ZingTruyen.Xyz

Em Co Thay Noi Nho Ben Them

em đã dằn lòng mình lại, gặm nhấm một nỗi nhớ mà hằng đêm em chẳng bao giờ nguôi ngoai được.

trời có trăng sáng tỏ, mây xám, một đuôi sao chổi chớm lướt ngang qua vòm thiên hà rộng lớn rớt xuống chân mây, mang theo cái ánh bạc diệu cút hun hút sau rặng cỏ dài còn lay lay nơi xa. anh có thấy màu buồn em gửi và ngọn cười em trao lao mình theo sao chổi đến chỗ anh?

anh ơi, sao mà lòng này nặng trĩu, buồn thỉu buồn thiu khi ảnh anh vỡ vụn trong đáy mắt em. chắc là em không quên được, em thích giữ hoài sự nhớ nhung và tí tẹo hơi ấm vụn vặt anh còn vương lại dù đã qua bốn mươi lăm tháng hai mươi tư ngày.

hạ đang chuyển mình cùng bụi hoa bên nhà, em có thể bâng quơ bắt được một tia nắng yếu ớt giấu vào lòng bàn tay. em muốn níu kéo lại đôi mùa hạ, chèo ngược xuôi về những tháng năm hai bàn tay còn đan chặt vào nhau vùi trong túi áo.

nhưng hạ lại khóc, mưa triền miên trên đồi. ở phía bên kia của bầu trời, anh có thấy nỗi nhớ bên thềm?

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz