đang xem náo nhiệt đằng sau cũng giật nảy mình.

Nhưng sau đó anh ta liền cười, điều này đại biểu đồng vàng đang chảy vào tay nha.

Đáng tiếc, người của thương đoàn có hạn, các đại thương nhân có tài lực mạnh mẽ trong đó cũng không nhiều, dù cho bọn họ có tâm mua toàn bộ đạo cụ ma pháp thì cuối cùng lúc trả tiền mới phát hiện mình không mang theo đủ tiền.

"Ở đây chúng tôi cũng thu đá quý hoặc lạc đà." Nhân viên cửa hàng đúng lúc nhắc nhở nói.

Nhưng lấy vật đổi vật như vậy thì tự nhiên giá cả của đá quý hay là lạc đà cũng không quá cao.

Cũng may các ma vật cũng không định khiến các thương nhân thiệt thòi ở mặt này -- bọn chúng đã kiếm đủ nhiều -- cho nên báo giá cũng nằm trong phạm vi mọi người có thể tiếp thu.

Vì thế đến cuối cùng, dù là hộ vệ trong thương đoàn hay là người hầu đều dùng tiền tiết kiệm của mình cùng người quen góp lại mà mua một hai cái đạo cụ ma pháp -- tuy rằng đạo cụ ma pháp hệ thủy đều bị các thương nhân cướp sạch nhưng đạo cụ ma pháp hệ khác ở ngoài kia cũng vô cùng đáng giá.

Mà các thương nhân, nếu không phải trước đó đã đổi rượu nho cần phải có lạc đà vận chuyển thì bọn họ rất muốn đổi lạc đà thành đạo cụ ma pháp hết luôn rồi.

"Cũng không phải là không thể đổi, vừa lúc chúng ta cũng dự định lập ra một thương đoàn để ra ngoài nhìn xem, nếu các anh đồng ý sau khi tới đích đến sẽ đưa lạc đà cho chúng tôi thì tôi cũng không ngại chờ một đoạn thời gian."

Ivesta cười nói ra mục đích cuối cùng của mình.

Các thương nhân hơi căng thẳng.

Nếu đối phương mang theo đạo cụ ma pháp ở đây bán ra bên ngoài, thì đạo cụ ma pháp bọn họ mua này còn có thể bán được giá cao sao?

Nhìn ra lo lắng của bọn họ, Ivesta tiếp tục nói: "Nhưng các anh cứ yên tâm, chúng tôi cũng không tính buôn bán các đạo cụ ma pháp này ra quy mô lớn đâu."

Đạo cụ ma pháp cấp thấp như vậy cũng không dễ tìm đâu, ma vật biết thuật luyện kim gần như đều ở chổ của Lão vu yêu, cái đám đó đều là cuồng nghiên cứu sao có thể chịu làm mấy loại đồ vật cho học trò luyện tập này, còn đạo cụ ma pháp loại tốt bọn chúng cũng sẽ không làm nhiều.

Có lẽ nên suy xét đến việc bồi dưỡng ra một ít học đồ luyện kim?

"Thậm chí nếu muốn bán thì chúng tôi cũng bán ra cái giá không thấp hơn các anh đâu, chuyện này có thể thương lượng được đúng không?" Có tiền thì mọi người phải cùng nhau kiếm chứ.

Đám người Sam thả lỏng lại, đối phương không cần phải lừa bọn họ.

"Đúng vậy, đương nhiên có thể thương lượng."

"Không biết thương đoàn mà Coanda đại nhân ngài chuẩn bị phái ra có bao nhiêu người? Vị đại nhân nào sẽ dẫn đội vậy?"

"Dẫn đội đương nhiên nhiên là tôi, thương đoàn đại khái có khoảng ba trăm người, dù sao cũng là lần đầu tiên ra ngoài, không mang theo nhiều hộ vệ thì trong lòng cũng có hơi bất an."

"Đúng vậy đúng vậy, mang theo nhiều hộ vệ tuyệt đối không sai, cướp sa mạt bên ngoài thật sự rất hung tàn ngang ngược, ngài mà không mang theo nhiều một chút nếu gặp phải bọn chúng trên đường thì quả thật rất đáng sợ."

Nghe ý Ivesta thì rõ ràng là muốn cùng đi với bọn họ nên các thương nhân đương nhiên sẽ hy vọng anh ta mang theo hộ vệ càng nhiều càng tốt.

Dù sao hiện tại bọn họ cũng mua nhiều bảo bối như vậy, lại đều muốn bán đi nên nếu tin tức mà truyền ra ngoài thì hành trình của bọn họ sẽ có thể càng nguy hiểm hơn.

Có một vị đại quý tộc cùng hộ vệ của ngài cùng nhau đồng hành thì độ an toàn chắc chắn sẽ tăng thêm vài lần, có thể an toàn hơn hộ vệ mà họ lâm thời mời về nhiều.

Có Ivesta bảo đảm, các thương nhân liền tính toán lại tài sản của mình một chút, sau đó Sam và vài đại thương nhân cùng thương lượng với Ivesta một chút, nhìn xem có thể đổi lạc đà được bao nhiêu tiền.

Vốn dĩ trước đó bọn họ cũng đã bán lạc đà cho Ivesta, theo lý thuyết thì có thể lấy giá như lần đó nhưng tình huống hiện tại không giống nhau, trước khi bán lạc đà cho vị đại nhân này thì chúng nó còn phải vận chuyền hàng hóa cho bọn họ, phải mất ít nhất một hai tháng ở giữa, nói sao thì trước khi giao hàng cũng đã bào mòn một ít.

Cho nên giá đổi lần này các thương nhân sẽ tự động giảm xuống một ít, Ivesta tự nhiên cũng sẵn sàng chấp nhận lời đề nghị này, mọi người đều vui.

Đương nhiên, sau đó còn cần trao đổi về giá cả của đạo cụ ma pháp khi bán ra ngoài, tuy nhiên chuyện này có thể để sau, mọi người quyết định chờ sau khi mua sắm xong rồi mới trở về chậm rãi thương lượng.

Chạng vạng hai ngày sau, thương đoàn này lại đặc biệt đến vào thời gian ra ngoài hằng ngày của Ma Vương và Tinh Linh, họ đợi bọn hắn ở cửa tầng thứ nhất để chào từ biệt -- không chặn đường không được mà, bằng không các thương nhân sẽ không thể gặp được bọn hắn.

Các thương nhân rất muốn tạo dựng mối quan hệ với Rekdimon, nhưng đáng tiếc là vị Ma Vương bệ hạ lạnh lùng này chưa bao giờ dễ nói chuyện cả, từ đầu tới cuối cũng chưa từng liếc mắt nhìn họ một cái nào, mà hơi thở trên người hắn càng khiến người trong thương đoàn không dám đến gần nên chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn và Tinh Linh rời đi.

Sáng sớm hôm sau, thương đoàn đã khởi hành cùng với Ivesta và 300 người được anh ta lựa chọn cẩn thận, cấp dưới đắc lực của anh ta Mick và Lola đều ở trong đó.

Thương đoàn vừa đi, nhóm tộc bất tử của Ma Vương cũng không cần phải lẫn trốn đi nữa sôi nổi chạy ra ngoài vận động, rất nhiều ma vật tỏ vẻ rằng thật may mắn khi người ở đây lớn lên không giống Nhân tộc ở thế gian, hơn nữa nhìn qua ăn không ngon (trọng điểm), nếu không cứ để cho bọn chúng mỗi ngày đều nhìn một đám đồ ăn ở trước mặt lắc lư lại không thể ăn thì cũng quá tra tấn ma vật.

Ngay cả Tinh Linh cũng rất vui khi đoàn thương nhân rời đi, những người này thật sự có hơi phiền, do bọn họ mang theo lạc đà nên cần phải cho bọn nó ăn uống, vì thế mà nô bộc của họ mỗi ngày đều sẽ dẫn lạc đà ra ngoài vào thời điểm ít nóng nhất trong ngày, có bọn họ ở đó nên Luvita cũng không thể sử dụng ma pháp theo ý mình muốn.

Hiện giờ người vừa đi cậu tự nhiên sẽ vui vẻ.

Hơn nữa là Lão vu yêu bên kia cuối cùng cũng đã làm ra ma pháp trận có thể hấp thụ nhiệt.

Đây chính là chuyện quan trọng nhất trước mắt.

Tuy rằng màn mưa muốn cải tiến ban đầu đã thất bại nhưng Lão vu yêu càng khó càng hăng, sau khi chuyển hướng ông ta đã nhanh chóng tạo ra thành quả trong thời gian Rekdimon đưa ra.

Không phải báo cáo nghiên cứu mà là trực tiếp đưa lên sản phẩm.

"Chúng thần đã thảo luận và cuối cùng quyết định sẽ tạo ra ma trận lưu trữ như bây giờ." Lão vu yêu lại một lần nữa đặt trên cho thành quả của mình.

Ma trận lưu trữ mà nó mang đến là một ma pháp trận được chế tạo từ các loại khách thạch ma pháp có kích cỡ khoảng bằng bánh xe của xe đạp, nó có thể được đặt phẳng trực tiếp trên mặt đất, ở giữa và trên vòng tròn bên ngoài đều có các khe lõm.

Tuy nhiên ở giữa ma pháp trận chỉ có một khe lõm dùng để đặt ma tinh vào để khởi động ma pháp trận, còn bên ngoài lại dày đặc các khe lõm, ma tinh đặt bên trong sau khi tiêu hao xong làm ma pháp trận khởi động, thì ma pháp trận này sẽ tự động hấp thụ nguyên tố ma pháp xung quanh trong không khí rồi chứa dựng vào ma tinh rỗng đó.

"Mặc dù nó không lớn, nhưng trong bán kính trăm mét quanh ma trận lưu trữ đều là phạm vi hấp thụ của nó."

"Việc khởi động ma trận lưu trữ cần rất ít ma lực, một ma tinh cấp thấp nhất là có thể mở ra được rồi, sau khi mở ra thì nguyên tố ma pháp được hấp thụ vào cũng sẽ có một phần chia ra để tiếp tục cung ứng cho ma trận lưu trữ vận hành, mà sau khi ma tinh được nạp đầy năng lượng thì có thể trực tiếp thay một cái mới, như vậy thì nó sẽ tránh ngừng vận hành do thiếu năng lượng."

Lão vu yêu hưng phấn giới thiệu thành quả mới nhất của mình cho Bệ hạ mà không hề nhận ra rằng Bệ hạ của nó thực ra không mấy hứng thú với lời giải thích đó, nhưng Tinh Linh nhìn qua lại nghe rất nghiêm túc.

"Ngoài ra chúng thần còn đặt ra lượng hạn mức trong ma trận lưu trữ, chỉ cần nguyên tố ma pháp xung quanh thấp hơn hạn mức này thì nó sẽ phát ra cảnh báo và tự động ngừng công tác, như vậy thì ta có thể đảm bảo ma trận lưu trữ hấp thụ nguyên tố ma pháp một cách trơn tru và hiệu quả mà không ảnh hưởng đến môi trường xung quanh."

"Đương nhiên, nếu loại bỏ lượng hạn mức này mà sử dụng ma tinh cấp cao vào thì nó lập tức sẽ có thể biến phạm vi hấp thụ này thành lĩnh vực cấm ma pháp nào đó."

Tinh Linh líu lưỡi, âm thầm liếc mắt nhìn Ma Vương một cái, sao mà cấp dưới của hắn đều có sở thích giống hắn vậy chứ, cứ hở tí là cấm ma pháp.

"Càng tốt hơn là cái ma trận lưu trữ này không chỉ có thể hấp thụ nguyên tố hỏa, mà chỉ cần thay đổi thuộc tính của ma tinh khởi động ở giữa là nó có thể hấp thụ nguyên tố ma pháp tương ứng."

"Và nó có thể di chuyển được nên ngài muốn đặt nó ở đâu thì đặt ở đó, không cần lo nguyên tố ma pháp xung quanh sẽ không đủ để hấp thụ."

Tinh Linh nghe Lão vu yêu giới thiệu xong không khỏi vỗ tay tán thưởng: "Không hổ là đại sư luyện kim, ma pháp trận lợi hại như vậy mà cũng có thể nghiên cứu ra trong khoảng thời gian ngắn như thế."

Đúng thế, ta cũng cảm thấy như vậy, Lão vu yêu thầm khoe khoang trong lòng, hận không thể vểnh đuôi lên nhưng ngại ở trước mặt bệ hạ nên không dám biểu hiện ra ngoài.

"Làm không tồi." Cũng không biết là thật sự hài lòng với thành quả của Lão vu yêu hay là vì do có Tinh Linh tán dương nên Lekdimon cũng khó được khen một câu.

Lão vu yêu càng kích động: "Có thể phục vụ bệ hạ là vinh dự của thần!"

Sau khi khen xong, Luvita nhìn qua cái ma pháp trận không lớn kia có chút sầu lo hỏi lão vu yêu: "Chi phí chế tác của ma trận lưu trữ này có cao quá không? Có thể chế tác quy mô lớn được không?"

Đây đều là những vấn đề quan trọng quyết định liệu việc cải tiến của họ có thể tiếp tục hay không, nếu chi phí quá cao thì cho dù ma pháp trận có nghiên cứu tốt đến đâu đi chăng nữa thì cũng vô dụng.

"Xin đừng lo về việc này." Lão vu yêu đứng thẳng người, một gương mặt xương khô toát ra vẻ kiêu ngạo: "Vấn đề của ma trận lưu trữ là ở chỗ thiết kế của nó quá tinh xảo, ít nhất cần phải có một luyện kim sư cấp cao trở lên tiêu phí ba giờ mới có thể luyện chế ra, lấy nhân số mà chúng ta có thì một ngày làm ra 5-60 cái chắc chắn không thành vấn đề."

"Mà tất cả những gì cần thiết để luyện chế nó là một số vật liệu ma pháp cấp trung thường gặp mà thôi, chỉ dựa vào vật liệu dự trữ trong phòng thí nghiệm cũng có thể làm ra được mấy ngàn cái rồi."

Tinh Linh lại lần nữa vỗ tay tỏ vẻ kính nể, nhưng trong lòng cậu lại nghĩ rằng có thể làm ra nhiều như vậy, xem ra vật liệu trong phòng thí nghiệm của Lão vu yêu vẫn còn rất phong phú, căn bản không giống tài chính cạn kiệt mà ông ta đã nói.

Có vẽ như không cần phải lo về việc trồng cây ma pháp nữa, tốt hơn hết là nên trồng trước một ít loại thực vật thực dụng thì hơn.

Lão vu yêu không biết rằng chỉ vì một câu của mình mà đã khiến kế hoạch gieo trồng thực vật ma pháp bị gác lại, nếu không thì nó có lẽ sẽ không thể tiếp tục hớn hở nổi đâu.

Cuối cùng, Ma Vương bệ hạ truyền mệnh lệnh cho Lão vu yêu để nó tạm thời hoãn lại việc khác mà tập trung chế tác ma trận lưu trữ trước.

Bọn họ chuẩn bị mở rộng vườn thực vật của Tinh Linh ra bên ngoài.



.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz